Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Vạn Xuân Đế Quốc

Chương 496: ĐB32M1




Chương 496: ĐB32M1

Thần công bắn xẻ tà dọn lối cho Thiết kị xung phong đến gần bờ rào doanh trại, Cự thạch pháo bên trong bắn ra, quân Thiết kị đành phải chạy vòng lại chờ thần công bắn phá trận địa pháo. Thần công nâng dần tầm bắn cho đến khi trinh sát pháo nhận định đạn rơi vào khu vực trận địa của đối phương ở trong trại mới đổi sang đạn nổ chùm.

Một trận địa Cự thạch pháo bị phá, đạn bắn ra giảm rõ rệt, Lê Phụng Hiểu đốc quân xung phong thêm một lần nữa, vượt qua được các hầm hào nông toẹt áp sát tường rào, ngựa tung vó đạp đổ nhiều đoạn rào tre trong khi binh sĩ nổ súng và ném lựu đạn vào bên trong. Khói lửa, bụi đất bay mù mịt.

Cao Tòng Chinh cho xạ tiễn bắn trả song những mũi tiễn bằng đồng không xuyên được giáp trụ quân Thiết kị. Cao Quang Chương bấy giờ mới dùng đến đại pháo yểm trợ quân phòng ngự. Lê Phụng Hiểu một lần nữa thu quân về sau chỉnh đốn chuẩn bị cho đợt đột kích thứ ba vì lúc này bờ rào đã đổ một khoảng lớn vài chục trượng.

Phía mặt sông, soái thuyền Yết Kiêu nghe tiếng đì đùng từ xa vọng lại cũng nhập trận. Thay vì bắn lên bờ, chiến thuyền Yết Kiêu bắn nhiều loạt đạn vào thủy trại gây hư hỏng một số thuyền và tạo ra mấy đ·ám c·háy. Mặt sau bị chặn đường lui, thủy binh Thiên Đức ngấp nghé như thể quyết đổ bộ đánh chiếm trong khi mặt trước sắp bị đột phá khiến Cao lão tướng quân phải đồng ý với ý định dẫn quân kị bộ xông ra đuổi đánh Lê Phụng Hiểu của Cao Tòng Chinh, thời điểm lựa chọn là khi Lê Phụng Hiểu cho quân xung phong không được mà lui binh. Để thực hiện ý định, Cao Quang Chương điều chuyển ba mươi Cự thạch pháo từ trung quân trám vào vị trí trận địa đã b·ị b·ắn phá trước đó. Thay vì tập trung pháo tại một chỗ, Cao Quang Chương chia thành ba cụm nhỏ nhằm hạn chế bị phản pháo.

Lê Phụng Hiểu dẫn Thiết kị xung phong lần thứ ba trong tiếng đì đùng của hai khẩu thần công yểm trợ và dễ dàng vượt qua bờ rào vòng ngoài doanh trại. Cần phải nói rằng trong thực tiễn chiến đấu trước khi có sự xuất hiện thần khí Thiên Đức thì quân kị là lực lượng mạnh, thường được các sứ quân dùng làm quân đột kích bởi tốc độ nhanh, càn lướt phá vỡ đội hình bộ binh của đối thủ. Lê Phụng Hiểu cũng như bao tướng cầm quân trên khắp cõi Vạn Xuân đều biết rõ điều này và vì thế Lê Phụng Hiểu mới có quân Thiết kị thay vì khinh kị.

Các sứ quân chẳng bao giờ thống kê binh sĩ dưới quyền hoặc binh sĩ của đối phương thiệt hại do v·ũ k·hí nào nhắm đến nhưng Chương thì có! Các sĩ quan, hạ sĩ quan theo học các khoá ngắn hạn tại trường quân sự đều biết pháo binh gây thiệt hại lớn nhất cho đối phương, tiếp đến là quân kị sau cùng là bộ binh trang bị hoả mai. Hoả mai tác chiến hiệu quả trong khoảng hai mươi trượng và là lực lượng tham chiến sau cùng nếu cả ba lực lượng cùng tham gia một trận đánh. Tựu chung lại, bộ binh là lực lượng chủ chốt giải quyết chiến trường trong khi pháo binh hay kị binh sẽ chia cắt, phá vỡ thế trận của đối phương bằng hoả lực và tốc độ.

Qua bờ rào đầu tiên quân Thiết kị Vũ Ninh tản ra thành hai mũi tả hữu thay vì xông thẳng tới khiến Cao Quang Chương khá bất ngờ. Quân kị chạy men theo bờ rào thứ hai dùng lựu đạn hoặc súng bắn vào bên trong nhằm khai thác triệt để nhược điểm của Cự thạch pháo là khó tiêu diệt mục tiêu di động theo phương ngang. Cao Tòng Chinh nhận định Lê Phụng Hiểu sẽ cho quân kị vượt qua rào khi tìm được điểm thích hợp, có thể là hai bên sườn doanh trại. Quan sát bằng mắt thường thấy quân t·ấn c·ông chỉ có vài trăm người, Cao Tòng Chinh quyết định hành động sớm hơn dự định. Trống trận đổ dồn dập, cờ trong trung quân phất lên kèm tiếng hò ba quân. Cao Tòng Chinh thúc chiến mã dẫn quân kị băng qua lửa đạn chặn đánh cánh Lê Phụng Hiểu. Lê Phụng Hiểu giao chiến chưa được bao lâu nhắm cự không nổi liền chạy ngược trở ra. Cánh quân còn lại trông thấy chủ tướng lui cũng vội vã quăng lựu đạn cản đường rồi tháo chạy. Đuổi theo được một quãng ngắn mặc dù bị XT1 bắn tạt sườn nhưng binh sĩ vẫn theo Cao Tòng Chinh tràn lên khiến Nguyễn Địa Lô cùng đồng đội quăng lựu đạn cản địa rồi cắm đầu chạy trốn. Cao Quang Chương đứng trên vọng gác quan sát, nhìn bóng dáng quân Thiên Đức chạy như ong vỡ tổ với đôi mắt có phần nghi hoặc. Đến khi trông quân kị bộ của Cao Tòng Chinh truy kích cách bờ rào bên ngoài trại hàng dặm bỗng mặt Tây Bắc rộ tiếng đì đùng lẫn tiếng thanh la thì giật mình thất kinh.

Cao Quang Chương lên ngựa chạy về hướng đang giao chiến, trông thấy bóng cờ Thần Vũ và đại kỳ Vạn Thắng vương phấp phới bay trong nắng chiều cùng bóng nữ nhân vận y phục màu vàng nổi bật trong những lùm cây, bụi cỏ, gò đống… Cao lão tướng thét binh sĩ mau tăng cường thêm Cự thạch pháo. Đồng thời, ông truyền lệnh đại pháo ở trung quân bắn tới tấp về hướng này nhằm ngăn chặn Vạn Thắng vương dẫn đại quân tràn vào. Hàng loạt âm thanh như sấm động nối tiếp nhau nổ vang, khói bay mù mịt như thể nông dân đang đốt rơm rạ sau vụ thu hoạch nhưng lạ thay chỉ sau một loạt đại pháo bắn trả còn chưa trúng mục tiêu thì bóng dáng nữ nhân áo vàng thoắt ẩn thoắt hiện bỗng nhiên biến mất khiến Cao lão tướng vô cùng băn khoăn. Ngay cả đại kì Vạn Thắng vương cũng chẳng còn thấy tung bay trong gió nữa.

Từ bờ sông vọng đến những loạt âm thanh rền vang. Quân hầu bẩm báo toàn Yết Kiêu dùng toàn bộ bộ thủy quân t·ấn c·ông thủy trại bất chấp Cự thạch pháo bắn trả. Cao Quang Chương hớt hải cưỡi ngựa chạy về hướng bờ sông nhưng mới nửa đường quân hậu lại bẩm báo Yết Kiêu đã thu binh. Cao Quang Chương chau mày rồi giật mình thốt lên:

- Trúng kế rồi! Tòng Chinh nguy rồi! Mau đi tiếp ứng.

Cao Quang Chương còn chưa ra khỏi cổng trại thì đạn thần công bắn từ bên ngoài vào gây cháy một số lều trại khiến binh sĩ b·ị t·hương. Cùng lúc ấy bên hướng Tây Bắc lại rền vang một tràng dài những âm thanh như sấm động khiến binh sĩ nhốn nháo. Cao Quang Chương mặc kệ, ông muốn dẫn quân tràn ra theo lối Cao Tòng Chinh đã đi trước đó nhưng những quả đạn khiến người ngựa đổ ngã và nếu vượt qua được thì đón đợi những con chiến mã lại là những quả nổ bay tới chặn đường khiến ngựa chồn chân tung vó hất ngã kị binh trên lưng. Quân Thiên Đức không rõ có bao nhiêu nhưng hoả lực từ bụi cây, bờ bãi phóng ra như vũ báo khiến binh sĩ La thành vứt gươm giáo tháo chạy ngược trở vào trại, nhiều binh sĩ vừa chạy vượt la hét thất thanh với ngọn lửa đeo bám trên lưng họ. Nhiều người khác lăn lộn dưới đất rồi cũng vùng dậy mà chạy tháo thân.

Cao Quang Chương ngồi trên lưng ngựa nhìn về hướng Đông Bắc với ánh mắt lộ rõ vẻ bất lực, tuyệt vọng, hai hàng lệ tuôn rơi.

- Con ơi ta hại con rồi! Con ơi là con!

Cao Tòng Chinh hăm hở dẫn quân truy kích Lê Phụng Hiểu, Lê Phụng Hiểu vừa chống vừa thoái khiến Tòng Chinh được đà hăng máu đánh tới mà quên mất đã ở rất xa quân doanh. Đang vung gươm đánh với Lê Phụng Hiểu, Tòng Chinh nghe đằng sau có tiếng đì đùng vọng đến liền nhảy ra khỏi vòng chiến xem xét bỗng thấy một đội nữ binh chừng hai trăm người vận y phục màu vàng thấp thoáng đằng xa đang chạy đến. Cao Tòng Chinh lập tức nhận ra kế của đối phương nên truyền lệnh thu binh về trại. Lê Phụng Hiểu bấy giờ thúc quân đánh mạnh, bọn Nguyễn Địa Lô trước đó cắm đầu lo chạy thì nay quay trở lại tham gia trận chiến bằng những quả lựu đạn, đây là cách giải tán đám đông nhanh nhất.

Thực sự quyết định lui quân của Cao Tòng Chinh là hợp lý bởi Phạm Thu Cúc chỉ có hai trăm nữ chiến binh, dẫu có hoả mai cũng khó ngăn đội quân gần nghìn người liều c·hết chạy về trại. Tuy nhiên Phạm Thu Cúc đủ tự tin bởi trong tay các cô nàng có một thứ v·ũ k·hí hoàn toàn mới gọi là đại bác cầm tay ĐB32M1 (Đại bác năm 32 mẫu 1)

Đại bác cầm tay ĐB32M1 là một ống đúc gang dài 1 thước 2 (khoảng 40cm) cỡ nòng 20mm, đầu nòng bịt kín bằng hồ dán. Bên trong ống gang có hai phần chính gồm hàng trăm viên bi sắt và thuốc nổ lèn ở phần đáy ống. Người dùng châm ngòi, hàng trăm viên bi sắt sẽ bắn ra phía trước. Trên thân ĐB32M1 có gắn thêm một thanh sắt dài chừng 1 thước 5, khi sử dụng kéo ra làm chuôi cầm, dùng xong gập lại đeo trên lưng. Sau lần bắn đầu tiên cần thêm thời gian nhồi thuốc theo định lượng có sẵn, đổ bi sắt và bịt đầu nòng bằng bông gòn. Độ uy lực và tính sát thương trong 1 trượng là rất kinh hoàng.

Phạm Thu Cúc dàn quân hình chữ “Nhị” dài hai mươi trượng chắn ngang đường lui. Nữ binh hàng đầu quỳ gối chờ bắn, bắn xong luồn ra sau châm ngòi hoả mai rồi sau đó mới rút đoản đao xung trận.

Quân kị chạy trước, Cao Tòng Chinh đoạn giữa, bộ binh hớt hải chạy sau cùng bị Lê Phụng Hiểu vụt ngã hoặc đâm b·ị t·hương khá nhiều, một số chạy loạn sang các hướng. Kị binh tràn tới, kẻ múa đao người lăm lăm mũi thương trong tay nhất tề thét lớn, chân thúc ngựa. Phạm Thu Cúc thủ sẵn đại bác cầm tay mặt không biến sắc, chờ cho toán kị binh đầu tiên chỉ còn cách chừng mươi trượng nàng mới hạ lệnh khai hoả.

Ngựa phi rất nhanh.

Cả trăm khẩu đại bác cầm tay nổ một tràng dài tưởng như không ngớt, át cả tiếng hò reo khiến người ngựa thất kinh.

Hàng chục kị binh bị thổi bay về phía sau, chiến mã đang đà lao đến đột ngột chậm hẳn rồi ngã quỵ.

Hàng thứ hai sấn lên vài bước giơ ngang nòng đại bác cầm tay và sau đó… chẳng còn sau đó nữa! Người ngựa nào ở gần trước mặt đều bị thổi bay cả khiến những tiếng đì đùng của hoả mai bỗng trở nên lạc quẻ. Ngay như Cao Tòng Chinh dẫu chưa trúng đạn nhưng hồn siêu phách tán bởi cả trăm kị binh chỉ thoáng chốc đã bị loại khỏi vòng chiến.

Hàng chục t·iếng n·ổ đanh gọn giải tán đám đông kéo Cao Tòng Chinh trở về với thực tại, quân sĩ chạy nháo nhác lo thân và Cao Tòng Chinh, với kỳ hiệu tướng quân, nhanh chóng trở thành mục tiêu bị ngắm đến. Một binh sĩ Thiết kỵ đánh ngã quân hầu cầm kỳ khỏi lưng ngựa rồi nhào đến ôm lấy Cao Tòng Chinh vật xuống đất. Cao Tòng Chinh cố chống cự nhưng đành thúc thủ khi hai binh sĩ Thiên Đức khác xông đến đè chặt.

- Bắt được tướng rồi, bắt được rồi!

Người vừa vung đao hô lớn chính là An Nhữ Hầu, Hầu bắt được Cao Tòng Chinh. Quân của Chinh tan vỡ, phần tìm đường chạy về doanh, phần t·hiệt m·ạng hoặc b·ị t·hương, gần năm trăm binh sĩ b·ị b·ắt sống tại trận.