Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Vạn Xuân Đế Quốc

Chương 304: Nắm thắt lưng




Chương 304: Nắm thắt lưng

Nhắc đến Đào Ứng Bình cho quân nhổ trại ở bãi Phù Tiên chậm rãi tiến về hướng Hiến Doanh cách 40 dặm với tinh thần cảnh giác cao độ nhưng vẫn bị phục kích, quấy phá dọc đường.

Đầu tiên là đội quân thuộc E Ninh Hải do Lý Trí Thắng phái đi. Đội phục binh chọn một gò thoai thoải ven con đường cái. Tiền quân Đằng Châu vừa đi ngang bỗng có tiếng súng hiệu. Đội phục binh nằm ven gò cứ vậy phóng tiễn nổ như mưa, một số trườn bò tung quả nổ xong liền dùng nỏ Liên Châu bắn hết một lượt rồi tất cả rút lui. Quân Đằng Châu đuổi theo một quãng, thấy mé Tây Bắc lấp ló một toán quân vài chục người bèn quay lại vì sợ mắc mưu. Đào Ứng Bình cho kiểm đếm, quân b·ị t·hương hơn trăm, t·hiệt m·ạng hơn chục người, cùng mấy con ngựa.

Kỵ binh hậu quân cưỡi ngựa lên cấp báo, đằng sau có hai đội quân gióng trống mở cờ dường như có ý đuổi đánh. Đào Ứng Bình thúc hậu quân đi nhanh bốn xung quanh trống trải, nếu bị vây sẽ nguy khốn. Đi được chừng 5 dặm, tiền quân cưỡi ngựa chạy xuống báo:

-Bên hướng Tây Bắc có một đội mai phục, không rõ quân số, áng chừng năm trăm người. Có mấy t·iếng n·ổ ùng oàng không rõ là gì ạ.

Sau truy trước chặn, Đào Ứng Bình lệnh cho quân cắt hướng Tây Nam vừa đi vừa sẵn sàng tiếp chiến. Được vài dặm, từ xa có hai quân kỵ cầm cờ quất ngựa phi như bay đến báo tin Đào Thanh Nê bị mai phục đã t·ử t·rận. Ứng Bình than trời, chuyển hướng hành quân về Tây Bắc, để 1000 tinh binh chặn hậu. Lạ thay, hai cánh quân trống reo cờ mở lấp ló đằng xa, thấy vài mươi kỵ binh và bộ binh dừng chân dàn trận tiếp chiến lại hạ cờ trốn mất dạng.

Hậu quân chờ ngót nửa canh giờ chẳng thấy địch lại đành đi mau. Được vài dặm lại thấy đằng Nam có mấy âm thanh lẹt đẹt rồi im bặt, chốc sau lại có vài t·iếng n·ổ đùng đùng từ hướng Bắc vọng đến. Chỉ huy quân chặn hậu, Đàm Đông Hưng, chẳng biết sự thể ra sao, chỉ còn cách hô quân sĩ đi mau, bắt kịp trung quân.

Đào Ứng Bình ôm thây em trai khóc một hồi, tự tay bế xác Thanh Nê đặt lên xe ngựa rồi lệnh hạ trại nghỉ tạm qua đêm vì trời đã tối. Đào Ứng Bình và bộ tướng vào trong làng nghỉ, hơn bốn nghìn quân đóng quanh làng.

Đầu trống canh Tư, hơn hai chục quân sĩ Thiên Đức tiếp cận gần các xe chở lương thảo trong khi mấy trăm dân phu đang say ngủ mê mệt sau một ngày xấc bấc xang bang ngoặt trái rẽ phải. Chờ binh sĩ Đằng Châu cầm đuốc đi qua một quãng, những binh sĩ Thiên Đức lợi dụng đêm tối bò đến các xe chở lương. Những binh sĩ này mang theo dầu, ít cỏ khô, mỗi người một quả nổ phòng thân. Dầu và cỏ khô không đủ, sợ bị phát hiện nên họ quyết định phóng hoả 5 xe. Trước khi phóng hoả họ đặt quả nổ vào 15 bánh xe, nhất tề châm lửa rồi tháo chạy.

Những âm thanh nối tiếp nhau phá vỡ màn đêm yên tĩnh. Quân Đằng Châu kéo đến d·ập l·ửa, lương thảo thiệt không đáng bao nhiêu song hỏng mất hơn chục bánh xe. Dân phu tháo bánh còn lại gắn hai xe thành một, lương thảo chia đều các xe khác chuyên chở.

Quân Đằng Châu đang lo khắc phục hậu quả, mé Đông của làng lại có mấy t·iếng n·ổ lớn do quân Thiên Đức tung quả nổ vào nhóm binh sĩ canh gác gần đống lửa. Từ đó cho đến sớm tinh mơ, cứ một chốc lại có t·iếng n·ổ đì đùng hoặc lẹt đẹt. Đào Ứng Bình không thể không lo lắng, binh sĩ hành quân cả ngày mệt mỏi mà đêm hôm quân Thiên Đức phá khiến người nào người nấy căng thẳng.

Đào Ứng Bình nhận ra ý đồ của Thiên Đức là muốn cản trở Bình đến Hiến Doanh nên quyết đi mau, sớm hội quân với Lưu Xưởng. Đàm Đông Hưng một lần nữa dẫn quân chặn hậu, không cho đối phương đeo bám trung quân. Trên đường đi, Đàm Đông Hưng thấy hai bên tả hữu đều có quân Thiên Đức, quân không đông, chỉ chừng vài chục người ngang nhiên tiến song song. Đông Hưng cho quân truy thì họ chạy ngay mà cũng chẳng dám truy xa, dăm bảy trục tượng lại phải quay lại. Hưng lo chia quân ra đuổi sẽ trúng kế.

Quân Thiên Đức như ruồi nhặng, đuổi thì chạy, hành quân họ lại đi theo khiến không chỉ riêng Đông Hưng ức chế mà ba quân theo sau cũng bực bội. Đời lính chiến đánh một trận c·hết bỏ không tức bằng việc đối phương cứ lởn vởn xung quanh trêu ngươi.

Cuối giờ Tỵ, mặt trời đã treo cao, Đông Hưng dự tính cho quân tạm nghỉ ở bóng tre làng phía xa xa thì phát hiện ở hướng Đông Nam có một đội quân đang tiến đến rất nhanh, có ba t·iếng n·ổ khá lớn từ hướng ấy vọng đến. Đông Hưng vội thúc quân chạy

Bên hướng Bắc đột nhiên có một t·iếng n·ổ, Đông Hưng quay sang phải thì thấy đội binh vài chục người theo sát từ sớm đến giờ đang cắt đồng tiến nhanh về hướng luỹ tre phía trước mặt. Đàm Đông Hưng lập tức hiểu ra vấn đề, đội quân ấy sẽ chặn ngang đường và đội quân đang đuổi đằng sau kia chắc chắn là tinh binh.

Đội binh vài chục người chặn tiền quân của Đàm Đông Hưng bằng tiễn nổ và hàng chục quả nổ. Tiền quân dồn lại, Đàm Đông Hưng thét quân đánh tới, mở đường máu. Kỵ binh phi lên, quân chặn đường bỏ chạy xuống cánh đồng, quăng chục quả nổ khiến hàng chục binh sĩ t·hương v·ong. Đàm Đông Hưng dẫn quân qua được rặng tre làng thì đội binh đuổi kịp, họ dùng hoả mai t·ấn c·ông vào sườn trái của đội hình. Đàm Đông Hưng biết không chống được, chỉ thúc quân chạy cho mau.

Đàm Đông Hưng thoát được nhưng hơn ba trăm quân ở cuối đội hình tan tác, b·ị b·ắt hết lượt. Đội quân Thiên Đức vừa kéo đến là D Long Ngô Động của Nghiêm Phúc Lý, vài trăm quân đao kiếm và phân nửa D Súng trường của Phạm Sỹ Sách giao cho. Phân nửa còn lại của D Súng trường dưới quyền chỉ huy trực tiếp của Sỹ Sách đã nhập vào quân của Lý Công Thành tiến về hướng Đông Nam khi chia tay nơi cánh đồng ngập nước.

Nghiêm Phúc Lý hội quân, đếm đủ 1000 quân dẫn theo truy kích Đàm Đông Hưng. Số quân còn lại đều trang bị đao kiếm cung nỏ, áp giải tù binh nhắm hướng Tây đi ngay.

Nói về Đàm Đông Hưng sau khi nhanh chân thoát được bọn Nghiêm Phúc Lý, chạy bán sống bán c·hết được chừng bảy, tám dặm đường lại đụng quân tiểu đoàn trực thuộc E Ninh Hải đang bám theo Đào Ứng Bình. Tiểu đoàn này bèn dàn trận ven đường nghênh đón. Đàm Đông Hưng thần hồn át thần tính, không rõ địch quân có bao nhiêu bèn phi ngựa dẫn quân chạy băng đồng chếch về hướng Đông Nam chứ không dám đối đầu. Quân Thiên Đức cũng rời vị trí bày trận nhảy xuống cánh đồng lúa muốn đánh vào sườn phải của Đàm Đông Hưng nhưng một lần nữa vồ hụt vì Hưng có ngựa. Tuy vậy, đội quân Thiên Đức này cũng không hoài công, hơn hai trăm quân chậm chân của Hưng vứt gươm giáo xin hàng khi nghe dăm ba tiếng súng nổ.

Nghiêm Phúc Lý kéo quân đến, nhập luôn với đội quân này, chỉ cắt hơn trăm người dẫn tù binh về hướng Tây. Nghiêm Phúc Lý đốc quân truy kịp Đàm Ứng Bình nhưng Bình không chủ ý giao chiến, chỉ lo chạy. Bọn Nghiêm Phúc Lý bắt được hơn nửa xe lương và hai trăm dân phu. Dân phu lại phải kéo xe quay ngược lại hướng mà họ tốn bao công sức mới vượt qua được. Nghiêm Phúc Lý dẫn hơn một nghìn quân còn lại, theo quân dẫn đường nhập với Lý Trí Thắng. Lý Trí Thắng có trong tay hơn hai nghìn quân với 850 tay súng bèn tổ chức lại đội hình để đánh bọn Đàm Ứng Bình và Lưu Xưởng mới hội quân ở hướng Nam. Đàm Đông Hưng dẫn quân về gặp được Đào Ứng Bình, kiểm quân mã chỉ còn gần bốn trăm người.

Mặt Tây của Hiến Doanh, nơi cánh đồng Kim Động, có những ngôi mộ tập thể và mộ ông tướng chưa đến giỗ đầu nhờ bọn Lý Trí Thắng đêm hôm nổ súng đì đùng mà không bị t·ấn c·ông.

Thật là:

Đông Hưng tướng giữ hậu quân,

Bị đánh tụt quần còn mạng là may.

Ứng Bình sứ tướng cũng hay,

Chạy nhanh hơn gió, mặc mày giữ thân.