Chương 208: Chiến thắng Thư Đôi
Trưa ngày mùng 5 tháng 9 năm Thiên Đức 29, Phạm Bạch Hổ cho quân sĩ dưới quyền dùng thần công bắn đạn đá, đạn sắt phá vỡ một dãy luỹ bề ngang dài đến 15 trượng tạo một lối mở vô cùng lớn cho bộ binh Thiên Đức sẵn sàng xung phong khi cần.
Bọn Phạm Cự Lượng, Trương Văn Long, Lê Quý Ly, Đào Cam Mộc Hoàng Văn Thái… thay nhau bắc loa gọi hàng nhưng cổng chính vẫn cửa đóng then cài. Chương không hề nóng ruột bởi chẳng mấy khi quân sĩ được thao luyện trên thực địa. Đạn kim loại bắn rồi vẫn còn trong ấy, thắng thu lại có mất đi đâu mà lo, pháo binh Thần Sấm có đến gần 1 vạn quả đạn các loại, còn lâu mới hết.
Đang ăn trưa cùng Thiên Bình trong lều soái, nữ binh vào báo với Chương rằng họ mới bắt được một kẻ vừa trốn từ trong làng Thư Đôi ra. Kẻ b·ị b·ắt không chịu cung khai, một mực đòi được gặp Vạn Thắng vương mới nói bí mật. Chương cho dẫn giải vào, kẻ b·ị b·ắt khai tên họ là Chu Trung Nhất.
-Ta chính là Vạn Thắng vương, ngươi có gì cần nói cứ nói.
-Dạ bẩm, tiểu nhân là gia nô trong Lý gia trang, từng là thân tín của Lý Lệnh công.
Chương khẽ chau mày hỏi lại:
-Từng là?
-Dạ bẩm Vạn Thắng vương, Lý Lệnh công cùng gia quyến đã rút theo thông đạo bí mật sang Tế Giang từ đêm hôm kia. Lý gia trang nay do Lý Sứ tướng quản. Sáng nay Mậu đại nhân cho quân quây quanh Lý gia trang đòi gặp Lý Lệnh công. Lý Sứ tướng hiện có trong tay hơn một nghìn binh sĩ trung thành cố thủ trong trang.
Chương nghe chưa dứt câu đã đứng bật dậy hỏi gấp:
-Lão già họ Mậu định làm phản?
-Thưa đúng, có lẽ Mậu đại nhân đoán biết Lý Lệnh công đã rời Thư Đôi nên quyết chí chiếm bằng được Lý gia trang. Tiểu nhân nghe nói Mậu đại nhân đã cử người đi xin cứu viện bên Tế Giang, có ý muốn dâng đất quy thuận, xin lệ thuộc.
-Lấy gì ta tin những lời của ngươi không phải xảo trá?
-Tiểu nhân có đem theo bức thư tay của Lý Sứ tướng gửi cho ngài. Lý Sứ tướng có dặn, đất này chuyển sang họ Mạc cũng chẳng sao nhưng nhất định không được cho Tế Giang. Lý Sứ tướng không muốn Siêu Loại bị chia đôi.
Chu Trung Nhất lấy trong người ra một bức thư tay thấm mồ hôi. Chương đưa cho Thiên Bình đọc. Thư viết ngắn gọn, đại ý rằng Lý Lệnh công đã không còn ở Thư Đôi, Lý An đang giữ ấn tín, xin quy thuận Thiên Đức.
Chương lập tức cho gọi bọn Lê Quý Ly, Trương Văn Long, Hoàng Thái Công và Đào Cam Mộc vào trướng. Cả bọn đọc xong liền xác nhận bút tích của Lý An và ấn tín đúng là của Lý Lệnh công. Trương Văn Long và Hoàng Thái Công có biết Chu Trung Nhất vì trước đến Lý gia trang đều gặp.
Chương thấy thời cơ đã đến, hạ lệnh thuỷ quân Long Vũ phá đập tạm tiến đánh thuỷ quân Siêu Loại ngay, dốc toàn lực. Bọn Hoàng Thái Công hăm hở đi ngay, mong muốn sớm cứu được chủ tướng cũ.
-Thông đạo mà ngươi từ trong Lý gia trang trốn ra có rộng không?
-Dạ bẩm, một người đi thoải mái ạ.
Đoạn Chương quay sang bảo Trương Văn Long:
-Nhanh chóng dẫn toàn bộ quân của ông theo thông đạo vào Lý gia trang giúp Lý Sứ tướng trấn giữ. Lý Văn Ba sẽ trợ chiến, đi mau.
-Tuân lệnh!
Trương Văn Long lập tức dẫn Chu Trung Nhất đi ngay. Chương nói với Lê Quý Ly:
-Ông dẫn quân tiến sát Bãi Mác, pháo sẽ bắn thẳng phá cổng. Chờ súng pháo đánh tan quân trấn trên lâu thành thì đốc quân đánh tràn vào, cứ theo lời đã bàn định mà tiến đánh, hàng thì sống, chống thì g·iết ngay.
-Tuân lệnh!
Lê Quý Ly vừa rời đi, Thiên Bình hỏi nhỏ:
-Liệu có phải gian kế không anh?
-Kể cả là gian kế thì cũng đến lúc chúng ta tiến đánh rồi, chậm là vuột mất con cá to. Nội công ngoại kích, cơ hội ngàn năm có một. Cửa mở đã có, đánh qua cửa mở thì nở hoa trong lòng địch luôn, đánh một trận sạch sẽ.
Nữ binh truyền lệnh của Chương đến bọn Phạm Cự Lượng, Nguyễn Lạc Thổ, Bàn Phù Sếnh, Phạm Bạch Hổ. Thiên Bình trở về lều tập hợp Đại đội Thần Vũ sẵn sàng xung trận.
Tiểu đoàn Thiết xa xuất kích đầu tiên, dùng xe bọc sắt, xe Liên nỗ phóng lao che chắn cho xe thang bắc cầu vượt qua hào nước trong cơn mưa đạn hoả pháo liên hoàn, pháo đá và thần công bắn yểm trợ từ phía sau. Nhờ hoả lực mạnh áp đảo, quân Thiên Đức dễ dàng thiết lập được cầu băng qua hào nước. Đại đội Thần Vũ làm quân tiên phong, các nữ binh châm quả nổ đã cắt ngắn dây cháy chậm ném tứ phía trước khi vượt hào thiết lập điểm đầu cầu. Mỗi nữ binh được trang bị hai quả nổ, cô nào cũng ra sức ném mạnh về phía trước hòng đảm bảo an toàn cho quân vượt hào.
Phạm Cự Lượng dẫn Tiểu đoàn Thiên Đức vượt hào, dùng khiên bọc sắt che chắn, một số binh sĩ trang bị giáo dài chọc dò đường tiến chếch sang cánh tả toả ra tìm đường lớn.
Mở được một lối thì các lối sau dễ vô cùng, phần còn lại của Tiểu đoàn Thần Vũ theo sau Nguyễn Lạc Thổ mau chóng đặt chân vào làng Thư Đôi. Hoả pháo liên hoàn được khiêng theo sau đội hình. Quân Siêu Loại chống cự, trước lo ẩn nấp chống đạn bắn thẳng, sau lo cự hoả hổ phụt tứ tung gây kinh sợ. Cuối cùng, hoả pháo liên hoàn rót mỗi lượt bốn quả đạn cháy thì binh sĩ Siêu Loại vứt gươm giáo, bỏ Liên Châu chạy tứ tán.
Đại đội Thần Vũ theo bảo vệ 5 khẩu thần công của Dương Cát Lợi đánh tạt về hướng cổng Ngõ Dưới. Quân Siêu Loại trấn cổng đang lo đối phó với bọn Lê Quý Ly nay lại bị thọc sườn bởi những loạt đạn, kinh sợ mà tan. Phạm Thị Thanh và Phạm Kim Huệ, mỗi người dẫn theo một trung đội nhập vào Tiểu đoàn Thuận Thành truy kích đối phương. Đối phương chạy lối nào thì đó chính là lối sinh, không cần phải xem lối đó có cây xoan hay bưởi.
Do đã chuẩn bị sẵn và tính toán trước, quân sĩ Thiên Đức nói chung ngoài việc truy kích thì dùng đao hoặc dao rựa, hoả hổ phá bờ rào để tầm nhìn thông thoáng, tránh bị phục kích. Nhiều khi bờ rào rậm rạp nghi có phục binh, quân Thiên Đức đều phụt vài ống hoả hổ cho chắc ăn, thực tế cũng thu được chút hiệu quả. Hoả hổ cũng được phóng vào những ngôi nhà mái tranh nếu quân Siêu Loại trốn vào bên trong.
Sau này quân sĩ Thiên Đức mới biết, dưới nền nhiều ngôi nhà có thông đạo thông với nhà khác, từ đó thông ra bờ tre. Tuy nhiên chẳng kẻ nào thoát được bởi từ khi biết trong làng có nhiều thông đạo, Chương đã bảo Uyển Như đem đến rất nhiều dầu. Việc Chu Trung Nhất dễ dàng từ trong làng chui ra chứng tỏ còn có nhiều thông đạo mà bọn Chương không biết hết.
Tiên hạ thủ vi cường.
Đã xác định đánh một trận ngày sau không kẻ nào có ý chống đối nên ngay khi đại quân Thiên Đức tràn vào Thư Đôi. Chương lệnh Kình Ngư chỉ huy Tiểu đoàn Thiết xa cho quân đổ dầu xuống hào rồi châm lửa đốt. Những lối ra vào vừa mở đều có hàng trăm quân trấn nên chắc chắn không có con chuột nào có thể thoát được.
Quả nhiên có nhiều lối thông đến các bụi tre đã cháy trơ gốc, nhiều kẻ thò đầu lên thấy lửa cháy ngùn ngụt trước mặt lại chui xuống. Phát hiện ra các lỗ ấy, Kình Ngư đem lá cây, cỏ tươi, cỏ khô đổ hết xuống cửa hầm châm lửa, dùng khiên sắt đậy nắp lại.
Hàng chục kẻ c·hết ngạt trong các thông đạo hoặc b·ỏng n·ặng khi chạy ngược vào trong làng.
Cũng như Luy Lâu, luỹ đất cao tốt cho phòng thủ nay trở thành vật cản cho những kẻ muốn thoát thân. Trèo được lên mặt luỹ thì dưới hào toàn chông nhọn và lửa không ngừng bùng lên mỗi khi bọn Kình Ngư hắt dầu.
Hàng trăm quân Siêu Loại b·ị b·ắt sống sau vài phút giao tranh buộc phải trở thành những kẻ dẫn đường chỉ lối cho các đội quân Thiên Đức. Bất cứ kẻ nào chạy đều trở thành bia, muốn sống cứ vứt gươm giáo nằm úp mặt xuống đất, đưa hai tay ra sau gáy.
Bọn Lê Quý Ly vừa đi vừa hò hét chiêu hàng. Nhiều lần có những loạt tiễn nhắm bắn vào bọn Lê Quý Ly, ngay sau đó hàng trăm khẩu súng hoả mai sẽ khai hoả nhắm vào nơi tiễn bắn ra.
Thiên Bình dẫn trung đội bảo vệ 5 khẩu thần công. Bởi tác chiến trong làng, tầm gần nên đạn tròn ít dùng, thay vào đó là đạn hỗn hợp gây cháy hoặc đạn nổ mảnh. Mỗi khi thần công khai hoả, khoảng trống tầm 5 trượng trước mặt thật khó có kẻ nào sống sót.
Do Chương đã có lệnh phải loại bỏ cứ điểm nên nhiều nhà tranh vách đất chỉ còn là đống tro tàn. Đàn bà và trẻ con ban đầu bồng bế nhau chạy loạn bị dính đạn lạc, mãi sau không còn chỗ nấp chỉ còn biết túm tụm lại ven đường, những người ấy đều không bị hại.
Như Chương đã nói trước đó, chính Ngọ không giao cha con họ Mậu sẽ san làng thành bình địa. Mà chính Ngọ ngày đó đã qua lâu rồi, dân trong làng không bị diệt sạch cũng là cái may.
Vạn Thắng vương khác Mạc chủ tướng ở chỗ đã nói thì phải làm, dù không muốn, lời của bậc quân vương không nói chơi.
Thực tế cho thấy quân Siêu Loại mới về hàng không đ·ốt p·há hay tàn sát bất cứ ai di chuyển nhưng quân Thiên Đức thì có. Bởi lẽ đơn giản là họ chẳng có bất kì mối quan hệ nào với nơi này.
Chỉ biết rằng việc quân Thiên Đức nói sao làm vậy, hàng hoặc c·hết là do đối phương lựa chọn. Sau trận Thư Đôi, tiếng tăm của quân Thiên Đức khiến nhiều kẻ kiêng dè. Mặt hại là kẻ nào chống thì chống đến cùng, kẻ nào nhắm không chống được thì xếp giáp bảo toàn tính mạng.
Chương không phải kẻ lạm sát, quân Thiên Đức cũng vậy. Sau này mỗi khi đánh thành, bọn Chương phải dùng nhiều cách để tách dân ra khỏi quân nhưng c·hiến t·ranh không vốn không có chỗ cho lòng nhân vì hòn đạn làm gì có mắt.
Trận kịch chiến, tạm gọi như vậy, khi quân Thiên Đức tiến đến ấp Cồi. Quân tướng dưới trướng cha con họ Mậu vung gươm giáo xông lên đánh xáp lá cà bị thiệt hại vô cùng nặng trước những loạt đạn bắn thẳng của hàng nghìn khẩu súng khai hoả không ngừng.
Dù Chương không nói trắng ra nhưng bọn Phạm Cự Lượng chẳng phải những tay mơ. Những binh sĩ đối phương đến giờ phút cuối cùng mà vẫn quyết tử thì không dùng được nữa, buộc phải hạ nếu không kẻ c·hết chính là mình.
Trận kịch chiến đẫm máu diễn ra trong khoảng một khắc bên ngoài Lý gia trang, chừng hai nghìn người bỏ mạng, hàng nghìn người b·ị t·hương.
Mậu Quốc Thìn cùng hai con và thân tín dẫn theo hơn ba nghìn quân bất chấp đạn bắn như mưa, mở đường máu nhắm hướng cửa chính phía Nam, mạn bờ sông, thoát thân.
Quân thuỷ Siêu Loại đang b·ị đ·ánh vỗ mặt, quá nửa thuyền bị chìm hoặc cháy. Dưới sông, quân sĩ bấu víu vào thuyền, kẻ đang cố bơi vào bờ. Mậu Quốc Thìn lên thuyền sang sông cùng con trai là Mậu Quốc Tỵ. Mậu Quốc Ngọ bỏ mạng nơi bến sông do cái mũ soái trên đầu trở thành vật ngắm bắn của nữ binh Thần Vũ.
Lòng sông đoạn này chỉ rộng hơn ba chục trượng.
Quân Thiên Đức đổ ra bắn đuổi, thuỷ binh bỏ thuyền chạy theo Mậu Quốc Thìn. Hơn hai nghìn binh sĩ không còn đường chạy, bấy giờ mới hạ khí giới tìm đường sống sót.
Chiều tà.
Bến sông làng Thư Đôi ngập mùi máu tanh.
Dưới nhánh sông nhỏ, thây hàng trăm người phơi lưng nổi dập dềnh theo từng con sóng nhẹ vỗ bờ.
Quân Thiên Đức bắt được 2500 quân cả thảy tại bến sông áp giải thẳng về thành Luy Lâu để Phạm Bỉnh Di thẩm vấn.
Luy Lâu từ một thành trì bỗng chốc trở thành một nhà tù lớn giam giữ cùng lúc hơn 5000 người.
3.203 người đã bỏ mạng trong làng Thư Đôi, ấp Cồi và bến sông. Tất cả đều được vợ con nhận dạng và chôn cất tử tế. Đàn bà, trẻ em được đưa tạm về canh giữ trong trại Thuận Thành khi quân Thiên Đức thu dọn chiến trường.
Mậu Quốc Thìn và Mậu Quốc Tỵ dẫn theo tàn quân hơn một nghìn người bỏ chạy sang Tế Giang, gia quyến ở lại b·ị b·ắt không sót một ai.
Các trại quân nhỏ đóng rải rác ở các vùng tiếp giáp với trấn Hải Đông hay châu Nam Sách cử người về xin hàng hết lượt, không binh sĩ nào bỏ trốn sang bên kia sông do gia đình đều ở Siêu Loại cả.
Chương đã chiếm được toàn bộ Siêu Loại với cái giá phải trả là hơn 300 quân sĩ t·ử t·rận và hơn 400 khác b·ị t·hương. So với trận giao chiến cùng Phan Văn Hầu mấy năm trước thật là một trời một vực. Quan trọng hơn cả, ấy là nguyên khí của vùng không hao tổn là bao.