Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tình Yêu Ngọt Ngào Và Ấm Áp

Chương 1647-1648




Khi đến trường, mới chỉ 4 rưỡi.

Bùi Sam Sam không có việc gì làm, liền dạo quanh khuôn viên trường đại học.

Khắp nơi đều thấy các cặp đôi tay trong tay, trên mặt đầy vẻ hạnh phúc.

Ở sân bóng rổ, rất nhiều chàng trai đang đổ mồ hôi tập luyện.

Bùi Sam Sam đứng đó nhìn, không khỏi cảm thán:

"Ôi, cơ thể tuổi trẻ, thật tuyệt."

Không lâu sau, một chàng trai chạy tới trước mặt cô, thở hổn hển nói:

"Bạn học, có thể cho tôi xin WeChat không?"

Bùi Sam Sam quay đầu nhìn xung quanh, rồi không chắc chắn chỉ vào mình:

"Tôi?"

Chàng trai gật đầu, thử thăm dò hỏi:

"Không tiện sao?"

Bùi Sam Sam mỉm cười:

"Tôi đã 25 tuổi rồi, sao còn là bạn học chứ."

Lúc này, Phó Nguyên cũng bước tới:

"Sam Sam, hóa ra cô ở đây à."

Bùi Sam Sam nói:

"Thấy anh chưa tan học nên tôi đi dạo chút."

Chàng trai nghe vậy, mặt đỏ bừng, vội nói một tiếng "Xin lỗi" rồi chạy mất, giọng nói với đồng đội vẫn vang vọng từ xa:

"Đó là bạn gái thầy Phó! Bị các cậu hại c.h.ế.t tôi rồi!"

Phó Nguyên đề nghị:

"Vậy... chúng ta đi dạo tiếp nhé?"

Bùi Sam Sam gật đầu:

"Được."

Hai người đi dạo quanh trường, vừa đi vừa trò chuyện đôi câu.

Thỉnh thoảng có sinh viên chào hỏi Phó Nguyên, xem ra anh khá được lòng mọi người ở trường.

Phó Nguyên hỏi:

"Tôi nghe dì Vương nói, trước đây cô từng có bạn trai vài năm, hai người chia tay vì lý do gì vậy?"

Bùi Sam Sam đáp:

"Anh ta ngoại tình, tôi phát hiện rồi chia tay."

Phó Nguyên thở dài:

"Trước đây tôi cũng từng hẹn hò, nhưng mẹ tôi chê cô ấy công việc không tốt, nên chia tay."

Bùi Sam Sam chỉ nhoẻn miệng cười, không nói thêm.

"Tôi nhớ cô làm nhiếp ảnh gia ở Nam Thành phải không? Cô phát triển bên đó thế nào? Có nghĩ đến việc quay quê về làm không?"

"Tạm thời chưa nghĩ đến, tôi ở bên đó vẫn ổn."

Nghe vậy, sắc mặt Phó Nguyên có vẻ hơi khó xử.

Bùi Sam Sam hỏi:

"Có phải mẹ anh bảo muốn anh làm việc ổn định ở đây, rồi tìm một người phù hợp?"

"Mẹ tôi cũng nói vậy... Nhưng mẹ tôi rất thích cô, nếu chúng ta kết hôn, bà cũng sẽ ủng hộ sự nghiệp của cô. Chỉ là... trước hết chúng ta cần có một đứa con..."

Thực ra, mẹ anh nói rằng làm nhiếp ảnh thì ở đâu chẳng làm được, có con rồi tự nhiên sẽ giữ được chân cô lại, không thể chạy đi Nam Thành xa xôi như vậy, tự nhiên sẽ trở về với gia đình.

Bùi Sam Sam cười, không nói gì, chỉ nói:

"Phải rồi, mẹ tôi chưa kể đầy đủ về tôi với anh đúng không?"

"Dì Vương có nói qua..."

"Những gì bà ấy biết chỉ là một phần, còn nhiều điều bà không biết."

Cô tiếp tục:

"Tôi tuy chỉ yêu một người, nhưng từng có một mối quan hệ mập mờ, chuyện cần xảy ra đều đã xảy ra. Mấy ngày trước tôi cũng ở bên người đó. Nếu anh và mẹ anh có thể chấp nhận, ngày mai chúng ta có thể đi đăng ký kết hôn."

Phó Nguyên dừng bước, sắc mặt thoáng cứng đờ.

Bùi Sam Sam quay đầu lại:

"Sao vậy?"

Phó Nguyên lắp bắp:

"Tôi... tôi chợt nhớ ra phải lên văn phòng gặp trưởng khoa, tôi đi trước nhé!"

Bùi Sam Sam nhìn theo bóng lưng anh, khoanh tay trước ngực, nhướn mày lên.

Xong rồi, cô đã thử tìm hiểu và bày tỏ rõ ràng ý định kết hôn.

Nhiệm vụ hoàn thành.

Bùi Sam Sam lại một mình lang thang trong trường, ngắm nhìn những cơ thể trẻ trung tràn đầy sức sống rồi mới quay về nhà.

Vừa về đến nhà, cô đã bị mẹ cô đánh cho một trận.

Mẹ cô hỏi:

"Không phải con đi hẹn hò với Tiểu Phó sao? Con nói nhăng cuội gì với cậu ấy vậy hả!"

Chương 1648

Nửa tiếng trước, mẹ Bùi nhận được cuộc gọi từ mẹ của Phó Nguyên.

Người bên kia thái độ rất tệ, thậm chí còn thốt ra câu:

"Con trai nhà tôi có bao nhiêu người tranh giành, không cần phải nhặt thứ người khác không cần, đồ bỏ đi!"

Nghe xong, mẹ Bùi tức giận muốn chết, còn chưa kịp đáp trả thì đối phương đã cúp máy.

Lúc này, bà đã bình tĩnh lại và chuẩn bị ra ngoài tìm họ để nói lý lẽ.

Bùi Sam Sam kéo bà ngồi xuống ghế sofa:

"Con chẳng qua chỉ nói thật thôi, chẳng lẽ lại phải giấu giếm người ta?"

Mẹ cô sững người vài giây mới phản ứng lại điều cô ám chỉ:

"Nhưng con cũng không thể....................."

"Chẳng lẽ phải chờ đến khi kết hôn rồi mới nói?"

Mẹ cô ngồi đó, mặt lạnh lùng không nói gì.

Bùi Sam Sam ôm lấy bà:

"Thôi mà mẹ, đừng giận nữa. Người này không được thì chuyển sang người khác. Mẹ chẳng phải đã chọn cho con bao nhiêu đối tượng xem mắt rồi sao? Mấy ngày tới con sẽ gặp hết, không gặp hết thì con không đi nữa, được chưa?"

Mẹ cô nghĩ ngợi một lúc nhưng vẫn bực tức:

"Con xem con làm ra chuyện gì đây, để người ta chỉ trỏ sau lưng mẹ. Mẹ của cậu ta..............."

"Mẹ bận tâm họ làm gì? Cuộc sống là của mình, hơn nữa, mẹ nhìn thử xem mẹ Phó Nguyên quản lý anh ấy như vậy, mẹ thật sự nghĩ con gả vào nhà đó sẽ sống yên ổn à?"

Mẹ cô không muốn nói thêm, đứng dậy vào phòng ngủ.

Bùi Sam Sam cũng trở về phòng, lấy điện thoại ra nhắn tin cho Phó Nguyên.

Bùi Sam Sam:

"Những gì tôi nói đều dựa trên sự thành thật và trung thực giữa hai bên khi xem mắt. Chuyện này, ngoài anh và mẹ anh ra, tôi không muốn nghe từ miệng người thứ ba. Anh là một giảng viên đại học, tôi tin rằng anh còn để ý đến danh dự hơn tôi. Cuộc sống của tôi là do tôi quyết định, không liên quan đến ai khác. Ba mẹ tôi đã lớn tuổi, tôi không muốn họ phải nghe những lời lẽ xúc phạm."

Tóm lại, nếu tôi không yên, anh cũng đừng mong yên ổn.

Mười phút sau, Phó Nguyên mới trả lời.

Phó Nguyên:  "Được."

Bùi Sam Sam đáp lại bằng một biểu tượng mặt cười, nhưng vừa gửi đi thì thấy một dấu chấm than đỏ.

Cô bật cười, đặt điện thoại xuống rồi ngã xuống giường.

Trong thời gian còn lại, mẹ cô hoàn toàn phớt lờ cô, cả cơm cũng không ăn cùng.

Ba cô chỉ biết mơ hồ là cô và Phó Nguyên đã chia tay, không rõ tình tiết cụ thể, nên an ủi rằng người tiếp theo sẽ tốt hơn.

Trải qua một đêm và một ngày bị lạnh nhạt, Bùi Sam Sam nhận được cuộc gọi từ chú Trương, liền lập tức đến bệnh viện.

Chú Trương đưa cô báo cáo kết quả giám định, Bùi Sam Sam nín thở hỏi:

"Chú Trương, thế nào rồi ạ?"

Chú Trương mỉm cười:

"Mở ra xem đi."

Bùi Sam Sam tháo sợi dây buộc trên phong bì giấy, chưa bao giờ cô thấy căng thẳng tới vậy.

Kết quả rõ ràng ngay trước mắt rồi, chỉ chờ xác nhận cuối cùng...

Cô rút tập tài liệu ra, cẩn thận đọc kết quả xét nghiệm.

Quan hệ huyết thống là 99%.

Khoảnh khắc nhìn thấy dòng chữ đó, cô thở phào nhẹ nhõm, dựa vào tường, đôi mắt hơi ngấn nước.

Quả nhiên...

Suy đoán của họ là đúng, Tiểu Thầm chính là con của William, cùng mẹ cùng cha với Nguyễn Tinh Vãn!

Chú Trương thấy vậy liền hỏi:

"Sam Sam, chú hỏi một câu nhé, cháu làm cái này giúp ai thế?"

Bùi Sam Sam điều chỉnh lại cảm xúc, bỏ tài liệu trở lại phong bì:

"Cháu làm giúp một người bạn rất thân, bây giờ cô ấy không tiện đến, nên cháu thay cô ấy..."

"Nhìn biểu cảm cháu thế này chắc là tin tốt lành rồi, mau báo cho bạn cháu biết đi."

Bùi Sam Sam gật đầu:

"Cảm ơn chú Trương!"

Cô nhanh chóng lấy điện thoại ra, chụp ảnh kết quả giám định rồi gửi ngay cho Nguyễn Tinh Vãn.