Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thần Ấn Vương Tọa

Chương 26: Mạt Nhật Dữ Sát Lục Chi (2)




Chương 26: Mạt Nhật Dữ Sát Lục Chi (2)

Ánh mắt nhìn về phương xa.

Long Tinh Vũ thở dài một tiếng.

"Xem ra, Ma Tộc lại không chịu nổi tịch mịch rồi.''

''Hạo Thần, ngươi phải nhớ kỹ.''

''Ma Tộc thế lớn, nhưng chúng ta vĩnh viễn sẽ không khuất phục.''

''Làm một Kỵ Sĩ, chúng ta nên chiến đấu để bảo vệ gia viên của mình, cho đến khi sức cùng lực kiệt."

"Vâng."

Long Hạo Thần gật đầu trả lời.

Lúc này ở trong lòng hắn, phụ thân không chỉ là Lão Sư, thậm chí có thể nói là hắn sùng bái Tín Ngưỡng.

Không có tự mình trải qua thì không thể nào tưởng tượng được sự cường đại của Thần Ấn Vương Tọa.

Linh lực khổng lồ ba động như hải dương mênh mông.

Thẩm Phán Chi Quang hủy thiên diệt địa kia đã để lại trong lòng hắn dấu ấn không thể xóa nhòa.

"Phụ thân, chúng ta bây giờ phải ly khai nơi này sao?"

Long Hạo Thần hỏi.

Long Tinh Vũ cúi đầu nhìn về phía hắn.

"Cái từ chúng ta không bao gồm ngươi."

"A?"

Long Hạo Thần la thất kinh.

Khó hiểu nhìn phụ thân.

"Chim Ưng non nếu không rời xa sự bảo hộ của phụ mẫu thì vĩnh viễn sẽ không trưởng thành bay lượn trên cửu thiên được.''

''Vốn là ta dự tính có thể chỉ đạo ngươi ba năm.''

''Nhưng bây giờ xem ra cần phải kết thúc sớm.''

''Ta muốn mang theo mẫu thân ngươi trở về Thánh Điện Liên Minh xử lý một ít chuyện.''

''Sau đó còn có một số ước định cần phải hoàn thành."

"Thánh Điện Liên Minh nơi đó không thích hợp với ngươi.''

''Nếu như ngươi theo ta cùng đi đến đó.''

''Chỉ sợ ngươi vĩnh viễn sẽ không trở thành Thần Ấn Kỵ Sĩ giống như ta được.''

''Chỉ có từng bước từng bước đi lên, bằng sự cố gắng của bản thân đạt được hết thảy, dùng tài năng chân chính để đạt được vinh quang của Kỵ Sĩ.''

"Phụ thân. . . mẫu thân. . . ''

''Ta không muốn rời xa các ngươi."



Long Hạo Thần mạnh mẽ ôm lấy phụ mẫu.

Trong mắt tràng đầy vẻ không bỏ.

Bạch Nguyệt nhìn Long Tinh Vũ. Trong mắt cũng tràn đầy vẻ khẩn cầu.

Long Tinh Vũ vuốt Long Hạo Thần đầu.

"Tiểu tử ngốc.''

''Nếu như ngươi thủy chung đều ở bên cạnh chúng ta như vậy trong lòng ngươi sẽ có sự ỷ lại.''

''Hơn nữa, cho dù ngươi theo chúng ta trở về Thánh Điện Liên Minh.''

''Cũng sẽ như vậy không thể nào ở bên cạnh ta. Ta đã rời đi mấy năm, có quá nhiều chuyện chờ ta đi xử lý.''

''Chuyện này phụ thân đã quyết định.''

''Ngươi phải lưu lại."

Long Hạo Thần thân thể khẽ run lên, cố nén không để cho nước mắt của mình chảy xuống.

Bạch Nguyệt cũng đã khóc chạy trở về gian mộc ốc.

Long Tinh Vũ đem Long Hạo Thần kéo đến trước mặt mình, trầm giọng.

"Hạo Thần.''

''Trước khi đi, phụ thân sẽ dạy cho ngươi một vài thứ cuối cùng."

Long Hạo Thần có chút thất thần.

"Là cái gì?"

Long Tinh Vũ trầm giọng.

"Linh Lô."

"Linh Lô?"

Nghe được hai từ này.

Long Hạo Thần thân thể không khỏi chấn động.

''Hắn đã theo phụ thân tu luyện thời gian hai năm rưỡi, không chỉ một lần nghe phụ thân nói đến Linh Lô.''

''Nhưng cho tới nay, phụ thân thủy chung cũng không từng chỉ điểm quá hắn tu luyện về Linh Lô.''

Long Tinh Vũ vuốt cằm.

"Linh Lô, là là linh lực chi lô.''

Cũng không phải là năng lực do chúng ta tu luyện ra. Mà là thiên sinh địa dưỡng thần kỳ dựng dục ra một loại chí bảo.

Là một Kỵ Sĩ, có nhiều loại kỹ năng Kỵ Sĩ có thể lựa chọn, ngoại trừ một số kỹ năng bản thân tự nghĩ ra thì tuyệt đại đa số kỹ năng đều có thể tiến hành tu luyện khi tu vi một trình độ nhất định.

Nhưng mà Linh Lô lại không giống như thế.

Cơ hồ mỗi một chủng Linh Lô đều có đặc tính độc nhất vô nhị, cho dù là Linh Lô giống nhau, người tu luyện khác nhau thì cũng sẽ sinh ra hiệu quả khác nhau.

"Có rất nhiều chủng loại Linh Lô.''



''Trước mắt thì Linh Lô tổng cộng có bảy mươi bốn loại.''

''Chia ra thích hợp cho các chức nghiệp bất đồng, trong đó thích hợp với Kỵ Sĩ chúng ta có hai mươi ba loại.''

''Có một số cái Thích Khách cùng Chiến Sĩ có thể sử dụng.''

Long Hạo Thần bị hấp dẫn bởi Linh Lô từ miệng Long Tinh Vũ.

"Phụ thân, ở đâu thì mới có thể đạt được Linh Lô?"

"Nói như vậy, chỉ có ở chỗ thiên địa linh khí hội tụ hoặc là trong một số Thượng Cổ di tích mới có thể tìm được Linh Lô.''

''Bất kỳ chức nghiệp nào ngươi có được Linh Lô thì trong ngàn người cũng chưa chắc có một người.''

''Cũng bao gồm cả Kỵ Sĩ chúng ta.''

''Nhưng mà Linh Lô là mục tiêu theo đuổi của tất cả các chức nghiệp.''

''Bởi vì chỉ cần có được một ngọn Linh Lô cũng sẽ làm cho chúng ta trở nên càng cường đại hơn so với cường giả đồng cấp."

Vừa nói. . .

Long Tinh Vũ tháo một cái hắc sắc giới chỉ từ trên tay mình đeo vào ngón trỏ trên tay phải của Long Hạo Thần.

Giống như lâu ngày giờ trở về với chủ nhân, chiếc hắc sắc giới chỉ này tự co rút lại vừa khít với ngón tay của Long Hạo Thần.

"Trong chiếc giới chỉ này có sáu đạo phong ấn.''

''Ta phong ấn các loại kỹ năng cường đại của Trừng Giới Kỵ Sĩ, cơ hồ bao gồm tất cả từ tứ giai đến cửu giai.''

''Khi linh lực của ngươi đạt tới, ngươi có thể dùng linh lực phá bỏ phong ấn trong để lĩnh hội từng kỹ năng trong đó."

Sau đó hắn móc ra một quyển sách đưa cho Long Hạo Thần.

"Đây là một chút thể ngộ của ta đối với Linh Lô cùng với giới thiệu tường tận về Linh Lô.''

''Không còn kịp chỉ điểm ngươi nữa.''

''Ngươi phải tự mình lĩnh ngộ, rõ chưa?"

"Phụ thân."

Long Hạo Thần gọi một tiếng.

Vành mắt nhưng không khống chế được đỏ lên.

"Đem nó cất đi cũng đừng quên chiếc giới chỉ."

Long Hạo Thần khe khẽ gật đầu.

Sau khi hắn có nội linh lực.

Long Tinh Vũ đã dạy cho hắn sử dụng chiếc giới chỉ mà tiểu nữ hài câm cho hắn.

Rót vào linh lực.

Kim sắc hoa văn trên chiếc giới chỉ phảng phất như sống lại, nhàn nhạt lam quang lưu chuyển, quang mang chợt lóe, đã thu hồi cuốn sách ghi lại Linh Lô huyền bí vào trong đó.



Đây là chiếc không gian giới chỉ cực kỳ trân quý.

Không gian bên trong có thể tồn trữ các loại vật phẩm ước chừng tương đương với mười thước vuông.

Đồng thời.

Trên mặt giới chỉ còn có một kỹ năng phòng ngự, một khi kích thích là có thể phóng ra một cái lam sắc thuẫn bài.

Chỉ cần linh lực tiếp tục rót vào thì thuẫn bài vẫn tồn tại. Hơn nữa cường độ cũng sẽ căn cứ độ mạnh yếu của linh lực.

Long Tinh Vũ đã nói qua đây là một kiện ma pháp phụ trợ hiếm có.

Nhìn Long Hạo Thần thu hồi cuốn sách.

Long Tinh Vũ than nhẹ một tiếng.

"Hạo Thần.''

''Mặc dù phụ thân có rất nhiều trang bị không tệ nhưng mà ta cũng không có ý định đưa nó cho ngươi.''

''Bởi vì, bất kỳ một trang bị v·ũ k·hí nào chỉ có được dựa vào sự cố gắng của bản thân thì mới có thể chân chính trân quý nó."

"Phụ thân, hài nhi không muốn rời xa các ngươi."

Long Hạo Thần không kìm được cảm xúc mà khóc.

Long Tinh Vũ đem nhi tử kéo vào trong ngực.

Thở dài. . .

"Hạo Thần, trọng tình trọng nghĩa là ưu điểm và cũng là nhược điểm của ngươi.''

''Nhớ lấy sau này khi không ở cạnh chung ta khi nói chuyện với người khác thì chỉ nói ba phần sự thật không thể để lộ toàn bộ bản tâm của ngươi."

"Đừng khóc. Đây chỉ là tạm thời ly biệt.''

''Phụ thân hi vọng, lần sau khi gặp lại nhi tử của mình.''

''Ngươi đã có thể làm cho ta nhìn với cặp mắt khác trước."

"Phụ mẫu rời đi, mặc dù ta không thể lưu lại bất kỳ trang bị nào cho ngươi.''

''Nhưng có một lễ vật chuẩn bị đã lâu muốn tặng cho ngươi."

Vừa nói. . .

Long Tinh Vũ buông nhi tử ra.

Tay phải vỗ vào ngực mình, ngay sau đó, một cỗ bạch sắc quang mang kỳ dị liền từ trước ngực hắn phóng ra.

Bạch quang rất nhu hòa.

Nhưng nương theo một loại lực lượng ba động đặc thù toát ra.

Nhưng lại hết lần này tới lần khác làm cho người ta một loại cảm giác trầm ổn.

Đây cũng không phải là Quang Minh chi lực Thần Thánh.

Cũng không phải là linh lực của Long Tinh Vũ.

Khi Long Tinh Vũ chậm rãi giang hai tay ra.

Long Hạo Thần thấy rất rõ.

Ở trong lòng bàn tay của phụ thân có một đoàn bạch sắc quang mang. Một tiểu đỉnh có ba cái chân hai lỗ tai, độ cao chỉ có một tấc hiện ra lòng bàn tay Long Tinh Vũ.

Những thứ bạch sắc quang mang chính là từ trong tiểu đỉnh toát ra, nhu hòa và khiêu động lại còn có lực hấp dẫn làm người khác không thể rời mắt.