Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Đông Hoàng Thái Nhất Không Ứng Kiếp

Chap 83 : Ta muốn bái sư.




Chap 83 : Ta muốn bái sư.

"Thần tiên đại nhân, bọn ta không đầu thai nữa, không đầu thai nữa đâu."

Đám vong linh la hét toang bỏ chạy nhưng đã một tên trong đó bị nam chính giữ lại. Thành thật một chút thì chuyện bọn chúng đầu thai tiếp hay không chẳng quan trọng, họ cần chuôt bạch thử tác dụng của cái thứ nước khủng kh·iếp kia.

Y nâng cái chén chứa bãi nước xanh lè xanh lét đang sủi bọt bảo với tên vong linh xui xẻo chỉ cần nín thở húp một hơi là xong, đằng nào hắn cũng c·hết rồi, có c·hết được lần nữa đâu mà lo.

"Ngài đi mà húp." - Cái vong linh mặt mài tái mét.

"La hét cái gì? Há miệng to nữa ra nào."

Lạnh lùng như một cơn gió đông, nam chính mặc kệ tên kia van xin mà xoắn tay áo lên cưỡng ép y uống. Việc này khiến Đông Hoàng Thái Nhất nhăn mặt tưởng tượng thử viễn cảnh mình và nam chính không hóa thù thành bạn thì bản thân sẽ bi thảm như nào.

Thứ nước bọt kinh tởm kia vậy mà có tác dụng, vong linh quả nhiên không nhớ gì hết theo đúng nghĩa đen, từ những thứ cơ bản nhất cũng không còn chút ấn tượng nào.

Nam chính : "Hắn cứ lơ ngơ thế nào ấy, hỏi gì cũng chẳng thèm trả lời chỉ hả mồm ra cười. Hình như bị lú rồi."

Ác Xà : "Cho uống nhiều quá đó mà, ta bảo chỉ cần một vài giọt thôi mà ngài đổ cả ngụm. Tình hình này là quên luôn tiếng người rồi."

Nam chính. "Quên tiếng người... Vậy cho đầu thai làm heo luôn đi. Học tiếng heo dễ hơn... Con nói có đúng không nhạc phụ?!"



Nhìn đi, nhìn đi, cái tên nam chính này có giống người tốt miếng nào không?

"Tùy ngươi đi." - Đông Hoàng Thái Nhất thở dài, hắn đang có chuyện bận tâm hơn, từ nãy đến giờ lật đi lật lại sổ sinh tử hoàn toàn trống trơn. Đốt lửa và thấm nước cũng chẳng có một chữ nào cả hiện ra, theo lý mà nói trong này phải ghi lại tên tuổi sinh linh trong tam giới mới đúng.

"Hệ thống, ta biết ngươi ở xung quanh đây, mau xuất hiện đi." - Hắn nói lớn, dứt câu đã thấy hệ thống ngồi trên vai mình.

Hệ thống : [ Hỏi gì hỏi nhanh, bổn hệ thống rất là bận rộn nha. ]

Đông Hoàng Thái Nhất : "Sổ sinh tử vì sao lại trở thành ''vô tự thiên thư'' chẳng lẽ có cơ quan hay phải nhỏ máu vào mới được à?''

Hệ thống. [ Coi phim nhiều quá đấy. Đâu phải cái gì cũng nhỏ máu vào, máu dư quá hả? Tay bên kia đang cầm cái gì đó? ]

"Bút phán quan???" - Thái Nhất hơi mất kiên nhẫn nhưng rồi chợt nhận ra vấn đề, lập tức cau mài.

Hẳn là không phải ghi chép toàn bộ tên của chúng sinh tam giới bằng phương pháp thủ công đi?!

Hệ thống cười lạnh. [ Luân hồi vừa lập, không có bất kì thông tin gì thì phải nhập tay số liệu chứ sao, bộ tưởng thành Phong Đô đại đế chỉ việc ngồi bắt chéo chân uống trà hả? Ta cho ngươi hay, ở thời đại nào cũng phải làm, chức càng to làm càng nhiều việc. ]

Hắn làm yêu hoàng mấy ngàn năm có cần phải động tay gì ngoài đánh nhau với vu tộc đâu, tấu chương, mưu lược, kế sách.... Mấy vấn đề dùng đến đầu óc toàn do Đế Tuấn giải quyết, Thái Nhất sai đâu đánh đó, bế quan rồi chạy đi khắp nơi uống rượu.



Tự dưng đối diện với đống trách nhiệm trên trời rơi xuống này có cảm giác không thể gánh nổi.

"Từ đã, cái gì mà Phong đô đại đế? Ta á?"

Thái Nhất nhìn nam chính, y xác nhận trong lúc Hậu Thổ thành thánh đã chỉ định hắn sau khi thân vẫn hồn về âm gian, lãnh chính quả Phong Đô đại đế, mỗi một cái hồng hoang sinh linh đều nghe thấy, mà lúc đó bởi vì bận luyện hóa ác linh, nào có để ý.

Tuy nói Âm phủ là một tiểu thế giới tách biệt với ngũ giới còn lại nhưng Hậu Thổ chứng thánh dưới quyền thiên đạo. Tỉ như hắn trở thành Phong Đô đại đế, dưới quyền nàng coi như gián tiếp dưới sự kiểm soát của thiên đạo.



Hệ thống : [ Chẳng phải đúng ý ngươi quá còn gì? Phong Đô đại đế có thể sắc phong tứ phương quỷ thần, thập điện diêm la, quản hơn trăm vạn địa phủ quỷ sai. ]

"Ừ nhỉ.'' - Một câu của hệ thống liền khai sáng cho hắn, đúng là cái chính quả này rất đúng lúc.

Không phải trước giờ luôn hy vọng yêu tộc có lối rút lui an toàn sao, lần này đúng là trời cao phù độ, không phải, không phải!! Hậu Thổ phù hộ.

Thế là thần sắc hắn thay đổi, phấn khích tột đỉnh. Tự nhiên mọi chuyện lại dễ dàng đến đáng kinh ngạc sau khi hắn trở thành chủ nhân Phong La thành, không cần tạo yêu giới, luân hồi quyền hành trong tay, 10 đứa cháu có chuyện gì cũng dễ dàng mang chúng tái sinh kiếp khác.

Thái Nhất : "Tốt đến không thể tốt hơn luôn."



Hắn huýt sáo cầm sổ sinh tử lượn một vòng ở chỗ đám vong linh tập trung, trước tiên bổ nhiệm quỷ sai để sai vặt với ưu tiên giải quyết vụ ''nước lú'' không ai dám uống, chắc ăn là để con ác xà làm ''Mạnh bà'' rồi chứ công thức cháo lú thấy ghê như thế ai dám học.

Nam chính : "Nhạc phụ, xác định nước miếng của con rắn có tác dụng rồi nha, nhưng nhìn kinh quá, mấy cái âm linh không chịu uống, chúng ta làm gì bây giờ?"

Đừng nói là bọn chúng, tới hắn nhìn còn buồn nôn chứ uống gì nổi.

Thái Nhất nhìn nam chính rồi nhìn ác thú, nhiều khi do giao diện xấu, đổi mặt tiền chắc là ổn hết thôi.

Hắn ra dấu cho con Ác xà lại gần rồi dùng tay vuốt nhẹ lên vảy của nó, cơ thể con rắn biến hóa thành một mỹ nhân điện nước đầy đủ.

Nam chính kinh ngạc như thấy ma, nghe qua thiên biến vạn hóa giờ mới được tận mắt thị phạm. "Lợi hại thật! Nhạc phụ không cần bùa biến hình hay bất cứ cái gì sao? Y chang hàng thật luôn."

Nam chính dán mắt nhìn chằm chằm vào ngực mỹ nữ do con rắn hóa thành. Y rất muốn vươn tay sờ thử xem sao nhưng lại thôi.

Nghĩ tới hệ thống biến cái gì cũng bắt mình mua bằng điểm. Nghê Thường chợt nảy ra cái ý nghĩ không ai có thể tưởng tượng nổi.

"Nhạc phụ à! Hay là ta bái người làm sư tôn nhé."

"Ngươi có bệnh sao?" - Cả hắn cùng hệ thống đồng thời hét lên.

Hệ thống : [ Ta phải lập tức scan lại file của tên tiểu tử thúi này."

"Ngươi nghe đây! Nghe cho kỹ đây! Ta nhận heo làm đồ đệ cũng không nhận ngươi." - Hắn vội vàng giữ khoảng cách với nam chính! Làm sư tôn là nghề nghiệp nguy hiểm nhất nhì trong tiểu thuyết, nhất là sư tôn của bọn nhân vật chính. Kiểu gì cũng bị quật.

"Nhạc phụ! cho ta cơ hội đi! Ta hứa sẽ chăm chỉ học đạo mà." - Y chạy theo ôm chân của hắn nài nỉ.