Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Đông Hoàng Thái Nhất Không Ứng Kiếp

Chương 23 : Đạo Hay Ma.




Chương 23 : Đạo Hay Ma.

Tiêu Lục hừ lạnh, ánh mắt lướt qua Bát Tử rồi trở lại nhìn Yên Hà.

Dư âm của Hỗn Độn chung fake triển khai lúc nãy chỉ bộc phát ra có một phần ngàn quyền năng của bản gốc nhưng vẫn đánh lên một trận xung kích lớn, Tiêu Lục bị chấn động này thu hút chạy đến.

Bọn họ phải nói là rất may mắn khi mang tên Thương Hải Uyên Thần ra. Ông ta xem như tạm thời bỏ qua vì không tra được gì.

Lão vận chân khí nâng Thiên Nhất Tiếu lên, chân đạp phi kiếm, khẽ nghiêng đầu hỏi tên đối phương.

"Thương Hải Yên Hà." - Hắn đáp.

Tiêu Lục dừng lại giữa không trung, ánh mắt kiên định. "Thương Hải Yên Hà. Ta nhớ rồi. Chờ khi Nhất Tiếu tỉnh dậy, Thiên Kiếm môn tra rõ ngọn ngành, nếu ngươi thực sự dính líu tới ma đạo, mười cái Lạc Thần Tông cũng không bảo vệ nổi Thương quốc."

Dứt lời, ông đạp mạnh phi kiếm, mang theo Thiên Nhất Tiếu hóa thành luồng sáng biến mất khỏi tầm mắt.

Bát Tử thở phào nhẹ nhõm nhưng vẫn không khỏi run rẩy, xoa xoa tay vào nhau như để làm dịu đi nỗi sợ vừa trải qua.

"Điện hạ, vừa rồi ta còn tưởng mình đi đời nhà ma rồi! Lão hồ ly Tiêu Lục thật đáng sợ!"

Yên Hà quay đầu đi tới chỗ đứng trẻ. "Lão ta chỉ đáng sợ khi ngươi tự phơi bày sơ hở trước mặt lão thôi."

Hắn bế thốc đứa trẻ vẫn còn ngủ say.



[ Kỳ Ngộ : Đứa Trẻ Đáng Thương, Thu Nhận Lâm Vạn Hoa Đã Hoàn Thành! ]

[ Ban Thưởng : 100 điểm hảo cảm cơ bản, mở khóa kỹ năng huyết mạch ma thần. ]

Quả nhiên đứa trẻ này là Lâm Vạn Hoa, Yên Hà phấn khởi ra mặt, còn được mở khóa kỹ năng mới.

Huyết mạch ma thần! Tên nghe hay đấy, hắn hí hửng mở không gian hệ thống xem nó ra làm sao.

Trước mặt hiện lên mô hình cơ thể người và các đường mạch máu chằng chịt.

Trên sơ đồ có ghi chú từng giai đoạn, mỗi lần nâng cấp sẽ tăng nhẹ chỉ số sát khí, nhìn như mấy cái game nhập vai.

"Thanh sát khí này rốt cuộc để làm gì?" - Hắn hỏi hệ thống.

Hệ thống : [ Khi ngươi đột phá lên Trúc Cơ, sẽ phải lựa chọn thiên hướng tu hành. Thanh hảo cảm thuộc về chính đạo, trong khi thanh sát khí đại diện cho ma đạo. Tới Trúc Cơ, giá trị của hai thanh này sẽ quyết định cốt truyện nhân vật của ngươi. ]

Vậy tức là muốn làm người tốt thì úp hảo cảm còn làm người xấu thì úp sát khí.

Hệ thống : [ Lưu ý, chỉ có ma đạo mới sử dụng thuộc tính của huyết mạch ma thần. Mỗi lần nâng cấp nguyên thần của người sẽ mạnh hơn một chút. ]

Yên Hà : "Ma đạo có bổ trợ nguyên thần... Ngon thế! Vậy nếu chọn chính đạo về sau mở được kỹ năng gì không?"



Hệ thống : [ Không! ]

Câu trả lời cộc lốc của hệ thống khiến Yên Hà sững sờ. Không có gì hết à?! Vậy ngu lắm mới chọn chính đạo ấy.

Hắn lẩm bẩm trong miệng. Chọn ma đạo là cái chắc rồi, không phải chỉ vì nó ngầu thôi đâu.

Mỗi lần nâng cấp huyết mạch thì mới tăng sát khí, vậy... Lấy cái gì nâng cấp huyết mạch???

Hệ thống : [ Hỏi hay lắm! Nguyên liệu nâng huyết mạch trên tay ngươi đấy."

Yên Hà nhìn xuống Lâm Vạn Hoa. "???"

Hệ thống lúc trước đã bảo rõ ràng là lấy máu Lâm Vạn Hoa tu luyện còn gì, chính là dùng huyết mạch đặc biệt nâng cấp, có đều mỗi lần lấy phải biết điểm dừng, một lần không lấy quá mười giọt và mỗi tháng không lấy quá ba lần.

Nếu lấy quá nhiều hoặc làm gì khiến nó không vừa ý, độ chống đối của nó sẽ tăng lên. Cứ mỗi 20 điểm chống đối, Lâm Vạn Hoa sẽ tự động bỏ nhà ra đi. Nếu tích đủ 100 điểm chống đối, cả hai ân đoạn nghĩa tuyệt.

Yên Hà : "Còn vậy nữa.."

Nói gì thì nói, lấy máu đứa trẻ tu luyện, chuyện này vô nhân đạo quá, hắn cẩn thận đặt Lâm Vạn Hoa lên lưng Bát Tử, chuẩn bị lên đường.

Thôi thì trước mặt chuyện huyết mạch để tính sau vậy, về Thương Quốc xem tình hình Thương Hải Minh và Thương triều trước.



Bát Tử nhìn thằng nhỏ, thắc mắc sao nó mãi chưa tỉnh. Y lo lắng nó thương thế chưa hồi phục hoàn toàn hoặc ma khí trong người quá nặng.

Yên Hà nhìn về phía trước, cảm giác trong lòng không yên. Đứa trẻ này có huyết mạch đặc biệt, sẽ không dễ bị tổn hại nhưng để an tâm có lẽ nên ghé vô tìm làng mạc hay thành trì nào đó tìm đại phu xem thử.

Trời chạng tối, cuối cùng họ cũng đến một thị trấn ven đường, hắn chạm tay vào cái vòng của Bạch Trạch, cảm giác nhẹ nhàng lan tỏa khắp cơ thể. Trong tích tắc, mái tóc và đôi mắt chuyển thành màu đen nhánh.

Ánh sáng hoàng hôn chiếu lên những con đường nhỏ hẹp trong thị trấn lớn.

Khói bếp lam tỏa lên từ những ống khói thấp thoáng, mùi thơm của cơm canh, thịt nướng và hương cây cỏ phảng phất khắp nơi.

Trên phố, người dân mặc trang phục giản dị, bước đi thong thả, vừa trò chuyện vừa tươi cười.

Chợ búa vẫn đông đúc. Những sạp hàng bán đồ thủ công, trái cây, rau củ, phía trên treo vô số chiếc đèn lồng đỏ lủng lẳng bay theo gió.

Ánh mắt hắn lơ đãng ngắm nhìn cảnh vật. Tiếng cười vui vẻ của lũ trẻ con vang lên khắp chốn, vài đứa vô tình va vào Yên Hà rồi lập tức cúi đầu xin lỗi, đôi mắt ngây thơ lấp lánh.

Một vài đứa khác vội vã chạy tới bờ sông, nơi mặt nước phản chiếu ánh sáng cuối chiều, tạo ra một cảnh tượng huyền ảo.

Chiếc thuyền chở đầy hàng hóa cập bến, một nam nhân trung niên nhanh nhẹn bước xuống, ông ta bước tới ôm lấy lũ trẻ và thiếu phụ đang đứng đợi, khuôn mặt họ sáng lên trong niềm hạnh phúc.

Tạo nên bức họa nhân gian hữu tình, Giờ thì cuối cùng hắn đã hiểu ý của câu nói, chỉ ngưỡng mộ uyên ương, không ngưỡng mộ thần tiên.

Hỏi thăm người đi đường nhà của đại phu, họ tới trước một căn nhà nhỏ ở cuối con phố.

Gõ vài tiếng vào cánh cửa gỗ, lão nhân tóc bạc trắng chống gậy bước ra. biết cả ba từ xa đến, ông ấy còn nhiệt tình mời họ lại đến sáng mai.

Sau khi thăm khám, đại phu nói Lâm Vạn Hoa không sao nhưng cần nghỉ ngơi một thời gian. Thân thể còn yếu, phải bồi bổ thêm.