Chương 677:
“Biến đổi!”
Trong phòng làm việc của mình Văn Trung phát ra âm thanh không thể tin được.
“Vâng thưa ngài, chúng ta đã xác nhận người bị biến đổi gọi Quang là ông chủ của một nhà hàng nhỏ ở quận Tân Hiệp, hắn là người được sinh ra ở Kim Lăng chưa từng rời đi nơi này.”
Một vị lão già trầm giọng báo cáo phát hiện của lực lượng an ninh.
“Còn ai bị biến đổi nữa không?”
“Không có thưa ngài, chỉ một mình hắn. Được biết trước khi chúng ta tới hắn đã thực hiện một nghi thức gọi là dâng thực, nó giống như là hiến tế vậy đã hiến tế vợ con mình cho Benzar.”
Lão già trầm giọng nói.
Nó khiến cho đôi lông mày của Văn Trung nhíu chặt lại.
Phải biết nhân loại cùng tinh linh tộc chưa bao giờ bị ác thần biến đổi cơ thể, cho dù chúng đã sa ngã tự nguyện dâng hiến cho ác thần cũng như vậy chúng gần như không có cơ hội tiếp xúc trực tiếp hay trò chuyện với các ác thần hay thần linh. Tại thế giới này chỉ có hai chủng tộc có thể bị biến đổi là hải yêu cùng thú nhân.
Một chủng tộc giờ đây đã sa đoạ trở thành người hầu của lũ ác thần, còn một chủng tộc vẫn có thể giữ cho tâm trí của mình ổn định dưới sự bảo hộ của tam thân.
Nhưng bây giờ lại có một nhân loại sinh ra ở thế giới này bị biến đối, đây là điều cực kỳ nguy hiểm. Theo một số nghiên cứu của tinh linh loại biến đổi này sẽ thành lập mối liên hệ được gọi là tâm linh với ác thần, từ đây bọn chúng có thể nhận được sức mạnh của ác thần đổi lại bọn chúng dâng hiến linh hồn cùng mọi thứ của mình vào tây ác thần.
“Kẻ kia đầu? Có bắt được hắn?”
“Đã bị khống chế thưa ngài, hắn đã được đưa tới phòng nghiên cứu dị giáo.”
Một mẫu vật quý giá như vậy làm sao bọn hắn có thể bỏ qua, chắc chắn sẽ được đưa tới phòng nghiên cứu dị giáo rồi.
“Ừm! Cẩn thận đừng để c·hết, chúng ta cũng chỉ có một mẫu vật như vậy.”
Văn Trung dặn dò.
“Thủ tướng đại nhân còn một việc nữa.”
Lão già lúc này nói.
“Chuyện gì?”
“Phòng nghiên cứu dị giáo chỉ tập trung các chuyên gia về lịch sử, văn hóa cùng c·hiến t·ranh. Nhưng mẫu vật này có biến đổi về mặt sinh học chúng ta cần các chuyên gia về sinh học cùng tham gia nữa. Còn chưa kể lũ sinh vật ma quỷ được chuyển tới.”
Lão già này chính là đang tìm thêm người cho phòng nghiên cứu của mình đây mà.
Văn Trung nghĩ.
“Ngươi có đề cử nào không?”
Văn Trung hỏi.
Hắn không quá hiểu biết về giới khoa học nên cái này cũng chỉ có thể từ lão già tới.
Lão gìa nghe vậy đôi mắt sáng lên lập tức lên tiếng.
“Có thưa ngài! Ta có bốn người đề cử.”
Chờ lão già rời đi Văn Trung mới gọi thư ký của mình vào.
“Để bộ ngoại giao thông báo tin tức này cho các bên, để nghị bọn họ hợp tác điều tra chuyện này.”
Hiển nhiên Văn Trung sẽ không chỉ phụ thuộc vào người trong nước. Dù sao hiểu biết của Nam Tinh với ma quỷ rất hạn chế, ngược lại những kẻ thù cũ của ma quỷ tinh linh, thú nhân và cả hai siêu cường nhân loại nữa bọn hắn chắc chắn hiểu biết về ma quỷ hơn rất nhiều so với Nam Tinh.
“Thưa ngài rồng đất một đã tới thành Thiết Xa, dự kiến khoảng mười giờ nữa sẽ vào ga Kim Lăng. Văn phòng thư ký truyền tin yêu cầu các quan chức cấp cao cùng tướng lĩnh chuẩn bị sẵn sàng họp.”
Sau đó chính là tin tức của Long.
Tính ra thời điểm Long lên tàu về nước đã được mười bốn ngày cuối cùng sau gần nửa tháng hắn cũng đã trở lại quốc gia của mình.
Cũng vào thời điểm này cảng Bách Phương một hạm đội cũng bắt đầu xuất phát.
Hạm đội này có tổn cộng sáu tàu, hai tàu bảo vệ hai tàu chở quân cùng với đó là hàng hóa v·ũ k·hí thông qua cửa sông Xen chỉ cách cảng Bách Phương hơn năm mươi kilomet bắt đầu hành trình di chuyển lên phía bắc chi viện cho cho Vĩnh Xuân thành phố đang bị bao vây.
Sở dĩ chỉ sáu tàu bởi vì bộ tham mưu lo ngại sẽ gây ra sự chật chội trên mặt sông khiến khả năng cơ động của các tàu bị hạn chế. Hơn nữa sáu tàu này cũng không phải tàu lớn, hai tàu khu trục cỡ vừa được trang bị đầy đủ đạn dược, những khoang trống còn được tận dụng để chất thuốc men cùng lương thực, mọi diện tích có thể tận dụng của tàu đều được tận dụng để có thể chất hàng hóa.
Hai tàu chở quân mặc dù cũng là tàu nhỏ nhưng vẫn có thể vẫn chuyện cả một lữ đoàn hải quân đánh bộ.
Tất cả đều đã được chuẩn bị đầy đủ. Theo kế hoạch lượng hàng hóa này sẽ đủ để duy trì cho thành phố trong năm ngày là hành động ứng phó tạm thời trước khi có các chiến dịch tiếp vận quy mô lớn hơn.
Tại đây cũng chỉ tính v·ũ k·hí, thuốc men thôi còn với lương thực lần này không có trong hàng hóa chi viện. Một là bởi vì lương thực dự trữ trong thành phố vẫn còn nhiều, ít nhất có thể duy trì hơn hai tháng nữa, hai là bởi vì với lượng tiêu thụ khổng lồ hiện tại lượng lương thực có thể chất lên số tàu này cũng không thể giúp thành phố duy trì được bao lâu.
Phần còn lại của hải quân đặc biệt là các t·àu c·hiến lớn đều đã rút về vùng khống chế của Nam Tinh, một số tàu đã được đưa vào xưởng đó tàu để tiến hành cải tạo.
Việc cải tạo này chính là để trang bị cho các tàu khả năng chống ngầm, việc hải quân liên minh bị hải yêu t·ấn c·ông đã dấy lên hồi chuông cảnh báo cho Long về năng lực chống ngầm gần như là số không của hải quân Nam Tinh vì thế các kế hoạch cải tạo lại t·àu c·hiến hải quân để trang bị khả năng chống ngầm đã được lên kế hoạch khẩn cấp.
May mắn mục của hải yêu là hải quân liên mình nếu mục tiêu là hải quân Nam Tinh sợ rằng sẽ là một thảm hỏa. Dù sao hải quân liên minh cũng có kinh nghiệm đối đầu với hải yêu nhiều năm dù vẫn ở thế yếu nhưng chắc chắn sẽ không bó tay.
Nhưng cũng bởi vì đây là kế hoạch tạm thời vội vã cải tạo nên cũng không có nhiều lựa chọn, chỉ có boom chìm được trang bị trên boong tàu, hơn nữa còn là boom chìm theo kiểu thả chứ không phải bắn ra, chỉ có thể sử dụng khi kẻ thù đã tới gần tàu.
Không có cách nào khác kế hoạch cải tạo quá vội vàng đây là lựa chọn duy nhất, những kế hoạch khác thì sẽ phải mất nhiều thời gian để xây dựng còn chưa kể tới các loại công cụ cần thiết cũng chưa được sản xuất. Mà điều hải quân cần hiện tại chính là trong thời gian ngắn hình thành khả năng chống ngầm, cho dù năng lực này gặp phải rất nhiều hạn chế.
Trong thời gian này đoàn ngoại giao của An Hồng cũng đã hoàn thành những cuộc đàm phán sơ bộ với Đế quốc và Thánh quốc.
Theo đó hai nước này sẽ gỡ bỏ toàn bộ phong tỏa đối với Nam Tinh, không chỉ cho phép Nam Tinh lưu thống tuyến hàng hải, cũng sẽ mở cửa thị trường trong nước cho Nam Tinh, cho phép Nam Tinh tiếp cận các nguồn tài nguyên của quốc gia cùng với đó là viện trợ theo hình thức cho vay cho Nam Tinh và Nam Tinh phải sử dụng đồng tiền của mình để thanh toán các khoảng vay này.
Rất kỳ lạ đúng không, đáng lẽ ra nợ nần phải dùng tiền của hai nước để trả nhưng hai nước lại không cần. Bởi vì chỉ có tiền của Nam Tinh mới có thể mua được công nghệ cùng đồ dùng của Nam Tinh, mặc dù không có hiểu biết nhiều về kinh tế nhập siêu hay xuất siêu nhưng hai nước đều biết cả hai đang có nhu cầu rất lớn đối với các loại hàng hóa Nam Tinh. Cho dù thời điểm c·hiến t·ranh hai nước cũng nhập lậu rất nhiều hàng hóa từ Nam Tinh.
Đổi lại Nam Tinh cũng cần mở phong tỏa một số công nghệ kỹ thuật cho hai nước, cùng với đó mỗi năm Nam Tinh phải hỗ trợ đào tạo một nghìn học sinh cho mỗi nước. Các công ty Nam Tinh phải mở nhà máy ở Đế quốc, sau mười năm phải chuyển giao lại công nghệ.
Cùng lúc đó Nam tinh cũng phải rút quân khỏi miền nam cùng miền trung của vương quốc Giao Châu, hai nước thống nhất chia đôi Giao châu. Phía Gray cũng như vậy Nam Tinh phải rút lui năm trăm kilomet trả lại toàn bộ khu vực trung tâm cho Gray.
Và cuối cùng chính là Nam Tinh phải công bố toàn bộ tài liệu của boom nguyên tử.
Hai nước vốn dĩ muốn cử quân tới hỗ trợ Nam Tinh nhưng cuối cùng vẫn bị Nam Tinh từ chối, Nam Tinh hiện tại chỉ có nhu cầu hàng hóa không cần tới sự hỗ trợ quân sự của hai nước, mặc dù bản bản thân lại nhận sự trợ giúp từ tinh linh tộc.