Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 674: Vùng núi phía tây.




Chương 674: Vùng núi phía tây.

Sột soạt, sột soạt!

Âm thanh ma sát qua những tán lá cùng cành cây nhẹ nhàng vang lên, nếu không ở gần sẽ không thể nghe thấy những âm thanh này.

Ẩn mình sau những gò đất, tán lá Trần Lương quan sát tình huống bên dưới ngọn đồi.

Nơi đó một đội quân ma quỷ đang di chuyển qua con đường để tiến vào vùng núi phía tây.

Phần lớn địa hình phía tây đều là đồi núi chỉ có một phần là đồng bằng ở phía đông, thời điểm ma quỷ t·ấn c·ông việc rút về phía đông tiếp cận thành Vĩnh Xuân là điều bất khả thi với q·uân đ·ội và người dân nơi đây vì thế chỉ huy của trung đoàn bảo vệ phía tây đã quyết định di tản người dân và q·uân đ·ội lên núi. Sử dụng vùng núi hiểm trở này để phòng thủ và bảo vệ chính mình trước kẻ thù.

Có người thậm chí còn đề nghị vượt qua vùng núi để tiến về phía nam hoặc tây nam nơi là lãnh thổ trước kia của vương quốc Gray và bây giờ đã là lãnh thổ của Nam Tinh. Nhưng điều đó là không quá khả thi, bị dãy Kim Mã cùng với đó là rừng Bách Ma nằm ở giữa đã chia cắt phương bắc với phần còn lại của quốc gia.

Muốn vượt qua nơi này không chỉ phải trèo đèo lội suối mà còn phải sinh tồn được trước sự t·ấn c·ông của những sinh vật ma pháp trong rừng. Điều này thực sự quá nguy hiểm.

Vì thế bọn hắn chỉ có cách ẩn mình trong vùng núi chờ đợi tiếp viện từ phía vương quốc, trước khi tiếp viện tới bọn hắn cần phải bảo vệ chính mình khỏi kẻ thù ngoài kia.

Vị trí hiện tại của Trần Lương là một trong hai con đường duy nhất có thể tiến vào vùng núi, một con đường khác ở phía bắc con đường đó có thể cho một đội quân quy mô lớn đi qua còn con đường này chỉ đủ cho một đội quân với quy mô nhỏ.

Vì thế Trần Lương cũng chỉ được giao cho hai tiểu đoàn bộ binh mới được khẩn cấp thành lập với hai phần ba quân số là dân thường vừa mới trải qua huấn luyện.

Vũ khí cũng chỉ có các loại v·ũ k·hí cũ lấy ra từ trong kho cùng với hai trung đội cối hạng nhẹ.

Đó là tất cả những gì hắn có để đối phó với đội quân bên dưới này.

Giống như bao đội quân khác của ma quỷ lũ da xanh cùng lũ chó luôn đi đầu lũ này không có bất kỳ đội hình nào cả cực kỳ hỗn loạn, khoảng cách vài trăm mét phía sau chính là lực lượng chủ lực của ma quỷ lũ này lại có đội hình rất tốt.



Hiện tại lũ da xanh đi đầu đã tiến vào vị trí bắn của hai trung đội cối nhưng chủ lực phía sau thì vẫn còn một khoảng cách.

Kỳ thực đội quân này đã tiến vào tầm bắn rồi, nhưng vấn đề hiện tại chính là trung đội cối chỉ vừa mới thành lập phần lớn lính bên trong đều là tân binh, cho dù có những lão binh đã được đào tạo bài bản cũng chỉ chiếm số ít để có thể bắn trúng là điều rất khó.

Vì thế phương án của Trần Lương chính là lựa chọn khu vực đẹp nhất để cối binh cẩn thận điều chỉnh tọa độ ngắm vào vị trí này và chờ sẵn. Lúc đó chỉ cần cối không thay đổi vị trí liền có thể thoải mái khai hỏa.

Mặc dù nó sẽ hạn chế độ cơ động và khả năng chi viện hỏa lực của cối nhưng cũng không còn cách nào khác.

Không vội vã t·ấn c·ông Trần Lương để lũ da xanh vượt qua khu vực, lũ da xanh này không đáng sợ không có chủ lực ở phía sau bọn chúng chỉ là một lũ đói ăn rời rạc không có chút đe dọa nào.

Theo dõi những tên nhân loại ma quỷ đã hoàn toàn tiến vào vùng đánh dấu Trần Lương ra lệnh t·ấn c·ông.

Boom boom boom!

Một loạt đạn cối dã xuống đầu kẻ thù, không chỉ vậy từ trên những sườn núi lựu đạn cũng liên tục rơi xuống đầu bọn chúng.

Nhận ra bị t·ấn c·ông lũ da xanh cũng lập tức phản ứng, chúng lao tới chân các sườn núi ý đồ leo lên mà không phải tìm cách thoát khỏi nơi này.

Ân! Cũng không đúng lắm bởi vì quân chủ lực của bọn chúng đang rút lui khỏi khu vực chỉ có lũ da xanh là không biết gì leo lên thôi.

Rõ ràng bọn chúng muốn hy sinh lũ da xanh để bảo vệ quân chủ lực.

Mặc dù sườn núi khá dốc không dễ dàng leo lên, quân phục kích có thể ở trên này là đã chờ sẵn trước đó rất lâu nhưng Trần Lương cũng không thể bỏ qua mối uy h·iếp này được nòng súng của các binh lính không còn cách nào khác phải hướng về phía lũ da xanh chỉ để lại một lượng hỏa lực hạn chế t·ấn c·ông quân chủ lực của bọn chúng.

Cuộc phục kích kết thúc khá nhanh, không tới một giờ toàn bộ lũ da xanh đã bị tiêu diệt nhưng quân chủ lực của đối phương lại có thể thoát được.



“Đại tá kẻ thù đóng quân cách nơi này khoảng bốn mươi kilomet bọn chúng giống như không có ý định rút lui.”

Trinh sát báo cáo cho Trần Lương.

Lấy ra bản đồ Trần Lương quan sát vị trí kẻ thù đóng quân.

Nơi này khá rộng rãi, được bao quanh bởi hai ngọn đồi chỉ cần kiểm soát được hai ngọn đồi này không có bất kỳ kẻ nào có thể tới gần bọn hắn mà không bị phát hiện.

Một địa điểm lý tưởng để đóng quân! Đó là đối với lối c·hiến t·ranh truyền thống, còn đối với những loại v·ũ k·hí có tầm bắn xa hơn ba kilomet nơi này không khác nào một bia tập bắn.

Vấn đề là cối thủ của hắn hiện tại có rất ít kinh nghiệm thậm chí không được đào tạo bài bản độ chính xác là một vấn đề rất lớn. Trần Lương do dự không biết có nên để bọn hắn t·ấn c·ông nơi này không.

“Dù sao chúng ta cũng chỉ sử dụng cối vậy thì cứ để bọn họ làm việc của mình không được sao thưa ngài, tiện thể đào tạo bọn họ luôn cũng được.”

Tham mưu ở bên cạnh nói.

Trần Lương đúng là không có ý định để quân mình t·ấn c·ông nơi đó, hắn chỉ muốn dùng cối dã vào thôi, dù sao quân của hắn hiện tại chỉ là một đám dân thường được lâm thời đào tạo, ngay cả những động tác chiến thuật bình thường bọn hắn còn chưa thành thạo để bọn hắn tham gia phòng thủ đã là rất tốt rồi nếu là t·ấn c·ông thì nó lại là phạm trù khác.

Vì thế khi nghe tham mưu của mình nói vậy Trần Lương cũng cho rằng những lời này không sai, dù sao cũng chỉ t·ấn c·ông b·ằng cối chi bằng nhân cơ hội này đào tạo bọn hắn một lượt cùng có thể ép kẻ thù tiếp tục lui về phía sau tiện cả đôi đường.

Đúng lúc này lính thông tin tiến tới bên cạnh Trần Lương.

“Đại tá có điện thoại từ bộ tư lệnh trung đoàn.”

Mặc dù quân số đã vượt qua một trung đoàn tới biên chế của lữ đoàn nhưng hiện tại về mặt cơ cấu chỉ huy cùng biên bọn hắn vẫn chỉ là một trung đoàn. Cái này cũng không có gì đặc biệt trong c·hiến t·ranh chuyện như vậy diễn ra không phải ít.



Trở về bộ chỉ huy của mình Trần Lương nhận lấy điện thoại.

Sau khi kết thúc trò chuyện hắn đặt điện thoại xuống ánh mắt nhìn về tấm bản đồ trước mặt nói với tham mưu bên cạnh.

“Có khoảng hai trăm nghìn quân đang đi về phía tây, bộ chỉ huy yêu cầu chúng ta chuẩn bị chiến đấu. Cũng như chuẩn bị cho tình huống xấu nhất.”

“Hai…hai trăm nghìn quân.”

Tham mưu không tin được tai mình nói.

Tình huống bây giờ ngăn chặn q·uân đ·ội đối phương đã là rất khó rồi, vậy mà lại có thêm tới hai trăm nghìn quân nữa tham chiến thì bọn hắn biết làm sao bây giờ.

“Chúng ta có thể yêu cầu sử dụng boom nguyên tử không?”

Tham mưu hỏi.

Hắn thực sử không có lòng tin số quân ít ỏi này của bọn hắn có thể ngăn được hai trăm nghìn quân chủ lực của đối phương. Đây cũng không phải lũ da xanh.

Hy vọng của tham mưu nhận được cái lắc đầu của Trần Lương.

“Đối phương hành quân rất phân tán chia ra nhỏ ra mỗi đội quân chỉ khoảng hai mươi nghìn, sử dụng boom nguyên tử sẽ không đạt được hiệu quả mong muốn.”

“Khốn kiếp như vậy thì tại sao bọn hắn lại lựa chọn chúng ta! Không phải trung tâm với phía đông quan trọng hơn sao?”

Tham mưu không nhịn được chửi thề.

Rõ ràng phía đông và trung tâm mới có những khu vực quan trọng, vùng phía tây dân cư rất rải rác cũng không có cái gì quan trọng việc đối phương điều tới hai trăm nghìn quân chủ lực là điều khó có thể tin được.

“Được rồi! Có mắng mỏ cũng không được gì. Chúng ta cần kế hoạch tác chiến cho lần này.”