Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 673: Mục tiêu mới.




Chương 673: Mục tiêu mới.

“Điện hạ! Chúng ta nên làm gì?”

Tên quỷ ở bên cạnh cùng phó tướng của Giản lên tiếng hỏi.

Sau một giờ bọn hắn cũng chính thức xác nhận quân của Lý Thương đã bị tiêu diệt hoàn toàn, tới bây giờ bọn hắn chỉ tìm được khoảng vài trăm người sống sót và trong từng đó người không có một siêu phàm giả nào cả.

Theo lời kể của những người sống sót v·ụ n·ổ giống như xuất phát từ vị trí đóng quân của quân đoàn ma pháp, rõ ràng là đối phương chủ đích nhằm vào quân đoàn ma pháp.

Những binh sĩ này sau đó được đưa đi thẩm vấn thêm, chắc chắn tình huống lúc đó không chỉ đơn giản như những lời miêu tả lúc hoảng hốt như vậy.

“Các ngươi nói xem nếu chúng ta tập trung q·uân đ·ội liệu có bị đối phương một đòn tiêu diệt?”

Giản nhìn sa bàn hỏi.

Nghe vậy mọi người trong phòng đưa mắt nhìn nhau, bọn họ cũng nghĩ tới tình cảnh này, chỉ cần tưởng tưởng khi q·uân đ·ội của bọn hắn tập hợp lại và một v·ụ n·ổ tiêu diệt tất cả mọi người đều không nhịn được lạnh gáy.

“Nếu thực sự như vậy tại sao đối phương không t·ấn c·ông những lực lượng trước mà tới lúc này mới t·ấn c·ông?”

Có người khó hiểu hỏi.

“Hẳn thứ v·ũ k·hí đó cũng có điểm yếu hoặc giới hạn nào đó mới như vậy! Không thể nào một sức mạnh như vậy có thể thoải mái sử dụng được.”

Người này đã có một phán đoán khá chính xác. Không ai muốn sử dụng v·ũ k·hí nguyên tử trên lãnh thổ quốc gia mình cả nó sẽ để lại những hậu quả về cả xã hội, chính trị lẫn môi trường. Bản thân một người hiện đại như Long có kháng cự không nhỏ với v·ũ k·hí nguyên tử đặc biệt khi sử dụng trên lãnh thổ quốc gia mình.

“Ngươi nói đúng! Nhưng chúng ta không biết điểm yếu này là gì. Ngươi có muốn thử một chút điểm yếu của cái thứ v·ũ k·hí này không.”

Con quỷ mang theo chút đùa cợt nói nhưng Giản không nhận ra điều này hắn lên tiếng hỏi.

“Làm thế nào?”



Nhưng lời đó khiến nụ cười trên miệng con quỷ đọng lại, hắn khả năng không ngờ Giản lại hỏi câu này.

Nhưng hắn cũng không từ chối trả lời nhún vai có hơi chế nạo nói.

“Điều thêm vài quân đoàn nữa lộ diện trước mạt đối phương, xem bọn hắn có phản ứng không.”

Giản nghe vậy liền hiểu ra đối phương có ý trêu đùa mình, không một vị chỉ huy q·uân đ·ội nào chấp nhận đưa quân mình vào tình thế nguy hiểm như vậy cả cho dù lũ da xanh chỉ là thứ tiêu hao nhưng ít nhất cũng phải c·hết có tác dụng.

Huống chi theo cách sử dụng v·ũ k·hí này đối phương rõ ràng thích nhắm vào quân đoàn ma pháp hơn mà quân đoàn ma pháp chắc chắn không phải để tiêu hao.

“Còn một vấn đề rất quan trọng nữa. Nếu nghi lễ bị loại v·ũ k·hí kia t·ấn c·ông thì sao, đó sẽ là t·hảm h·ọa của chúng ta.”

Tên quỷ khàn giọng nói biểu cảm cực kỳ nghiêm trọng.

Nhưng lời này cũng nhắc nhở Giản về mối nguy trước mắt, nghi lễ là thứ rất quan trọng nếu không thể hoàn thành nghi lễ đội quân này của hắn gặp vấn đề lớn. Giản hiểu rằng đội quân này đã vượt qua ma địa một vùng đất không người và để duy trì hậu cần cho đội quân khổng lồ như vậy vượt qua vùng đất không người là điều cực kỳ khó khăn nếu không có nghi lễ đội quân này gần như sẽ bị tiêu diệt.

Lâm vào trầm tư Giản hiện tại không biết phải làm thế nào.

“Các ngươi nói xem phải làm thế nào mới tốt.”

Tình hình hiện tại Giản cũng không dám tập trung quân quá nhiều quân nếu không hắn sợ sẽ phải chịu đả kích từ cái thứ v·ũ k·hí đáng sợ kia.

“Pháp thánh không thể xuất động được sao?”

Tên quỷ hỏi.

“Ngươi có biết tại sao pháp thánh đối phương lại không xuất hiện trên chiến trường bây giờ không? Chúng ta yếu hơn về số lượng pháp thánh chỉ có thể áp dụng chiến thuật phòng thủ. Nếu nghi thức không thể hoàn thành chúng ta không có bất kỳ lợi thế nào về pháp thánh.”

Giản giải thích.

Rồi hắn nhìn tên quỷ hỏi.



“Ngươi có ý tưởng nào không?”

Tên quỷ không trả lời ngay mà nhìn một người khác hỏi.

“Ngươi nói là phía nhân loại sử dụng một loại dụng cụ ma pháp biết bay để do thám tình huống của chúng ta?”

“Vâng thưa ngài!”

Người này gật đầu trả lời.

“Chúng ta sẽ phải thay đổi vị trí của nghi lễ, chỉ cần ẩn dấu nghi lễ khỏi ánh mắt của đối phương chúng ta liền có thể thành công.”

Tên quỷ nghe vậy suy nghĩ một lúc rồi nói.

“Dấu! Ngươi đinh dấu như thế nào với do thám từ trên bầu trời.”

“Cái này…ta cần nghiên cứu.”

Đối với quỷ hắn cũng có hiểu biết về ánh mắt từ trên bầu trời, nhưng vấn đề là nghi thức này rất lớn muốn ẩn dấu một nghi thứ có diện tích lớn khỏi ánh mắt từ trên bầu trời không phải chuyện dễ dàng, huống chi nó còn phải duy trì thời gian rất lâu chứ không phải chỉ trong chớp mắt vì thế nơi thi triển nghi thức bắt buộc phải cực kỳ bí mật tránh khỏi tầm mắt của đối phương trong thời gian dài.

“Trước đó nguyên soái ngài nên tìm cách bắt được thêm sáu mươi nghìn vật tế nữa đi. Chúa tể của chúng ta không thích máu của lũ da xanh đâu.”

Con quỷ nói nhắc nhở Giản rằng hắn còn nợ sáu mươi nghìn vật tế nữa.

Lại một vấn đề khiến Giản đau đầu hắn nhìn lên sa bàn nơi đó đã đánh dấu tất cả các mục tiêu hắn có thể nhắm tới còn cả dân số có thể lấy được trong thời gian ngắn.

Vốn dĩ một trăm nghìn quân được điều đi chính là để kiểm soát ít nhất một nửa cái thành phố này với diện tích đó cho dù dân thành phố đã di tản nhưng ít nhất bọn hắn cũng có thể bắt được hai mươi tới ba mươi nghìn vật tế. Nhưng bây giờ ý đồ đó đã thất bại, và hắn hiện tại cũng không dám tập hợp quá nhiều quân di chuyển nữa, hắn không muốn q·uân đ·ội của mình bị làm thịt khi còn chưa tới mục tiêu.



Nhưng nếu không thể tập hợp q·uân đ·ội việc chiếm được các khu định cư lớn là điều rất khó.

“Nguyên soái tại sao chúng ta không hướng tới phía tây?”

Lúc này chỉ huy tinh linh người đã im lặng từ đầu tới giờ lên tiếng.

“Phía tây!”

Giản nghe vậy nhíu mày đưa ánh mắt về phía tây.

Giản vốn dĩ khôn chú ý tới phía tây của khu vực phương bắc này, trước đó nơi này cũng chỉ do một tướng lĩnh bình thường phụ trách, hơn nữa nhân lực của hắn hầu hết cũng chỉ là da xanh cùng chó dù sao dân số của nơi này không nhiều lại không có khu dân cư đông đúc nào cả cũng không có tài nguyên hai thứ gì đó quá quan trọng nên không bị chú ý tới.

Nhưng bây giờ khi nghe tới tướng lĩnh tinh linh nói vậy hắn cũng bắt đầu chú ý tới khu vực này.

Việc này khiến hắn nhận ra lực lượng phòng thủ của phía tây khá mỏng.

“Dân số đâu? Tại sao không có thông tin về dân số?”

Giản hỏi.

Tất cả khu vực xung quanh đều có dân số đánh dấu nhưng chỉ duy nhất nơi này lại không có thông tin về dân số.

“Khu vực này khá hiểm trở thưa ngài. Hơn nữa cũng không có những khu định cư lớn, hầu hết các khu định cư đều bị chia cắt nên rất khó để thống kê dân số. Nhưng theo tin tức ta nhận được nơi này có ít nhất tám mươi tới một trăm nghìn người đang sinh sống.”

Tám mươi nghìn! Vượt qua số lượng vật tế yêu cầu thêm là sáu mươi nghìn.

“Hơn nữa bởi vì khu vực này các khu định cư bị chia cắt nên chiến đấu chủ yếu tập trung vào giao tranh nhỏ lẻ thưa ngài, cực kỳ lý tưởng để có thể né tránh thứ v·ũ k·hí kia.”

Một ưu điểm rất lớn.

Giản nghe vậy đôi mắt sáng lên, quả thật là một khu vực rất lý tưởng, mặc dù làm như vậy không thể hoàn toàn tận dụng lợi thế số lượng đông đảo. Nhưng số lượng quân phòng thủ khu vực này cũng không nhiều chắc chắn không thể hoàn toàn bảo vệ tất cả các khu định cư, bọn hắn vẫn có thể tận dụng lợi thế số lượng của mình.

“Vấn đề hiện tại là làm sao để có thể điều quân đến phía tây mà không gặp phải đả kích hủy diệt, hơn nữa còn phải kiểm soát được bọn hắn khi tác chiến đơn lẻ.”

Giản lâm vào trầm tư nói.

Hiện tại hầu hết quân ma quỷ đều tập trung gần phía bắc, phải biết với số lượng quân lớn như vậy muốn vượt qua biên giới phía bắc trong thời gian ngắn rất khó, phải mất tới bảy ngày toàn bộ quân mới có thể hoàn hảo vượt qua biên giới nhưng bây giờ đứng trước thứ v·ũ k·hí mạnh mẽ kia Giản không dám tập hợp quá nhiều quân.