Chương 664:
Bộ hải quân Đế quốc!
Nơi này hiện tại không chỉ là đầu não của toàn bộ hải quân Đế quốc mà còn là đầu não của toàn bộ hải quân liên minh nhân loại, các tướng lĩnh cấp cao của hải quân Thánh quốc cũng có mặt ở đây.
Mặc dù là kẻ thù của nhau nhưng hai nước đều hiểu được nếu là liên minh tác chiến bọn hắn cần có một bộ chỉ huy thống nhất để có thể chỉ huy toàn bộ hạm đội liên minh. Nếu không mọi thứ sẽ trở nên hỗn loạn.
Hiện tại chỉ huy cao nhất của hạm đội liên minh là đại tướng hải quân của Thánh quốc mặc dù bọn họ đang ở trên lãnh thổ Đế quốc. Không có cách Đế quốc mới là bên cần sự hỗ trợ từ Thánh quốc, phía cầm chuôi là Thánh quốc. Hiển nhiên vì lý do đó chỉ huy cao nhất phải thuộc về Thánh quốc.
Lúc này trong bộ hải quân đang tiến hành bàn bạc về kế hoạch t·ấn c·ông sắp tới của hạm đội liên minh, mặc dù các bên tạm dừng c·hiến t·ranh nhưng không ai biết chiến tránh có tiếp tục hay không huống chi hai bên vẫn thi thoảng đánh nhau trên biển vì thế các tướng lĩnh ở đây đang sẵn sàng cho tình huống c·hiến t·ranh có thể trở lại bất kỳ lúc nào.
Đột nhiên tiếng gõ cửa từ bên ngoài truyền vào khiến tất cả tướng lĩnh bên trong nhíu mày.
“Vào đi!”
Dù vậy đại tướng liên quân đô đốc Thương Minh vẫn lên tiếng để người bên ngoài vào, điều này khiến cho phó tướng liên quân là đô đốc của hạm đội phương tây Đế quốc Vương Cường nhíu mày.
Dù sao đây cũng là lãnh thổ của Đế quốc hắn có thể trở thành chỉ uy cao nhất của liên quân đã là nhượng bộ rất lớn vậy mà hắn còn xem như đây là nhà của mình, đến chủ nhà còn chưa lên tiếng đã c·ướp lên tiếng trước.
Bất quá Vương Cương cũng không nói lời nào hắn chỉ hừ bột tiếng rồi im lặng xem như thể hiện sự bất mãn của mình.
Thương Minh lại làm như không thấy tiếp tục ngồi ở chủ vị.
Lúc này một người lính hải quân cũng tiến vào sắc mặt của hắn tái mép đi về phía Vương Cường ghé vào tai hắn.
Dù sao nơi này vẫn là của Đế quốc, lính Đế quốc báo cáo cho trưởng quan của mình không sai.
Đang tự mãn vì lính của mình ưu tiên báo cáo trước nhưng đôi mắt Vương Cường đột nhiên trừng lớn nhìn về phía người lính như muốn hỏi nhứng lời vừa rồi là thật.
Thấy tính huống này các tướng lĩnh trong phòng cũng tò mò rốt cuộc chuyện gì xảy ra lại khiến Vương Cường thất thố như vậy.
“Ta vừa nhận được tin tức một quân đoàn của Hải Yêu xuất hiện ngoài khơi đảo Lan Dương, một tàu tuần tra của chúng ta đã b·ị đ·ánh chìm.”
Tin tức này vừa ra khiến toàn bộ phòng họp bùng nổ.
“Ngươi nói là Hải Yêu?”
Thương Minh nghiêm túc hỏi lại.
“Đúng vậy là hải yêu, tin tức cuối cùng tàu tuần tra gửi về quân đoàn hai yêu này đang hướng về phía tây.”
Vương Cường trả lời.
“Quy mô thế nào?”
“Không rõ ràng! Nhưng theo báo cáo bọn hắn nhìn thấy ít nhất mười con đại kình.”
Đại kình là đơn vị cỡ lớn chuyên để vận chuyển quân của hải yêu, cũng giống như tàu chở quân vậy. Mặc dù hải yêu là chủng tộc của biển cả nhưng việc bơi với một quãng đường dài sẽ tiêu hao rất nhiều thể lực, vì thế đại kình luôn là lựa chọn cho những cuộc hành quân xa của hải yêu. Còn chưa kể cơ thể khổng lồ của nó còn là một thứ v·ũ k·hí rất mạnh mẽ.
“Nói như vậy có ít nhất sáu mươi nghìn hải yêu đang đi tiến về bờ biển của chúng ta ư?”
Mỗi đại kình có thể mang theo nhiều nhất sáu nghìn hải yêu Thương Minh đánh giá như vậy cũng không sai.
“Chúng ta phải rút hạm đội trở về ngay, không thể để hải yêu đe dọa tới bờ biển nước ta.”
Vương Cường lên tiếng nói.
“Nam Tinh thì sao?”
Một vị tướng của Thánh quốc có vẻ không đồng ý với yêu cầu này.
“Đây là đối phó với hải yêu, chủng tộc sa đọa trở thành nô lệ của ác thần, Nam Tinh nếu dám làm ra hành động ngăn cản bọn hắn sẽ trở thành kẻ thù của thế giới.”
Vương Cường nói.
“Ta đồng ý! Mọi mâu thuẫn đều phải dẹp sang một bên khi đứng trước ma quỷ. Hãy thông báo cho Nam Tinh chuyện này, nếu có thể để nghị bọn hắn tham chiến cùng liền càng tốt. Chúng ta cũng cần cầu viện thủy tinh linh, dù sao chỉ có bọn hắn mới đối đầu sòng phẳng với hải yêu được.”
Thương Minh nói.
Hắn biết bây giờ điều gì quan trọng hơn. Hắn cũng không đặt nhiều kỳ vọng vào việc hạm đội Nam Tinh sẽ tham chiến cùng, dù sao hai bên vừa tháng trước còn đang đánh nhau tới bời chắc chắn sẽ không có đủ tin tưởng để có thể cùng chiến đấu.
Điều này khác với Đế quốc cùng Thánh quốc, mặc dù là kẻ thù nhưng hải quân hai nước cũng từng phối hợp với tác chiến với nhau khá nhiều lần có thể có niềm tin vào nhau.
“Chúng ta còn bao nhiều tàu có thể điều động ngay lập tức?”
Vương Cường hỏi.
Tình hình bây giờ điều động hạm đội từ phương bắc trở về đã không kịp vì thế bọn hắn hiện tại chỉ có thể vận dụng hạm đội dự bị quanh khu vực.
“Chúng ta còn khoảng năm mươi tàu đang tiếp tế ở Phú Phong và bảy mươi tàu đang tiến hành phong tỏa Nam Dương.”
Một tướng lĩnh khác lên tiếng.
Chỉ có từng đó!
Đây là suy nghĩ đầu tiên của các tướng lĩnh ở đây sau khi nghe báo cáo này. Một trăm hai mươi t·àu c·hiến các loại, hơn nữa đây chắc chắn không phải các tàu mạnh nhất thì cơ hội để có thể đối đầu với một quân đoàn của Hải Yêu là rất mong manh.
“Truyền lệnh xuống, để tất cả t·àu c·hiến của chúng ta tập hợp lại ở Phú Phong không được phép phân tán nữa.”
Thương Minh ra lệnh.
Đứng trước Hải Yêu bắt buộc phải tác chiến theo hạm đội, nếu không cho dù có bao nhiêu tàu đi chăng nữa cũng không đủ để bọn hắn đánh chìm.
Nói xong hắn nhìn về phía Vương Cường.
“Chúng ta cần hiệp sĩ rồng hỗ trợ, ta mong ngươi có thể nhanh chóng điều hiệp sĩ rồng tới.”
Đã gặp bất lợi trên mặt biển bọn hắn chỉ có thể tìm kiếm hỗ trợ trên bầu trời. Nếu không chỉ với chút tàu đấy liền trốn trong cảng mới là lựa chọn tốt nhất.
Vấn đề là hắn chỉ có thể kiểm soát lực lượng hải quân, cùng với lực lượng hiệp sĩ rồng thuộc biên chế hải quân liên minh. Còn lực lượng hiệp sĩ rồng nằm ngoài biên chế này hắn liền không có biện pháp, vì thế chỉ có thể nhờ tới Vương Cường, tướng lĩnh của Đế quốc.
“Ta sẽ xin chi viện, hãy yên tâm.”
Vương Cường nói.
Cho dù có mâu thuẫn như thế nào đi chăng nữa thì bây giờ không phải lúc nội đấu, dù sao phía gặp nguy hiểm là Đế quốc chứ không phải Thánh quốc người cần lo lắng lúc này chính xác là hắn chứ không phải Thương Minh vì thế hắn bắt buộc phải dùng hết mọi khả năng của mình nếu không muốn bị truy cứu trách nhiệm.
Ngay lúc này đảo Lan Dương!
Tin tức về Hải Yêu đang tiếp cận cũng đã được truyền về lực lượng phòng thủ trên đảo, có thời gian để phản ứng quân phòng thủ trên đảo lập tức tiến vào vị trí chiến đấu.
Các công sự phòng ngự trên đảo đã được quân Nam Tinh xây dựng rất chắc chắn tỷ mỷ, mặc dù sau cuộc chiến những công sự này đã gặp không ít tổn thương nhưng đều đã được sửa, nếu quân Nam Tinh trở lại muốn t·ấn c·ông vào những công sự này chắc chắn sẽ phải trả giá không nhỏ.
Có lẽ điểm yếu duy nhất hiện tại chính là căn cứ không có nhiều hỏa lực nặng, chỉ có năm khẩu pháo ma pháp cùng với mười hai khẩu pháo dã chiến trên đảo và rõ ràng với hỏa lực mỏng như thế này việc ngăn cản kẻ thù tiếp cận từ xa là điều rất khó.
Bất quá chỉ huy căn cứ vẫn rất tự tin với khả năng phòng thủ của mình, bởi vì hải yêu mặc dù là bá chủ trên biển Đế quốc có thể không phải đối thủ của chủng tộc này trên biển, nhưng khả năng tác chiến đất liền của hải yêu lại không mạnh nếu không muốn nói yếu.
Hải yêu là chủng tộc sinh ra với các đặc điểm để thống trị biển cả không phải mặt đất. Trong lịch sử thế giới Hải Yêu chưa bao giờ có một chiến công nào trên đất liền nổi bật, hắn có thể tự tin đẩy lùi bất kỳ đợt t·ấn c·ông nào từ đối phương.