Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 634: Không cô độc.




Chương 634: Không cô độc.

Là một người tỉnh táo và không ảo tưởng bởi chút sức mạnh của mình Long hiểu rằng hiện tại hắn đang phải đối đầu với cả thế giới loài người và chắc chắn cho dù hắn có mạnh tới đâu cũng có thể bị hao tổn tới c·hết.

Nam Tinh không phải là một quốc gia có sức mạnh nội tại tốt như Thánh quốc hay Đế quốc, là siêu cường quốc trong hàng trăm năm nền tảng của hai quốc gia này phi thường vững chắc, dù vậy hai quốc gia này cũng không thể nào một mình đối đấu với toàn thế giới loài người.

Chính vì thế vào lúc này trong nội địa Đại Kỳ một cuộc nổi loạn vừa bùng nổ.

Nói vừa bùng nổ thì cũng không quá chính xác bởi vì cuộc nổi loạn này đã xuất hiện được hơn một năm nay nhưng trước đó quân phản loạn chủ yếu hoạt động ở các vùng núi phía tây, áp sát vào biên giới của vương quốc Phú Xuân cũng chính là đồng minh Nam Tinh, những người cách mạng.

Điều này khiến cho việc dẹp phản loạn của Đại Kỳ trở nên vô cùng khó khăn, chỉ cần quân Đại Kỳ tiến hành vây quét bọn hắn sẽ lập tức chạy sang phía bên kia biên giới.

Cứ như vậy quân phản loạn càng ngày càng phát triển, cuộc sống khó khăn khiến rất nhiều người dân Đại Kỳ chạy lên núi tham gia vào quân phản loạn.

Mặc dù triều đình Đại Kỳ đã rất cố gắng nhưng vẫn không ngăn được việc tuyên truyền tuyền quân của quân phản loạn thậm chí có những lúc còn có cả binh lính đào ngũ tham gia quân phản loạn.

Dần dà triều đình Đại Kỳ đang càng lúc càng trở nên vô lực với quân phản loạn, chỉ có thể thiết lập một hệ thống phòng thủ bao vây lấy khu vực hoạt động của quân phản loạn.

Nhưng ngày hôm qua quân phản loạn đột nhiên t·ấn c·ông vào phòng tuyến, chỉ trong một đêm toàn bộ phòng tuyến b·ị đ·ánh xuyên.

“Năm mươi nghìn quân! Các người làm cái con mẹ gì mà để bọn hắn có được năm mươi nghìn quân.”

Quốc vương nghe được tin tức không khỏi giận giữ hét lớn.

Trong khi đó các đại thần đặc biệt là các tướng quân thậm chí không dám ngẩng đầu lên nhìn ông ta.



Năm mươi nghìn quân là một quân số không tưởng đối với Đại Kỳ thời điểm hiện tại. Nói như vậy không có nghĩa Đại Kỳ không thể lấy ra con số đó mà là không đủ khả năng để trang bị v·ũ k·hí nóng cho nhiều quân như vậy.

Phải biết quân chủ lực của Đại Kỳ cũng chỉ có sáu mươi nghìn và năm mươi nghìn trong số đó hiện đang còn ở chiến trường giữa Đế quốc và Thánh quốc cho dù Đại Kỳ đã cố gắng nhưng cũng chỉ có thể trang bị thêm cho mười tới hai mươi nghìn quân.

Không có cách, quốc gia này là một quốc gia nội địa, giao thương với bên ngoài bị hạn chế rất nhiều việc có thể trang bị cho bảy mươi nghìn quân là một nỗ lực rất lớn của Đại Kỳ rồi.

Bây giờ khi nghe tới việc quân phản loạn vậy mà có quy mô tới năm mươi nghìn, hơn nữa còn được trang bị v·ũ k·hí nóng, quốc vương làm sao không giận giữ đi được.

Đã vậy cái phòng tuyến vốn dĩ được xây dựng trong hơn mười tháng vậy mà không thể chịu nổi trong một đêm lại càng khiến quốc vương giận giữ hơn.

Nếu quốc vương biết đội quân phản loạn này còn được huấn luyện theo tiểu chuẩn của q·uân đ·ội Nam Tinh thì không biết sẽ còn nghĩ như thế nào nữa. Tới bây giờ tố chất tổng thể của quân phản loạn còn tốt hơn cả tố chất của q·uân đ·ội chính quy nữa.

Đó chính là lý do khiến phòng tuyến của quân Đại Kỳ b·ị đ·ánh xuyên chỉ trong một đêm.

Đây là bởi vì quân phản loạn chỉ được trang bị các loại v·ũ k·hí như pháo dã chiến hoặc cối, nếu là các loại pháo hạng nặng thì mọi chuyện sẽ càng nhanh hơn.

“Bệ hạ bây giờ chúng ta phải lập tức điều quân ngăn đối phương lại ngay, nếu không khu công nghiệp của chúng ta sẽ rơi vào tay quân phản loạn.”

Hệ thống công nghiệp của Đại Kỳ được xây dựng ở phía tây bắc, bởi vì nơi này gần với Phú Xuân và là một trong những tuyến đường lớn có thể đóng vai trò như một tuyến đường giao thương có thể liên kết với Phú Xuân.

Nhưng ai mà ngờ được Phú Xuân vậy mà lại biến thành kẻ thù khiến cho vị trí của khu công nghiệp này trở nên phi thường xấu có thể bị đe dọa bất kỳ lúc nào.



“Đúng vậy thưa bệ hạ phải bằng mọi cách ngăn quân phản loạn kiểm soát khu công nghiệp nếu không bọn hắn hoàn toàn có khả năng tự sản xuất.”

Các quan chức trong triều đính tránh né trách nhiệm về việc để quân phản loạn phát triển nhanh như vậy bọn hắn tập trung nhiều hơn vào mối đe dọa với vương quốc hiện tại.

Nhìn về hướng các tướng lĩnh của triều đình quốc vương hừ lạnh nói.

“Bây giờ chúng ta phải làm gì?”

Thấy quốc vương không còn tập trung vào chuyện này nữa các tướng lĩnh vội vã lên tiếng.

“Chúng ta nên tập trung q·uân đ·ội của các quý tộc sử dụng toàn bộ sức mạnh tiêu diệt quân phản loạn thưa bệ hạ.

Ngoại trừ góp quân tạo thành quân chủ lực chiến đấu trên tiền tuyến Thánh quốc thì các quý tộc vẫn còn sở hữu một lực lượng quân sự khá đáng kể chỉ cần có thể triệu tập q·uân đ·ội của các quý tộc bọn hắn có thể áp đảo quân số của quân phản loạn.

“Chờ quân của quý tộc tập hợp xong chúng ta cũng mất một nửa lãnh thổ rồi.”

Tướng lĩnh trẻ tuổi giận giữ nói, rồi hắn hướng về phía quốc vương hành lễ.

“Bệ hạ! Thần đề nghị lập tức mệnh lệnh các quý tộc ở phía bắc nhanh chóng điều quân tới hỗ trợ, không cần bọn hắn phải tập hợp với nhau chỉ cần bọn hắn có thể kéo dài thời gian cho chúng ta là được rồi.”

“Ngươi điên sao? Làm như vậy khác nào để bọn hắn đi c·hết, lũ quý tộc làm sao có thể để chuyện này xảy ra.”

“Chúng ta chỉ cần cho bọn hắn chút chỗ tốt liền được, ví dụ như nếu bọn hắn có thể tiêu diệt quân phản loạn liền cắt cho bọn hắn một phần lãnh địa. Thần tin tưởng lũ quý tộc kia sẽ như một lũ sói đói lao vào xâu xe quân phản loạn.”

“Không thể nào đây là lãnh địa hoàng gia, làm sao có thể nói cắt liền cắt.”



“Đúng vậy! Không thể cắt thêm lãnh địa hoàng gia nữa.”

Quốc vương cũng không đồng ý với ý kiến này.

“Xin nghe thần nói hết đã thưa bệ hạ. Mọi người ở đây đều biết để tập hợp q·uân đ·ội của các quý tộc sẽ rắc rối như thế nào, từ hệ thống chỉ huy tới việc thống nhất hậu cần là điều phi thường phức tạp. Có thể nói không có ít nhất hai ba tháng q·uân đ·ội liên minh giữa các quý tộc đừng mong có thể đi vào hoạt động bình thường. Nếu để bọn hắn đi một mình đối mặt với quân phản loạn trừ khi lãnh địa bị đe dọa không liền đừng mong bọn hắn chủ động.”

Tướng lĩnh trẻ tuổi giải thích, những lời của hắn đi vào tâm khảm của những người ở đây.

Giới quý tộc rất cảnh giác với quyền chỉ huy quân sự, bọn hắn sẽ không dễ dàng giao ra quyền chỉ huy của mình đó luôn là vấn đề rất rắc rối.

“Nhưng nếu chúng ta cho bọn hắn phần thưởng thì sao? Chúng sẽ lao vào như sói đói vậy mặc cho không có một liên minh đúng nghĩa, mặc cho bọn chúng phân tán và không có bất kỳ sự thông nhất nào.”

“Ngươi muốn lợi dụng quân phản loạn để làm suy yếu quý tộc?”

“Ta không có ý đó! Nhưng đây là cách duy nhất hiện tại. Bằng mọi giá chúng ta phải bảo vệ được khu công nghiệp này nếu không địa vị của chúng ta trong liên minh sẽ suy giảm.”

“Nhưng ngươi làm như vậy không khác nào bảo bọn hắn đi chịu c·hết. Đến cả quân chính quy của chúng ta cũng không ngăn được thì một lũ quý tộc rời rạc không có sự chỉ huy thống nhất có thể làm gì.”

Tướng lĩnh trẻ tuổi nghe vậy nhún vai nói.

“Ngài hiểu lầm! Chịu c·hết hay không là do bọn hắn quyết định, chúng ta không ép bọn hắn. Ta tin tưởng sau buổi họp này ý tưởng của ta sẽ lọt vào tai giới quý tộc.”

Những cuộc thảo luận trên triều đinh như thế này hoàn toàn không có cách nào che dấu tai mắt của giới quý tộc. Dù sao trong chính triều đình vẫn đang có rất nhiều quan viên làm tai mắt cho quý tộc.

Nhưng tướng lĩnh trẻ tuổi không sợ, hắn hiểu rất rõ giới quý tộc thế nào sẽ có rất nhiều tên ôm may mắn quyết tâm đi thử. Lỡ đâu thành công thì làm sao? Tới lúc đó gia tộc bọn hắn có thể trở mình còn với hoàng gia liền có thể đạt được mục đích của mình.