Chương 625: Chiến lược tương lai.
“Chúng ta tổn thất mười sáu tàu trong đó có hai tàu tuần dương, mười một tàu khu trục và ba tàu tiếp liệu. Bốn trăm thủy thủ được xác nhận t·hiệt m·ạng, một nghìn hai trăm người b·ị t·hương và hai nghìn bốn trăm người m·ất t·ích. Trong đó phân hạm đội số ba tổn thất chín trong tổng số mười tám tàu của phân hạm đội. Hiện tại hạm đội đang rút về cảng Lan Dương.”
Trong phòng họp lớn của bộ tổng tham mưu, tất cả tướng lĩnh còn ở Kim Lăng đều tụ tập lại ở đây nghe báo cáo của trận hải chiến vừa rồi.
Căn phòng trở nên trầm mặc sau báo cáo vừa rồi, không ai nói một lời.
Hạm đội liên hợp với năm mươi hai vậy mà tổn thất tới mười sáu tàu, nó đã tương đương với ba mươi phần trăm quy mô hạm đội rồi.
Còn chưa kể tổn thất thủy thủ nữa những thủy thủ được đào tạo bài bản dày dặn kinh nghiệm và phải tốn rất nhiều thời gian mới có thể đào tạo.
Đế quốc chắc chắn sẽ không trao trả những thủy thủ này trong thời gian c·hiến t·ranh, nó không khác nào tăng cường sức mạnh cho Nam Tinh.
Đối với hải quân Nam Tinh đây là một tổn thất rất lớn, tổn thất này đã tương đương với hơn một phần tư hạm đội và theo kế hoạch biến chế của hải quân Nam Tinh hiện tại thì phải mất hai năm mới có thể bù đắp được.
“Hừ! Tại sao hạm đội Thánh quốc tham chiến mà lại không có bất kỳ tin tức nào? Tình báo chiến lực đâu, các ngươi đui hết rồi à?”
Thạch Kính Minh ngồi gần vị trí của Long phẫn nộ hướng về phía Cồ Lâm Biên nói.
“Là lỗi của thần thưa bệ hạ.”
Về phía Cồ Lầm Biên hắn cũng không biện hộ cho mình mà trực tiếp nhận lỗi mặc dù từ trước tới nay việc theo dõi hành tung của hạm đội biển xa Thánh quốc là việc rất khó.
Dù sao nơi đóng quân của hạm đội biển xa cũng không phải ở đất liền mà là quần đảo Sinh Hùng. Nơi này hoàn toàn biến thành một hệ thống quân doanh độc lập rất khó có thể trà trộn vào, vì thế việc theo dõi hành tung của hạm đội biển xa Thánh quốc là điều phi thường khó.
Huống chi từ trước tới nay ưu tiên hàng đầu của tình báo đều nằm ở hải quân Đế quốc nguồn lực được phân phối cho hải quân Thánh quốc thậm chí còn không bằng một nửa.
Không có cách bao nhiêu năm nay bộ tham mưu đã xác định đối thủ chính của hải quân Nam Tinh là hải quân Đế quốc chứ không phải Thánh quốc. Trong trường hợp đã xác định đối thủ chính như vậy rồi việc phân tán nguồn lực cho hải quân Thánh quốc là điều không được khuyến khích. Dù sao hải quân Thánh quốc cũng bị khoá ở phái tây, trước trận này hạm đội hai nước thậm chí chưa từng chạm mặt chứ đừng nói tới chiến đấu.
Đáng tiếc chính vì điều này dẫn tới cơ sự như bây giờ.
Đây cũng không phải sai lầm của bộ tham mưu hay bất kỳ người nào, bọn hắn dự đoán hoàn toàn chính xác về đối thủ chính nhưng không ai ngờ tới Thánh quốc sẽ tham gia vào thời điểm này.
“Được rồi chuyện truy cứu trách nhiệm để sau đi. Bây giờ chúng ta phải tìm ra giải pháp cho tình huống hiện tại.”
Long khoát tay tạm thời bỏ qua chuyện này.
Cũng không phải hắn muốn cứu Cồ Lâm Biên hay gì, chuyện phân bổ nguồn lực của tình báo chiến lược hắn cũng không biết hắn thực sự quan tâm hơn tới tình huống hiện tại.
“Thánh quốc khốn kiếp, vậy mà dám đâm sau lưng chúng ta. Không thể dễ dàng bỏ qua chuyện này như vậy phải cho chúng một bài học.”
“Ý của Nguyễn Thành thế nào?”
Tư lệnh hải quân Chu Huy không vội vã đưa ra bất kỳ kết luận nào mà hỏi dò xem ý kiến của tư lệnh hạm đội liên hợp. Dù sao Nguyễn Thành mới là tướng trên chiến trường hắn hiểu rõ nhất tình hình chiến trường như thế nào.
“Đại tướng cho rằng hạm đội mặc dù tổn thất nhưng vẫn đủ sức chiến đấu. Chỉ là trong thời gian ngắn chúng ta không thể giải quyết được cuộc chiến này cho tới khi được bổ sung chúng ta nên ở thế phòng thủ, hơn nữa đại tướng cũng đề nghị di dời căn cứ Lan Dương. Với tình hình hiện tại hạm đội không thể bảo vệ được căn cứ Lan Dương, đối phương hoàn toàn có năng lực bỏ qua hạm đội để trực tiếp đổ quân lên Lan Dương tới lúc đó lực lượng trên đảo rất khó có thể chống lại.”
Tổn thất trên đã khiến sức mạnh hạm đội suy yếu, nếu thực sự liên minh Đế quốc Thánh quốc có thể sử dụng chiến thuật sương mù để tiếp cận Lan Dương đổ quân lên đó.
Một khi Lan Dương thất thủ hạm đội sẽ buộc phải rút lui về phía bắc.
Vì thế Nguyễn Thành cho rằng thay vì chờ căn cứ thất thủ thì có thể trực tiếp từ bỏ căn cứ rút lên các căn cứ ở phía bắc. Để Nam Tinh tiến vào thế phòng thủ, cho tới khi có thể bù đắp được tổn thất thậm chí là tăng cường sức mạnh cho hải quân sẽ tìm cách lấy lại thế chủ động trên biển.
Phân tích của Nguyễn Thành cho rằng hải quân Nam Tinh hiện tại thực sự không đủ sức để đối đầu với lực lượng hải quân khổng lồ của hai siêu cường cùng một lúc, cho dù bọn hắn có lợi thế về công nghệ đi chăng nữa.
“Không thần không đồng ý thưa bệ hạ.”
Ngay khi ý kiến của Nguyễn Thành được trình bày xong Đinh Xuân Lập phó tư lệnh hải quân cũng là tham mưu trưởng hải quân lên tiếng phản đối.
“Thần đồng ý với quan điểm hiện tại hải quân của chúng ta không đủ sức để đối phó với cả Thánh quốc và Đế quốc, việc thay đổi chiến lược tiến vào thế phòng thủ là điều nên làm. Nhưng thần không đồng ý với việc cứ rút lui như vậy, làm như vậy chúng ta sẽ mất đi một cơ sở chiến lược…”
Theo đó Đinh Xuân Lập cho rằng bây giờ quan trọng nhất là thời gian, Nam Tinh cần thời gian để khôi phục lại tổn thất cũng như tăng cường sức mạnh cho hạm đội để có thể đối đầu với hạm đội của hai siêu cường.
Vì thế đảo Lan Dương là một địa điểm quan trọng để có thể ngăn cản hải quân của liên minh bắc tiến. Thay vì rút khỏi đảo Lan Dương hắn đề nghị biến Lan Dương thành một pháo đài, một cối xay thịt để kéo dài càng nhiều thời gian càng tốt chứ không phải từ bỏ hòn đảo này để nó trở thành một bàn đạp bắc tiến cho liên minh.
Sau đó bộ tham mưu xoay quanh ý kiến của hai người tiến hành thảo luận, cuối cùng bộ tham mưu đi đến quyết định lựa chọn phương án của Đinh Xuân Lập làm kim chỉ nam cho toàn bộ chiến lược hải quân sắp tới.
Đương nhiên đây chỉ quyết định sơ bộ, sau đó còn có các kế hoạch đóng t·àu c·hiến mới trong những năm tới.
Mặc dù chưa có kế hoạch cụ thể nhưng chắc chắn kế hoạch một năm hạ thủy mười t·àu c·hiến chắc chắn sẽ bị hủy bỏ, kế hoạch đóng tàu này ít nhất cũng tăng gấp đôi số t·àu c·hiến hạ thủy trong một năm. Cùng với đó là kế hoạch bổ sung nhân sự cho hải quân cùng mở rộng lực lượng hải quân lục chiến, đây có thể sẽ trở thành lực lượng tác chiến chủ lực của hải quân trong thời gian sắp tới.
Còn về chuyện tuyến đường hàng hải nối với đảo Nam Dương bây giờ cũng là một mối đau đầu mới, trong thời gian bị gián đoạn này Nam Tinh phải tìm kiếm nguồn cung mới nếu không tình hình trong nước sẽ rất rắc rối.
Tất cả những chuyện này đều chỉ được bàn bạc sơ qua đây là cuộc họp quyết định hướng đi trong tương lai sắp tới của quốc gia thôi còn về chi tiết các kế hoạch thì phải chờ đợi một vài ngày mới được.
Còn bây giờ Long cũng có một cuộc họp quan trọng hơn cần phải tham gia.
Cuộc họp vừa mới kết thúc mọi người còn chưa kịp rời khỏi phòng họp thì một tham mưu vội vã tiến vào khiến cho các tướng lĩnh đang định rời khỏi phòng dừng lại.
“Bệ…bệ hạ! Thánh quốc tuyên chiến với chúng ta.”
Tin tức không quá bất ngờ tất cả mọi người ở đây đều đã dự đoán trước điều này nhưng nó cũng khiến không khí trong phòng trở nên trầm lắng.
Long không nói một lời chỉ gật đầu xem như đã tiếp nhận tin tức rồi hắn rời khỏi phòng họp tiến tới một phòng họp hướng về phía bộ tư lệnh đi tới.
“Các ngươi cũng lên đây luôn đi.”
Long hướng về các tướng lĩnh vừa đi ra trong bộ tham mưu nói.
Những người này đều là những thành viên trong cuộc họp sắp tới.
Đi tới bộ tư lệnh Long trực tiếp tiến vào phòng họp, nơi này các tướng lĩnh cũng đã chờ sẵn.
Sau đó chính là vali h·ạt n·hân được đặt trước mặt Long cùng với mã ra lệnh t·ấn c·ông h·ạt n·hân được niêm phong trong bộ quốc phòng.
Không sai đâu đây là cuộc họp để phát lệnh t·ấn c·ông h·ạt n·hân vào Đế quốc, thời gian đã ấn định rồi.