Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 618: Chạm trán đầu tiên.




Chương 618: Chạm trán đầu tiên.

Trước đó hai ngày hạm đội liên hợp đã tới cảng Lan Dương, nhưng hiển nhiên nhiên với quy mô của cảng nó hiện tại không thể chứa nổi hạm đội liên hợp vì thế sau khi dừng chân ở căn cứ hơn một ngày hạm đội tiếp tục xuôi nam hướng về cảng An Hải nơi hạm đội đặc nhiệm b·ị đ·ánh chìm.

Hiện tại nơi này đã bị hạm đội phương tây của Đế quốc c·hiếm đ·óng, lực lượng quân sự của Nam Dương không thể làm gì để chiếm lại nơi này, cũng vì thế toàn bộ liên lạc bằng đường biển với Nam Dương đều bị phong tỏa, các tàu buôn của Nam Tinh hay thậm chí tàu buôn của Nam Dương đều bị phong tỏa không thể cập cảng hay xuất cảng thậm chí nhiều tàu còn b·ị b·ắt giữ.

Mục tiêu của hạm đội liên hợp chính là chiếm lại cảng này và tiêu diệt lực lượng hải quân của Đế quốc đang đóng ở phía đông giải phóng con đường giao thương giữa hai nước.

Đây là điều cực kỳ quan trọng khi hiện tại Nam Dương đang cung cấp tới hai mươi phần trăm các loại nguyên liệu thô và mười lăm phần trăm nguyên liệu đã qua tinh chế cho Nam Tinh. Đặc biệt một số loại nguyên liệu như photpho và dầu cọ là những loại hàng hóa Nam Tinh phụ thuộc tới bảy mươi phần trăm vào hòn đảo này.

Chính vì thế khi Đế quốc kiểm soát các cảng biển của Nam Dương ngăn chặn hàng hóa xuất khẩu của nơi này giá một số loại hàng hóa ở Nam Tinh đã tăng mạng, mặc dù chính phủ cố gắng trấn an nhưng cũng không có bao nhiêu hiệu quả mặc cho những hàng hóa này tạm thời bị gián đoạn vài ngày nửa tháng cũng không có vấn đề.

Dù sao nền công nghiệp của Nam Tinh có lớn đến đâu cũng không thể so sánh với nền công nghiệp hiện đại khi không thể thiếu nguyên liệu trong một hai ngày liền sẽ đình trệ được.

Đương nhiên việc giải phóng cho nơi này càng nhanh càng tốt chính là mục tiêu hàng đầu của hạm đội hiện nay. Mặc dù hệ thống công nghiệp của Nam Tinh hiện tại không có vấn đề gì nhưng nó không có nghĩa cứ tiếp tục như vậy được.

“Tư lệnh ba giờ nữa chúng ta sẽ tới mục tiêu.”

Hạm trưởng soái hạm báo cáo cho Nguyễn Thành hành trình hiện tại của hạm đội.

Đi tới hải đồ Nguyễn Thành quan sát địa hình xung quanh mục tiêu.



Cản An Hải là một cảng biển quân sự rất lý tưởng khi cảng này nằm trong vịnh An Hải, vịnh này được hình thành từ hai bán đảo phía đông và phía tây khiến cho vịnh chỉ có một lối vào duy nhất ở phía tây tạo thành một vịnh chắn gió. Đây là một địa hình cực kỳ lý tưởng cho một cảng biển khi cảng được che chắn từ các hướng. Bất kỳ tàu nào muốn vào cảng đều có thể bị tập trung khi phải đi qua eo biển hẹp để vào vịnh.

Nhưng cảng cũng có yếu điểm của nó.

Bán đảo hai bên cảng không cao khiến cho khu vực này không thể trở thành vật che chắn đạn pháo cho cảng, đương nhiên hiện tại Đế quốc cũng không có pháo bình thường được trang bị trên tàu để có thể bắn vòng cung vào cảng, các loại pháo ma pháp chỉ có thể bắn thẳng trừ khi bán đảo thấp dưới mực nước biển nếu không thì đừng mong có thể bắn được.

Nhưng nếu đứng từ khu vực eo biển lại khác, khoảng cách từ cảng tới eo biển chỉ gần ba kilomet một khoảng cách lý tưởng để có thể từ eo biển bắn tới mà không phải đi vào vịnh.

Sở dĩ hạm đội đột kích bị bao vây tiêu diệt trong cảng là bởi vì phần lớn hạm đội không sẵn sàng chiến đấu, đặc biệt là các tàu tuần dương đặc biệt hơn nữa khi hỏa lực của hạm đội lúc đó không hề tập trung khi hầu hết các tàu đều cố gắng thoát ra khỏi vịnh chứ không hề có ý định chiến đấu trong vịnh. Nếu thật sự hạm đội có ý định chiến đấu lúc đó cho dù hạm đội có bị tiêu diệt hoàn toàn thì chắc chắn cũng sẽ gây cho đối phương tổn thất.

Cũng không thể trách Thẩm Vĩ Kỳ được mục tiêu của hắn lúc đó là bảo toàn hạm đội chứ không phải chiến đấu, không ai muốn hạm đội bị tiêu diệt trong tay mình cả cho dù đó có là hạm đội nhỏ đi chăng nữa.

Đáng tiếc cho dù là điều gì đi chăng nữa mục đích của hắn cuối cùng cũng không đạt được, hạm đội chỉ còn lại năm tàu thoát được. Còn hắn cùng các thủy thủ còn lại đều đang mắc kẹt ở Nam Dương không có cách trở về, may mắn Đế quốc không điều lục quân tới nếu không bọn họ sẽ gặp không ít rắc rối.

“Theo trinh sát báo về hạm đội đối phương không hoàn toàn đóng quân ở đây. Một hạm đội gồm bốn mươi t·àu c·hiến đang neo đậu ở khu vực này, đối phương giống như đang muốn xây dựng một cảng biển khác ở đây.”

Hạm trưởng báo cáo tình hình quân địch cho Nguyễn Thành.



Vị trí hạm trưởng chỉ vào là một hòn đảo cách cảng An Hải khoảng hai mốt kilomet về phía đông bắc, đây là một vị trí khá là quan trọng khi nó có thể trở thành tiền đồn bảo vệ cho cảng An Hải.

Nếu trước đó tiền đồn này có tồn tại chắc chắn sẽ không có chuyện Đế quốc có thể dễ dàng tiếp cận cảng An Hải như vậy.

“Tình hình xây dựng thế náo?”

Nguyễn Thành hỏi.

“Trinh sát trên không báo về nơi này vẫn còn rất dang dở nhưng đối phương đã đưa pháo ma pháp lên đảo.”

Trinh sát ở đây không phải là không pháp sư mà là B24.

Với trần bay hơn mười nghìn mét của mình B24 rất an toàn trước các biện pháp phòng thủ của đối phương, việc của nó là chỉ cần đem theo một kính viễn vọng cỡ lớn trong thân liền được, mặc dù không có máy ảnh cũng như nhìn qua kính viễn vọng kiểu này xuống mặt đất sẽ rất đau mắt nhưng đó không phải vấn đề.

Không thể sử dụng không pháp sư được bởi vì trần bay của không pháp sư hoàn toàn nằm trong phạm vi đánh chặn của hiệp sĩ rồng do thám như thế này thực sự rất nguy hiểm.

Quan sát hải đồ một lúc Nguyễn Thàn ra lệnh.

“Hạm đội sẽ chia làm hai. Một sẽ di chuyển theo hướng đông nam, một sẽ di chuyển theo hướng tây nam chúng ta sẽ tiếp cận đảo từ hai hướng không được để hạm đội này trốn thoát.”

Nguyễn Thành có ý định một lưới bắt hết hạm đội đóng giữ, bốn mươi tàu là một số lượng không nhỏ ít nhất cũng là một phần tư hạm đội của đối phương. Tiêu diệt hạm đội này bọn hắn sẽ giảm được rất nhiều áp lực cho cuộc quyết chiến với hạm đội đối phương sắp tới.



Nửa giờ sau!

Hạm đội bắt dầu chia quân với phân hạm đội phía đông do chính Nguyễn Thành chỉ huy phân hạm đội phía tây thuộc quyền chỉ huy của một vị phó tư lệnh gọi Lâm Dật.

Một giờ sau hạm đội phía tây bắt đầu tiến vào khu vực quần đảo nhỏ. Đây là một khu vực có rất nhiều đảo nhỏ che đi rất nhiều tầm mắt, nhưng với sự hỗ trợ của không pháp sư hạm đội không bị ảnh hưởng bởi tình báo xung quanh khu vực. Dù sao đây cũng không phải ban đêm hay thời tiết không tốt, tầm nhìn của khu vực rất thoáng đãng cực kỳ thích hợp cho những trận pháo chiến.

Đương nhiên đây chỉ là thích hợp với hạm đội liên hợp mà thôi, dù sao đối với t·àu c·hiến Nam Tinh lợi thế về tầm bắn luôn là lợi thế lớn nhất vì thế lựa chọn thời tiết tốt để có tầm bắn tốt nhất luôn là lựa chọn ưu tiên hàng đầu của tất cả các tướng lĩnh hải quân.

“Tư lệnh, hạm đội đối phương cách chúng ta hai mươi kilomet về phía nam, bọn hắn đang tiến về phía chúng ta.”

Lâm Dật được báo về hành tung của hạm đội đối phương.

“Để bốn tàu tạo th·ành h·ạm đội riêng đi theo hướng H3-B4. Nếu đối phương đối mặt với chúng ta sẽ bị hở sườn cho hạm đội này bắn tạt sườn đối phương.”

Lâm Dật ra lệnh.

Hướng mục đích của hắn đơn giản như vậy thôi, nếu đối phương muốn đối đầu trực tiếp với hạm đội vậy thì phải sẵn sàng b·ị b·ắn tạt sườn.

Khác với tác chiến hải quân ở Trái Đất khi mà các hạm đội chỉ có thể phát hiện ra nhau khi tới rất gần yêu cầu khả năng ứng biến ngay lập tức. Hay trong thế chiến hai khi nòng cốt của các hạm đội là tàu sân bay các trận hải chiến thường diễn ra trên một diện tích rất lớn với chủ yếu là không quân hải quân tham chiến thì hình thức hải chiến hiện tại khá là dị dạng khi cả hai bên đều sở hữu khả năng tình báo rất tốt với việc có các đơn vị không quân, nhưng không quân lại không phải là lực lượng chủ chiến như trong thế chiến hai mà vẫn dựa vào pháo hạm khiến cho diện tích giao chiến của hạm đội lại bị giới hạn rất lớn điều này khiến hai bên có thể dễ dàng phát hiện ra tình báo của nhau và làm ra ứng đối ngay lập tức.

Chính vì thế ngay khi phát hiện ý đồ của Lâm Dật hạm đội Đế quốc cũng ngay lập tức đưa ra lời đáp tra khi điều mười hai t·àu c·hiến đón đầu. Rõ ràng hai bên thậm chí còn chưa tiếp xúc nhưng đã bắt đầu đối đầu với nhau.