Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 610: Mục tiêu




Chương 610: Mục tiêu

Bá Tiến pháp thánh và người của mình đã tới cảng Bách Phương được sáu ngày.

Trong thời gian này ông ta không rời khỏi đây mà tiếp tục chờ đợi tin tức từ mẫu quốc, một tín hiệu cho hành động trả đũa cho nhiệm vụ của ông ta.

Đứng trên tầng năm của một khách sạn gần cảng Bá Tiến pháp thánh phóng tầm mắt hướng về phía biển lớn. Nơi đó cảng Bạch Phương đang tấp nập đón tiếp các loại tàu biển.

Cho dù là tàu buồm hay tàu hơi nước đều không phân biệt. Dù sao tàu hơi nước mới chỉ xuất hiện chưa tới mười năm việc hoàn toàn thay thế là điều không thể.

Lúc này thuộc hạ tiến tới sau lưng Ba Tiến nhẹ giọng nói.

“Đại công! Tin tức từ trong nước, chúng ta có thể bắt đầu hành động.”

Bá Tiến pháp thánh không trả lời mà vẫn tiếp tục đưa lưng về phía thuộc hạ ánh mắt vẫn hướng về ngoài cảng.

“Đại nhân?”

Không nhận được câu trả lời của pháp thánh thuộc hạ tò mò hỏi.

“Ngươi nhìn đây có giống một quốc gia đang c·hiến t·ranh không?”

Đột nhiên Ba Tiến pháp thánh lên tiếng hỏi.

“Vâng?”

Thuộc hạ không hiểu chuyển hỏi.

Bá Tiến pháp thánh nghe vậy đưa tay chỉ về bên ngoài cửa sổ.

“Nhìn! Một quốc gia đang c·hiến t·ranh có thể đón nhiều tàu bè như vậy sao? Cho dù là cảng Phú Phong của chúng ta cũng không phồn vinh như vậy.”

Nghe vậy thuộc hạ liền lên tiếng giải thích.

“Cái này cũng không có cách thưa đại công, chúng ta cũng cần rất nhiều hàng hoá của Nam Tinh để tiếp tục duy trì c·hiến t·ranh, nếu không chúng ta sẽ thất thế trước Thánh quốc.”

“Đế quốc hùng mạnh của chúng ta vậy mà đã phải phụ thuộc vào cái quốc gia nhỏ bé này để dành chiến thắng sao!”

Bá Tiến pháp thánh cảm thán nói.

“Đại công quá lời rồi, chúng ta vẫn có đủ sức mạnh chiến thắng Nam Tinh.”

Bá Tiến pháp thánh nghe vậy cười khẩy nhìn thuộc hạ của mình nói.

“Ngươi thật sự cho rằng tình hình hiện tại của Đế quốc có thể chiến thắng được đối phương sao?”



“Chỉ cần có ngài ở đây Nam Tinh liền không phải vấn đề.”

Thuộc hạ ngay lập tức đáp lời.

“Ha ha! Không phải vấn đề, nếu ngươi thấy v·ết t·hương của tên họ Diêu ngươi chắc chắn sẽ không nói những lời đó.”

Bá Tiến pháp thánh lại cười khẩy nói.

Thuộc hạ không biết phải nói thế nào, chỉ có thể chuyển chủ để.

“Đại công, chúng ta cần bàn bạc cho kế hoạch sắp tới.”

Biết thuộc hạ xấu hổ Bá Tiến pháp thánh cũng không làm khó hắn nữa. Hắn quay lưng lại với cửa sổ rời khỏi phòng.

Cuộc họp Bá Tiến pháp thánh tham gia là để lên kế hoạch cho hành động sắp tới. Mẫu quốc đã truyền tin bọn họ có thể hành động như vậy liền phải lên một kế hoạch đầy đủ.

“Thiết xa thành! Các ngươi thật sự muốn đánh nơi này?”

Bá Tiến pháp thánh rất bất ngờ hỏi.

Vốn dĩ ông ta cho rằng đám người này sẽ chỉ chọn một thành cùng cấp với Giang Châu, cùng lắm là Bách Phương.

Ai mà ngờ được đối phương lại lựa chọn Thiết Xa một trong hai thành quan trọng nhất của Nam Tinh.

“Chúng ta cho rằng Thiết Xa là một lựa chọn phù hợp để răn đe Nam Tinh. Thành phố này đủ quan trọng để lũ hạ đẳng kia nhận ra bọn hắn đang đối đầu với ai.”

“Các ngươi có nghĩ rằng lựa chọn này sẽ kích hoạt cho một hành động trả thù khác của Nam Tinh?”

“Nếu vậy chúng ta sẽ tiếp tục cho tới khi đối phương không dám làm như vậy nữa mới thôi.”

“Ngươi định lặp lại chuyện này bao lâu? Ta không phải công cụ để các ngươi thích làm gì thì làm.”

“Đại công quá lời rồi, chúng ta không có ý đó. Nhưng chúng ta vẫn giữ nguyên quan điểm của mình, phải t·ấn c·ông Thiết Xa xem như một lời cảnh tỉnh cho người Nam Tinh.”

Bá Tiến pháp thánh thấy vậy nhìn sang những người khác trong phòng.

Sau khi thấy ánh mắt kiên quyết của bọn hắn ông ta thở dài nói.

“Thôi được theo ý các ngươi vậy. Nhưng nếu người Nam Tinh trả thù thì đừng trách ta không cảnh báo trước.”

“Đại công xin yên tâm triều đình đã sẵn sàng cho hành động trả thù của Nam Tinh.”



Cộc cộc!

Lúc này bên ngoài có tiếng gõ cửa.

Một nhân viên tình báo tiến vào phòng.

“Xin mọi người hãy xem cái này!”

Nói rồi hắn đi đến bên cửa sổ được đóng kín đẩy nó ra, vị trí của cửa sổ nằm sau cảng Bách Phương nên từ đây có thể phóng tầm mắt về phía cảng.

“Các ngươi xem đó là gì?”

Bá Tiến pháp thánh nhìn ra cửa sổ rồi lên tiếng gọi mọi người trong phong chú tới.

Chỉ thấy lúc này mặt biển bên ngoài cảng Bách Phương đã được lấp đầy bởi t·àu c·hiến. Những con tàu bọc thép khổng lồ đang thả neo gần cảng không biết đang làm gì.

“Đó là cờ của hạm đội liên hợp!”

Một vị phụ trách tình báo hải quân lên tiếng.

“Hạm đội liên hợp là một hạm đội không thường trực. Hạm đội thường được cấu thành từ các t·àu c·hiến trong hai hạm đội bắc nam của Nam Tinh vì thế khi ở trong hạm đội này các t·àu c·hiến đều treo cờ của hạm đội liên hợp để cho thấy hiện tại bọn họ thuộc biên chế hạm đội liên hợp chứ không phải biên chế của hai hạm đội bắc nam kia.”

Cảm thấy những người khác không hiểu ý nghĩa của lá cờ người này tiếp tục giải thích.

“Nói như vậy hạm đội liên hợp đã được xây dựng rồi!”

“Không sai, hạm đội liên hợp đã chính thức xây dựng biên chế. Xem ra hải quân của chúng ta sẽ gặp thử thách rất lớn.”

“Mau báo về nước đi. Để bọn họ sẵn sàng cho trận chiến. Không biết triều đình sẽ làm gì để có thể ngăn cản hạm đội này!”

Bá Tiến pháp thánh cảm khái nói. Càng ngày ông ta càng lo lắng cho tương lai của Đế quốc.

Đột nhiên âm thanh hô hào hưng phấn vang lên khắp nơi trên đường phố, Bá Tiến chú ý tới mọi người trên đường đều dừng lại nhìn lên trời tay đang không ngừng vẫy gọi.

Thấy vậy ông ta cũng tò mò nhìn lên trời, nhưng ở vị trí này ông ta không nhìn thấy gì ngoài một bầu trời trong xanh cả.

Nhưng rất nhanh ông ta đã thấy được nguyên nhân những người trên đường hô hào hưng phấn như vậy.

Chỉ thấy trên bầu trời những phi đội không pháp sư xếp theo đội hình mũi tên đang lần lượt bay qua bầu trời.

“Ít nhất cũng phải hơn một trăm tên.”

Nhìn qua Bá Tiến pháp thánh đánh giá ra được quân số đang bay trên bầu trời kia.

“Không ở đây ít nhất cũng phải có hai liên đoàn.”



Một gián điệp khác lên tiếng sau khi quan sát bầu trời.

“Liên đoàn là tổ chức cao nhất của không pháp sư mỗi liên đoàn biên chế ít nhất tám mươi không pháp sư.”

Sợ những người khác không hiểu người này tiếp tục lên tiếng giải thích.

Hiện tại không quân vẫn không phải là một quân chủng riêng biệt như lục quân hay không quân, thay vào đó không pháp sư chỉ là một binh chủng được biên chế trong các quân chủng vì thế tổ chức cao nhất của không pháp sư cũng chỉ là liên đoàn chứ không phải cấu trúc tổ chức cao hơn.

“Được rồi! Đây không phải chuyện chúng ta nên quan tâm, khi nào hành động?”

Bá Tiến pháp thánh hỏi.

“Đêm nay chúng ta sẽ đi tàu tới Thiết Xa thứa ngài.”

“Đi tàu!”

“Đúng vậy thưa ngài!”

“Các ngươi không sợ bị lộ sao? Ta nghe nói an ninh trên tàu rất chặt?”

Bá Tiến lo lắng hỏi.

“Không sao thưa ngài, tất cả đã được sắp xếp ổn thoả. Nếu không có vấn đề gì trưa mai chúng ta sẽ tới nơi, chúng ta có thể hành động ngay trong đêm.”

“Xem ra các ngươi rất vội vàng.”

“Không có cách thưa ngài chúng ta phải hành động càng nhanh càng tốt trước khi Nam Tinh tiến hành trả thù.”

“Ta không ngờ lý do là như vậy?”

Thuộc hạ không còn cách nào khác nhún vai không nói một lời.



Nguyễn Thành không xuống soái hạm của mình. Hắn đang tiến hành các thủ tục cuối cùng trước khi hạm đội xuôi nam.

“Theo đó mục tiêu của chúng ta là vô hiệu hoá hạm đội của đối phương, tiêu diệt toàn bộ mối đe doạ ở bờ đông lục địa.”

Trong phòng họp của soái hạm tham mưu hạm đội lên tiếng trình bày mục tiêu xuôi nam của hạm đội lần này.

“Kẻ thù của chúng ta là ai?”

Một vị đô đốc của hạm đội lên tiếng hỏi.

“Theo tin tức mới nhất kẻ địch của chúng ta có gần hai trăm t·àu c·hiến. Những t·àu c·hiến này có khả năng cao được điều động từ hạm đội phương tây của Đế quốc.”