Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 596: Rơi.




Chương 596: Rơi.

“Làm sao tới bây giờ còn chưa xuất hiện?”

Giữ một khoảng cách mười lăm kilomet so với thành Giang Châu các gián điệp của Nam Tinh đứng trên một ngọn đồi dùng ống nhòm cỡ lớn quan sát thành trì, thi thoảng bọn hắn còn hướng ống nhòm lên bầu trời tìm kiếm bóng dáng của chiếc máy bay đáng lẽ nên xuất hiện trên bầu trời từ hơn hai mươi phút trước mới phải.

“Có lẽ thời tiết ảnh hưởng tới hành trình của bọn họ. Cứ chờ một lúc đi.”

Bên cạnh đồng đội khác của hắn lấy ra đồng hồ cơ bỏ túi quan sát thời gian rồi lên tiếng trấn an. Dù vậy trong lời của hắn cũng mang theo sự lo lắng.

“Bọn hắn đã tới muộn hai mươi phút. Nếu bọn hắn không tới thì sao? Bây giờ chúng ta không có cách nào để liên lạc với người của mình.”

“Khốn kiếp thật! Bây giờ chúng ta còn không biết chuyện gì xảy ra.”

“Nếu mười phút nữa máy bay không tới chúng ta nên rời đi.”

Lúc này trên bầu trời, bên dưới tầng mây chiếc B24 dưới sự gia trì của ma pháp, bay thuận theo hướng gió thổi lợi dụng lực tăng thêm từ cơn gió máy bay đang gia tốc hướng về phía mục tiêu.

“Mười kilomet nữa, chuẩn bị thả boom!”

Phi công phụ trách boom hét lớn thông báo cho mọi người trong máy bay.

Cơ phó nghe vậy nhìn đồng hồ đo tốc độ, kim tốc độ hiện tại là năm trăm chín bảy còn chưa đạt tới tốc độ cần thiết.

“Không được! Nếu mở cửa khoang chứa boom sẽ khiến tốc độ máy bay giảm xuống, chúng ta chưa đạt được tốc độ cần thiết.”

Cơ phó hét lớn cảnh báo.

Một khi khoang chưa boom mở ra sẽ tăng thêm lực cản cho máy bay cùng với đó dòng khí di chuyển dưới bụng máy bay sẽ bị thay đổi khiến cho tốc độ máy bay hạ xuống. Hiện tại tốc độ máy bay còn chưa đạt tối thiểu cần thiết một khi thả boom sẽ rất nguy hiểm.

“Nếu không thả chúng ta sẽ mất cơ hội.”

Phụ trách boom hét lớn nói. Mọi người trong khoang nghe vậy đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng bọn hắn tập trung về phía cơ trưởng chờ quyết định của hắn.

“Nhanh lên không còn nhiều thời gian đâu!”



Phụ trách boom thúc dục, với tốc độ này trong vòng ba mươi giây nữa bọn hắn phải mở khoang chứa boom.

“Mở đi! Ngay khi boom được thả chúng ta sẽ hạ xuống độ cao năm nghìn. Hạ độ cao sẽ giúp tốc độ máy bay tăng thêm, mong là chúng ta có thể thoát khỏi.”

Cơ trưởng vẫn đang duy trì ma pháp bình tĩnh đưa ra mệnh lệnh.

Ngay khi mệnh lệnh được đưa ra phụ trách boom đã gạt cần mở khoang.

Khoan máy bay mở ra, nhưng người trên máy bay đều cảm nhận được rung động của thân máy.

Thông qua kính ngắm quang học được được điều chỉnh để dự đoán quỹ đạo của trái boom sĩ quan phụ trách đã nhìn thấy được vùng ngoại thành của Giang Châu.

“Chuẩn bị cắt boom!”

Sĩ quan hét.

“5 4 3 2 1 cắt.”

Với tốc độ hiện tại chỉ trong chưa tới năm giây trung tâm thành đã nằm trong ống kính.

Mọi người trong máy bay đều cảm nhận được máy bay nhẹ hẳn đi sau khi các khớp nối với quả boom được bung ra.

“Hạ góc mũi hai mươi độ.”

Ngay lập tức cơ phó cho máy bay hạ mũi giảm độ cao để có thể tăng tốc, hiện tại hắn là người cầm lái máy bay cơ trưởng còn đang bận rộn với việc tiếp tục duy trì ma pháp.

Bởi vì để tránh việc bị ngăn chặn các quả boom nguyên tử không được trang bị dù giảm tốc nên tốc độ rơi của quả boom rất nhanh.

“Nhanh nào nhanh nào, nhanh nữa lên.”

Nhìn vào đồng hồ đo tốc độ đang tăng nhanh của máy bay cơ phó cầu nguyện.



“Mọi người giữ vững, chuẩn bị v·a c·hạm.”

Cơ trưởng còn không quên cảnh báo phi hành đoàn.

Đứng trên đồi các gián điệp thông qua ống nhòm cỡ lớn đã thấy được bóng dáng của chiếc B24, mặc dù không biết tại sao chiếc B24 lại bay ngược từ tây sáng đông nhưng điều đó đã không còn quan trong nữa. Bọn hắn đã thấy một vật đang rơi xuống.

“Mau nằm xuống nhắm mắt lại.”

Bọn hắn không có kính bảo hộ chỉ có một gò đất che phía trước vì thế không ai dám phớt lờ các quy tắc an toàn đã được cảnh báo trước đó, tất cả đều nấp sau gò đất quay lưng lại để tránh ánh sáng chiếu trực tiếp vào mắt.

Mặc dù như vậy nhưng đôi mắt đang nhắm chặt của bọn hắn cũng sáng lên, mười lăm kilomet là một khoảng cách không hề nhỏ đối với tốc độ âm thanh.

Rầm!

Không biết trải qua bao lâu âm thanh của v·ụ n·ổ lọt vào tai bọn hắn cùng với đó là làn sóng xung kích đã bị suy yếu sau khi truyền qua khoảng cách mười lăm kilomet. Bụi đất bị thổi bay nếu không phải có gò đất che chắn có lẽ chính bọn hắn cũng sẽ bị thổi bay.

Trên bầu trời, máy bay chỉ mới vượt qua khoảng cách bảy kilomet, nhưng trên bầu trời nguy hiểm hơn rất nhiều so với mặt đất, nơi này hoàn toàn trống rỗng không có vật che chắn máy bay hoàn toàn phải hứng chịu làn sóng xung kích tới từ v·ụ n·ổ.

Rầm!

Thời điểm sóng xung kích tới nơi cũng là thời điểm phi hành đoàn nghe được âm thanh của v·ụ n·ổ.

“Mẹ nó không ổn tôi không kiểm soát được máy bay.”

Cơ phó hoảng loạn khi máy bay đột nhiên không phản hồi với cần điều khiển.

Cơ trưởng nghe vậy cũng vội vã cầm lấy cần điều khiển cố gắng kiểm soát máy bay.

“Van nhiên liệu cho động cơ số bốn bị rò rỉ, mau tắt động cơ.”

Kỹ thuật viên đang theo dỗi tình huống của máy bay khẩn cấp báo cho hai phi công.

Nghe vậy cơ phó lập tức tắt động cơ số bốn, đối với máy bay bốn động cơ chỉ một động cơ dừng hoạt động không phải quá nguy hiểm máy bay vẫn còn ba động cơ để có thể tiếp tục hành trình.

Vấn đề nguy hiểm hơn chính là máy bay đang bị lệch góc trái và góc nghiêng đang ngày càng tăng.



“Không kiểm soát được, máy bay không phản hồi.”

Cơ trưởng hét lớn.

“Khốn kiếp có thể là bánh lái đuôi bị kẹt. Góc nghiêng đang tăng, cứ thế này chúng ta sẽ lao đầu xuống đất.”

Cơ phó cố gắng điều khiển cần lái của mình sang phải hòng có thể cân bằng lại góc nghiêng nhưng mọi thứ dường như vô dụng, máy bay vẫn tiếp tục nghiêng trái, nếu góc nghiêng vượt quá tám mươi độ máy bay sẽ lao thẳng xuống đất.

“Không được! Không kiểm soát được, phải bỏ máy bay. Tất cả nhảy dù nhanh.”

Cơ trưởng hét lên ra lệnh cho phi hành đoàn của mình, trong bất kỳ tình huống nào lỗi của bánh lái đuôi luôn là lỗi nghiêm trọng nhất trên máy bay, rất ít chuyến bay có cơ hội sống sót nếu gặp phải lỗi này.

Trên máy bay quân sự luôn có dù và phi hành đoàn đều được huấn luyện nhảy dù, nỗ lực bám lấy thành máy bay đang bị lật phi hành đoàn với lấy balo dù gần mình nhất.

Quá trình này rất khó khăn bởi vì máy bay đang mất kiểm soát nhưng cuối cùng phi hành đoàn đều đã đeo được dù trên lưng.

“Cơ trưởng chúng ta đi trước.”

Cơ phó người cuối cùng đeo lên dù nhảy nói với cơ trưởng vẫn đang ngồi trên ghế phi công. Rồi hắn nhảy ra khỏi máy bay chỉ còn lại cơ trưởng.

Sở dĩ cơ trưởng vẫn ngồi trên ghế này bởi vì hắn cần cố gắng kéo dài thời gian để máy bay không trực tiếp lao thẳng xuống mặt đất, kéo dài thời gian cho phi hành đoàn thoát khỏi máy bay. Hơn nữa hắn cũng là siêu phàm giả, việc thoát khỏi máy bay đối với hắn dễ dàng hơn nhiều.

Sau khi tất cả phi hành đoàn đều đã thoát khỏi máy bay cơ trưởng cũng không kéo dài thêm thời gian nữa, ma pháp ném thẳng lên trần máy thổi bay lớp bảo vệ phía trên, sau đó ma pháp dưới ghế phi công của hắn được kích hoạt phóng hắn cùng ghế ra khỏi máy bay.

Thoát khỏi máy bay dù trên ghế được bung ra, mặc dù ghế là một loại thiên không ma cụ nhưng cũng không được thiết kế để chiến đấu. Vì thế có thể tiết kiệm được ma năng bao nhiêu thì nên tiết kiệm.

Lơ lửng trên bầu trời thứ thu hút ánh mắt của cơ trưởng là cột mây hình nấm phía xa chứ không phải chiếc máy bay đang lao xuống đất của hắn.

Toàn bộ thành trì đã bị bao phủ bởi khói bụi và đám mây, gần như không nhìn thấy bất kỳ thứ gì còn đứng xung quanh.

Chỉ còn lại những âm thanh của v·ụ n·ổ đang vọng lại từ vùng không gian rộng lớn.

Boom!

Lúc này tiếng máy bay v·a c·hạm với mặt đất mới khiến cơ trưởng chú ý, hắn đưa mắt xung quanh tìm kiếm vị trí của đồng đội mình.