Chương 588: Thất thủ (1)
“Tình huống thế nào?”
Long hỏi.
“Bệ hạ, nơi này không thích hợp.”
Đức Bình nhắc nhở hắn.
Long nghe vậy mới lấy lại tinh thần.
“Thật có lỗi ta tạm thời trưng dụng nơi này một lúc.”
Long ra lệnh.
Sau đó quân cận vệ từ bên ngoài tiến vào trục xuất mọi người đang ở trong bộ chỉ huy.
“Bốn người các ngươi ở lại.”
Long lên tiếng giữ lại Đỗ Phong Nam cùng Lê Nguyên Dũng và tham mưu của bọn hắn.
Rất nhanh toàn bộ nhân viên trong bộ chỉ huy đều đã rời khỏi, thay vào đó là quân cận vệ túc trực tại các vị trí quan trọng như vô tuyến hay điện thoại.
Bên ngoài quân cận vệ cũng đã lên đạn phong toả bộ chỉ huy khiến những người bên ngoài vô cùng hoang mang, tò mò không biết rốt cuộc chuyện gì xảy ra.
Trong bộ chỉ huy lúc này, cố vấn răn đe h·ạt n·hân chiến lược cùng đoàn đội của hắn đã tiến vào.
“Bệ hạ có chuyện gì vậy?”
Thấy tình huống căng thẳng như vậy Lê Nguyên Dũng không nhịn được hỏi.
Long không trả lời hắn mà nhìn về cố vấn h·ạt n·hân của mình nói.
“Nói rõ ràng hơn đi.”
Cố vấn nghe vậy hơi hành lễ với mọi người trong phòng biểu cảm nghiêm trọng nói.
“Hai giờ trước Rồng Đất nhận được điện báo từ Kim Lăng.”
Rồng Đất chính là số hiệu điều khiển của đoàn tàu chuyên chở Long trong chuyến đi lần này.
“Sau khi giải mã chúng thần nhận được tin tức đêm qua căn cứ Nam Dương Bốn bị t·ấn c·ông. Hiện tại đã mất liên lạc với căn cứ hơ sáu giờ.”
Những người trong phòng nghe vậy đều nhìn nhau, bọn hắn không biết căn cứ Nam Dương Bốn nào cả. Dù sao đây là căn cứ bí mật của lực lượng h·ạt n·hân chiến lược, các tướng lĩnh mặc dù biết có kế hoạch xây dựng căn cứ như vậy nhưng bọn hắn không quá rõ ràng vị trí cùng tên của các căn cứ này. Bất quá bọn hắn lại mơ hồ đoán ra vấn đề khi người trình bày là cố vấn răn đe h·ạt n·hân mà không phải là người khác.
“Nam Dương Bốn là một trong bốn căn cứ h·ạt n·hân ở nước ngoài của chúng ta, cũng là căn cứ quan trọng nhất khi từ đây có thể với tới thành Đại An của Đế quốc trong thời gian ngắn nhất.”
Long ở một bên lên tiếng giải thích.
Lúc này bốn người mới thực sự nhận ra tính nghiêm trọng của vấn đề.
“Tại sao mất liên lạc sáu tiếng mà tin tức bây giờ mới tới.”
Đỗ Phong Nam không giữ được bình tĩnh hỏi.
Sáu giờ! Thời gian thực sự quá lâu muốn tiếp viện bây giờ cũng không kịp nữa.
“Cái này ta cũng không quá rõ ràng. Tin tức được chuyển từ căn cứ Nam Dương Một gần đó. Theo lẽ thường công suất của trạm vô tuyến căn cứ nên có thể bao phủ toàn bộ Nam Tinh mới đúng, nhưng Kim Lăng báo về bọn hắn không nhận được bất kỳ điện báo nào của căn cứ cả. Tất cả tin tức chúng ta nhận được đều thông qua trung gian, lại là mã hoá cấp cao nhất nên cần nhiều thời gian để giải mã.”
Cố vấn nói.
“Tình hình hiện tại thế nào? Có tin tức gì khác chưa?”
Đức Bình ở một bên hỏi.
“Không có! Bởi vì là mã hoá cấp cao nhất nên cần nhiều thời gian để giải mã, hiện tại chúng ta chỉ nhận được từng này tin tức.”
…
Chín giờ trước căn cứ Nam Dương Bốn chìm trong màn đêm đên, đêm nay là đêm không trăng bầu trời sao cũng rất mờ ảo.
Căn cứ nằm ở phía nam đảo Nam Dương, ngay trên hòn đảo lớn nhất trong quần đảo.
Nhưng nói là đảo lớn kỳ thực cũng không lớn bao nhiêu, lại thêm việc cần sân bay đủ lớn để máy bay cất hạ cánh nên toàn bộ hòn đảo đã bị cải tạo thành căn cứ.
Nếu trong thời tiết tốt từ cách xa mười kilomet còn có thể thấy được các công trình của căn cứ.
Bố trí này khiến căn cứ không có lớp tường bao bên ngoài và cũng không có lớp phòng thủ vòng ngoài, điều cần thiết với các căn cứ của Nam Tinh hiện tại khi kẻ t·ấn c·ông là siêu phàm giả căn cứ sẽ không có bất kỳ công sự phòng ngự nào để bảo vệ người lính khỏi ma pháp của đối phương.
Nhưng cũng không có cách nào đây đã là diện tích tối thiểu dành cho sân bay rồi, không thể thu nhỏ hơn nữa, nó sẽ chỉ khiến căn cứ mất đi khả năng cất cánh máy bay B24 đây mới là điều quan trọng nhất.
Với quy tắc bí mật căn cứ vào ban đêm cũng không bật đèn pha chiếu sáng khu vực, việc này có thể khiến các tàu thuyền đi qua phát hiện.
Mặc dù căn cứ nằm trên tuyến đường biển vô cùng hoang vắng nhưng không có nghĩa sẽ không có tàu nào đi qua, cần dự phòng các trường hợp hi hữu.
Nhưng đó là trong tình huống thông thường khi vị trí của căn cứ chưa bại lộ, mặc dù bộ tư lệnh h·ạt n·hân chiến lược đã đưa ra cảnh báo về việc có thể căn cứ đã bị lộ vị trí nhưng cho tới nay vẫn cho có các biện pháp ứng phó cho trường hợp này.
Căn cứ chỉ xây dựng các kịch bản bị t·ấn c·ông và diễn tập đối phó với nó.
Các cuộc diễn tập vào ban đêm cũng từng diễn ra, các kịch bản bị t·ấn c·ông vào ban đêm cũng được xây dựng và các phương pháp đối phó được lên kế hoạch.
Nhưng không phải mọi thứ đều suôn sẻ, trong đêm rất khó phát giác có đột kích từ biển, nếu muốn nhanh chóng phát hiện chỉ có cách sử dụng đèn pha. Nhưng điều đó khác nào bật hải đăng trong đêm nói cho tất cả mọi người ta ở đây nó vi phạm tính bí mật của căn cứ.
Vì thế sau nhiều suy xét các chỉ huy của căn cứ vẫn lựa chọn kiểm soát ánh đèn của căn cứ như cũ.
Không biết đây có phải là quyết định sai lầm hay không nhưng hiện tại đang có bốn con thuyền gỗ nhỏ lệnh đênh trên biển từ từ tiếp cận căn cứ dưới sự yểm trở của màn đêm đen.
Trên bốn con thuyền tất cả đều là cao cấp siêu phàm giả, mỗi con thuyền có năm người tổng cộng là hai mươi cao cấp siêu phàm giả, một số lượng mà chỉ có các quốc gia lớn mới có thể điều động.
Đương nhiên thân phận của những kẻ này không ai khác chính lính của Đế quốc.
Giữa những con sóng của biển cả bốn con thuyền bằng gỗ trở nên thật nhỏ bé tựa như chúng có thể bị những con sóng đánh chìm bất kỳ lúc nào.
Nhưng dưới những bàn tay lèo lái điêu luyện của những người lính bốn con thuyền lân lượt vượt qua từng cơn sóng này cho tới cơn sóng khác vẫn kiên trì tiến về phía trước.
Trên thuyền không có một âm thanh, tất cả mọi người đều tay cầm mái chèo kiểm soát lấy con thuyền gỗ nhỏ.
Không có bất kỳ ma pháp nào được sử dụng, mặc cho nếu sử dụng ma pháp có lẽ bọn hắn không cần lao lực như vậy.
Kỳ thực bọn hắn làm như vậy cũng có lý do của nó.
Tình báo cho thấy người Nam Tinh có một loại công cụ có thể phát hiện giao động ma năng từ xa, tầm hoạt động của nó còn xa hơn so với ngọc cảm ứng thông thường.
Mặc dù không biết thứ này có tầm cảm ứng xa tới đâu nhưng để đề phòng bọn hắn liền không được phép sử dụng ma pháp. Cộng thêm ma cụ ẩn dấu được gọi là ‘sương mù’ đặt trên mỗi con thuyền hẳn bọn hắn có thể vượt qua được cảm ứng của đối phương, chỉ cần bọn hắn không sử dụng ma pháp liền được.
Dù sao thứ ma cụ này chỉ có thể che đi giao động ma năng trong người bọn hắn, nếu sử dụng ma pháp nó liền không thể che dấu được nữa. Chỉ có tác dụng như vậy thôi nhưng thứ này lại phi thường đắt đỏ và hiếm có, cho dù là Đế quốc cũng không có bao nhiêu chủ yếu là về kỹ thuật làm ra nó.
Và Đế quốc đã đoán đúng, các trạm gác trên bờ biển luôn có ma cụ cảm ứng, để đảm bảo không có siêu phàm giả bí mất tiếp cận căn cứ.
Nhưng đây cũng là phương pháp duy nhất bọn hắn có thể nghĩ ra để có thể sớm phát hiện những kẻ xâm nhập. Lúc này ma cụ vẫn rất bình thường không có phản ứng, ít nhất là không có phản ứng từ bên ngoài bởi vì trong căn cứ cũng có siêu phàm giả.
Nhưng đáng lẽ ra ma cụ đã phải có phản ứng mới phải, bởi vì lúc này những con thuyền gỗ đã tiếp cận bán kính dưới năm trăm mét trong khi bán kính phát hiện của ma cụ lên tới một kilomet, rất rõ ràng ‘sương mù’ đã có tác dụng. Ma cụ do thám với cái tên ‘tai dơi’ đã không thể phát hiện được sự hiện diện này.