Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 587: Tin khẩn.




Chương 587: Tin khẩn.

Boom boom boom!

Những v·ụ n·ổ liên tục xuất hiện trên tiền tuyến bao trùm toàn bộ khu vực.

“Bệ hạ mau tới hầm phòng pháo!”

Đỗ Phong Nam vội vã kéo lấy Long chạy về hướng hầm phòng pháo. Mặc dù suốt thời gian qua không có đấu pháo, cũng không có chiến đấu nhưng công sự phòng ngự như hầm hào lô cốt đều đầy đủ vì thế Long lập tức nhảy xuổng hào cùng lúc đó một phát đạn pháo p·hát n·ổ chỉ cách vị trí của hắn gần hai mươi mét.

Mặc dù đây đã nằm ngoài tầm sát thương của đạn pháo nhưng Long vẫn cảm nhận được nội tạng trong người mình có chút rung động, chạy theo Đỗ Phong Nam cùng Lê Nguyễn Dũng bọn hắn nấp vào một hầm phòng pháo được đào gần đó.

Suốt quãng đường Long thấy được các binh sĩ đang vội vã chạy xuống các hầm hào cúi đầu ẩn nấp tránh bị đạn pháo tác động tới.

Có lẽ là một thời gian không chiến đấu khiến rất nhiều binh sĩ bối rối khi bị đạn pháo giã vào, nhưng tố chất của bọn hắn rất tốt phản ứng rất nhanh tất cả đều tìm nơi ẩn nấp tránh cho bị đạn pháo làm thịt.

Bị bắn tan xương nát thịt có lẽ không phải đen đủi nhất, c·hết vì nội tạng dập nát cũng vậy ít nhất một cái được c·hết nhanh một cái vẫn còn toàn thây người nhà còn được nhận cả trợ cấp nữa.

Đen đủi nhất chính là thiếu một tay một chân những vẫn còn sống, lúc đó chính là lúc ngươi trở thành gánh nặng cho gia đình, mặc dù có trợ cấp nhưng nó không thể phủ nhận được sự vô dụng của ngươi.

“Xem ra bọn hắn biết bây giờ ta đang ở đây, lượng hỏa lực này ít nhất cùng phải một tiểu đoàn pháo 105mm. Bọn hắn dốc hết hỏa lực rồi ư?”



Long quan sát tình huống hỏa lực nói.

Kỳ thực với kinh nghiệm chiến trường của hắn cái việc quan sát hỏa lực phán đoán lực lượng pháo binh của đối phương thế này là điều không thể, thời điểm hắn chỉ huy chiến đấu quân đoàn một còn chưa có bao nhiêu khẩu pháo đâu quy mô cũng không thể như bây giờ. Hắn còn chưa bao giờ chỉ quy một trận đánh có quy mô cấp tiểu đoàn pháo 105mm. Nói các chỉ huy chiến trường như Đỗ Phong Nam dựa vào kinh nghiệm phán đoán còn được. Nhưng ai bảo hắn có Y1002 đâu chút bản lĩnh này nàng ta vẫn có thể cho hắn được.

“Bệ hạ anh minh, quy mô này đúng là một tiểu đoàn pháo một 105 mới làm được. Theo thần biết Giao Châu hiện tại cũng chỉ có một trung đoàn pháo binh, nói bọn hắn dốc hết tất cả cũng không sai.”

Lê Nguyên Dũng ở một bên nói.

Chờ đợi pháo kích là việc rất mệt mỏi, khác với k·hông k·ích khi kết thúc rất nhanh pháo kích lại kéo dài liên tục không ngừng, tùy vào hỏa lực và mục đích chiến thuật pháo kích có thể kéo dài trong một khoảng thời gian rất lâu.

Lần này có lẽ bởi vì biết Long tới đây muốn trực tiếp pháo kích làm thịt hắn nên lần này phía Giao Châu rất quyết tâm.

Nhưng tới phút thứ tư từ phía sau phòng tuyến cũng vọng lại tiếng pháo, xem ra pháo binh của Nam Tinh cũng đã bắt đầu làm việc. Cứ thế hai bên bắt đầu đấu pháo với nhau, đương nhiên là không có chuyện phản pháo ở đây, thời đại này cách duy nhất để phản pháo là đối phương sử dụng pháo ma pháp có thể từ đường đạn phán đoàn ra vị trí của pháo binh nhưng hiển nhiên người Giao Châu không dùng pháo ma pháp mà là pháo thông thường. Nơi này hiển nhiên không có radar phản pháo như vậy liền không có cách để phản pháo, trong thế chiến hai cách duy nhất để pháo binh có thể xử lý được pháo binh đối phương chính là từ trinh sát báo về hoặc không quân thông báo vị trí.

Hiện tại hai bên đấu pháo với nhau cũng chỉ là so xem ai gây thiệt hại cho đối phương cao hơn thôi.

Pháo kích của phía Giao Châu dừng lại ở phút thứ mười, sau khi kết thúc pháo kích phải mất một lúc Long mới rời khỏi hầm phòng pháo bụi đất đã hình thành một lớp lên quần áo của hắn.

Phủi đi lớp bụi đất trên người nhô đầu ra khỏi hào sâu nhìn về phía bên kia nơi phòng tuyết của Giao Châu đang không ngừng nổi lên khói bụi âm thanh đạn pháo nổ vọng cả vào tai Long.

“Bệ hạ! Nơi này vẫn còn nguy hiểm xin người di dời bộ chỉ huy.”



Bộ chỉ huy trong c·hiến t·ranh hiện đại thường được đặt ở sâu phía sau tiền tuyến một nơi bí mật mà đối phương không biết được, trừ khi là trường hợp đặc biệt nếu không vị trí bộ chỉ huy là bí mật chỉ khi không thể liên lạc với bộ chỉ huy qua đường dây điện thoại hay vô tuyến thì vị trí bộ chỉ huy mới được tiết lộ để lính liên lạc có thể tìm tới.

Hiện tại vị trí của Long nằm ngay trên tiền tuyến là nơi đóng quân của tiểu đoàn 409, bởi vì vị trí này không có công trình dân sự nên bộ chỉ huy của tiểu đoàn được bố trí dưới hầm phòng pháo.

Tiểu đoàn chính là như vậy khu vực phụ trách của bọn hắn khá nhỏ nên không có nhiều lựa chọn, khác với trung đoàn cao hơn khi bộ chỉ huy được đặt ở một ngôi làng trong khu vực.

“Được rồi! Ta đoán sau khi ta rời đi các ngươi cũng sẽ cho Giao Châu một bài học.”

Long nói.

Rõ ràng vụ pháo kích lần này không bình thường, nói không chừng đối phương biết được Long sẽ tới đây nên đã chuẩn bị trước muốn thử vận may biết đâu lại pháo kích trúng hắn thì sao. Lúc đấy thì mọi rắc rối đều có thể được giải quyết.

“Chúng ta phải trả đũa thưa bệ hạ, không thể để chuyện này qua đi dễ dàng như vậy.”

Lần này là Đức Bình nói, biểu cảm của ông ta cực kỳ giận giữ.

“Chuyện này đúng là không thể bỏ qua thưa bệ hạ chúng thần sẽ đáp trả thích đáng.”



Lần này xem ra phía Giao Châu thật sự đã chọc giận các tướng lĩnh cao cấp rồi, nếu không dạy cho người Giao Châu một bài học mặt mũi bọn hắn sẽ mất hết.

“Đừng tiến quá sâu, cũng đừng chiếm đất chúng ta chỉ cần cho đối phương một bài học liền được. Nếu các ngươi chiếm đất toàn bộ chiến lược của chúng ta sẽ phải thay đổi đấy.”

Long dặn dò.

Chiến lược hiện tại của Nam Tinh là kiểm soát lãnh thổ của Thái nguyệt chứ không phải mở rộng lãnh thổ. Lãnh thổ hiện tại của Thái Nguyệt đã là rất lớn với Nam Tinh rồi phải có thời gian tiêu hóa nơi này chứ không phải điên cuồng mở rộng lãnh thổ, nó chỉ khiến Nam Tinh bị phân tán nguồn lực kéo lại sức phát triển tổng thể của quốc gia.

“Bệ hạ yên tâm chúng thần sẽ không lấy một mảnh đất của Giao Châu nhưng chắc chắn sẽ cho người Giao Châu cảm thấy đau đớn như cắt thịt.”

Đỗ Phong Nam nghiêm túc nói.

Sau đó Long còn muốn đi khảo sát một vài nơi nữa nhưng lại bị cản lại, tất cả tướng lĩnh kể cả đội cận vệ của hắn đều phản đối muốn hắn lui về hậu phương nơi đó hắn muốn khảo sát như thế nào liền khảo sát.

Trên tiền tuyến này thực sự quá nguy hiểm, nói không chừng lúc nào đó lại có pháo kích rơi xuống đầu, nếu là khu vực không có công sự che chắn vậy thì lại càng mệt mỏi.

Sau đó vài ngày khi Long rời đi quân đoàn một đã đánh vào hơn tám mươi kilomet trong lãnh thổ Giao Châu, bọn hắn còn xử tử hai vị hầu tước và bốn vị bá tước trên đường đi cả gia đình của những quý tộc này đều b·ị b·ắt đi bán làm nô lệ.

Phải nói thật giá của quý tộc b·ị b·ắt làm nô lệ rất cao, cả nam và nữ đều như vậy chứ không chỉ mỗi mình nữ. Thời đại này cái chuyện hai tên đàn ông đục nhau mặc dù không được xã hội khuyến khích nhưng không có nghĩa là vi phạm đạo đức xã hội gì đó.

Bất quá đó là chuyện của sau đó, hiện tại Long đã trở lại bộ chỉ huy của quân khu.

Đột nhiên sĩ quan thông tin của quân cận vệ vội vã tiến vào, biểu cảm trên mặt hắn cực kỳ hoang mang.

Đức Bình thấy vậy liền cầm lấy tờ điện báo trên tay hắn mở ra đọc, vừa mở ra ông ta đã lập tức đi tới bên cạnh Long ghé vào tai hắn nói gì đó khiến cho các tướng lĩnh cảm thấy tò mò.

Long giật mình nhìn Đức Bình rồi giật tờ điện báo trên tay ông ta.