Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 576: Chiến thuật mới.




Chương 576: Chiến thuật mới.

Vương quốc Gray mặc dù là bên tuyên chiến trước nhưng hiện tại lại là bên bị t·ấn c·ông, quân đoàn hai dưới sự chỉ huy của Hoàng Thông đã kiểm soát một nửa vùng phía tây của vương quốc này.

Mặc dù đã được các quốc gia đồng minh chi viện về cả nhân lực lẫn vật lực nhưng hiện tại quốc gia này cũng chỉ có thể cố gắng phòng thủ trước sức t·ấn c·ông của quân đoàn hai. Dù vậy q·uân đ·ội Gray vẫn bị treo lên đánh không có sức đánh trả.

Một phần bởi vì quân chủ lực của Gray lúc này không ở trong nước, chỉ còn lại một bộ phận quân tập hợp chắp vá lại từ giới quý tộc cùng lâm thời tuyển thêm không được huấn luyện một cách bài bản khiến năng lực tác chiến của đội quân này rất kém cỏi hoàn toàn không thể so sánh với quân chủ lực.

Một vấn đề nữa chính là Gray vẫn chưa hoàn toàn thích ứng với chiến thuật c·hiến t·ranh mới, không giống như Thái Nguyệt phải liên tục chiến đấu với Nam Tinh trong thời gian qua, Gray lại hoàn toàn ngược lại Nam Tinh hầu như không đụng chạm tới quốc gia này khiến kinh nghiệm chiến đấu với v·ũ k·hí mới hoàn toàn đều bằng không.

Tất cả chiến thuật mới của Gray đều được xây dựng dựa trên mô phỏng sa bàn bởi những nhà quân sự già nua cổ hủ của c·hiến t·ranh thời đại trước, những cuộc chiến dàn trận trong diện tích hẹp. Với một hệ thống như vậy thử hỏi các chiến thuật của Gray có thể trở nên hiệu quả trước một quân đoàn chủ lực như quân đoàn hai sao?

Hiển nhiên là không, cho dù Gray có huy động được số lượng q·uân đ·ội gấp năm sáu lần quân đoàn hai nhưng vẫn không thể nào có thể đẩy lùi quân đoàn hai ra khỏi lãnh thổ.

Nghe nói quốc vương Gray đang triệu tập quân chủ lực đang viễn chinh bên ngoài về nước. Đội quân này đã có rất nhiều kinh nghiệm chiến đấu với v·ũ k·hí nóng trên chiến tuyến giữa hai siêu cường hẳn là có khả năng đối đầu với quân đoàn hai hiện tại chặn đứng bước tiến của đối phương.

Nhưng trước đó Gray cần đứng vững trước sức t·ấn c·ông của quân đoàn hai cái đã.

Trung đoàn 204 là trung đoàn trực thuộc của quân đoàn hai, hiện tại trung đoàn này đang nhận được mệnh lệnh t·ấn c·ông vào một pháo đài trên chiến tuyến của quân đoàn 2.

Vị trí của pháo đài này rất quan trọng, nó là hàng phòng thủ vững chắc cho hậu phương của quân Gray đảm bảo không có bất kỳ lực lượng đối địch nào có thể vòng ra phía sau hậu phương Gray q·uấy r·ối. Nó cũng là pháo đài chịu trách nhiệm bảo vệ cánh phải cho toàn bộ quân chủ lực của Gray.

Chỉ cần đánh hạ pháo đài này quân Gray sẽ không còn cách nào khác ngoài việc rút lui nếu không muốn bị bao vây tiêu diệt.

Vượt qua một ngọn đồi nhỏ chỉ còn hơn bốn mươi kilomet nữa trung đoàn có thể tới được mục tiêu, trên đường hành quân trung đoàn trưởng đã lựa chọn con đường đã được trinh thám cùng tiểu đoàn tiền trạm do thám từ trước tránh các trường hợp bị phục kích giữa đường.

Có lẽ bởi vì thế khiến trung đoàn rất thoải mái không quá cảnh giác xung quanh, hoặc có lẽ bởi vì những chiến thắng liên tiếp gần đây khiến bọn hắn tự tin về sức mạnh của mình bởi vì những chiến thắng liên tiếp trong thời gian qua.

Cũng đúng thôi cuộc chiến này tới hiện tại vẫn hoàn toàn nằm trong tầm kiểm soát của Nam Tinh khiến trung đoàn hành quân một cách bất cẩn và quá tự tin, còn chưa kể bọn hắn còn đang hành quân trong tầm yểm trở của pháo binh, chỉ cần có chuyện lập tức có thể yêu cầu pháo binh chi viện.



Chỉ có điều trung đoàn trưởng một vị thượng tá nhìn qua khá trẻ tuổi lại không biết rằng chỉ cách bọn hắn hơn chục mét trong những lùm cây đang có những ánh mắt sắc bén quan sát bọn hắn.

“Tướng quân, đối phương đã tiến vào khu vực phục kích.”

Chỉ cách vị trí của trung đoàn không tới một trăm mét, trong một lùm cây tướng quân của q·uân đ·ội Gray trong nhiệm vụ lần này đang thông qua những kẽ lá nhỏ quan sát đội quân đang di chuyển phía trước.

“Chờ một chút, để bọn hắn vào gần hơn chút nữa!”

Chưa vội vã khai hỏa tướng quân ra lệnh chờ đợi, lần này hắn điều quân của mình tới đây là đã kháng lệnh của đại tướng quân vì thế hắn cần nắm chắc chiến thắng nếu không cuộc đời của hắn sẽ kết thúc.

Vốn dĩ nhiệm vụ của hắn được giao là bảo vệ pháo đài với năm nghìn quân phòng thủ, nhưng hắn lại cho rằng việc phòng thủ trong pháo đài không thể nào đối mắt với quân Nam Tinh, bảy pháo đài trên khắp vùng phía tây thất thủ chỉ trong tám tháng là minh chứng tốt nhất cho việc q·uân đ·ội Nam Tinh mạnh như thế nào trong việc đánh thành. Và cái đám cổ hủ kia tới bây giờ còn chưa nhận ra vấn đề, bọn hắn cứ chăm chăm vào việc phòng thủ pháo đài. Những pháo đài nhỏ không có bao nhiêu diện tích cùng công trình, đối phương chỉ cần nổ tung mọi thứ liền được.

Hoàng Trọng Khải là một tướng lĩnh trẻ tuổi khác với cái đám cổ hủ kia hắn cảm thấy việc phòng thủ pháo đài không có hiệu quả khi đối đầu với q·uân đ·ội Nam Tinh, hắn muốn thay đổi chiến thuật cũ kỹ của đám lão già kia, tìm kiếm một phương pháp mới để có thể chiến thắng.

Và đây là phương pháp của hắn.

Không mất quá nhiều thời gian Hoàng Trọng cảm giác được thời cơ đã rõ ràng, hắn lập tức bóp cò.

Đoàng!

Đoàng đoàng đoàng!

Tiếng súng vang lên, ngay sau đó vô số tiến súng nổ vang lên. Từ sau các lùm cây những phát đạn dẫn đường mang theo tia lửa xuyên thủng đội hình của trung đoàn.

Ngay lập tức tía máu phun ra khắp nơi những người lính bị bất ngờ ngã xuống như ngả ra.



“Phục kích, có phục kích! Nằm xuống, mau nằm xuống.”

Có lẽ do tố chất chuyên nghiệp của quân chủ lực khiến những người lính trong trung đoàn bước đầu có hơi bất ngờ nhưng bọn hắn lập tức làm ra phản ứng vội vã tìm kiếm nơi ẩn ấp.

Nhưng người xung quanh không có nơi ẩn nấp liền lập tức nằm rạp xuống đất.

Ngay cả trung đoàn trưởng cũng không ngoại lệ, lúc này hắn đang nằm vùi đầu xuống đất ngay trên đầu hắn những viên đạn dẫn đường xẹt qua, hắn có thể nghe được tiếng xé gió của đạn bay qua đầu.

“Hướng chín giờ mau bắn trả.”

Chỉ trong chốc lát toàn bộ trung đoàn đã loạn thành một bầy, hệ thống chỉ huy hoàn toàn bị cắt đứt, hiện tại chỉ huy còn phải lo bảo mạng của mình làm gì có thời gian mà chỉ huy.

Vì thế các tiểu đội liền tự tổ chức tiến hành phản công. Tiếng súng AK cũng bắt đầu vang lên trên chiến trường.

Đột đột đột!

Tiếng súng vang vọng khắp nơi, các binh sĩ bóp cò, mặc dù phần lớn trong số họ không nhìn thấy kẻ địch, bọn họ chỉ bắn về hướng mà họ cho rằng có địch hoặc hướng được chỉ điểm.

“Khốn kiếp vô tuyến đâu mau lại đây nhanh.”

Nằm sấp xuống đất không dám ngẩng đầu lê trung đoàn trưởng vội vã gọi lính thông tin luôn đi bên cạnh mình tới.

Lính thông tin lúc này cũng đang nằm sấp gần đó không dám ngẩng đầu lên nhưng nghe chỉ huy gọi hắn chỉ có thể cố gắng bò tới gần.

Nhưng cho dù có áp sát cơ thể thế nào khi bò thì cũng phải nhích cơ thể cao hơn và thật không may cho người lính này một phát đạn bay tới ghim ngay vào đầu hắn.

Nhìn thấy cái xác đã không còn di chuyển của lính thông tin trung đoàn trưởng không còn cách nào khác phải bò trườn tới bên cạnh cái xác.

May mắn máy vô tuyến treo trên lưng người lính không dính đạn vẫn có thể liên lạc với sở chỉ huy.



“Đây là trung đoàn 204 chúng tôi đang bị t·ấn c·ông nghe rõ! Yêu cầu pháo chi viện.”

Hét lớn vào ống nghe Lan Trường vội vã thúc dục.

“Trung tâm tác chiến lữ đoàn đây báo cáo tọa độ của các anh.”

Rất nhanh từ trong ống nghe âm thanh của sĩ quan trực thông tin vọng vào.

Cũng vào lúc này sĩ quan thông tin bấm vào còi báo động bên cạnh, trong chốc lát toàn bộ căn cứ lữ đoàn trở nên khẩn trương.

Ngay sau đó sĩ quan bắt đầu ghi chép lại tọa độ được lính trinh sát thông báo, hắn chuyển tọa độ này cho sĩ quan chỉ đạo đang ở bên cạnh, ngay lập tức các phép tính trên tấm bản đồ khu vực được thiết lập.

“Có chuyện gì?”

Lúc này Lữ đoàn trưởng cũng xuất hiện.

“Trung đoàn 204 bị phục kích, bọn họ đang bị bao vây.”

Lữ đoàn phó trực phòng tác chiến lập tức báo cáo.

“Vị trí của họ ở đâu?”

“Cách căn cứ mười một kilomet về phía tây nam thưa ngài. Chính là nơi này.”

Lữ đoàn phó chỉ về một vị trí trên bản đồ.

“Bọn họ đang mắc kẹt. Yêu cầu chi viện của pháo!”

Hắn không quên bồi thêm một câu.