Chương 556: Đổ nát.
Pháo sáng chiếu rọi bầu trời cũng chiếu rọi toàn bộ chiến trường phía dưới, có thể thấy được chiến trường bên dưới đang chia rõ ra làm hai phe, một phe dựa lưng vào các công sự phòng thủ cố gắng ngăn chặn phe còn lại với một đống bọ t·ự s·át đao lao như bay vào, đi theo sau là những siêu phàm giả ma trên mình hình dạng của nhân loại.
Trên tay chúng ma pháp đang liên tục xuất hiện đánh vào trên những công sự phòng ngự khiến chúng không ngừng bị tổn thương, một số còn bị thổi bay chỉ sau một đòn.
Từ phía công sự phòng ngự vô số viên đạn dẫn đường đang được bắn ra hướng về những kẻ đang cố gắng t·ấn c·ông trước mặt.
Vị trí phòng thủ trên tường đã thất thủ chỉ trong nháy mắt kẻ địch xâm nhập vào trong quá nhanh khiến quân đồi trú chỉ có thể dựa vào các tuyến phòng thủ thứ hai được xây dựng phía sau tường vây để phòng thủ.
Nhưng bình thường tuyến thứ hai này không được trang bị quá nhiều v·ũ k·hí khiến cho hỏa lực ở đây khá mỏng, đã có những vị trí hỏa lực mạnh bị tiêu diệt nếu không nhanh chóng bổ sung hỏa lực chỉ sợ tuyến phòng thủ thứ hai cũng không chống được bao lâu.
Từ trong đống độ nát của công sự phòng ngự trung đội trưởng được lính của mình lôi ra, cả người hắn đều là bụi đất trên đầu còn chảy máu, đầu hắn đã b·ị t·hương hoặc có thể đây là máu của những người khác không biết được.
Ahhh!
Được cứu ra nhưng trung đội trưởng hét lên đau đớn, hóa ra chân trái của hắn vừa rồi bị vật nặng đè lên bây giờ đã gãy xương bị kéo ra khiến cho chân không được cố định gây ra cơn đau cho hắn.
“Đội trưởng, đội trưởng ngươi đau ở đâu.”
Nhẹ nhàng đặt trung đội trưởng xuống đất binh lính sử dụng vải mềm đắp lên v·ết t·hương trên đầu trung đội trưởng vội vã hỏi tìm kiếm vị trí của những v·ết t·hương còn lại.
Ngoại trừ phần đầu có máu chảy ra dễ thấy những nơi còn lại đều không có máu nên rất khó phán đoán được tình huống v·ết t·hương, đặc biệt là đang trong tình huống cấp bách như thế này.
Có lẽ do mất máu quá nhiều đầu óc trung đội trưởng choáng váng, cho dù cơn đau khắp người truyền tới cũng không thể giúp hắn có thể tỉnh táo. Hắn cố gắng giữ lại chút ý thức của mình cắn răng ra lệnh.
“Để tất cả lui vào bên trong nhà phòng thủ, không cần phải liều mạng với chúng thời gian ủng hộ chúng ta.”
Nói rồi đội trưởng đã không cưỡng lại được cơn quay cuồng trong đầu trực tiếp ngất đi.
“Đội trưởng, đội trưởng.”
Người lính thấy vậy vội vã muốn gọi đội trưởng dậy, nhưng không có tác dụng.
Thấy không thể gọi đội trưởng thức dậy bây giờ người lính vội vã cùng các đồng đội cùng nhau nâng đội trưởng dậy đưa vào trong đồn.
Cũng không mất bao nhiêu thời gian trung đội cũng rút lui khỏi các điểm phòng ngự bên ngoài, rút vào trong nhà. Mặc dù chỉ là những căn nhà bằng đất dựng tạm nhưng nơi này cũng được xây dựng rất kiên cố bới những lớp bê tông đúc sẵn dày đặt bên ngoài tạo ra một lớp giáp bảo vệ bức tường bên trong khỏi những loại ma pháp công phá.
Nhưng không phải tất cả đều hoàn hảo, đặc biệt là việc rút lui trong tình huống vội vàng như thế này rất nhiều v·ũ k·hí cùng đạn dược bị bỏ lại, đặc biệt là những loại v·ũ k·hí nặng.
Thậm chí có một khẩu súng phòng không 20mm cũng bị bỏ lại khi còn chưa kịp khai hỏa vì quá nặng.
Vì thế hỏa lực của quân đồn trú đã suy yếu rất nhiều sau khi rút vào phòng tuyến thứ ba.
Rầm!
Đột nhiên một v·ụ n·ổ nổi lên ngay tại vị trí ẩn nấp của những kẻ tập kích, v·ụ n·ổ mạnh tới nỗi sóng xung kích của nó xô ngã những kẻ đứng gần đó.
Từ trên tầng hai một khẩu súng không giật đang b·ốc k·hói, phát đạn vừa rồi chính là từ khẩu súng này mà ra, các binh lính đang vội vã thay đạn cho khẩu súng.
Nhưng bọn hắn không có cơ hội đó vị trí của bọn hắn trên tầng hai là một vị trí cực kỳ yếu ớt, một q·uả c·ầu l·ửa bay tới bao phủ lấy nơi này.
Dưới sức mạnh của ma pháp toàn bộ khu vực bị ngọn lửa nuốt chửng, mang theo hỏa lực mạnh cuối cùng của quân đồn trú.
Không còn hỏa lực mạnh quân đồn trú chỉ còn có thể dựa vào những khẩu súng trường cùng số lựu đạn còn lại trên người đề phòng thủ.
Chỉ với những khẩu súng trường có thể phòng thủ trước lũ bọ t·ự s·át nhưng làm sao có thể phòng thủ trước những siêu phàm giả đâu, đặc biệt hơn nữa là những công sự ở phòng tuyến thứ hai kia chúng lại trở thành điểm tựa để những kẻ phục kích có thể t·ấn c·ông vào trong.
Một giờ sau!
Một đại đội kỵ binh xuất hiện bên ngoài đồn gác. Đại đội kỵ binh này xuất phát từ doanh trại gần nhất phóng thẳng tới đây, vốn dĩ điểm đóng quân gần nhất thực ra chỉ cách đó năm kilomet mà thôi nhưng ở đó chỉ có bộ binh hơn nữa còn là đêm tối không rõ đường nếu tiến ra dã ngoại rất dễ bị phục kích. Còn chưa kể có thể khiến đồn gác suy yếu lực lượng phòng thủ nên các đồn gác không phái ra quân tiếp viện mà chỉ chờ tiếp viện từ phía doanh trại.
Cho dù doanh trại đã phái ra kỵ binh nhưng do trời tối cũng ảnh hưởng không nhỏ tới tốc độ của các kỵ binh khiến phải mất hơn một giờ bọn hắn mới tới nơi.
Xuất hiện bên ngoài đồn gác đại đội kỵ binh vội vã dừng lại.
Đại đội trưởng quan sát đồn gác ở phía xa ánh lửa đang nuốt chửng lấy đồn gác, không có một bóng người hay thậm chí tiếng súng nào vang lên bên trong đồn gác. Bọn hắn không vội tiếp cận đồn gác mà dừng lại một khoảng cách khoảng năm trăm mét các kỵ binh bắt đầu tản ra kiểm soát không gian xung quanh.
Ban đêm ở dã ngoại như thế này bọn hắn cần phải cảnh giác nhất có thể, nếu không rất có thể bọn hắn sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn.
Sau khi xác định xung quanh không có phục kích đại đội trưởng ra hiệu cho tiểu đội bên cạnh tiến vào.
Đại đội trưởng là một người cực kỳ cận thận, hắn không chắc bên trong đồn có còn người sống sót hay không. Hắn chỉ sợ nơi này bây giờ đã trở này một đầm rồng hang hổ chờ đợi bọn hắn chui đầu vào.
Tiểu đội kỵ binh theo mệnh lệnh của đại đội trưởng thúc ngựa tiếp cận đồn.
Cả tiểu đội đều đã đặt tay lên cò súng, đôi mắt cảnh giác quan sát không gian xung quanh, đặc biệt là những vị trí có khả năng ẩn nấp luôn là mục tiêu bị tập trung chú ý.
Phía sau xạ thủ bắn tỉa cũng đã xuống ngựa, bọn hắn tìm được một mô đất coi như có thể dùng tạm làm vị trí bắn tỉa thông qua ống nhòm qua sát tình huống bên trong đồn gác, ánh lửa từ đồn gác vẫn có thể giúp bọn hắn quan sát tình huống mặc dù không có ống nhòm nhìn đêm.
Tiểu đội rất dễ dàng tiến vào đồn không có chút khó khăn nào, những lỗ hổng bên ngoài tường vây rất rộng hoàn toàn có thể để tiểu đội tiến vào.
Trong đồn lúc này tất cả đều là đ·ống đ·ổ n·át, không có bất kỳ thứ gì lành lặn kể cả là những công trình vốn dĩ được xây dựng để có thể chống lại siêu phàm giả công kích bây giờ cũng thủng lỗ chỗ.
Có lẽ là do kỹ thuật xây dựng không tệ khiến cho những căn nhà này chỉ sập một phần vẫn còn những bức tường đổ nát đứng vững ở đó. Những nơi được xây dựng bằng chất gỗ cũng đang b·ốc c·háy các kỵ binh có thể ngửi được mùi khét trong không khí.
Xung quanh đồn xác người nằm la liệt khắp nơi, hầu hết đều là những bộ phận cơ thể bị dập nát gãy lìa nhìn qua một lượt gần như không thấy được một cái xác lành lặn nào.
Xuống ngựa tiểu đội tản ra tìm kiếm xung quanh, không mất quá lâu thời gian toàn bộ đồn đều được tra xét, thậm chí trên tay của tiểu đội này còn có ngọc cảm ứng chỉ cần không phải ma pháp ẩn nấp quá cao cấp đều có thể bị ngọc phát hiện.
Cũng không mất quá lâu toàn bộ đại đội kỵ binh đều đã tiến vào đồn.
“Đội trưởng những kẻ tập kích giống như hướng tới bờ sông!”
Điều tra một lúc đội trưởng nhận được báo cáo.
“Bờ sông!”
“Tiểu đội hai lần theo dấu vết của những kẻ tập kích tới bờ sông thì mất, bọn họ đoán rằng rất có thể đối thương sẽ men theo sông trốn thoát.”
Nghe vậy đội trưởng vội vã nói.
“Nhanh báo cho quân đoàn mau phong tỏa bờ sông.”