Chương 544: Kế hoạch di dời.
Hoàng pháp thánh ngồi trong chuyến tàu cuối cùng rời khỏi lãnh thổ Nam Tinh hướng về Gray. Bởi vì trên danh nghĩa hai quốc gia đã xảy ra c·hiến t·ranh vì thế không có bất kỳ đoàn tàu nào được phép lưu thông qua biên giới giữa hai nước nhưng bởi vì con tàu này chở pháp thánh nên người Gray chỉ đành miễn cưỡng để đoàn tàu đi qua.
Ngồi trong khoang hành khách dành riêng cho mình Hoàng pháp thánh không khỏi buồn bực, sở dĩ ông ta vẫn phải ngồi trên tàu quay lại Gray thế này là bởi vì người Nam Tinh không muốn ông ta rời khỏi tàu.
Nhưng Hoàng pháp thánh cũng không dám bỏ ngoài tai yêu cầu này, bởi vì ông ta đọc được bài báo đó cùng với việc cảm nhận được giao động ma năng của Diêu pháp thánh khiến ông ta đoán ra được tên họ Diêu này đã b·ị t·hương nặng.
Mặc dù không biết người Nam Tinh làm cách nào khiến họ Diêu b·ị t·hương nặng nhưng nếu đối phương có thể g·ây t·hương t·ích cho họ Diêu vậy cũng có thể khiến ông ta b·ị t·hương, thậm chí có thể g·iết c·hết ông ta. Vì thế Hoàng pháp thánh rất phối hợp không làm ra những hành động quá đáng.
Hoàng pháp thánh đoán rằng trước khi người Nam Tinh tiếp xúc với mình bọn hắn đã chuẩn bị sẵn nếu ông ta trở mặt liền không thể thoát được. Việc buộc ông ta ở trên tàu là điều kiện cần thiết để thứ v·ũ k·hí hoặc ma pháp kia phát huy tác dụng.
Hoàng pháp thánh từng rất muốn rời khỏi tàu thử xem rốt cuộc phán đoán của mình có đúng hay không! Nhưng thực sự ông ta không dám, không ai muốn dùng tính mạng của mình thử nghiệm cả.
Vì thế Hoàng pháp thánh quyết định phối hợp theo yêu cầu của Nam Tinh, ông ta cho rằng hẳn người Nam Tinh cũng không tự tin có thể g·iết mình nên mới làm ra quyết định như vậy.
Còn về hai tên pháp thánh của ma quỷ đang xuôi nam ông ta cũng không quan tâm nữa, Nam Tinh hẳn có khả năng xử lý hai kẻ này nếu không được để hai kẻ này phá nát Nam Tinh pháp thánh ra mặt sau cũng không sao. Chỉ có hai người còn chưa lật trời được.
Lần này tàu di chuyển rất suôn sẻ, không có chút trục trặc nào diễn ra vì thế chỉ trong hơn nửa ngày tàu đã tới ga Sơn Thạch.
Không được xuống tàu Hoàng pháp thánh chỉ có thể thông qua cửa kinh nhìn cảnh sắc bên ngoài.
Lúc này đại tá tiến vào hành lễ với ông ta.
“Đại nhân tàu sắp tới biên giới! Ngay khi tàu vượt qua biên giới chúng tôi sẽ rút đi, con tàu này sẽ tiếp tục hành trình đưa ngày tới thủ đô của Gray.”
Nhìn đại tá cung kính hành lễ với mình Hoàng pháp thánh tò mò hỏi.
“Các ngươi không sợ ta xuống tàu rồi tự mình tiến vào lãnh thổ của các ngươi sao?”
Nghe vậy đại tá cười nhẹ nói.
“Như vậy chúng tôi cũng không còn cách nào khác phải mạnh tay thưa ngài!”
Nụ cười của đại tá tràn đầy ẩn ý nhưng cũng tràn đấy tự tin.
Hoàng pháp thánh thấy vậy thực sự rất cảnh giác, là một vị pháp thánh ông ta rất muốn làm thịt cái lũ dám mạo phạm uy nghiêm của mình.
Nhưng một người sống lâu như Hoàng pháp thánh khá là s·ợ c·hết, ít nhất ông ta không muốn c·hết một cách vô dụng.
Không thể mạo hiểm khi không biết thủ đoạn của Nam Tinh là gì. Những người có thể trở thành pháp thánh không phải người ngu bọn hắn rất quý trọng mạng của mình, không làm rõ thủ đoạn của Nam Tinh, không tìm được cách đối phó bọn hắn sẽ không ra mặt.
Bọn hắn là vũ lực chiến lược của quốc gia, chỉ cần bọn hắn tồn tại uy h·iếp vẫn còn tồn tại vì thế bọn hắn cần bảo vệ mình tốt nhất có thể.
Nói là nói như vậy nhưng quả boom nguyên tử trên tàu đã xuống tàu ngay khi tàu tiến vào Sơn Thạch, đương nhiên Hoàng pháp thánh không biết chuyện này ông ta vẫn ngoan ngoãn ngồi trong tàu chờ tới khi tàu tới ga gần biên giới nhất của Gray.
Tại đây đã có những quý tộc cao quý nhất trong vùng chờ sẵn, dù sao tin tức pháp thánh sẽ đến đã lan rộng trong nội bộ quý tộc Gray bọn hắn không thể không tới đón chào.
Hoàng pháp thánh thoải mái bước xuống tàu nhìn bên ngoài như vậy nhưng trước khi bước xuống tàu ông ta đã dồn toàn lực cho ma pháp phòng thủ trên người.
Nở nụ cười thân thiện với những tên quý tộc này Hoàng pháp thánh không vì bước xuống tàu an toàn mà hạ cảnh giác, ngược lại ông ta càng căng thẳng hơn rất nhiều, không biết lúc này Nam Tinh có nhân cơ hội ra tay hay không, nhanh chóng thúc dục các quý tộc nhanh chóng rời khỏi ga Hoàng pháp thánh muốn tránh xa con tàu sau lưng càng nhanh càng tốt.
Phải tới khi rời khỏi ga tàu tiến vào trong thành trì trái tim ông ta mới hạ xuống một chút, nhưng vẫn duy trì ma pháp phòng thủ trên người.
Con tàu chở ông ta ngay sau đó cũng lập tức lên đường trở lại Nam Tinh, không ai có ý định giữ lại con tàu mà pháp thánh tránh như tránh tà cả.
Cũng vào thời điểm này Hoàng pháp thánh cũng cảm nhận được hai nguồn năng lượng ở phía bắc đột nhiên quay trở lại phía bắc, Hoàng pháp thánh không biết tại sao hai kẻ kia lại đột nhiên quay đầu nhưng ông ta cũng không quan tâm nữa.
Trở lại với Nam Tinh bởi vì không biết hai pháp thánh đã quay đầu căn cứ ma địa toàn bộ đã rút vào sâu trong núi dừng mọi hoạt động lại, ngay cả các chuyến tàu chở theo vật tư tới căn cứ cũng bị dừng lại, chỉ còn lại một vài trạm gác vòng ngoài để có thể nhanh chóng phát giác nguy hiểm tiếp cận.
Mọi hoạt động bên ngoài của căn cứ đều bị dừng lại nhưng quá trình làm giàu h·ạt n·hân trong căn cứ vẫn không dừng lại, nguyên liệu cho l·àm g·iàu u·rani vẫn còn rất nhiều nếu dừng lại sẽ vô cùng hoang phí.
Phải biết việc dừng quy trình làm giàu lại không phải đơn giản, mà việc khởi động lại quá trình này cũng tiêu tốn rất nhiều công sức vì thế bọn hắn vẫn không dừng lại quá trình sản xuất boom nguyên tử.
Huống chi tin tức pháp thánh ma quỷ đang tới cũng cần căn cứ tăng cường khả năng phòng thủ, ít nhất nếu không còn cách nào khác cũng có thể kéo theo đối phương c·hết cùng.
Cũng vào lúc này một cơ quan đặc biệt được thành lập, nhiệm vụ của cơ quan này là xây dựng kế hoạch để di dời căn cứ ở ma địa trở vệ lãnh thổ quốc gia.
Sau chuyện này Long cảm giác không an tâm khi để căn cứ tại đó, nơi này chỉ mạnh ở tính bí mật khi không có bất kỳ thế lực nào hoạt động ở đây cả.
Nhưng hiện tại các báo cáo về ma quỷ hoạt động càng ngày càng mạnh ở ma địa, tính an toàn của nơi này đã bị đặt một dấu chấm hỏi lớn. Long không thể mạo hiểm an toàn của căn cứ khi tiếp tục đặt ở đây được, đây là căn cứ duy nhất tốn vô số thời gian và tiền của để có thể xây dựng, trong thời đại cuộc cách mạng công nghiệp lần thứ hai chỉ mới nhen nhóm này căn cứ là đọc nhất Long không thể chịu được tổn thất.
Vì thế kế hoạch di chuyển căn cứ về lãnh thổ quốc gia còn được ưu tiên hơn cả kế hoạch c·hiến t·ranh.
“Thần cho rằng việc di chuyển một căn cứ lớn như vậy trong im lặng không phải dễ dàng, đặc biệt là khi ma quỷ đang hoạt động rất mạnh tại ma địa như hiện nay.”
Trong phòng họp lớn nhất của cung điện hoàng gia Đỗ Hùng Nam cha của Đỗ Mộc Kim và là một trong những nguyên lão đầu tiên đi theo Long lên tiếng.
Ông ta hiện tại là chủ tịch của hội đồng khoa học quốc gia, viện trưởng viện khoa học quốc gia những vị trí cao cấp nhất trong giới khoa học.
Hiện tại ông ta cũng là trưởng ban cho kế hoạch di dời lần này.
“Theo thần cần ít nhất sáu tháng để hoàn thánh quá trình di dời căn cứ, hơn nữa để đảm bảo an toàn cho quá trình này chúng thần cho rằng cần ít nhất một quân đoàn hỗ trợ.”
“Một quân đoàn, cái này cũng quá nhiều!”
Ngồi bên cạnh bộ trưởng quốc phòng Thạch Kính Minh nhíu mày nói.
Nghe vậy Đỗ Hùng Nam nhìn ông ta nói.
“Ngài không biết căn cứ này lớn như thế nào, ma địa hiện tại cũng không yên ổn, một khi đối phương phát hiện ra sẽ không ngừng có ma quỷ tràn tới. Một quân đoàn là dự kiến lý tưởng nhất, rất có thể sẽ cần nhiều hơn một quân đoàn cho kế hoạch này.”
“Nhưng hiện tại không có bất kỳ quân đoàn nào rảnh rỗi cho kế hoạch, thậm chí là kế hoạch tác chiến cho sáu tháng sau cũng đã có.”
Thạch Kính Minh nói.
Tất cả sau đó đều nhìn về phía Long, chờ đợi quyết định của hắn.
“Tất cả đều phải ưu tiên cho kế hoạch di dời.”
Lời này của Long cũng đã đủ để biết bộ quốc phòng cần phải ưu tiên cho chuyên nào.