Chương 543: Đường cùng.
Thời điểm toàn bộ Nam Tinh đang chuẩn bị cho c·hiến t·ranh toàn diện thì bên ngoài q·uân đ·ội Nam Tinh cũng đã bắt đầu t·ấn c·ông.
Là quân đoàn đóng quân ở phương nam nhiều năm quân đoàn bốn là lực lượng đầu tiên tần công vào biên giới vương quốc Thái Nguyệt, dưới sức mạnh của quân đoàn bốn q·uân đ·ội vốn đã vô cùng suy yếu của Thái Nguyệt gần như không có chút khả năng chống cự nào, trong chưa đầy ba ngày q·uân đ·ội Thái Nguyệt đã phải rút lui khỏi biên giới hơn năm mươi kilomet.
Cuộc chiến này không hề có tuyên chiến trước, mặc dù người Thái Nguyệt đã chuẩn bị cho c·hiến t·ranh nhưng bọn họ không ngờ được người Nam Tinh lại chủ động t·ấn c·ông trước.
Trong suy nghĩ của bọn hắn người Nam Tinh hiện tại đang phải đau đầu tìm cách đối phó với pháp thánh làm sao có tâm trạng cùng thời gian đi t·ấn c·ông bọn hắn. Thậm chí đội quân này của Thái Nguyệt còn cho rằng chờ đợi quân đoàn bốn cùng ba rút đi rồi bọn hắn có thể thoải mái lấy lại lãnh thổ phương bắc cùng với đó phối hợp với những thế lực phản loạn trong nội bộ Nam Tinh chia cắt cái quốc gia này.
Vì thế mặc dù tích trữ rất nhiều vật tư cùng q·uân đ·ội gần biên giới nhưng đến cả công sự phòng ngự bình thường nhất bọn hắn cũng không thèm tu kiến mà chỉ dựa vào các công sự vốn có chỉ mới được hoàng gia xây dựng trong vài năm qua thành ra khi quân đoàn bốn t·ấn c·ông vào quân Thái Nguyệt hoàn toàn không có năng lực phòng ngự.
Huống chi đây là một cuộc chiến không báo trước, đến cả một lời tuyên chiến cũng không có người Thái Nguyệt hoàn toàn bị bất ngờ không kịp chuẩn bị.
Nếu không phải còn có những công sự phòng ngự được hoàng gia Thái Nguyệt vội vàng tu kiến trong năm năm qua sợ rằng hiện tại quân đoàn bốn đã nuốt trọn lãnh địa phía bắc của hoàng gia Thái Nguyệt.
Nhưng q·uân đ·ội Thái Nguyệt không còn khả năng chống cự được bao lâu nữa, vật tư hậu cần của bọn hắn đều tập hợp gần biên giới khi bị quân Nam Tinh t·ấn c·ông bọn hắn đã đánh mất toàn bộ vật tự ở đây, thậm chí còn không kịp tiêu hủy.
Phải biết số vật tư đó đã là tất cả mọi thứ Thái Nguyệt có thể tập hợp được hiện tại, mất đi số vật tư này toàn bộ Thái Nguyệt trong thời gian ngắn đã không thể lấy ra số lượng tương xứng, thậm chí là trong nhiều năm sau cũng như vậy. Hiện tại q·uân đ·ội Thái Nguyệt đang phải chắt chiu lượng vật tư ít ỏi còn lại để có thể ngăn chặn q·uân đ·ội Nam Tinh trong khi tìm kiếm sự giúp đỡ của các quốc gia khác.
Các vị quý tộc lúc trước treo lên chuyện không liên quan tới mình bây giờ cũng đã hoảng loạn, bọn hắn đang điên cuồng điều binh chi viện cùng với đó là tìm kiếm trợ giúp bên ngoài bọn hắn biết lần này nếu Thái Nguyệt thua nữa bọn hắn cũng không thoát được. Nhưng hiện tại bọn hắn cũng không còn bao nhiêu vật tư có thể cung cấp, vét toàn bộ ra cũng chỉ có đủ cho gần một tháng vấn đề là muốn vận số vật tư này tới tiền tuyết cùng rất khó khăn trong thời gian ngắn không thể làm được.
Nếu bọn hắn biết mấy ngày trước Diêu pháp thánh còn b·ị t·hương xuất hiện trong dinh thự của công tước phương nam Thái Nguyệt thì không biết sẽ có cảm tưởng như thế nào có trực tiếp đầu hàng hay không.
Lúc đó vị công tước này cũng rất sợ hãi, nhưng vì không gây hoang mang khiến mọi người đánh mất lòng tin chống lại ông ta cũng không tiết lộ ra mà dùng năng lực của mình giúp Diêu pháp thánh chữa trị một chút v·ết t·hương trên người rồi để ông ta tự rời đi.
Diêu pháp thánh cũng không dám ở lâu liền trực tiếp dùng năng lực của mình bay về phương nam, để lại cho Thái Nguyệt tình huống không thể vãn hồi.
Ngay sau đó chính là quân Nam Tinh t·ấn c·ông vào biên giới, không chỉ vậy toàn bộ đường bờ biển của Thái Nguyệt cũng bị hạm đội liên hợp cày xới qua một lượt.
Hiện tại hạm đội đang xuôi nam chiếm cứ một bến cảng lớn ở phía nam Thái Nguyệt đổ bộ lực lượng hải quân lục chiến xuống đây.
Chiến lược hiện tại chính là từ bến cảng này làm điểm tựa t·ấn c·ông vào vùng phía nam Thái Nguyệt chia cắt quốc gia này với các quốc gia phía nam. Cắt đứt đường chi viện từ phía nam tới cho Thái Nguyệt.
Về phía tây đây không phải mối lo, biên giới nơi này đều là vùng núi hiểm trở không có mấy nơi có thể đi qua được muốn nhanh chóng chi viện cho Thái Nguyệt ở phía tây là điều rất khó khăn.
Huống chi phía tây của quốc gia này chính là Phú Xuân nơi quân cách mạng đang chiếm thượng phong, muốn chi viện Thái Nguyệt cũng chỉ có thể đi qua Phú Xuân bởi vì đây là vùng biên giới duy nhất có đường để đi vào Thái Nguyệt những khu vực biên giới khác ngươi muốn đi thì nên chuẩn bị thêm dụng cụ leo núi.
Người Thái Nguyệt cũng nhận ra ý đồ của Nam Tinh nhưng bọn hắn không thể làm gì ngoài lệnh cho những lực lượng còn lại ở khu vực này co cụm phòng thủ, bọn hắn đã không còn quân để điều động nữa, tất cả đều đã phải dồn lực phòng thủ phương bắc chỉ còn lại những quý tộc nằm gần vùng chiến đấu tiếp tục chống cự.
Không có súng bọn hắn lấy đao kiếm, cung tên ra làm v·ũ k·hí, không có người bọn hắn liền bắt người đi làm lính. Không có thanh niên trai tráng làm lính ngay cả trẻ con người già và phụ nữ bọn hắn cũng không tha, chỉ cần là người có thể hoạt động bình thường đều b·ị b·ắt đi làm lính.
Chỉ cần nghe thôi cũng biết tố chất của những đội quân này như thế nào, chỉ riêng việc hàng ngày có đào binh thôi cũng đủ để lũ quý tộc đau đầu, mặc cho bọn hắn có điều binh lính canh gác ngày đêm nhưng cũng không thể ngăn chặn được chuyện này. Có khi binh lính gác đêm cũng trở thành kẻ đào ngũ khiến đám quý tộc phi thường đau đầu.
Chưa đụng độ với quân địch nhưng quân mình tinh thần đã tan rã không biết tới khi chính thức giáp mặt với kẻ địch sẽ còn bao nhiêu người có thể đứng vững.
Đám quý tộc biết chuyện này nhưng bọn hắn có thể làm sao, bọn hắn hết cách rồi chỉ mong đám ô hợp này có thể có chút tác dụng kéo dài một chút thời gian để người Giao Châu ở phía nam có thời gian phản ứng chi viện cho bọn hắn.
Các quý tộc Thái Nguyệt biết bọn hắn đã không còn khả năng ngăn chặn Nam Tinh nữa vì thế chỉ có thể cầu cứu những quốc gia khác.
Nhưng cuộc chiến này diễn ra quá đột ngột thời gian thực sự quá ngắn, chỉ có Đế quốc cùng Thánh quốc sở hữu ma pháp trận truyền tin tại các quốc cùng với các nước láng giềng mới nhanh chóng biết được tin tức này.
Dù vậy thời gian thực sự quá ngắn cho dù bọn hắn có tuyên chiến rồi nhưng cũng không thể làm gì trong thời gian ngắn như vậy được, đến cả việc tập hợp q·uân đ·ội còn chưa được thì lấy gì ra để chi viện cho Thái Nguyệt. Huống chi hiện tại rất nhiều q·uân đ·ội đều đang tập trung ở phía tây chiến đấu với liên minh Thánh quốc, quốc gia không cử quân thì góp vật tư muốn bọn hắn có q·uân đ·ội để điều động trong thời gian ngắn là điều không thể.
Vì thế hiện tại người Thái Nguyệt chỉ có thể cầu mong mình có thể chống đỡ trong khi liên tục thúc dục chi viện chỉ mong có người kịp thời cứu chính mình.
Trong khi người Thái Nguyệt đang phải chống cự trước những đợt t·ấn c·ông dồn dồn dập từ Nam Tinh thì trong lãnh thổ Nam Tinh vẫn đang diễn ra những cuộc chiến nhỏ lẻ của giới quý tộc nước này để có thể tồn tại lâu hơn một chút.
Chỉ có điều bởi vì kế hoạch thế lực ngầm của bọn hắn đều đã ra hết, toàn bộ đều xuất hiện dưới mắt bộ nội an đã không còn chút che dấu nào.
Dưới sự đả kích từ q·uân đ·ội những kẻ đang cố gắng giữ lấy đặc quyền của mình càng ngày càng ít, c·ái c·hết cùng với ngọn lửa vinh quang của gia tộc bọn hắn đang tắt dần.
Nhưng có một ngoại lệ, tổ chức của Lý Hồng Ngọc!
Bởi vì sự cẩn thận của nàng, tổ chức này đã thành công tránh thoát đợt đả kích đầu tiên tổn thất của tổ chức khá lớn khi nhiều người không kịp chờ, có điều vẫn chưa tới mức thương gân động cốt nhưng dưới sự đả kích mạng mẽ của chính phủ toàn bộ tổ chức lại một lần nữa ngủ đông, các cự đầu đều tìm cách trốn ra nước ngoài chờ đợi mọi chuyện lắng xuống sẽ trở lại một lần nữa.
Lý Hồng Ngọc cũng vậy mặc dù Nam Tinh hiện tại đã chính thức c·hiến t·ranh với các nước láng giềng biên giới đã bị phong tỏa nhưng với năng lực của mình Lý Hồng Ngọc vẫn có thể thoát khỏi biên giới Nam Tinh một cách dễ dàng, tiến vào lãnh thổ Gray.