Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 539: "Quản thúc."




Chương 539: "Quản thúc."

Sĩ quan của quân cận vệ là một vị đại tá, ngay khi thấy Hoàng pháp thánh hắn lập tức cúi đầu hành lễ với ông ta.

“Tham kiến pháp thánh đại nhân, tiểu nhân là Diệp Anh là người được phân công hỗ trợ ngài trong thời gian ngài ở tại Nam Tinh.”

Sĩ quan rất tự tin không sợ hãi, không hề xiêm nịnh.

Quan sát đại tá một lúc, dùng ánh mắt nhìn chằm chằm gây sức ép lên cho sĩ quan này. Nếu là người bình thường gặp phải cảnh này chắc chắn sẽ không chịu được trước cái nhìn của pháp thánh.

“Mời ngồi!”

Không thấy có biểu hiện lạ trên mặt đại tá Hoàng pháp thánh nở nụ cười thân thiện chỉ về ghế ngồi đối diện mình mời đại tá ngồi.

Đại tá thấy vậy liền cúi đầu cảm tạ rồi ngồi vào vị trí được pháp thánh chỉ.

“Ta muốn hỏi một chút. Làm sao các ngươi phát hiện ra ta, hẳn ta không thể hiện ra điều gì khác thường mới đúng.”

Hoàng pháp thánh rất tò mò hỏi, ông ta hồi tưởng lại toàn bộ quá trình sau khi rời khỏi Thánh quốc của mình, hẳn không có sơ sót nào mới đúng.

Đại tá nghe vậy gãi đầu không dám nói một câu nhìn ra được hắn đang rất bối rối.

“Xem ra câu hỏi của ta rất n·hạy c·ảm!”

Hoàng pháp thánh cười nói.

“Cũng đúng có thể phát hiện ra pháp thánh cái này cũng là một bí mật không nhỏ.”

“Thưa đại công tước! Ngài cũng biết pháp thánh như ngài đối với một quốc gia có sức uy h·iếp rất lớn. Ngài liệu có thể cho biết lý do ngài tới Nam Tinh vì điều gì không?”

Ngay sau đó đại tá nghiêm túc hỏi.

“Làm sao, ta không được phép tới Nam Tinh rồi?”

Hoàng pháp thánh đùa cợt nói.

“Tiểu nhân không có ý đó. Nhưng ngài cũng biết tình huống hiện tại của vương quốc vô cùng nhảy cảm, chúng tôi không thể không cảnh giác.”

Đại tá nghiêm túc đáp lời.

Nghĩ tới tình huống hiện tại của Nam Tinh, Hoàng pháp thánh cũng hiểu được tại sao bọn hắn lại cảnh giác như vậy. Ông ta nhún vai nói.

“Kỳ thực ta tới đây là để đảm bảo tên họ Diêu kia không làm điều gì đi quá giới hạn thôi.”



Hoàng pháp thánh nói.

“Ngươi cũng biết tên họ Diêu kia đang tới đây, không có ta vua của các ngươi sẽ rất nguy hiểm. Ta ở đây để đề phòng những việc đó. Hơn nữa…”

Hoàng pháp thánh không nói thêm nữa, đôi mắt ông ta liếc nhìn về phía bắc.

Đại tá chú ý tới hành động này của Hoàng pháp thánh nhưng hắn không biết hành động này có ẩn ý gì. Phía bắc có cái gì sao?

Hắn nhìn về phía bắc nhưng chỉ là một khung cảnh đồng lúa qua cửa sổ.

“Hơn nữa cái gì?”

Đại tá tò mò hỏi.

Nhìn đại tá trước mặt Hoàng pháp thánh cười trà lời.

“Ngươi không có tư cách biết chuyện này. Ít nhất cũng phải là quốc vương của ngươi.”

Hoàng pháp thánh rất thẳng thắn.

Cơ mặt đại tá co giật liên tục nhưng hắn không thể nói gì. Đã vậy hắn liền xử lý chuyện khác.

“Nếu ngài tới đây vì Diêu pháp thánh thì ngài không cần phải lo lắng nữa. Diêu pháp thánh sẽ không tới nữa đâu!”

Đại tá rất tự tin nói.

“Ngươi biết ngươi đang nói điều gì sao?”

Hoàng pháp thánh cười nói, đôi mắt híp lại nói ông ta không tin những lời của đại tá.

“Tôi biết ngài không tin nhưng đây là sự thật, Diêu pháp thánh sẽ không còn xuất hiện tại Nam Tinh nữa, công việc của ngài đã không còn “

Đại tá rất tự tin, không hề nao núng.

“Hẳn ngươi phải biết một khi không có ta hậu quả sẽ thế nào nếu pháp thánh xuất hiện ở Nam Tinh phải không?”

Hoàng pháp thánh muốn xác nhận một chút kẻ trước mặt hiểu biết được hậu quả trong những lời nói của mình.

“Đại công! Đây là mệnh lệnh của quốc vương, ngài hẳn không nghĩ rằng bệ hạ của chúng ta sẽ dùng tính mạng của mình ra đùa cợt.”

Đại tá nói.



Hoàng pháp thánh nghe vậy rất tò mò, rốt cuộc người Nam Tinh có gì lại tự tin tới mức đó, giống như hoàn toàn không đem pháp thánh để vào mắt.

Nghĩ tới đây Hoàng pháp thánh có chút tức giận ông ta trầm giọng nói.

“Nếu ta lựa chọn tiếp tục ở lại đây thì sao?”

Ngay khi Hoàng pháp thánh vừa nói hết lời sắc mặt đại tá đã trầm xuống, nhưng rất nhanh sắc mặt của hắn đã thay đổi nở một nụ cười rất tươi

“Đại công đại nhân, Nam Tinh luôn chào đón bạn bè từ phương xa tới.”

“Ha ha ta đương nhiên là một người bạn của Nam Tinh.”

Hoàng pháp thánh cười lớn nói.

“Chỉ có điều ta muốn gặp vua của các ngươi. Có một số việc cần báo cho hắn.”

Sau đó ông ta lại rất nghiêm túc đề nghị gặp mặt Long.

Lời này của ông ta lại khiến đại tá nhớ tới những lời vừa rồi.

“Cái này tôi thực sự không thể quyết định xin đại nhân thứ lỗi. Tôi sẽ truyền lại yêu cầu của ngài cho bệ hạ.”

Dừng lại một chút đại tá tiếp tục nói.

“Trong thời gian này để đảm bảo an ninh tôi mong ngài không xuống tàu.”

Đại tá nói.

“Không xuống tàu! Nếu ta xuống tàu thì sao?”

Hoàng pháp thánh rất không vui vẻ nói.

Ông ta là pháp thánh đấy, kẻ trước mặt lại dám giam cầm ông ta. Hoàng pháp thánh chưa bao giờ bị đối xử như vậy, ông ta rất không vui.

“Đại nhân mong ngài hiểu cho, đây là quy trình an toàn.”

Đại tá nói.

“Nếu ta vẫn xuống tàu thì sao?”

Hoàng pháp thánh vẫn không chịu thua nói.



“Nếu biết hành động mình làm là sai nhưng vẫn cố chấp làm, như vậy thì sẽ phải chịu toàn bộ hậu quả.”

Nhìn ánh mắt đầy nghiêm túc của đại tá không hiểu sao Hoàng pháp thánh cảm giác những lời này của hắn là sự thật.

“Ngươi rất gan dạ, có thể nói ra những lời như vậy với một pháp thánh ngươi thực sự cho rằng ta sẽ không g·iết ngươi sao? Tin tưởng vua của ngươi sẽ không vì ngươi mà đắc tội với ta.”

Hoàng pháp thánh không yếu thế nói, trong đôi mắt của ông ta đang thể hiện sát ý như muốn nói cho đại tá ông ta có thể g·iết hắn bất kỳ lúc nào.

“Tôi tin tưởng pháp thánh đại nhân sẽ không chấp nhặt một tiểu nhân vật như tôi.”

Đại tá cười nhẹ tự tin nói.

“Ta là một người rất nhỏ mọn.”

Lời Hoàng pháp thánh vừa ra khiến đại tá cứng người lại, Hoàng pháp thánh có thể nhìn ra được cơ thể của đại tá sau những lời này trở nên rất căng thẳng.

Thấy đã dọa được tên tiểu tử trước mặt Hoàng pháp thánh liền thay đổi sắc mặt cười lớn.

“Ha ha! Ta đùa thôi, không cần phải căng thẳng như vậy.”

Nghe vậy cơ thể đại tá mới thả lỏng, hắn cười nói.

“Như vậy tôi xin thứ lỗi trước. Người này sẽ hỗ trợ ngài trong thời gian tới, ngài có thể liên lạc với tiểu nhân thông qua hắn.”

Đại tá đứng dậy hành lễ rời đi, trước khi rời đi hắn giới thiệu một sĩ qua cấp úy của quân cận vệ cho Hoàng pháp thánh.

“Đừng làm phiền ta liền tốt.”

Hoàng pháp thánh tựa lưng lên ghế thoải mái nói.

Chờ sau khi hai người đại tá rời khỏi phòng biểu cảm thoải mái trên mặt Hoàng pháp thánh đã biến mất thay vào đó là một biểu cảm phi thường nghiêm túc, phi thường nặng nề.

Đối phương có thể phát hiện ra được hành tung của ông ta điều mà không bất kỳ quốc gia nào không sở hữu pháp thánh có thể làm được, điều này có nghĩa đối phương có một mạng lưới gián điệp phi thường khổng lồ. Mặc dù ông ta cũng không cố tình che dấu mình nhưng cũng không có nghĩa có thể phát giác nhanh như vậy.

Hoàng pháp thánh dần cảm giác được một mối nguy vô hình đang hình thành từ quốc gia này.

Rời khỏi khoang tàu của Hoàng pháp thánh đại tá thả dài một hơi, hắn đi tới khoang tàu bên cạnh. Nhìn khoang tàu không còn bất kỳ hành khách nào trước mặt trái tim đại tá không khỏi đập nhanh.

Toàn bộ khoang tàu chỉ còn lại một tiểu đội của quân cận vệ, ngay chính giữa khoang tàu là một thùng gỗ có biểu tượng v·ũ k·hí nguyên tử ở trên.

Đây chính là một quả boom nguyên tử, nếu vừa rồi đại tá c·hết quả boom này sẽ lập tức được kích hoạt, tin tưởng với khoảng cách chỉ có hơn chục mét ngay trung tâm v·ụ n·ổ không ai có thể thoát được.

Đại tá nhìn quả boom nguyên tử ngay trước mặt trong lòng không khỏi an ủi.

Dùng mạng của hắn đổi lại mạng của một vị pháp thánh, cái này cũng không lỗ chỉ có điều những vị khách còn lại trên tàu không biết có suy nghĩ như vậy không.

Để đảm bảo pháp thánh không nghi ngờ bọn hắn chỉ có thể di tản một khoang tàu làm nơi chứa boom còn ở những khoang khác mọi chuyện vẫn rất bình thường, các hành khách không hề biết rằng bọn họ vừa đi qua quỷ môn quan một lần.