Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 531: Vỡ nát.




Chương 531: Vỡ nát.

Tai của Diêu pháp thánh đã không còn nghe được bất kỳ âm thanh nào, đôi mắt của ông ta cũng đã bị mù dưới ánh sáng kinh khủng từ v·ụ n·ổ nhưng ít nhất ông ta đã kịp thời thi triển ma pháp phòng thủ lên toàn bộ con tàu.

Sóng xung kích từ hai v·ụ n·ổ đánh vào ma pháp phòng thủ, sức mạnh khủng kh·iếp chỉ trong nháy mắt đã thổi bay một nửa ma năng trong ma pháp phòng thủ của ông ta. Hoảng loạn Diêu pháp thánh vội vã dồn toàn lực cho ma pháp phòng thủ, không nghe được âm thanh nào không nhìn thấy chút ánh sáng nào ông ta chỉ có thể thông qua lượng ma năng tiêu hao để phán đoán tình huống và lượng ma năng trong người ông ta đang tiêu hao như thác đổ. Nếu tiếp tục như thế này chẳng bao lâu nữa ma pháp phòng thủ của ông ta sẽ sụp đổ.

Nhưng Diêu pháp thánh biết ông ta đã không còn cách nào khác dằn xuống cơn đau từ tai và mắt ông ta cố gắng bảo vệ lấy con tàu, nó có thể là cứu cánh duy nhất của ông ta sau đó.

Ông ta muốn lên tiếng cảnh báo cho mọi người xung quanh, nhưng ông ta chỉ cảm nhận được cổ họng của mình đang hoạt động chứ không hề biết được những lời mình muốn nói có phát ra hay không. Đôi tai ông ta đã mất đi khả năng nghe mất rồi.

Nhưng ma pháp tiêu hao quá nhanh, không biết qua bao lâu Diêu pháp thánh đã không thể chống cự được nữa ma pháp của ông ta sụp đổ. Ngây lập tức một làn sóng xung kích đánh vào tàu xô ngã ông ta.



Thời điểm hai quả boom nguyên tử p·hát n·ổ hai chiếc B24 đã cách trung tâm v·ụ n·ổ hơn mười kilomet, đây đã là tốc độ tối đa chiếc B24 có thể đạt được cho dù sử dụng ma pháp đi chăng nữa.

Chăm chú thi triển ma pháp giúp cho động cơ có thể hoạt động khi quá tải đột nhiên một luồng ánh sáng chói lóa xuất hiện hai bên buồng lái, ánh sáng này chói lóa tới nỗi cho dù nó tới từ phía sau cũng có thể chiếu sáng toàn bộ buồng lái của họ.

Buồng lái của máy bay ném boom không được trang bị kính chiếu hậu hay máy quay cái gì vì thế bọn họ không thể có tầm nhìn sau lưng, cho dù kỹ thuật viên lúc này đang áp sát tời kính buồng lái của máy bay muốn nhìn xem chuyện gì xảy ra phía sau. Cả ba người đều phi thường tò mò chuyện gì đang xảy ra sau lưng.

Bọn hắn cho dù được huấn luyện tại căn cứ ma địa nhưng không có nghĩa bọn hắn chiêm ngưỡng được sức mạnh của boom nguyên tử, chỉ có ba phi hành đoàn duy nhất chiêm ngưỡng sức mạnh của thứ v·ũ k·hí này hiển nhiên bọn hắn không thuộc ba phi hành đoàn đó.

Vì thế lúc này cả ba người đều rất muốn nhìn xem chuyện gì xảy ra phía sau.

Tất nhiên dù vậy nhưng với vị trí hiện tại ba người hoàn toàn không thể nhìn thấy những gì đang diễn ra.

Rầm rầm!

“Ổn định!”

Mất khoảng trên dưới ba mươi giây âm thanh của v·ụ n·ổ đuổi kịp máy bay t·iếng n·ổ kinh khủng truyền vào tai cả ba người, cùng với đó là sóng xung kích từ v·ụ n·ổ đuổi tới v·a c·hạm với thân máy bay hai phi công cảm giác được thân máy bay đang rung lắc dữ dội trước sóng xung kích của v·ụ n·ổ.

Cơ trưởng tiếp tục duy trì ma pháp cơ phó giữ lấy tay lái cố gắng giữ ổn định cho máy bay, nếu là một chiếc máy bay bình thường chắc chắn đã bị sóng xung kích đánh vỡ, nhưng ai bảo đây là máy bay được thiết kế đặc biệt để làm nhiệm vụ ném boom nguyên tử toàn thân máy bay đã được gia cố để có thể chống lại sóng xung kích từ khoảng cách này.

Cho dù vậy máy bay vẫn không ngừng rung lắc liên tục cho dù sóng xung kích đã đi qua, nhiễu loạn không khí do v·ụ n·ổ gậy ra vẫn khiến máy bay liên tục rung lắc.



Kỹ thuật viên do không ngồi trên ghế nên lúc này đang không ngừng bị quật qua quật lại, nếu không phải tay hắn đang giữ lấy ghế của cơ phó có lẽ lúc này hắn đã ngã nhào xuống.

Khoảng ba phút sau may bay dừng rung lắc, bọn hắn đã thoát khỏi vùng khí lưu nhiễu loạn kỹ thuật viên vội vã trở lại ghế của mình, đeo lên dây an toàn.

Hai phi công vẫn tiếp tục giữ cho máy bay kéo dài khoảng cách với v·ụ n·ổ, mất một lúc sau khi xác định đã an toàn cơ trưởng mới dừng thi triển ma pháp.

Hắn rời tay khỏi tay lái tựa lưng vào ghế thở dài một hơi, trong khi đó cơ phó vẫn giữ chặt lấy tay lái nghiêm túc điều khiển máy bay hướng về phía trước.

“Này! Có muốn xem một chút không? Dù sao chúng ta cũng tới khoảng cách an toàn rồi.”

Lúc này cơ trưởng nhìn hai người còn lại trong buồng lái hỏi.

Hai người còn lại nhìn nhau một lượt rồi cơ phó gật đầu nói.

“Tốt!”

Nghe vậy cơ trưởng liền kích hoạt lấy máy vô tuyến trước mặt thông báo cho chim ưng hai.

“Chim ưng hai, đây là chim ưng một chuyển hướng phía bắc góc mười một giờ.”

Nói rồi cơ phó liền nghiêng bánh lái hướng về góc mười một giời bay đi, chim ưng hai cũng theo phía sau góc của máy bay từng chút, từng chút một thay đổi cho tới khi từ trong buồng lái các phi công có thể thấy được hai đám mây nấm cao tới hàng cây số trước mặt.

Cả ba người đều không thể tin được vào mắt mình nhìn chằm chằm hai đám mây nấm kia.

“Nó là thứ chúng ta đã ném xuống!”

Cơ phó nghi ngờ nói.

Lần đầu tiên hắn thấy có một thứ như vậy.

Cơ trưởng không nhịn được sử dụng ưng nhãn muốn quan sát tình huống bên dưới nhưng những gì hắn nhìn thấy được chỉ là một vùng biển bị hơi nước bao phủ không thể thấy được tình hình bên dưới.

“Chim ưng…chim ưng các bạn ổn chứ! Hãy báo cáo.”



Lúc này trong vô tuyến âm thanh của phó tư lệnh hạm đội liên hợp vang lên đánh thức ba người, âm thanh đứt quãng cho thấy tín hiệu không được quá tốt.

“Đây là chim ưng một! Chúng tôi đã hoàn thành nhiệm vụ trên đường trở về.”

Thu hồi ánh mắt cơ trưởng vội vã trả lời.

“Rất tốt, hãy giữ liên lạc thường xuyên nếu có vấn đề lập tức báo cáo!”

Phó tư lệnh thông qua vô tuyến nói.

“Đã rõ!”

“Chim ưng, ta muốn hỏi một chút chuyện gì đang xảy ra ở đó vậy?”

Đột nhiên âm thanh của Nguyễn Thành tư lệnh hạm đội vọng vào trong vô tuyến.

Ba người nghe vậy nhìn nhau không biết phải nói thế nào, bọn hắn đều không nhịn được nhìn ra cửa kính nơi cột mây nấm vẫn còn ở đó.

“Chim ưng một các anh còn ở đó không?”

Cảm thấy phi hành đoàn đột nhiên không trả lời âm thanh lo lắng của Nguyễn Thành vọng ra từ máy vô tuyến.

“Thật có lỗi đô đốc chúng tôi không biết phải miêu tả thế nào cho ngài, có lẽ ngài nên đích thân nhìn thấy thì hơn.”

Cơ trưởng lên tiếng trả lời.

Ngồi trên đài chỉ huy Nguyễn Thánh nhíu mày sau câu trả lời của cơ trưởng, hắn đưa ánh mắt nhìn về phía đường chân trời, nơi đó không có bất kỳ sự khác lạ nào nhưng vừa rồi Nguyễn Thành thấy được một luồng ánh sáng mạnh mẽ xuất hiện ở đường chân trời.

“Ừm! Các ngươi có thể trở về.”

Ngắt liên lạc với phi đội Nguyễn Thành nhìn về phía phương xa ra lệnh.

“Toàn hạm đội tốc độ tối đa tiến lên.”



Nhận lệnh của Nguyễn Thành toàn hạm đội tăng nhanh tốc độ tiến về phía trước.

“Tư lệnh! Ngài phải cẩn thận không được tiếp cận quá gần.”

Lúc này sĩ quan nguyên tử xuất hiện cảnh báo với Nguyễn Thành, bởi vì kế hoạch ném boom nguyên tử lần này nên chuyên viên về nguyên tử có mặt tại hạm đội.

Nhiệm vụ của hắn chính là cố vấn về những vấn đề nguyên tử cho Nguyễn Thành.

“Ta sẽ cận thận!”

Nguyễn Thành gật đầu nói.

Lúc này phi đội không pháp sư đang tiếp cận v·ụ n·ổ trước đó đã được cảnh báo về sự nguy hiểm nên toàn bộ phi đội không pháp sư đã kéo dài khoảng cách rất xa.

Dù sao bọn hắn không phải B24 không được thiết kế đặc biệt để có thể chống lại v·ụ n·ổ h·ạt n·hân vì thế chỉ có thể kéo dài khoảng cách ngoài hai mươi kilomet quanh v·ụ n·ổ.

Mặc dù vẫn bị ảnh hưởng một chút bởi hai v·ụ n·ổ nhưng không nguy hiểm tới bọn hắn sau khi ổn định lại toàn bộ phi đội đều đang hướng về hai đám mây hình nấm.

Từ vị trí này bọn hắn có thể nhìn thấy hai đám mây hình nấm nhưng chỉ là phần trên của đám mây phần bên dưới vẫn nằm ngoài tầm nhìn của bọn hắn.

Nhưng chỉ cần nhìn thấy hai đám mây hình nấm đang cuộn vào nhau kia thôi cũng khiến các không pháp sư hoang mang, trong lòng bọn hắn đều có chúng một suy nghĩ rốt cuộc là thứ gì có thể tạo ra bọn chúng.

“Chỉ huy mệnh lệnh từ trung tâm tác chiến chúng ta không được tiếp cận khoảng cách mười kilomet quanh v·ụ n·ổ. Phải giữ vị trí bên ngoài.”

Lúc này không pháp sư đảm nhận nhiệm vụ liên lạc tiến lên bên cạnh chỉ huy báo cáo với hắn mệnh lệnh từ trung tâm tác chiến của hạm đội.

“Bọn họ nói rằng xung quanh khu vực có độc nếu ở bên trong quá lâu sẽ rất nguy hiểm.”

Lính thông tin tiếp tục nói.

Nghe vậy chỉ huy vốn đang rất bất mãn với mệnh lệnh từ trung tâm tác chiến liền thay đổi một trăm tám mươi độ.

Rất nhanh không pháp sư đã tiếp cận vị trí của hai v·ụ n·ổ suốt quãng đường bọn hắn rất nghi hoặc khi phát hiện hiệp sĩ rồng không ngăn cản bọn hắn.

Phải biết chỉ cần tiếp cận hạm đội khoảng cách mười lăm kilomet bọn hắn sẽ bị hiệp sĩ rồng ngăn chặn, nhưng hiện tại khi bọn hắn đã nhìn rõ toàn bộ cột mây hình nấm nhưng hiệp sĩ rồng vẫn không xuất hiện.

Chỉ có điều hiện tại không còn ai chú ý tới việc đó nữa, bởi vì trước mặt bọn hắn là một cảnh tượng kỳ lạ bọn hắn chưa từng thấy.

Bao bọc xung quanh hai cột nấm là một vùng hơi nước dày đặc che đậy toàn bộ tầm mắt, bọn hắn thực sự chưa từng nhìn thấy thứ gì như vậy.