Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 529:




Chương 529:

Không giống như nửa tháng trước hôm nay bầu trời rất trong xanh, tầm nhìn cũng rất thoáng đãng, bay trên bầu trời vượt qua những tầng mây các phi công có thể nhìn thấy mặt trời chói chang chiếu xuống buồng lái, kỹ thuật hiện tại khiến buồng lái không được trang bị kính chống chói hay kính chống tia cực tím vì thế các phi công buộc phải đeo kính chống chói trên mắt.

“Nghe nói ngươi chuẩn bị cưới rồi!”

Cơ trưởng hỏi.

“Đúng vậy! Dự định là vào tháng tới!”

Cơ phó trả lời, nhưng hắn nhanh chóng thể hiện biểu cảm tiếc nuối của mình.

“Đáng tiếc khả năng chuyện này sẽ bị bỏ lỡ.”

Nghe vậy cơ trưởng cũng cười khổ nói.

“Đúng là đáng tiếc thật, chiến ranh sắp xảy ra rồi, khả năng người sẽ không được nghỉ phép.”

Chiến tranh sắp tới rồi đơn xin nghỉ phép khả năng cao sẽ không được duyệt huống chi là những người ở trong lực lượng t·ấn c·ông chiến lược như bọn hắn.

Hành trình này thực ra rất nhàm chán, mặc dù hiện tại cũng chưa có lái tự động nhưng cũng có những loại thiết bị cơ học giúp máy bay có thể định hướng bay.

Mặc dù độ chính xác không được như GPS cứ mỗi mười phút cần phi công điều chỉnh một lần nhưng cũng giảm đi rất nhiều công việc cho phi công khiến bọn hắn có thời gian rảnh rỗi đi trò chuyện.

“Cơ trưởng chúng ta sắp tới điểm hẹn!”

Lúc này kỹ thuật viên ngồi sau hai người lên tiếng nhắc nhở, hắn vừa kiểm tra vị trí của máy bay khoảng cách tới điểm hẹn liên lạc với hạm đội Liên Hợp đã tới gần.

Nghe kỹ thuật viên nói vậy, cơ trưởng nhìn sang cơ phó nói.

“Ngươi chịu trách nhiệm liên lạc.”

“Được rồi!”

Cơ phó gật đầu trả lời, rồi hắn bắt đầu theo tác máy vô tuyến, chỉnh tới tần số được chỉ định bắt đầu tìm cách liên lạc với hạm đội.

“Đây là chim ưng một nghe rõ xin trả lời, đây là chim ưng một nghe rõ xin trả lời.”

Vẫn chưa có người trả lời, không khí trong khoang lái trở nên căng thẳng, tất cả mọi người đều đang chờ đợi trả lời từ hạm đội Liên Hợp.

“Đây là hạm đội liên hợp. Chim ưng một xin thông báo mã nhận diện của các anh.”

Mất một lúc từ trong máy vô tuyến truyền tới âm thanh từ hạm đội. Nghe vậy trong lòng mỗi người ở đây đều thở dài, cơ phó bắt đầu tiến hành các quy trình xác nhận thân phận của đôi bến.



“Đã xác nhận nhiệm vụ chim ưng một! Chào mừng tới hạm đội liên hợp. Tôi là tham mưu trưởng hạm đội Võ Viện, từ bây giờ trở đi tôi sẽ là chỉ huy nhiệm vụ. Hãy báo cáo vị trí, hướng bay cùng tốc độ của các anh.”

Từ bên trong máy vô tuyến âm thanh của tham mưu trưởng hạm đội vang lên.

“Đã rõ thưa ngài! Vị trí của chúng tôi là xxx.”

Cơ phó bắt đầu thông báo về thông tin của máy bay.

“Đã rõ chim ưng! Các anh chuyển hướng mười hai độ về phía tây, mục tiêu của các anh là tọa độ xxx. Tại đó các anh sẽ tiếp nhận liên lạc với không pháp sư, bọn họ sẽ hướng dẫn cho các anh tới mục tiêu.”

Âm thanh của Võ Viện vang lên trong máy vô tuyến điện.

“Đã rõ! Mười hai độ về phía tây.”

Cơ trưởng lên tiếng xác nhận rồi hắn bắt đầu nghiêng bánh lái, cho tới khi đồng hồ đo góc chỉ về hướng chính xác, cơ phó cũng lấy ra bản đồ xác nhận lại vị trí của bọn hắn.

Khoảng cách này không quá xa không tới năm phút bọn hắn đã liên lạc được với lực lượng không pháp sư giữ vị trí vòng ngoài theo dõi hành động của hạm đội Đế quốc.

“Đây là Hoàng Cực, ta sẽ hướng dẫn các ngươi tới mục tiêu. Hãy đi theo ta!”

Lúc này một đội không pháp sư bay ngang với hai chiếc B24, người dẫn đầu ra hiệu cho các phi công chú ý tới mình sau đó bọn hắn liền vượt lên trước bắt đầu dẫn đường cho hai chiếc B24.

Lúc này hạm đội phương đông đã tiến vào vùng biển Nam Tinh.

Mọi thứ xung quanh hạm đội rất yên bình, không có chiến đấu cũng không có ngăn cản, ngay cả không pháp sư cũng chỉ giữ vị trí ngoại vị hạm đội tránh giao chiến với bọn hắn còn hạm đội Nam Tinh bây giờ đã không biết đi đâu các hiệp sĩ rồng đã không tìm được tung tích của hạm đội Nam Tinh.

Nhưng càng yên bình như vậy lại càng không thích hợp, không hiểu sao Phan Tốc Hải có một cảm giác nôn nóng không yên tựa như có chuyện gì đó sắp xảy ra.

“Ngươi nói tại sao đám người Nam Tinh không hành động?”

Phan Tốc Hải hỏi tư lệnh đứng bên cạnh mình.

“Ai biết được! Biết đâu bọn hắn sợ đại công thì sao?”

Tư lệnh nhún vai nói.

“Nếu thực sự bọn hắn sợ đại công thì đã không có trận không chiến hai ngày trước, cùng không có bức thư khiêu khích kia. Mặc dù bọn hắn bị đại công đuổi đi nhưng không hề thể hiện thái độ chịu thua hay sợ hãi, những hành động này đã rất nghiêm trọng khi dám thể hiện một thái độ chống đối như vậy với pháp thánh.”

Phan Tốc Hải nói.

Hắn thực sự rất nghi ngờ về hành động kỳ lạ của đối phương. Phải biết những hành đồng trước đó của Nam Tinh nếu không trả một cái giá tương xứng thì đừng mong pháp thánh sẽ bỏ qua bọn hắn.

“Có thể là bọn hắn đang do dự không biết phải làm sao!”



Tư lệnh đoán.

“Được rồi ngươi không cần phải lo lắng như vậy, có đại công đại nhân ở đây còn có thể xảy ra chuyện gì sao?”

Tư lệnh không nhịn được lên tiếng thuyết phục, trong lòng hắn pháp thánh vẫn là bảo hiểm tối cao nhất có thể ngăn chặn mọi vấn đề.

Phan Tốc Hải nghe vậy liền thở dài, không nói thêm điều gì nữa. Mặc dù trong lòng hắn vẫn còn có một cảm giác lo lắng bất an.

Lúc này các hiệp sĩ rồng đang tuần tra vòng ngoài bầu trời hạm đội, đột nhiên bọn hắn nhìn thấy một chấm đen từ trên bầu trời bay tới.

Tốc độ của chấm đen này rất nhanh, cũng rất cao mặc dù bọn hắn không biết nó cao bao nhiêu nhưng phán đoán rằng rất có thể đã vượt ngoài độ cao hiệp sĩ rồng có thể với tới.

“Đội trưởng nhìn!”

Hiệp sĩ rồng vội vã gọi đội trưởng đang ở bên cạnh mình tay hắn chỉ hướng chấm đen đang bay tới.

Dùng một tay che đi ánh mặt trời chói chang trên đầu người đội trưởng sử dụng ưng nhãn quan sát chấm đen.

Ban đầu chấm đen rất nhỏ, ngay cả ưng nhãn cũng không thấy rõ ràng, nhưng rất nhanh hình dáng của nó đã xuất hiện trong mắt người đội trưởng.

“Thứ này là gì?”

Đội trưởng không nhịn được lên tiếng hỏi. Nhưng hắn không nhận được câu trả lời, mặc cho những người khác cũng đang quan sát chấm đen.

“Đội trưởng bên kia còn một cái!”

Lúc này một người lính lại tiếp tục chỉ về một hướng, đội trưởng lại tiếp tục nhìn về hướng được chỉ. Quả nhiên một thứ có hình dạng tương tự cũng đang bay tới, hai đồ vật cách nhau khoảng trên dưới một kilomet.

“Mau báo cáo cho tư lệnh.”

Đội trưởng ra lệnh.

Tầm bay này quá cao bọn hắn không có bất kỳ cách nào với tới đối phương, chỉ có thể tìm sự giúp đỡ từ pháp thánh.

Ném ánh mắt về phía hai vật thể lạ trong lòng đội trưởng trở nên lo lắng, mặc dù không biết hai thứ này là gì nhưng đội trưởng biết bọn nó chắc chắn là của Nam Tinh.

Những năm gần đây trong nội bộ q·uân đ·ội Đế quốc có lưu truyền một lời đồn khá chính xác.

‘Nếu một ngày trên chiến trường ngươi gặp một đồ vật kỳ lạ mà không biết nó là gì, ngươi có thể đi tìm người Nam Tinh hỏi.’



Chỉ một câu như vậy thôi cũng đủ để biết những thứ tới từ Nam Tinh đang thay đổi thế giới này như thế nào.

Đội trưởng không biết hai thứ đang bay trên trời kia là gì, nhưng hắn có thể chắc chắn nó tới từ Nam Tinh.

Theo dõi hai vật thể lạ đội trưởng phát hiện tốc độ của chúng rất nhanh, chỉ trong một lúc đội trưởng thậm chí không cần dùng tới ưng nhãn cũng có thể nhìn thấy đối phương.

“Đội trưởng chúng ta nên làm gì?”

Một hiệp sĩ rồng ở bên cạnh hỏi.

Ngước nhìn hai vật thể lạ bay trên bầu trời đội trưởng cũng không biết phải trả lời như thế nào, đối phương bay quá cao bọn hắn không thể chạm tới, cho tới khi hai vật thể lạ bay qua đầu đội trưởng mới đưa ra quyết định.

“Đuổi theo.”

Nói rồi hắn lập tức điều khiển tọa kỵ của mình bay theo hai vật thể lạ.

Trên máy bay lúc này kỹ thuật viên đang dùng kính ngắm được thiết kế dành riêng cho ném boom quan sát hạm đội phía dưới.

“Đã tới mục tiêu mở cửa khoang!”

Hắn hét lớn với hai phi công rồi ấn nút mở khoang chứa boom.

Cửa khoang chứa boom mở ra để lộ quả boom nguyên tử nó mang theo trong bụng.

“Ba mươi giây!”

Kỹ thuật viên thông báo thời gian còn lại, hai phi công lúc này đều đã cầm lên cần điều khiển đây không phải lúc bọn hắn vui đùa.

“Mười lăm giây!”

Kỹ thuật viên tiếp tục thông báo thời gian, không khí trong khoang trở nên căng thẳng.

“Năm, bốn…”

Kỹ thuật viên bắt đầu đếm ngược, một khi một con số vang lên lại như một cú đánh vào trái tim của hai phi công, bọn hắn đều không nhịn được nhìn theo kim giây trên đồng hồ.

“…Ba, hai, một…thả.”

Không mất bao lâu mười lăm giây trôi qua rất nhanh, ngay khi đồng kim đồng hồ chỉ tới số không kỹ thuật viên bấm vào nút thả boom.

Gần như ngay lập tức cả ba người đều cảm thấy máy bay như nổi lên, máy bay trở nên nhẹ hơn rất nhiều sau khi quả boom được thả ra.

“Tăng tốc tối đá.”

Lúc này cơ trưởng đã chờ đợi sẵn, hắn phát động ma pháp trên tay truyền thẳng vào cần lái, thông qua ma văn ma năng trong những viên ma thạch bắt đầu được kích hoạt.

Bốn động cơ của máy bay đột nhiên tăng quay nhanh hơn, mang theo chiếc máy bay tăng tốc rời khỏi đây.

Cùng lúc đó máy bay đồng hành chim ưng hai cũng tăng tốc, quả boom trong khoang của nó đã được thả ra.