Chương 524: Dễ dàng áp đảo (2)
Nguyễn Phong là một trong những hiệp sĩ rồng tinh nhuệ nhất của Đế quốc, không chỉ vậy tiểu đội của hắn cũng là một trong những tiểu đội thiện chiến nhất trong lực lượng hiệp sĩ rồng của Đế quốc.
Nguyễn Phong cùng tiểu đổi của mình không biết đã trải qua bao nhiêu trận chiến khốc liệt, không biết đã tiêu diệt bao nhiêu kẻ thù hắn đã không nhớ rõ nữa.
Nhưng mỗi khi tiểu đội của bọn hắn xuất hiện trên chiến trường đều sẽ gây ra khủng hoảng trong hệ thống của kẻ địch, cho dù trận chiến có thắng có thua như thế nào tiểu đội của Nguyễn Phong luôn hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình, mỗi lần xuất chiến bọn hắn đều sẽ tiêu diệt ít nhất một kẻ địch.
Chưa bao giờ tiểu đội của Nguyễn Phong thất bại trong nhiệm vụ của mình, lần này được điều động làm nhiệm vụ trong biên chế hạm đội Phương Đông, Nguyễn Phong cũng cho rằng hắn cùng tiểu đội sẽ hoàn thành mọi nhiệm vụ và gieo rắc sự sợ hãi đới với bọn hắn vào đầu kẻ địch để khi kẻ địch nhìn thấy bọn hắn sẽ phải run rẩy trong sợ hãi.
Nhưng mọi thứ không giống như những gì Nguyễn Phong nghĩ, trận chiến này quá khác thường hắn chưa bao giờ phải trải qua một trận chiến như vậy.
Điều khiển tọa kỵ của mình né tránh những phát đạn bắn tới từ phía sau, Nguyễn Phong quay đầu quan sát kẻ địch dàng bám theo sau lưng hắn.
Khoảng cách quá xa để hắn có thể thực hiện các động tác cơ động khẩn cấp gây bất ngờ cho địch, ở khoảng cách này nếu thực hiện những động tác đó toàn bộ cơ thể của rồng sẽ lộ ra dưới họng súng của đối phương.
Nguyễn Phong chưa bao giờ cảm giác nguy hiểm như vậy! Phong cách chiến đấu của kẻ địch hoàn toàn khác biệt và khắc chế phong cách chiến đấu của bọn hắn.
Cho dù Nguyễn Phong có cố gắng như thế nào cũng không thể tiếp cận được đối phương, nếu không thể tiếp cận được đối phương như vậy cũng có nghĩa bọn hắn chỉ có thể bị đối phương đè lên đánh.
Bên cạnh hắn hiện tại cũng đã không còn những người đồng đội chuyên hỗ trợ nữa, bọn họ cũng đang bị bám lấy không có thời gian hỗ trợ hắn.
Rống!
Lúc này Nguyễn Phong nghe được tiếng kêu đau đớn của lũ rồng, đưa ánh mắt về hướng tiếng kêu vang lên nơi đó một người đồng đội của hắn đã b·ị b·ắn trúng.
Nguyễn Phong có thể nhìn thấy những lỗ máu trên cơ thể của con rồng, máu từ bên trong phun ra như mưa con rồng đã không còn sức vỗ cánh vô lực rơi xuống, người hiệp sĩ điều khiển cũng đã rơi khỏi lưng tọa kỵ của mình. Không còn tọa kỵ hắn rơi tự do không có bất kỳ thứ gì giảm tốc, ở độ cao này nếu rơi xuống thì cho dù là siêu phàm giả cũng sẽ c·hết.
Đúng lúc này một loạt đạn lại sượt qua mặt Nguyễn Phong khiến hắn hoảng hốt nhìn lại, chỉ mới rời mắt một chút thôi đối phương vậy mà đã rút ngắn khoảng cách với hắn.
Phải kéo dài khoảng cách ngay!
Nguyễn Phong nghĩ! Hắn không mong đợi đối phương sơ hở để hắn có thể tiếp cận, trước đó hắn đã thử hai lần rồi tất cả đều thất bại đối phương giữ vị trí quá tốt dùng cách nào hắn cũng không thể áp sát đối phương.
Vì thế lần này hắn lựa chọn kéo dãn khoảng cách nếu không cơ thể hắn sẽ b·ị b·ắn thủng.
Cánh nhanh nhất để kéo dài khoảng cách chính là tăng tốc độ, cách nhanh nhất để tăng tốc là hạ độ cao, dựa vào trọng lực có thể ngay lập tức tăng tốc mặc dù Nguyễn Phong không biết trọng lực là gì nhưng đây là kiến thức cơ bản của mỗi hiệp sĩ rồng và hiện tại đây cũng là cách duy nhất hắn nghĩ ra để có thể kéo dãn khoảng cách với đối phương.
Lật người tọa kỵ lại để rồng dang cánh ra Nguyễn Phong hạ độ cao.
Hắn không thu hồi cánh của rồng để hạ độ cao, việc đó chỉ khiến rồng rơi thẳng xuống mà không thể điều khiển đường bay, hành động này quá bị động và nó không khác nào một hành động t·ự s·át.
Tốc độ đột nhiên tăng lên giúp Nguyễn Phong lập tức kéo dãn khoảng cách điều này cũng giúp hắn thoát ra khỏi nòng súng của không pháp sư đang ở phía sau.
Nhưng không pháp sư cũng phản ứng rất nhanh, hắn cũng đi theo Nguyễn Phong hạ độ cao xuống đưa Nguyễn Phong cùng tọa kỵ của hắn trở lại tầm ngắm.
Khác với Nguyễn Phong không pháp sư không cần quay người lại để hạ độ cao vì thế hắn có nhiều lựa chọn chiến đấu hơn rất nhiều.
Đưa Nguyễn Phong trở lại tầm nhắm, không vội vã bóp cò không pháp sư chờ đợi Nguyễn Phong cơ động né tránh, hắn sẽ lập tức bắn chặn trên đường né của đối phương.
Quả nhiên đúng như không pháp sư phán đoán Nguyễn Phong hoảng hốt cơ động né tránh, và hắn né tránh đúng vào nòng súng của không pháp sư.
Không chút do dự không phát sư bóp cò.
Đột đột đột!
Tiếng đạn nhả ra từ nòng súng.
Rống!
Trúng đạn!
Tọa kỵ của Nguyễn Phong đã trúng đạn, nhưng chỉ là một viên đạn bắn vào cánh, loạt đạn đã bắn trúng nhưng may mắn Nguyễn Phong kịp thời nhận ra hắn đã thi triển ma pháp phòng thủ chặn lại phần lớn loạt đạn vừa rồi nhưng phát cuối cùng ma pháp của hắn đã biến mất để nó găm vào cánh tọa kỵ của mình.
May mắn đây chỉ là v·ết t·hương nhẹ, nó vẫn có thể tiếp tục bay.
Thay đổi đường bay cơ động tránh né khỏi tầm nhắm của đối phương Nguyễn Thành vẫn tiếp tục né tránh. Sau lưng hắn không pháp sư vẫn tiếp tục bá·m s·át không buông tha.
Không pháp sư đang rất nổi nóng, vốn dĩ nghĩ rằng sẽ có thể nhanh chóng giải quyết đối thủ giống như những đồng đội khác nhưng đã bám theo tên này rất lâu rồi nhưng hắn lại không thể b·ắn h·ạ được đối phương.
Những người khác đều đã có chiến công chỉ còn lại một mình hắn không có chiến công làm sao không pháp sư không nổi nóng chứ.
Chính vì thế khiến hắn vô cùng tập trung vào Nguyễn Phong ở trước mặt, hắn quyết tâm phải xử lý đối phương mới thôi những cũng vì điều đó khiến hắn không để ý tới xung quanh.
Là một không pháp sư trong một cuộc hỗn chiến đây là sai lầm chí mạng, nếu ngươi quá tập trung vào mục tiêu trước mắt mà không để ý tới xung quanh ngươi sẽ c·hết rất nhanh.
Đây là một trận không chiến chứ không phải cuộc đấu solo 1v1 đối thủ sẽ không có cái tinh thần hiệp sĩ gì cả mà sẽ làm mọi cách g·iết c·hết ngươi.
Giống như hiện tại không pháp sư nhận ra mặt trời trên đầu mình đã bị che đi, thay vào đó là một cái bóng đang dần bao phủ lấy hắn.
Ngửa mặt nhìn lên, không pháp sư thấy được miệng máu của con rồng trên đầu cùng với cơ thể to lớn của nó.
Từ bên trong miệng nó, không pháp sư thấy được ánh lửa đang hiện lên một ngọn long tức từ bên trong phun ra ngay lập tức bao phủ lấy toàn bộ không pháp sư.
Con rồng không dừng phun ra ngọn lửa trong miệng mình cho tới khi chỉ còn cách không pháp sư chưa tới năm mét nó mới dứng lại. Ngọn lửa tán đi chỉ kịp lộ ra một cơ thể cháy đen đang rơi xuống bên dưới nhưng con rồng vẫn không dừng lại nó tiếp tục lao xuống miệng mở lớn một cái táp thẳng, hai hàm răng như máy nghiền dễ dàng xé xác không pháp sư đã không còn khả năng chống cự.
Ngay sau đó con rồng dang cánh lớn dùng diện tích của cánh giảm tốc độ rơi xuống, tới khi hai chân lướt qua mặt nước nó mới lấy lại được độ cao, hiệp sĩ rồng trên lưng nó dơ tay lên ra hiệu chiến thắng với Nguyễn Phong.
Cú phối hợp đẹp mắt đã thành công xử lý không pháp sư. Nguyễn Phong thở dài một hơi, ít nhất hắn không bị tiêu diệt như những đồng đội của mình.
Lúc này hắn mới có thời gian quan sát thế cục của cuộc chiến, không quan sát thì thôi khi nhìn thấy rồi đôi mắt hắn đã trừng lớn, tái tim đập rộn lên đôi tay cầm dây cương không tự chủ được run rẩy.
Trên bầu trời một cuộc tàn sát đang diễn ra, hắn nhìn thấy những đồng đội của hắn không thể thoát khỏi đeo bám của đối phương b·ị b·ắn rơi có những người bị tới ba bốn người vây công tới khi rơi xuống cơ thể thậm chí đã không còn đẩy đủ tứ chi.
Sức mạnh của đối phương quá áp đảo! Nguyễn Phong không nhịn được hai tay run rẩy, đây là lần đầu tiên trong suốt cuộc đời hiệp sĩ rồng của mình Nguyễn Phong nhìn thấy hiệp sĩ rồng của Đế quốc bị tàn sát, không có chút sức chống cự trước đối phương thậm chí ngay cả việc chạm vào đối phương thôi cũng không được.
Có lẽ chiến công vừa rồi là chiến công duy nhất của lực lượng hiệp sĩ rồng trong cuộc chiến này.
Đúng lúc này một tia sáng bay ngang qua bầu trời, tia sáng giống như là một thanh kiếm cắt đôi bầu trời vậy mỗi nơi tia sáng đi qua kẻ địch dễ dàng bị tiêu diệt.
Nhìn hướng nguồn gốc của tia sáng, ở đó có một bóng người đang đứng trên bầu trời, tia sáng chính là phát ra từ bàn tay của người đó.
Một người có thể bay mà không cần bất kỳ hỗ trợ nào! Còn ai khác ngoài pháp thánh nữa đây.