Chương 523: Dễ dàng áp đảo (1).
Tàu tổ long, mẫu hạm của các hiệp sĩ rồng hiện tại đang rất bận rộn.
Các thủy thủ đang vội vã tháo xích đang cố định trên người lũ rồng xuống, rồng là loài sinh vật trên cạn chúng không thể quen với việc ở trên tàu dưới chân luôn lắc lư qua lại vì thế lũ rồng cần những cái xích cố định lại cơ thể nó giúp cho lũ rồng có một cảm giác an toàn.
Một khi xích bị tháo xuống lũ rồng liền phải trong thời gian ngắn nhất lên không. Nếu không chúng sẽ trở nên hoảng loạn rất khó kiểm soát.
Hiệp sĩ rồng leo lên vai tọa kỵ của mình trấn an nó, ngay khi sợi xích cuối cùng được tháo xuống hiệp sĩ rồng kéo lên dây cương ngay lập tức con rồng vươn người dậy hai cánh dang rộng ra dùng sức vỗ cánh.
Rất nhanh hiệp sĩ rồng đã lên không.
Không chỉ là một vị hiệp sĩ rồng mà toàn bộ hiệp sĩ rồng trên con tàu tổ long này đều lần lượt lên không, xung quanh đó các tàu tổ long trong hạm đội khác đều lần lượt thả ra hiệp sĩ rồng lên không.
Bầu trời trên hạm đội dần bị những cái bóng của hiệp sĩ rồng lấp đầy chỉ không tới năm phút bầu trời phía trên hạm đội Phương Đông đã có vô số hiệp sĩ rồng, tổng cộng một trăm linh tư hiệp sĩ rồng toàn bộ lực lượng của hạm đội Phương Đông đều đã lên không.
Sở dĩ hạm đội Phương Đông dốc toàn lực như vậy bởi vì các hiệp sĩ rồng cảnh giới đang phát hiện không pháp sư của hạm đội liên hợp xuất hiện, lần này lực lượng của hạm đội liên hiệp cực kỳ khổng lồ ước tính quân số của lực lượng không pháp sư đã lên tới hơn hai trăm người.
Đây đã là gần như toàn bộ lực lượng không quân hải quân của Nam Tinh, để đối phó với con số khổng lồ này hạm đội Phương Đông cũng phải điều động toàn bộ hiệp sĩ rồng của mình.
Nhìn những hiệp sĩ rồng phủ kín bầu trời Phan Tốc Hải trong lòng không khỏi lo lắng.
“Làm sao vậy?”
Bên cạnh hắn tư lệnh hạm đội Phương Đông lên tiếng.
Mặc dù là tư lệnh hạm đội nhưng dù sao hắn cũng từng là cấp dưới của Phan Tốc Hải hắn vẫn luôn rất tôn trọng với cấp trên cũ của mình.
Cái này cũng không có cách hạm đội Phương Đông luôn là con ghẻ của Đế quốc không ai có hứng thú với vị trí tư lệnh của hạm đội này cả vì thế nên cấp dưới của Phan Tốc Hải mới có thể ngồi lên được vị trí này.
Tới khi hạm đội Phương Đông được chú trọng hơn, thậm chí là con tàu hơi nước đầu tiên của Đế quốc được phân công cho hạm đội mới có những kẻ bắt đầu chú ý tới hạm đội.
Nhưng đáng tiếc lúc này hạm đội đã có tư lệnh cũng không thể cắt chức tư lệnh không lý do rõ ràng rồi đưa người mới lên thay được phải không!
“Chúng ta có thể chiến thắng được chăng?”
Phan Tốc Hải lo lắng lên tiếng.
“Ngươi không tự tin?”
Tư lệnh lên tiếng hỏi.
“Ai có thể tự tin đi được?”
Phan Tốc Hải hỏi lại.
‘Tự tin’ Hai chữ này sẽ biến mất mỗi khi Phan Tốc Hải phải đối đầu với Nam Tinh.
Trước kia hắn cũng rất tự tin đấy, nhưng thất bại sáu năm trước đã khiến hắn đánh mất hoàn toàn tự tin khi đối đầu với quốc gia này.
“Ta cũng không tự tin!”
Tư lệnh nói.
Phan Tốc Hải không bất ngờ với những lời của đô đốc cộng sự với nhau nhiều năm hắn rất hiểu tính cách của vị đô đốc này.
“Hơn hai trăm kẻ thù! Chúng ta hoàn toàn bất lợi về số lượng!”
“Ta cũng không ngờ được đối phương lại có nhiều quân tới vậy. Không biết đám gián điệp vô dụng kia làm ăn gì trong những năm qua.”
Đáng lẽ lũ gián điệp phải có được thông tin về l·ực l·ượng c·hiến đấu trên không của Nam Tinh mới phải, bây giờ thì hay rồi hạm đội hoàn toàn bất ngờ với lực lượng trên không áp đảo của đối phương.
Hiện tại nhiệm vụ của các hiệp sĩ rồng chỉ là bảo vệ vùng trời trên không của hạm đội mà thôi, bọn hắn đã không hi vọng xa với lực lượng hiệp sĩ rồng có thể chiến thắng được đối phương.
Phải biết lực lượng không pháp sư của Nam Tinh cũng không phải yếu ớt gì, những thứ có nguồn gốc từ quốc gia này chưa bao giờ yếu ớt, huống chi lũ này từng hủy diệt lực lượng hiệp sĩ rồng của Thái Nguyệt sáu năm trước.
Cho dù hiệp sĩ rồng của Đế quốc mạnh hơn so với hiệp sĩ rồng của các quốc gia khác nhưng cũng không có nghĩa bọn hắn có thể tự tin có thể chiến thắng trước sự áp đảo về số lượng.
“Nam Tinh phát triển quá nhanh rồi! Quốc gia này đã trở thành mối đe dọa rất lớn với chúng ta.”
Phan Tốc Hải nói, hắn thể hiện một sự lo lắng tột độ với tương lai của quốc gia.
“Không phải lần này Diêu pháp thánh đích thân ra mặt rồi sao? Đám người kia ít nhất có thể nhìn ra được mối đe dọa của Nam Tinh, ngay cả Thánh quốc cũng nhìn ra được mối đe dọa của quốc gia này. Nếu không đại công cũng sẽ không thể ra mặt được.”
Quả thật Thánh quốc cũng lo ngại bởi tốc độ phát triển kinh khủng của Nam Tinh nếu không bọn hắn cũng sẽ không cho phép pháp thánh ra mặt trong chuyện này.
Đương nhiên cũng phải có chỗ tốt Thánh quốc mới chấp nhận nếu không bọn hắn làm gì có chuyện cho phép pháp thánh ra mặt, phải biết Nam Tinh có một vai trò rất quan trọng với Thánh quốc nếu không trả cái giá đủ lớn Thánh quốc sẽ không cho phép pháp thánh ra mặt.
“Ngươi cũng nên thông báo trước với đại công một tiếng, ngộ nhỡ quân ta không ngăn được cũng chỉ có thể mời ngài ấy ra tay.”
Mặc dù không tự tin hiệp sĩ rồng có thể chống đỡ được không pháp sư nhưng hai người chính xác không hề lo lắng, pháp thánh đang ở đây bọn hắn cần lo lắng điều gì nữa.
“Ân! Ngươi để ý chuyện này, ta đi một lúc.”
Tư lệnh nói, rồi hắn rời khỏi cầu tàu hướng tới phòng của Diêu pháp thánh.
Hắn rất tin tưởng Phan Tốc Hải, dù sao Phan Tốc Hải cũng là cấp trên cũ của hắn kinh nghiệm chỉ huy hạm đội của hắn chính là học từ Phan Tốc Hải đâu.
Lúc này trên bầu trời cuộc không chiến đã bắt đầu, các hiệp sĩ rồng của hạm đội Phương Đông đang cố ngăn chặn không pháp sư tiếp cận bầu trời hạm đội.
Chỉ có điều các hiệp sĩ rồng đang gặp phải một đối thủ mà họ chưa từng đối đầu, phong cách tác chiến của đối phương hoàn toàn khác với những gì họ quen thuộc và phong cách này khắc chế hoàn toàn cách chiến đấu trước đây của bọn họ.
Chiến thuật không chiến của các hiệp sĩ rồng thường là ba hiệp sĩ rồng tạo thành một biên đội chiến đấu để có thể hỗ trợ cho nhau trong một cuộc cận chiến.
Nếu phối hợp nhịp nhàng bọn hắn có thể tạo thành ưu thế cục bộ nhanh chóng giải quyết một kẻ địch trước khi xử lý những kẻ địch khác.
Chiến thuật này kỳ thực không sai, vấn đề là ở chỗ bọn hắn chuyên cận chiến, lao vào áp sát cắn xé.
Trong hàng nghìn năm phương pháp chiến đấu này vẫn luôn rất hiệu quả cho dù với phe nào đi chăng nữa.
Nhưng hôm nay ngay trong trận chiến này bọn hắn gặp phải một đối thủ bọn hắn không hề quen thuộc, đối phương không hề cận chiến mà lựa chọn t·ấn c·ông từ xa không cho bọn hắn có cơ hội tiếp cận.
Một hiệp sĩ rồng đang phải dùng tốc độ nhanh nhất để bay, vừa bay hắn phải vừa điều khiển rồng của mình lắc trái lắc phải hòng né tránh kẻ thù ở phía sau đang không ngừng bắn về phía hắn.
Quay đầu ra phía sau một không hiệp sĩ đang cưỡi trên thiên không ma cụ của hắn nhằm thẳng đầu của nó hướng về phía hiệp sĩ, trên đầu của thiên không ma cụ nòng súng máy 20mm đang liên tục nhả đạn.
Hiệp sĩ vừa cố gắng né tránh những phát đạn từ đối phương vừa muốn tìm cách thoát khỏi sự dây dưa của đối phương, hắn không thể trông chờ vào đồng đội hỗ trợ mình bởi vì hiện tại trong đội của hắn cũng chỉ còn lại một mình hắn. Hai người khác đã t·ử t·rận ngay khi vừa đối mặt với đối phương.
Chính từ bài học của hai người đồng đội mới khiến hiệp sĩ rồng rút ra được chút kinh nghiệm khi đối đầu với kẻ địch trước mặt, nhưng bài học này thực sự quá đắt giá mất đi hai đồng đội hiệp sĩ rồng có thể sống sót khi đang bị bám đuôi hay không cũng là một vấn đề.
Hắn thậm chí còn chưa được đào tạo để thoát khỏi bám đuổi của đối phương, cách tác chiến này vẫn còn quá mới mẻ.
Rống!
Lúc này tọa kỵ dưới thân rống lên thu hút sự chú ý của hiệp sĩ rồng, khi hắn quay đầu lại thì không biết từ bao giờ một không pháp sư khác đã xuất hiệp trước mặt hắn, hai bên có lẽ chỉ cách nhau không tới năm mươi mét.
Ở khoảng cách này hiệp sĩ rồng có thể nhìn thấy được tia lửa phát ra từ nòng súng được treo dưới đầu thiên không ma cụ kia và đó cùng là hình ảnh hắn nhìn thấy cuối cùng trong đời.
Cơ thể hắn cùng tọa kỵ dễ dàng bị những viên đạn xuyên giáp xuyên thủng, cho dù là với ma pháp phòng thủ chúng cũng quá yếu đuối trước vô số phát đạn ma pháp đánh trúng.