Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 520: Chuẩn bị cho chiến tranh.




Chương 520: Chuẩn bị cho chiến tranh.

Phương bắc cũ của Thái Nguyệt cũng là lãnh thổ mới phương nam của Nam Tinh kể từ thời điểm nhập vào Nam Tinh chỉ có một quân đoàn bốn đóng giữ.

Kỳ thực mà nói nếu không phải để trấn an Thái Nguyệt sẽ không chỉ có một quân đoàn đóng giữ tại đây. Dù sao đây là lãnh thổ của Thái Nguyệt trong hàng trăm năm gốc rễ cùng ảnh hưởng của Thái Nguyệt tại đây không phải là trong vài năm có thể xóa bỏ, cho tới hiện tại thi thoảng vẫn có những cuộc nổi loạn bùng lên bên trong khu vực này. Ai cũng biết là do người Thái Nguyệt đứng phía sau nhưng ngoại trừ việc ra quân dẹp bỏ phản loạn ra cũng không có cách nào khác.

Đã thế ngoại trừ phản loạn ra khống chế của Nam Tinh đối với những khu vực ở xa các tuyến đường chính rất khó khăn, tại nơi này ảnh hưởng của giới quý tộc vẫn còn phi thường nặng người dân ở đây hầu hết đều không tin tưởng Nam Tinh bọn hắn thường lựa chọn tin tưởng đám lão già trong thôn.

Theo quan điểm của bọn hắn đám lão già này sống lâu nên trải qua nhiều thứ có thể tin được.

Mà đám lão già này đều là lão cổ hủ sống cả đời dưới cái bóng của quý tộc làm sao có cái gì mắt nhìn tốt với Nam Tinh chứ, vì thế đám lão già này đều có ý thức chống lại Nam Tinh thành ra đám dân làng ở những nơi này đều cực kỳ chống cự lấy Nam Tinh khiến việc quản lý ở những nơi này khó khăn hơn rất nhiều.

Thậm chí những người dân ở đây còn có ý thức chống lại người thi hành công vụ của Nam Tinh.

Nếu là trong xã hội bình thường cứ theo luật mà làm liền được, nhưng bây giờ không nhịn được người vi phạm quá nhiều xử lý người này lại lòi ra người khác, càng xử lý càng hỏng bét khiến cho tới lúc này Nam Tinh vẫn chưa hoàn toàn kiểm soát được những vùng nông thôn nằm cách xa các thành trì lớn.

Trong những năm qua chính sách của Nam Tinh chủ yếu là mềm mỏng tránh gây ra hoảng loạn trong xã hội. Nhưng hiện tại quốc gia đã quyết định thay đổi chính sách với đám người này, một là bởi vì phần lớn các thành chính đều đã hoàn toàn nằm trong quyền kiểm soát của quốc gia, thứ hai bởi vì nơi này sắp tới sẽ trở thành hậu phương một lần nữa, cần sự ổn định.

Nếu đã quyết định vạch mặt như vậy Nam Tinh cũng không cần cố kỵ nữa, lần này Long quyết tâm diệt đi cái thứ ruồi nhặng ở phía nam.

Vì thế trong những tháng qua chính sách đối với những nơi như thế này đã bị thay đổi thành cứng rắn, kẻ nào không nghe lời liền bắt liên xử lý rồi sẽ tới lúc bọn hắn sợ hãi không dám chống đối.

“Các ngươi đang làm gì vậy! Mau thả cha ta ra, mau thả cha ta ra.”

Trong một ngôi làng nhỏ tiếng khóc, tiếng la hét của của gia đình trưởng làng vang vọng.



Lúc này không khí trong ngôi làng trở nên căng thẳng, bên ngoài cổng làng có những kỵ binh đang canh giữ, bọn hắn cưỡi trên lưng ngựa trên tay là những khẩu AK cảnh giác quan sát bên trong ngôi làng.

Trong ngôi làng lúc này các binh lính đang lôi theo một lão già ra ngoài.

Lão già này nhìn qua râu tóc đã bạc phơ, da thịt nhăn nheo nhìn qua giống như đã gần đất xa trời, trong đôi mắt của lão già lúc này ẩn chứa sự sợ hãi, hoảng loạn cùng hoang mang.

Theo sau các binh lính một trung niên nam nhân cùng trung niên mỹ phụ nhân ăn mặc vô cùng sạch sẽ đang chạy theo đám lính, vừa chạy vừa níu kéo những người lính này còn không quên hét lớn cho dân làng.

“Mọi người ra mà xem quan binh ức hiệp dân lành, mọi người ra mà xem quan binh ức h·iếp dân lành.”

Dân làng xung quanh đứng trước của nhà dùng ánh mắt e ngại thậm chí là sợ hãi nhìn những người lính đang bắt lấy lão gia lôi đi. Quần áo trên người bọn hắn đều tràn đầy miếng vá khuôn mặt gầy gò khổ ải khác hẳn với trung niên nam nhân cùng mỹ phụ nhân.

“Mọi người mau ngăn bọn hắn lại, cha ta b·ị b·ắt rồi tới lúc đó mọi người cũng sẽ b·ị b·ắt đi làm nô lệ.”

Trung niên nam nhân chạy lên phía trước hét lớn với dân làng biểu cảm trên khuôn mặt hắn thể hiện sự căm tức chỉ vào các binh lính nói.

Mọi người trong làng đều mang theo một ánh mắt đầy cảnh giác nhìn những người lính, nhưng không ai dám đứng ra bọn hắn chỉ đứng trước cửa nhà mình sợ hãi quan sát.

“Các ngươi sợ cái gì? Nếu không ngăn lại bọn hắn, chúng ta đều sẽ trở thành nô lệ.”

“Đúng vậy! Mau ngăn bọn chúng lại, nếu không tất cả chúng ta sẽ thành nô lệ.”

Trung niên nam nhân thấy không ai hưởng ứng tiếp tục lớn tiếng nói, cố gắng thuyết phục mọi người đứng về phía hắn.



Không chỉ là trung niên nam nhân ngay cả lão già đang bị các binh lính lôi đi cũng lên tiếng với mong muốn những người trong làng đứng ra bảo vệ mình.

Nhưng cho dù vậy dân làng cũng không dám động chỉ có thể sợ hãi nhìn mọi chuyện diễn ra.

Trong lòng trung niên nam nhân lúc này không khỏi chửi rủa.

Lũ ngu này bình thường đều rất nghe lời, chỉ cần hắn cùng cha lên tiếng bọn hắn đều sẽ nghe theo răm rắp mà không có bất kỳ nghi ngờ chống cự nào, nhưng hôm nay lũ này vậy mà không hề động đậy chỉ đứng nhìn cha hắn b·ị b·ắt đi.

Đúng lúc này có hai binh sĩ tiến lên giữ chặt lấy hắn.

“Các ngươi làm gì? Mau thả ta ra!”

Trung niên nam nhân thấy vậy hoảng sợ dãy dụa nói.

“Ngươi b·ị b·ắt vì tội chống người thi hành công vụ và kích động b·ạo l·oạn.”

Đội trưởng đi tới lên tiếng kết tội trung niên nam nhân.

“Ah! Các ngươi dám, ta là trưởng làng các ngươi dám bắt ta.”

Trung niên nam nhân hoảng loạn hét lớn. Nhưng không thể làm được gì các binh lính tiến lên đè chặt lại hắn áp giải hắn cùng với cha mình rời khỏi làng.

Hai cha con bị áp giải đi cho tới khi ra khỏi làng bọn hắn vẫn không ngừng la hét hòng để người dân trong làng giúp bọn hắn, nhưng tất cả đều vô dụng dân làng ngay cả việc bước một bước ra xa cửa nhà cũng không dám.



Trước khi rời đi đội trưởng còn đứng trước làng hét lớn nhắc nhở.

“Trưởng làng của các ngươi đã b·ị b·ắt, trong vòng ba ngày phải lập tức chọn ra trưởng làng mới sau đó tới thị trấn gần nhất báo cáo. Nếu các ngươi không báo cáo, làng của các ngươi sẽ bị xem là phi pháp và bị giải tán.”

Nói rồi đội trưởng quay người rời đi để lại dân làng đang không ngừng hoang mang.

Những chuyện như thế này đang diễn ra khắp nơi trong khu vực, trưởng làng cùng đám người già trong những ngôi làng thể hiện sự chống đối đều b·ị b·ắt giữ, bất kỳ kẻ nào chống đối đều có thể b·ị b·ắn c·hết ngay lập tức không thương tiếc. Quân đội lúc này có quyền tiền trảm hậu tấu.

Những kẻ này kết cục thường sẽ không quá tốt, hầu hết đều bị vứt vào hầm mỏ làm lao động khổ sai, lão già liền c·hết rất nhanh còn người trẻ tuổi hơn có thể chống lâu được một chút.

Chuyện này đúng là gây ra một chút r·úng đ·ộng trong xã hội nhưng nó rất nhanh đã bị dập tắt bằng bàn tay sắt, hiện tại quốc gia đã không còn mềm mại với những kẻ chống đối nữa.

Cũng vào thời điểm quân đoàn một vốn đóng giữ tại vùng duyên hải phía nam cũ cũng đã được điều động tiến vào khu vực chuẩn bị cho chiến tránh.

Ở đây phải nói một chút.

Hiện tại toàn bộ vương quốc chia làm bốn quân khu, gồm quân khu một là toàn bộ lãnh địa hoàng gia cùng với phương bắc đây là quân khu lớn nhất được bảo vệ bởi quân đoàn một và quân đoàn năm.

Quân khu hai gồm toàn bộ vùng phía tấy của vương quốc được bảo vệ bởi quân đoàn hai.

Quân khu ba gồm toàn bộ vùng duyên hải phía đông cũ của phương nam và một phần vùng duyên hải của lãnh địa hoàng gia được quân đoàn ba bảo vệ.

Cuối cùng là quân khu bốn bảo vệ phần còn lại của vùng phương nam cũ cùng với vùng phương nam mới hợp lại.

Hiện tại quân đoàn một ngoại trừ là lực lượng phòng thủ quân khu một còn là lực lượng cơ động chiến lược đã đã được điều động tiến vào quân khu bốn chuẩn bị cho c·hiến t·ranh.

Tới bây giờ Nam Tinh cũng không cần để ý tới cái nhìn của Đế quốc nữa, q·uân đ·ội Thái Nguyệt đã tập hợp sát biên giới rồi còn cần cái gì ngoại giao nữa sao?

Lần này phải giải quyết hoàn toàn cái quốc gia ở phía nam này.