Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 496: Tấn công toàn cầu.




Chương 496: Tấn công toàn cầu.

Quần đảo Lan Dương là một quần đảo cách Đế quốc một trăm hải lý về phía đông, cách đảo Nam Dương về phía đông bắc khoảng hơn hai trăm hải lý.

Quần đảo này có một đảo chính cùng với đó là vô số đảo nhỏ khác kéo dài từ bắc xuống nam theo một đường thẳng với đảo chính cũng là đảo lớn nhất nằm ở tận cùng phía nam quần đảo.

Nếu là ở Trái Đất vị trí của quân đảo này vô cùng quan trọng, khi nó có thể trở thành một lá chắn thiên nhiên cho bản thổ của Đế quốc trước những cuộc t·ấn c·ông từ phía đông.

Nhưng ở đây thì khác, vị trí của quần đảo này không quan trọng như vậy bởi vì ở phía đông Đế quốc không có bất kỳ kẻ thù nào có thể đe dọa tới lãnh thổ của bọn hắn cả, Đế quốc chỉ có một mỗi đe dọa duy nhất mới nổi trong mấy năm gần đay ở phương bắc thôi, hơn nữa những đảo trên quần đảo này không lớn, cũng không có bất kỳ tài nguyên nào, lại không nằm trên tuyến hàng hải chính. Thậm chí đảo chính của toàn bộ quần đảo cũng không lớn, chút lãnh thổ này Đế quốc liên không thèm đụng tới.

Thành ra quần đảo này cho tới nay cũng chỉ là những hòn đảo hoang vắng không một bóng ngươi. Ngay cả đảo chính cũng không có bóng người hoạt động ở đây, bởi vì đảo chính cho dù là lớn hơn so với các đảo còn lại nhưng cũng chỉ là ngang với diện tích của đảo singapore một chút.

Một quần đảo nhỏ như thế này lại không có chút tài nguyên chiến lược hay vị trí chiến lược nào, vì thế cũng không có quốc gia nào nguyện ý tiêu tốn nguồn lực của mình lên những hòn đảo ở đây.

Ngay cả đám c·ướp biển hay lũ t·ội p·hạm bị trục xuất cũng không nguyện ý trốn tới nơi này.

Một quần đảo cứ như vậy bị bỏ hoang giữa biển khơi không ai để ý.

Nhưng trong hơn một năm qua hòn đảo này đã có thay đổi lớn.

Tại phía đông đảo chính trong một vịnh nhỏ nơi bị bao vậy bởi những mỏm đá nhô ra ngoài một cảng biến bí mật đã được xây dựng.

Trong vịnh biển này hiện tại đang đỗ lấy hai con t·àu c·hiến hơi nước cùng với đó là một con tàu hàng.

Tàu hàng hiện tại đang được ưu tiên vào cảng trước trong khi hai t·àu c·hiến lại đang canh giữ bên ngoài.



Những công nhân tại bến cảng này kỳ thực cũng không phải người bình thường, bọn hắn đều là quân nhân hơn nữa còn là lực lượng hải quân lục chiến của Nam Tinh.

Quần đảo này đã nằm trong tầm nhắm của q·uân đ·ội Nam Tinh từ rất lâu rồi, chính xác hơn là những người ở cơ quan nghiên cứu chiến lược t·ấn c·ông toàn cầu những người biết được v·ũ k·hí bí mật của quốc gia và nhiệm vụ của bọn hắn chính là phải lên một kế hoạch để trong thời gian ngắn v·ũ k·hí bí mật được đưa tới mục tiêu cần nó.

Là một quần đảo hoang vắng nằm ngoài khơi Đế quốc ở phía đông rõ ràng quần đảo này là một địa điểm vô cùng hợp lý để đặt một sân bay ở đây.

Sau đó một bến cảng bí mật và một sân bay đã hoàn thành chỉ trong một thời gian ngắn.

Để đảm bảo tính bí mật cùng với việc suy tính tới lượng nước ngọt trên đảo cuối cùng ở nơi này chỉ có thể bố trí hai tiểu đoàn.

Chỉ với hai tiểu đoàn việc đảm bảo hậu cần cho người trên đảo cũng dễ dàng hơn rất nhiều, hơn nữa bọn hắn cũng có thể tự trồng trọt để duy trì sinh hoạt trên đảo.

Lo lắng duy nhất chính là để đảm bảo tính bí mật nơi này sẽ gần như cách biệt với thế giới bên ngoài, mỗi ngươi lính khi tới làm nhiệm vụ ở đây ngoại trừ việc có thể viết thư với người nhà bọn hắn cũng không có cơ hội tiếp xúc với thế giới bên ngoài.

Thậm chí để đảm bảo tính bí mật ngoại trừ tần chỉ huy của căn cứ binh lính bình thường bên dưới cũng không biết vị trí chính xác của hòn đảo.

Trong một môi trường cách biệt khép kín như vậy tâm lý của mỗi người lính là điều đáng lo lắng nhất, nhưng q·uân đ·ội cũng không có cách nào để xử lý chuyện này chỉ có thể lựa chọn từ các tình nguyện viên và những người có tố chất tâm lý tốt đi làm nhiệm vụ để hạn chế tối đa các vấn đề có thể xảy ra.

Đang làm việc tại bến cảng một người lính đưa mắt nhìn con tàu vừa cập cảng xung quanh đều là lực lượng đứng gác đề sâm nghiêm không nhịn được nói mang theo chút bất mãn nói.

“Ngươi nói trên con tàu này có thứ gì đó rất quan trọng phải không? Nếu không bọn hắn cần gì phải làm lớn chuyện như vậy?”

Tại đây đều là lính vậy mà lại có một đội lính canh gác đề phòng, bọn hắn đề phòng ai đây.



“Ai biết được! Mẹ nó nhìn tràng cảnh này hẳn trên tàu có thứ rất quan trọng, hoặc có người quan trọng tới. Bón hắn làm như chúng ta là kẻ thù vậy!”

Người lính hai đứng bên cạnh bĩu môi trò chuyện với đồng bạn của mình.

“Nơi khỉ ho cò gáy này thì có nhân vật quan trọng nào sẽ đến chứ? Bệ hạ sao? Cũng chỉ có bệ hạ mới bày ra trận thế như vậy được, còn đám tướng lĩnh ở bộ tham mưu hay thủ tưởng gì đó cũng chưa chắc có được trận thế như vậy.”

Người lính ba cũng xen vào.

Nhưng hắn vừa hết lời tất cả đồng đội xung quanh đều hai mắt nhìn nhau, trong lòng bọn hắn đều có một câu hỏi.

“Không lẽ thực sự là bệ hạ.”

Người lính bốn lên tiếng nói ra suy nghĩ của tất cả mọi người.

Tất cả đều không nhịn được đồng loạt đứng nghiêm, bọn hắn không muốn bệ hạ nhìn thấy bộ dáng ngơ ngác của mình mặc dù bọn hắn cũng không quá tin tưởng bệ hạ đang ở trên tàu.

Nhìn theo cầu thang dần được hạ xuống trên tàu tất cuối cùng khi những bóng người đầu tiên xuất hiện trái tim của tất cả đều treo lên.

Bởi vì những người đầu tiên xuất hiện lại mặc đồng phục của quân cận vệ.

Đối với các binh lính bình thường hiểu biết của bọn hắn về quân cận vệ rất hạn chế chủ yếu là nhiệm vụ bảo vệ các nhân vật quan trọng của vương quốc và đặc biệt là quốc vương cùng cung điện hoàng gia.

Đó là tất cả, còn với các nhiệm vụ tuyệt mật thì bọn hắn hoàn toàn không biết gì cả.



Vì thế khi nhìn thấy quân cận vệ xuất hiện trên tàu suy nghĩ đầu tiên trong đầu những người này chính là.

Con mẹ nó không lẽ là bệ hạ đích thân tới!

Đương nhiên là không phải.

Khi bọn hắn nhìn thấy ba rương gỗ được quân cận vệ cận thận hộ tống rời khỏi tàu tất cả đều thở dài một hơi. Không hiểu sao khi nghĩ tới bệ hạ có thể xuất hiện ở đây trái tim bọn hắn đều không nhịn được đập lên liên hồi.

Bất quá hiện tại bọn hắn đã bỏ đi cái suy nghĩ đấy mà bắt đầu phán đoán những cái rương gỗ kia là gì mà phải khiến quân cận vệ đích thân hộ tống.

Rương gỗ rất nhanh đã được chất lên xe ngựa rời đi cùng với lực lượng quân cận vệ.

Lúc này toàn bộ bến cảng mới gỡ lệnh giới nghiêm, các binh sĩ có thể tiếp tục hoạt động tự do.

Hai rương gỗ thông qua con đường bê tông mở xuyên qua rừng dưới sự hộ tống của quân cận vệ xuất hiện tại sân bay bí mật nằm ngay dưới chân phía đông ngọn núi trên đảo.

Toàn bộ đảo bị một dãy núi ở khu vực trung tâm chi thành hai nửa đông tây, chiều cao của dãy núi khiến nó có thể che chắn toàn bộ ánh mắt từ phía tây, trừ khi là bay qua dãy núi nếu không liền không có cơ hội phát giác sân bay cùng với bến tàu.

Cũng chính vì thế toàn bộ hoạt động của hai căn cứ đều ở phía đông hòn đảo phi thường bí mật trừ khi là cố ý điều tra nếu không việc vô tình phát hiện là rất khó.

Sân bay này hiện tại vẫn chưa có bất kỳ máy bay nào hoạt động, bọn hắn chỉ có tháp không lưu được xây dựng bí mật trên núi cùng với sân bay vừa mới hoàn thành, phần còn lại của toàn bộ căn cứ đều dựa lưng vào núi.

Hai rương gỗ sau khi được đưa đến một nhà kho bí mật nằm sâu trong núi liền bị niêm phong tại đó. Nơi này được quân cận vệ tiếp nhận, trở thành nơi có an ninh cao nhất của toàn bộ căn cứ.

Còn với tàu hàng cùng hai t·àu c·hiến, sau khi đã xác nhận hàng đã giao nhận hoàn tất bọn hắn cũng liền tiếp tục ra khơi. Dù sao đây là căn cứ bí mật đậu ở đây càng lâu càng dễ bị lộ bọn hắn cần rời đi ngay.

Bốn ngày sau đó có năm chiếc B24 đáp xuống sân bay, bọn hắn chính là l·ực l·ượng c·hiến đấu quan trọng nhất của toàn bộ hòn đảo này.