Chương 485: Tàu trinh sát.
Tàu của Long rời khỏi thành Vĩnh Xuân hướng về phía Kim Lăng chạy đi, con tàu rất bình yên vượt qua hẻm bắc rời khỏi phương bắc tiến vào vùng trung tâm vương quốc.
Ngồi trong phòng riêng của mình Long vừa thưởng thức đồ uống vừa chăm chú đọc tờ báo hoàng gia vừa mới xuất bản sáng nay, cái này cũng thật trùng hợp khi ngày hắn xuất phát lại trùng vào ngày tờ báo hoàng gia xuất bản cuối tuần.
Như thế Long liền tiện tay mượn nó để cập nhập tin tức cho mình, không những vậy trên bàn của hắn còn một vài tời báo khác được xuất bản trong thời gian hắn rời khỏi Kim Lăng.
Mặc dù hắn có thể lâm thời được báo cáo những vấn đề xảy ra trong vương quốc nhưng cũng không phải tất cả mọi thứ đều được báo qua vô tuyến, một vài vấn đề nhỏ sẽ không ai báo lại cho Long vì thế hắn cũng thường sử dụng báo chí như một nguồn thông tin khác bên ngoài.
Vừa đọc báo thi thoảng Long lại liếc nhìn ra bên ngoài cửa sổ tàu, mặc dù đã qua mười năm nhưng không phải tất cả mọi nơi đều có nhà cửa cùng nhà máy, phần lớn lãnh thổ của Nam Tinh đều rất sơ khai không hề có dấu hiệu của con người, đương nhiên là trừ tuyến đường sắt này ra, vì thế phong cảnh dọc tuyến đường sắt đều có một nét đẹp rất tự nhiên. Long cũng rất thích những phong cảnh dọc đường, đơn cử như hiện tại tàu đang tiến vào một rừng cây rậm rạp, để tiết kiệm chi phí cùng thời gian những kỹ sư đường sắt đã lựa chọn đâm đường sắt xuyên rừng chứ không phải lựa chọn một con đường vòng xa hơn.
Không cần lo lắng động vật di chuyển ngang đường sắt, những con tàu đều được trang bị rất tốt bất kỳ loài động vật nào cũng không thể gây nguy hiểm cho tàu dù cho đó là sinh vật ma pháp đi chăng nữa, cùng lắm thì trước đầu tàu có thêm những v·ết m·áu khô thôi. Đương nhiên để hạn chế những chuyện như vậy xuống thấp nhất chỉ cần tàu tiến vào rừng còi sẽ không ngừng thổi xem như là một cách để dọa đám động vật chạy xa, còn tên nào có lá gan không chạy vậy thì xin cứ thoải mái ở lại không ai cấm bọn nó cả.
Lúc này Long cũng nghe được tiếng còi phía trước đầu tàu, thu hồi ánh mắt hắn tiệp tục chăm chú vào nội dung trên tờ báo hôm nay.
Đột nhiên Long cảm giác tốc độ của mình đang chậm lại, không phải là tốc độ của tàu mới đúng cảm giác này ban đầu không quá rõ ràng nhưng nó lại đang ngày càng rõ ràng hơn.
Nhìn ra bên ngoài càng khiến Long khẳng định phán đoán của mình hình ảnh vượt qua càng lúc càng chậm, có điểm tham chiếu rồi liền rất dễ dàng phán đoán tàu đang chậm lại.
Lúc này cửa khoang cũng mở ra, Tiền Phong vội vã tiến vào cùng với Linh Tuyền, hắn đi tới bên cạnh Long cung kính nói.
“Bệ hạ phía trước báo về đường sắt đang hư hỏng, đội tiên phong đang tiến hành sửa chữa.”
Đi tàu như thế này nguy hiểm nhất vẫn luôn là đâm tàu cùng với đường sắt hư hỏng. Đâm tàu thì không có cách nào tránh né, đây là t·ai n·ạn rất khó dự đoán trước cong với đường sắt hư hỏng nó sẽ được xử lý bởi các trạm kiểm soát được thiết lập dọc tuyến đường sắt.
Đó là trong tình huống bình thường, còn với tình huống của Long an toàn của quốc vương luôn là ưu tiên hàng đầu vì thế tàu của hắn cũng được bố trí hộ vệ đi theo.
Một con tàu trinh sát đi phía trước cách tàu chính khoảng mười kilomet có nhiệm vụ rà soát hỏng hóc của đường tàu và nhiệm vụ thứ hai chính là làm lá chắn cho tàu của Long.
Bất kỳ con tàu nào đi ngược chiều muốn đâm vào tàu của Long liền phải vượt qua nó trước đã, thông thường thì sẽ không có con tàu nào có đủ năng lực làm chuyện như vậy vì thế tỉ lệ b·ị đ·âm tàu đối điện là bằng không.
Còn phía sau!
Xin nhờ chỉ cần tàu của Long vượt qua ga nào sẽ không có bất kỳ con tàu nào được rời khỏi ga cho tới khi tàu của Long tới ga tiếp theo vì thế sẽ không có chuyện b·ị đ·âm phía sau.
“Mất bao lâu?”
Long hỏi. Trên các tàu trinh sát đều mang theo công cụ sửa đường sắt dự phòng vì thế bọn hắn có thể ngay lập tức sửa chữa đường sắt, đây là một trong hai nhiệm vụ của tàu trình sát.
“Sẽ mất khoảng ba giờ thưa bệ hạ.”
Tiền Phong trả lời.
“Ừm! Nhanh chóng sửa chữa đi.”
Long nói, rồi hắn nhìn sang Linh Tuyền.
“Cho ta một ly sữa!”
Lúc này tàu của Long cũng ngừng lại, mặc dù là dừng khẩn cấp nhưng cũng phải mất tới bảy kilomet tàu mới có thể hoàn toàn ngừng lại, nhưng đây cũng là lúc lực lượng an ninh trên tàu hoạt động.
Cửa hai bên mỗi toa tàu mở ra, các binh lính của quân cận vệ được trang bị đầy đủ phụ kiện chiến đấu nhảy khỏi toa tàu bắt đầu thiết lập hàng rào an toàn xung quanh tàu. Một số tiểu đội tiến sâu vào trong rừng tạo thành hàng rào cảnh giới bên ngoài đảm bảo không người có thể vô thanh vô thức tiếp cận tàu.
Trên mỗi đỉnh toa tàu đều lần lượt xuất hiện các binh sĩ, bọn hắn lắp ráp những khẩu súng phòng không hai mươi ly lên toa.
Các không pháp sư được bố trí trên tàu cũng lần lượt lên không đảm nhận nhiệm vụ cảnh giới bầu trời, một lực lượng như không pháp sư làm sao quân cận vệ có thể bỏ qua đi được đặc biệt còn là lực lượng có nhiệm vụ bảo vệ an toàn cho Long nữa.
Cuối cùng không thể thiếu được ma pháp phòng thủ, là phương tiện di chuyển được thiết kế riêng cho Long, ngoại trừ bọc thép dày có thể chống lại cả một loạt pháo bắn chính diện vào toa tàu của Long ma pháp phòng thủ cũng là điều không thể thiếu được.
Đương nhiên lớp bọc thép sẽ khiến tàu trở nên nặng hơn vì thế ngoại trừ toa tàu của Long cũng chỉ có hai toa khác được bảo vệ tương tự, một tọa là nơi bố trí cho các quan viên nếu ở trên tàu, còn một toa chính là toa đầu máy. Nó đảm bảo tàu vẫn có thể chạy trong bất kỳ trường hợp nào.
Với lớp phòng thủ này toa tàu của Long hoàn toàn có thể chống đỡ mười phát pháo 120mm bắn trực diện, còn vượt qua mười phát thì thực có lỗi các kỹ sư thiết kế cũng không biết phải làm sao.
Rất nhanh toàn bộ khu vực cảnh giới đã được bố trí hoàn tất, nếu có bất kỳ kẻ nào tập kích liền sẽ ngay lập tức bị phát hiện.
Kỳ thực là có tập kích đấy, chỉ có điều lực lượng tập kích hiện tại lại không ở xung quanh tàu của Long mà bọn hắn đang ở gần vị trí của tàu trinh sát nơi đường tàu bị hư hỏng.
Ẩn mình trong lùm cây chỉ huy của cuộc phục kích lần này đang dùng ống nhòm quan sát đoạn đường sắt bị hỏng cùng con tàu chỉ đỗ cách vị trí của nó vài chục mét.
Xung quanh là một mảnh bận rộn các công nhân đang tiến hành bốc dỡ những thanh ray cho đường tàu xuống, chuẩn bị cho sửa chữa, xung quanh con tàu binh lính của quân cận vệ cũng đã thiết lập vòng cảnh giới bên ngoài đương nhiên không thể mạnh mẽ như tàu của Long.
“Con tàu này ở đâu ra?”
Tên chỉ huy không nhịn được hỏi, rõ ràng hắn nhận được tin tàu của Long đã rời bến, dựa theo thời gian tính toán hẳn tàu của Long phải đụng vào đoạn ray hỏng sau đó sẽ trật bánh lao ra khỏi đường ray mới phải.
Nhân cơ hội đối phương chưa kịp ổn định lại bọn hắn sẽ phát động t·ấn c·ông vào toa tàu của Long tranh thủ thời gian trước khi quân cận vệ chưa kịp phản ứng sau vụ t·ai n·ạn g·iết Long rồi lập tức bỏ trốn.
Không phải bọn hắn không muốn một kế hoạch tốt hơn, nhưng thời gian quá gấp bọn hắn không thể tập hợp được một lực lượng đủ khả năng áp đảo quân cận vệ tất cả những gì bọn hắn tập hợp được chỉ là một nhóm đột kích tinh nhuệ nhỏ vì thế mới có kế hoạch như hiện tại.
Không có cách tổ chức bọn hắn quá phân tán, muốn trong thời gian ngắn tập hợp một lực lượng đủ mạnh là điều không thể nào, nhưng đây lại là một cơ hội để g·iết Long tốt nhất trong những năm qua bọn hắn không cam lòng bỏ qua.
Nhưng hiện tại trước mặt bọn hắn lại là một con tàu khác, không phải là tàu chở Long việc này đã nằm ngoài dự kiến rồi.
“Đại nhân! Trinh sát của chúng ta báo về tàu của mục tiêu đã dừng lại cách nơi này hơn mười kilomet phía sau.”
Đúng lúc này một lính liên lạc vội vã chạy tới báo tin.