Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 482: Suy đoán




Chương 482: Suy đoán

Khoảng cách của đám người này ở khá xa so với v·ụ n·ổ vì thế khi bọn hắn tiếp cận bán kính hai mươi kilomet xung quanh v·ụ n·ổ. Lúc này mặt trời cũng đã xuất hiện ở đường chân trời.

Bọn hắn cũng không cần thiết phải mang theo ngọc ma pháp chiếu sáng để đi đường nữa vì thế nó đã được cất đi tất cả đều đang vô cùng hưng phấn khi sắp tới được mục tiêu.

“Khặc khặc! Các anh em chúng ta sắp tới nơi rồi.”

Tên chỉ huy cười lớn hét vớt đám thuộc hạ của mình.

Tất cả đều đang vô cùng hưng phấn chờ đợi được thưởng thức đồ ăn mới, những con ngựa dưới chân thân đã thay qua một lần vẫn còn sung sức bị bọn hắn tiếp tục nghiên ép để có thể tới nơi một cách nhanh nhất.

Bọn hắn không biết rằng toàn bộ hành động của bọn hắn hiện tại đều rơi vào mắt của những người lính của quân cận vệ toàn bộ đoàn người ngựa đều phản chiếu trong ống kính cỡ lớn.

Đang trên đường trở về căn cứ Đức Bình đột nhiên nhận được tin tức có một đoàn người ngựa đang tiếp cận vị trí v·ụ n·ổ.

Với nhiệm vụ của mình Đức Bình lập tức báo cáo việc này cho Long cùng với những người phụ trách dự án khác.

Nghe được có người lạ xuất hiện suy nghĩ đầu tiên của Long là đám người này từ đâu ra?

Rất rõ ràng tại ma địa ngoại trừ những thành viên bên trong dự án gần như sẽ không có người xuất hiện ở đây. Đừng quên đây là ma địa vùng đệm của nhân loại với ác ma, tinh linh đã xuất hiện một lần bây giờ lại tới lượt nhân loại.

Điều này khiến Long không thể không suy nghĩ sâu xa.

“Không được! Phải ngăn bọn hắn lại đừng để bọn hắn tiếp cận v·ụ n·ổ, bức xạ ở nơi đó còn chưa tán đi nếu bọn hắn tiến vào bán kính năm kilomet có khả năng sẽ bị phơi nhiễm phóng xạ.”

Vũ Ngọc Đao không suy nghĩ nhiều như Long, hắn chỉ lo lắng cho an toàn của những người này còn những người này là ai không tới lượt hắn quan tâm.

Vụ nổ vừa mới xảy ra hơn một giờ thời điểm này khu vực xung quanh v·ụ n·ổ bức xạ vẫn còn rất nhiều nếu muốn tiếp cận ít nhất cũng phải đợi năm tới bảy ngày chờ bức xạ tán bớt đi mới được.

“Không cần thiết, cứ để bọn hắn như vậy. Tiện thể các ngươi cũng có thể nghiên cứu ảnh hưởng của phóng xạ tới cơ thể con người, nếu bọn hắn là siêu phàm giả thì càng tốt.”



Long ngăn cản Vũ Ngọc Đao, nếu bây giờ tiến hành ngăn cản đám người kia thì cũng sẽ phải xử lý bọn hắn Long không muốn dự án bị người bên ngoài biết, nếu đã như vậy tại sao không sử dụng bọn hắn làm một chút thử nghiệm về sự ảnh hưởng của phóng xạ tới sinh vật. Đặc biệt hơn khi trong đám người này còn có thể có siêu phàm giả, đây là tài liệu rất quý giá đấy dù sao ở Trái Đất cũng không có siêu phàm giả cũng không biết ảnh hưởng của phóng xạ tới siêu phàm giả như thế nào.

Nếu đám nhà khoa học điên của Trái Đất biết chuyện này sợ rằng bọn hắn sẽ hận không thể thay thế Long chuyển sinh tới thế giới này.

“Nhưng thưa bệ hạ, bọn hắn…”

“Ngọc Đao!”

Vũ Ngọc Đao còn chưa nói hết câu đã bị Long cắt đứt, hắn nhìn Vũ Ngọc Đạo nghiêm túc nói.

“Ngươi thử suy nghĩ cận thận một chút những kẻ có thể xuất hiện ở đây ngoại trừ chúng ta thì còn ai nữa?”

“Ý bệ hạ là ác ma?”

Tại một bên Hoàng Thông Bảo hồ nghi nói.

Với những lời của Long ngoại trừ ác ma ra ông ta không thể nghĩ tới bất kỳ thức gì khác.

“Ta cho là như vậy!”

Long nói.

“Không thể nào! Trong không lẽ binh lính không thể nhận ra hình dạng của ác ma.”

Phạm Quang Lễ nói, ông ta cũng từng đọc rất nhiều sách về ác ma theo miêu tả bọn chúng mặc dù có hình người nhưng rất nhiều bộ phận như đầu tay lại không giống người và đặc biệt bọn hắn còn có cả sửng nữa, nhưng thủy chung ông ta chưa từng đọc được bất kỳ ghi chép nào liên quan tới con người là ác ma.

Mọi người đều nhìn nhau như đang thăm dò ý kiến, không ai có thể nghĩ tới ác ma lại mang hình người.



“Kỳ thực ác ma cũng có thể là con người, thậm chí là tinh linh.”

Đúng lúc này một thanh âm vang lên đánh vỡ không khí xung quanh.

Người lên tiếng chính là Đức Bình. Thấy mọi người nhìn về phía mình Đức Bình liền lập tức lên tiếng.

“Những ghi chép mà các vị đọc được đều là những ghi chép của thời tam đại đế quốc thậm chí là trước thời đại đó. Trong thời điểm này tất cả ác ma đều giống như trong ghi chép và các chủng tộc trên thế giới này đều đã đối đầu với ác ma hàng ngàn năm.”

Dừng một chút Đức Bình lại nói tiếp.

“Nhưng trong ghi chép ở trận chiến cuối cùng thời điểm tam đại đế quốc sụp đổ tràn vào thế giới này không chỉ là ác ma mà còn có cả nhân loại cùng những loài khác như tinh linh hay một lũ da xanh kỳ lạ. Chúng không đứng về phía tam đại đế quốc mà tùy ý côn kích các chủng tộc ở thế giới này cùng với ác ma, vì thế ghi chép cho rằng bọn hắn rất có thể là đồng bọn của ác ma.”

“Ghi chép đó ở đâu? Tại sao chúng ta không biết gì về ghi chép này?”

Phạm Quang Lễ nghi ngờ nói.

“Đây đều là ghi chép bí mật, chỉ có cao tầng của Thánh quốc, Đế quốc và cao tầng của thú nhân cùng tinh linh biết được. Dù sao bọn hắn đều là những người chạy ra từ tam đại đế quốc, còn những quốc gia ở đây thậm chí còn chưa bao giờ nhìn thấy ác ma cũng nên.”

Đức Bình tự nhiên trả lời, rồi ông ta nhún vai nói.

“Mặc dù trong lịch sử có không ít kẻ sa đọa trở thành tay sai của ác ma nhưng chúng chưa bao giờ là mối nguy hiểm. Nhưng vào lúc đó cả một đội quân nhân loại cùng tinh linh khổng lồ xuất hiện cùng với ác ma, ai cũng hoang mang không biết những kẻ này tới từ đâu. Cho nên lựa chọn che dấu bí mật này mới tốt, ít nhất nó đảm bảo trong nội bộ các chủng tộc vào thời điểm đó sẽ ổn định và không xảy ra chuyện nghi kỵ lẫn nhau.”

Sau những lời của Đức Bình tất cả mọi người không biết phải nói thêm điều gì nữa, bọn hắn chỉ có thể đưa mắt nhìn nhau như đang hỏi ý kiến đối phương.

“Được rồi cứ quyết định như vậy đi. Đức Bình ngươi cử một đội theo dõi sát đám người kia, không cần phải kinh động bọn hắn, nếu bọn hắn có thể thoát ra khỏi vùng bức xạ vậy liền bắt lại mang về nghiên cứu.”

Long cuối cùng đưa ra mệnh lệnh.

Lúc này đoàn người ngựa đã thấy vị trí v·ụ n·ổ, bọn hắn cũng thấy được đám mây bụi vẫn đang bay xung quanh cho thấy nơi này vừa xảy ra một v·ụ n·ổ lớn.

“Anh em! Rất có thể mục tiêu trong đám bụi kia, tất cả theo ta tiến vào.”



Tên chỉ huy hét lớn nói.

Theo mệnh lệnh của hắn toàn bộ hướng về phía đám mây bụi chạy đi.

Rất nhanh bọn hắn đã tiến vào khoảng cách bán kính năm kilomet ở vị trí này bụi không quá nhiều không ảnh hưởng tới tầm nhìn vì thế bọn hắn cũng không sử dụng ma pháp đặc biệt nào xua tán đám bụi, chỉ chống lên người ma pháp phòng thủ mạnh mẽ nhất đề phòng bất trắc.

Dù sao mục tiêu của bọn hắn có thể là pháp thánh, không cẩn thận liền là c·hết cho dù pháp thánh này có thể đã kiệt lực.

Bọn hắn càng tiến sâu hơn vào tâm v·ụ n·ổ, tiếp cận khoảng cách hai kilomet những kỵ binh này đã cảm nhận được sức nóng toát ra từ v·ụ n·ổ.

Nhiệt độ ở đây vẫn còn rất cao mồ hôi đã bắt đầu chảy trên trán bọn hắn.

“Mẹ nó là thứ ma pháp gì mới khiến nơi này nóng như vậy? Nói không chừng tên pháp thành đó đã bị nung thành than đen rồi cũng nên.”

Một tên kỵ binh nói, hắn không tưởng tưởng được có loại ma pháp nào có thể làm được chuyện này, cách xa tới như vậy những sức nóng vẫn phi thường khủng kh·iếp nếu là trung tâm sẽ còn nóng tới mức nào. Cũng không phải chưa từng xảy ra chuyện ma pháp phản phệ g·iết c·hết siêu phàm giả, lời hắn nói pháp thánh kia bị nung thành than đen không phải không có khả năng.

Ọe!

Đúng lúc này một tiếng nôn ọe thu hút sự chú ý của tất cả mọi người. Nhìn về phía tiến nôn là một thành viên trong đội bọn hắn, tên này đang không ngừng n·ôn m·ửa khiến chỉ huy vô cùng khó chịu, hắn còn định lên tiếng trách móc thì hai người khác cũng lần lượt nôn ọe.

Thấy vậy tên chỉ huy nhướng mày lên trong lòng có dự cảm không lành, rất nhanh dự cảm của hắn cũng được chứng thực những người khác trong đội cũng lần lượt có biểu hiện nôn ọe, ngay cả hắn cũng không thể nhịn được.

“Nhanh rời khỏi ọe…ọe đây…nhanh.”

Nhịn lấy dạ dày đang không ngừng co thắt tên chỉ huy khẩn cấp ra lệnh, rồi hắn điều khiển ngựa của mình muốn quay đầu lại.

Nhưng lúc này tọa kỵ dưới chân hắn đột nhiên vô lực ngã xuống, bị bất ngờ tên chỉ huy ngã lăn trên đất, hắn nhịn lấy cơn buồn nôn nhìn lại thì gần như tất cả tọa kỵ của bọn hắn đều gục trên đất, trong miệng còn liên tục sủi bọt mép.

“Nhanh…nhanh rời ọe khỏi đây.”

Dằn xuống hoảng sợ trong lòng, tên chỉ huy khẩn cấp ra lệnh rồi hắn dẫn đầu thi triển ma pháp bay đi. Mặc dù phi hành ma pháp rất tốn ma lực chỉ đủ để phi hành trong thời gian ngắn nhưng lúc này cái gì ma lực đã không quan trọng nữa.