Chương 478: Căn cứ ma địa (2).
Trong khi Văn Trung đang phải giải quyết đống rắc rối do Long gây ra thì người chủ mưu lúc này cũng đã tới ma địa.
Con tàu khu trục chở hắn rẽ vào một nhánh sông vắng vẻ, kỳ thực nói vắng vẻ cũng không quá đúng vì từ khi tiến vào ma địa Long cũng đã không nhìn thấy bất kỳ tàu nào nữa.
Nhánh sông này chính xác cực kỳ phù hợp để che dấu hai bên nhánh sông là một cánh rừng ngập nước không hề có bất kỳ nơi nào phù hợp để đứng và chắc chắn sẽ không có người nào lựa chọn tiến vào rừng từ đất liền. Một nơi hoàn hảo có thể che đi phần lớn thân tàu, đương nhiên nếu không có làn khói đen nhả ra kia việc che đậy tàu chắc chắn sẽ hoàn hảo hơn.
Rất nhanh phía trước xuất hiện một hang động trong núi, cửa hang gần như bị che chắn bởi rừng cây xung quanh, nếu không phải nó án ngữ ngay nhánh sông rất khó có người chú ý tới.
Nhìn qua hang động này rất lớn có thể chứa cả một con tàu trong đó, chú ý kỹ hơn thậm chí có thể thấy được dấu hiệu của bê trông trong hang động, tàu rất nhanh đã tiếp cận, phía trên cửa hang vậy mà lại có người nhìn kỹ hơn hóa ra lại là một binh lính của quân cận vệ.
Dưới sự hướng dẫn của hoa tiêu tàu an toàn tiến vào hang động, bên trong hóa ra lại là một bến tàu bí mật, xung quanh đều là các công trình bê tông cốt thép giống như một bến tàu thực thụ.
Xuống tàu Long ngay lập tức gặp được Đức Bình người đã biến mất rất lâu trong mắt thế nhân.
“Bệ hạ! Chào mừng ngài tới căn cứ ma địa.”
Đức Bình tiến lên hành lễ.
“Đã lâu không gặp Bình thúc ngươi vẫn khỏe chứ?”
Long cũng rất vui vẻ bắt tay với ông ta xã giao hỏi. Nói rồi hắn nhìn ra sau lưng Đức Bình nơi đó có không ít người quen đối với Long, tất cả bọn họ đều là nhân viên nghiên cứu.
Trong đó có Vũ Ngọc Đao, Phạm Quang Lễ cùng Hoàng Thông Bảo những nghiên cứu viên đầu tiên.
Thấy Long nhìn tới bọn hắn đều lần lượt hành lễ.
“Các vị không cần phải như vậy, đóng góp của các vị đối với vương quốc là vô giá ta làm sao có thể không biết xấu hổ nhận lễ của các vị.”
Long vội vàng khoát tay nói.
Bọn họ sau đó tiến vào căn cứ, vừa đi Long vừa do hỏi tình hình trong căn cứ cùng với những khó khăn khi hoạt động trong căn cứ.
Cuối cùng hắn được dẫn lên mặt đất, nơi này cũng được bao quanh bởi một cánh rừng rậm rạp, chỉ có điều trước cửa căn cứ đã bị thanh không một khoảng trống rất lớn, mảnh đất phía trước được đổ bê tông tạo ra một đường băng dài.
Chính xác là đường băng, bởi vì ngay bên cạnh đường băng Long còn nhìn thấy nhà chứa máy bay cùng với tháp không lưu tất cả mọi công trình cần thiết cho một sân bay đều có mặt ở đây.
Đậu trên đường băng đương nhiên cũng là máy bay, nhưng không phải là những máy bay hai tầng cánh đời đầu mà là một trong những loại máy bay nổi tiếng nhất lịch sử B24.
Là người phát triển của loại máy bay này Hoàng Thông Bảo dẫn đầu tiến lên giới thiệu với Long về tính năng của nó, nói chung tính năng của loại máy bay này không khác với mẫu thiết kế B24 bình thường là bao chỉ khác ở chỗ động cơ của nó khỏe hơn hai mươi phần trăm khi bay ở tốc độ tối đa. Đương nhiên tốc độ tối đa của máy bay cũng cao hơn bình thường lên tới gần sáu trăm kilomet.
Còn nếu là tốc độ bay bình thường thì nó vẫn giống với những chiếc B24 thông thường với gần ba trăm năm mươi kilomet.
Lý do tại sao lại có sự khác biệt như vậy thì cũng rất đơn giản, ma năng chỉ đủ để cung cấp cho động cơ trong thời gian ngắn không thể bay đường trường nổi.
“Bẩm bệ hạ hiện tại sáu chiếc B24 này đã trực chiến nhà máy cũng đang tiến hành lắp ráp thêm hai mươi chiếc nữa, dự kiến trong hai tháng có thể bàn giao toàn bộ.”
Hoàng Thông Bảo đắc ý báo cáo.
Nhìn chiếc máy bay trước mắt trong lòng Long không khỏi thở dài một hơi, hắn đã tiến thêm gần hơn với thời đại đó.
“Các thử nghiệm đặc biệt thế nào?”
Long không quá quan tâm tới số lượng B24 hoạt động hay các tính năng của nó, điều hắn quan tâm là thử nghiệm đặc biệt cho nhiệm vụ chính của B-24 khi nó được sản xuất ra vào thời điểm này.
“Bẩm bệ hạ các thử nghiệm đặc biệt đều đạt kết quả rất tốt, máy bay hoàn toàn có thể mang theo thái dương tới bất kỳ nơi nào.”
Hoàng Thông Bảo báo cáo.
“Rất tốt!”
Long nói, vốn dĩ đây mới là mục đích thật sự của B-24 nó vốn dĩ không được chế tạo ra để mang đống boom thông thường của nó.
“Bệ hạ xin hãy chờ đợi một lúc, diễn tập sắp bắt đầu.”
Đương nhiên Long đã tới đây thì việc biểu diễn cho hắn xem là điều phải làm, Long cũng hiểu ý nghĩ của những người ở đây vì thế hắn cũng rất phối hợp ngồi tại vị trí của mình xem màn biểu diễn của những phi công đầu tiên.
Long không quá để ý cuộc biểu diễn này, nhưng để thể hiện sự tôn trọng với những nghiên cứu viên ở đây hắn vẫn rất chăm chú.
Nhưng lần bay thử này lại khiến những vị khách không mời chú ý tới.
Trên vùng bình nguyên rộng lớn của ma địa những bóng người nhỏ bé xuất hiện, đây không phải nhân loại mà là tinh linh những tinh linh này có một làn da trắng bệch không hề giống với bất kỳ tinh linh nào từng biết, trên mặt chúng còn xăm lên những hình xăm kỳ lạ nếu không phải đôi tại nhọn cùng bộ áo giáp đầy tính nghệ thuật của tinh linh không ai có thể nghĩ tới bọn hắn lại là tinh linh.
Những tinh linh này cưỡi trên lưng không phải là ngựa, chúng khá giống với những con tuần lộc có bộ sừng đồ sộ nhưng khác ở chỗ cổ của chúng cao hơn cổ của tuần lộc giúp người cưỡi cũng có thể giống như ngựa sử dụng dây cương cưỡi lên chúng.
Dùng tay che đi ánh mặt trời chói chang một nam tinh linh dán ánh mắt của mình vào chấm đen trên bầu trời cao, trong đôi mắt của hắn ma pháp đang lưu chuyển.
“Đây là chim sắt đám người kia nói tới sao? Rất thần kỳ, không hề có bất kỳ hành động vỗ cánh nào vẫn có thể bay lên, có lẽ nào đây là một sinh vật ma pháp.”
Một nam tinh linh giống như là người dẫn đầu đoàn tinh linh này dõi theo cái bóng của B24 nói.
“Đi! Đuổi theo, ta muốn xem xem thứ này rốt cuộc ở đâu! Nếu có thể bắt được chúng càng tốt hơn.”
Nói rồi nam tinh linh điều khiển thú cưỡi dưới thân mình đuổi về hướng B24 đang bay, những tinh linh sau lưng hắn cũng lần lượt theo sau. Tốc độ của bọn hắn vậy mà rất cao, ít nhất cũng phải cả trăm kilomet một giờ, tốc độ như vậy trong những sinh vật mặt đất cũng không nhiều, đã thế nó còn có thể chạy đường trường không giống như như những loài sinh vật khác chỉ có thể chạy với tốc độ này trong thời gian ngắn.
Đương nhiên nếu để ý kỹ liền có thể thấy thú cưỡi dưới chân những tinh linh này rất đặc biệt, bọn chúng chỉ chạm nhẹ một phần đầu chân lên mặt đất, sau đó liền nhấc chân lên kèm theo một làn gió nhẹ khác thường thổi tới giống như làn gió này đang nâng chúng lên vậy.
Sự khác thường của làn gió là đủ để người quan sát có thể biết được đây là một loại ma pháp chứ không phải là gió tự nhiên.
Đoàn tinh linh đuổi tới trước cánh rừng thì dừng lại, bọn hắn đã mất dấu con chim sắt trong cánh rừng này, nhìn cánh rừng rậm rạp trước mặt chỉ huy của bọn hắn trở nên do dự.
“Đại nhân chúng ta có nên đuổi theo.”
Một tinh linh bên cạnh lên tiếng hỏi.
“Được rồi tạm thời bỏ qua đi, chúng ta còn chuyện quan trọng hơn.”
Nói rồi tên tinh linh này điều khiển thú cưỡi của mình rời đi, hướng về phía nam nơi biên giới Nam Tinh chỉ cách đó vài trăm kilomet.
Sau khi đoàn tinh linh rời đi trong khu rừng xuất hiện những bóng đen chuyển động, bọn hắn đưa ánh mắt dõi theo những tinh linh này cho tới khi bọn hắn biến mất ở đường chân trời.
“Báo cáo cho căn cứ! Chúng ta phát hiện một đội tinh linh khác thường.”
Bóng đen này chính là những binh lính của quân cận vệ có nhiệm vụ canh gác vòng ngoài căn cứ, dù sao đây cũng là ma địa vùng đất vô cùng nguy hiểm đối với nhân loại những trạm gác ở ngoại vi như thế này là điều cần thiết nếu không muốn căn cứ chịu cảnh ngộ tương tự với doanh địa trước đó khi bị tập kích.