Chương 472: Thất bại.
Trong khi cuộc đình công đang diễn ra tại thành Kim Lăng sự chú ý của những người lãnh đạo ngoại giao cùng quân sự hàng đầu Nam Tinh lại tập trung vào thủ đô của Giao Châu nơi sứ giả các nước sẽ tiến hành đàm phán việc điều động q·uân đ·ội tới Phú Xuân.
Đừng nghĩ các bên thống nhất điều quân liền có thể lập tức điều, ai điều bao nhiêu quân, tới đâu điều quân, hậu cần như thế nào hệ thống chỉ huy như thế nào, hội quân ở đâu tất cả những thứ này nếu không thống nhất thì đừng mong liên quân hình thành sức chiến đấu.
Còn cuộc đình công b·iểu t·ình tại Nam Tinh. Thật xin lỗi đây chưa phải lúc còn khi nào tới thời điểm đó là quyết định của bệ hạ cùng đám bộ trưởng bên dân sự bọn hắn không có vai trò trong chuyện này.
Thủ đô của Giao Châu cũng có thể xem là một thành trì lớn ở bờ đông lục địa, xung quanh vùng ngoại thành cũng đã có không ít ống khói xuất hiện đương nhiên không thể nhiều như thanh Kim Lăng được và nó vẫn giữ nguyên tường thành bao bọc bên ngoài.
Đối với giới cai trị ở thế giới này bọn hắn luôn có một cảm giác an toàn khi được bao bọc bởi tường thành vì thế ngoại trừ các thành phố của Nam Tinh đã đập bỏ phần lớn tường thành những nơi khác trên lục địa tường thành vẫn tồn tại mặc cho nó ngăn cả sự phát triển của một thành trì.
Nói là nói như vậy nhưng hiện tại thành trì này vẫn phồn vinh đông đúc hơn rất nhiều so với trước kia, chủ yếu là các nhà tư bản hoặc tiểu tư sản xuất hiện trên đường phố trên người họ đều là những bộ quần sáo sạch sẽ không một miếng vá.
Cũng đúng thôi cũng chỉ có bọn họ mới có thời gian vào thành tiêu phí còn với những công nhân đang phải làm việc mười sáu tiếng một giờ khi xong việc trời cũng đã tối bọn hắn chỉ mong có thể trở về nhà đập mặt vào giường chứ còn thời gian đâu đi chơi bời.
Mà có muốn chơi bời cũng không được bởi vì giờ bọn hắn tan làm thì thành cũng đã đóng cửa rồi cũng không lẽ trèo tường vào.
Tới hiện tại các thành trì lớn vẫn lựa chọn việc giới nghiêm thành phố vào ban đêm, đặc biệt là khi c·hiến t·ranh trên khắp đại lục vẫn đang diễn ra không ai có đủ can đảm để mở công thành vào ban đêm cả.
Ngày hôm nay quân lính đã phong tỏa toàn bộ con đường dẫn từ cổng thành tới cung điện hoàng gia, trên con đường lớn nhất thành không một bóng người, cũng chỉ có hình ảnh những binh lính cầm lấy M1 đứng gác xung quanh xua đuổi người dân rời đi cảnh giác với bất kỳ mối nguy hiểm nào.
Đương nhiên những sự kiện như thế này náo nhiệt là không thể tránh khỏi, vì thế rất nhiều người dân tụ tập xung quanh để xem xem là ai tới lại khiến quốc vương của bọn hắn làm ra trận thế lớn như vậy.
Ân!
Còn là để có chuyện đi khoe khoang với hàng xóm xung quanh nữa.
Chỉ có điều trong đám đông này không phải tất cả mọi người đều có mặt để xem náo nhiệt ví dụ như Bảo Lộc đôi mắt của hắn hiện tại đang ngó nghiêng khắp nơi chú ý quan sát biểu hiện của từng người trong đám đông.
Đột nhiên ánh mắt của hắn bị thu hút bởi một người, một tên nam nhân với vết sẹo cắt đi một phần đôi lông mày trái hắn ở trong đám đông. Mặc dù vậy hắn lại mang tới cảm giác rất tách biệt với đám đông, không trò chuyền với người bên cạnh cũng không đưa ánh mắt tò mò quan sát khắp nơi mà là rất bình tĩnh quan sát toàn bộ mọi thứ xung quanh.
Rõ ràng đây không phải biểu hiện của những người tới xem náo nhiệt.
Rất nhanh tên này đã rời khỏi đám đông với trực giác của mình Bảo Lộc lập tức bám theo hắn.
Dường như cảm giác được sau lưng có người tên nam nhân này lập tức tăng nhanh tốc độ, Bảo Lộc thấy vậy cũng liền đuổi theo trước đó hắn còn không quên ném ra ngoài một tấm ma pháp văn. Ngay khi ma pháp này biến mất trong tầm mắt Bảo Lộc cũng liền lập tức đuổi theo mục tiêu.
Sau một lúc Bảo Lộc xuất hiện trong một con hẻm kẻ khả nghi hắn theo dõi cũng ở đây nhưng không phải là quay lưng với Bảo Lộc mà là hướng ánh nhìn đầy sắc lạnh của hắn vào người Bảo Lộc.
“Ngươi là ai?”
Kẻ này nghi ngờ hỏi.
Nhưng Bảo Lộc không trả lời không nói đúng hơn là hắn có trả lời nhưng là trả lời bằng một ma pháp hệ thổ.
Một loạt chông đất xuất hiện dưới chân kẻ này, nhưng những chông đất này lại có đầu tù chúng đâm lên các vị trí trên tứ chi của tên đàn ông cố định khiến hắn không thể di chuyển.
Rõ ràng Bảo Lộc không hề có ý định g·iết tên này, giá trị của hắn sẽ cao hơn khi còn sống.
Tên này dường như cũng không ngờ tới Bảo Lộc lại trực tiếp ra tay như vậy, cố gắng vùng vẫy thoát ra nhưng lại không hề có tác dụng, hắn cũng không phải siêu phàm giả có thể dùng ma pháp thoát ra.
“Ngươi là ai? Tại sao lại t·ấn c·ông ta.”
Tên này cố gắng dãy giụa biểu cảm hoảng sợ xuất hiện trên khuôn mặt giống như một thường dân bình thường bị siêu phàm giả đột nhiên t·ấn c·ông vậy.
“Là ai, ngươi sẽ biết sớm thôi.”
Bảo Lộc đi tới muốn đặt tay lên vai nam nhân, là một siêu phàm giả hắn biết kẻ trước mặt chỉ là phàm nhân không phải là mỗi đe dọa tới hắn.
Nhưng khi tay hắn chưa kịp chạm tới mục tiêu một cảm giác nguy hiểm nổi lên trong lòng Bảo Lộc, hắn lập tức xoay người kéo dài khoảng cách.
Ngay sau đó cũng là một cây chông đất từ bên dưới đâm lên nếu Bảo Lộc không phản ứng nhanh có lẽ hắn sẽ gặp rắc rối lớn.
Nhanh tay cấu trúc một ma pháp phòng ngự quanh người Bảo Lộc tiếp tục kéo dài khoảng cách với mục tiêu trước mặt, hắn thấy được những chông đất hắn dùng để giam cầm mục tiêu đang dần tiêu biến thành cát bụi.
Phản ứng ngay lập tức Bảo Lộc ném một q·uả c·ầu l·ửa về hướng hắn nghi ngờ.
Rầm!
Vụ nổ rất lớn nhưng Bảo Lộc lại không gặp phải đòn phản kích nào.
“Muốn chạy!”
Bảo Lộc thấy được mục tiêu của mình quay lưng bỏ chạy làm sao hắn có thể bỏ qua lập tức đuổi theo.
Nhưng còn chưa bước ra vài bước một loạt pháo không khí đã bay tới trước mặt, gượng chống lấy pháo không khí đánh lên ma pháp Bảo Lộc tiếp tục đuổi theo.
Cuộc chiến này cũng đã gây ra sự chú ý của lực lượng an ninh xung quanh, không ít người đều đang chạy về hướng này.
Bảo Lộc vừa đuổi theo vừa thi triển ma pháp, không phải ma pháp gì đặc biệt nó lợi dụng khả năng cảm nhận ma pháp của siêu phàm giả để truyền tin trong khoảng cách ngắn, nếu nhìn từ trên cao liền có thể thấy được những lực lượng quân đoàn ma pháp xung quanh đang thiết lập một vòng vây với những kẻ này.
Trong khi những kẻ bị truy đuổi phía trước phải liên tục chuyển hướng tránh né sự truy bắt nhưng bọn hắn lại không biết rằng khu vực xung quanh đã bị vây kín.
Cho tới khi đường thoát cuối cùng bị chặn bọn hắn mới chịu dừng lại, tổng cộng có ba người xung quanh bọn hắn có tới hơn mười siêu phàm giả vây kín. Ba người tựa lưng vào nhau cảnh giác quan sát những kẻ đang vây quanh mình.
“Ta rất thắc mắc các ngươi là người của tình báo chiến lược hay người của trinh sát đặc nhiệm.”
Bảo Lộc lên tiếng, hắn thấy được lời nói vừa kết thúc biểu cảm trên khuôn mặt những người này có chút biến hóa nhưng rất nhanh đã ổn định trở lại. Nhưng chỉ cần như vậy thôi cũng đủ để hắn xác nhận phần nào thân phận của ba kẻ này.
Cuối cùng cũng bắt được!
Trong những năm qua hoạt động của tình báo Nam Tinh vô cùng sôi nổi, rất nhiều lần tình báo Đế quốc cùng Nam Tinh chạm trán với nhau có thắng có thua nhưng thủy chung tình báo Đế quốc chưa từng bắt được một người của tình báo Nam Tinh.
Lần này liền tốt bọn hắn dự đoán được người của Nam Tinh sẽ ra tay ở đây nên đã dăng ra cái bẫy này may mắn cuối cùng bọn hắn cũng thành công bắt giữ nhân viên tình báo của Nam Tinh.
Lân đầu tiên cuộc đối đầu giữa hai hệ thống gián điệp Đế quốc toàn thắng. Trước đó hệ thống gián điệp của Đế quốc đã ăn không ít khổ dưới phương thức hoạt động khác thường của Nam Tinh, nhưng sau nhiều năm đối đầu tổng kết kinh nghiệm hệ thống gian điệp của Đế quốc đang dần nắm giữ các phương pháp đối phó với Nam Tinh.
Chiến thắng lần này chính là một ví dụ điển hình.