Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 471: Biểu tình.




Chương 471: Biểu tình.

Có lẽ đây là lần đầu tiền trong hàng ngàn năm người dân ở Nam Tinh chính thức đấu tranh cho quyền lợi của mình, nói đúng hơn là giai cấp công nhân đứng lên đấu tranh cho quyền lợi của mình.

Trên con đường lớn nhất nối thẳng tới cung điện hoàng gia của thành Kim Lăng lúc này rất đông đúc, đương nhiên không phải cái gì đó vui vẻ sự tình hay là một ngày lễ mà là một cuộc b·iểu t·ình đình công đang diễn ra.

Hơn hai mươi nghìn công nhân của các nhà máy xung quanh thành Kim Lăng đang tiến hành đình công yêu cầu giới chủ giảm giờ làm xuống còn mười tiếng một ngày và giữ nguyên tiền lương cùng với những điều kiện khác.

Ban đầu việc đình công này là do một nhóm nhỏ các công nhân của một nhà máy tự động tiền hành nhưng sau đó chuyện này đã lan rộng ra với các nhà máy xung quanh, chờ tới bây giờ cuộc đình công đã thu hút hơn hai mươi nghìn công nhân các nhà máy xung quanh thành Kim Lăng và nó vẫn đang có xu hướng lan rộng một cách mất kiểm soát.

Chính ra cuộc đình công này đã diễn ra bốn ngày trong bốn ngày này thành Kim Lăng đã trở nên vô cùng hỗn loạn, nhà máy đóng cửa không thể sản xuất, hàng hóa tắc nghẽn tại các nhà ga bến tàu do công nhân ở đây đình công. Các loại hàng hóa đã bắt đầu tăng giá.

Bốn ngày không phải là một thời gian ít, rất nhiều nhà máy đang gặp phải tình huống thiếu công nhân không thể giao hàng đúng kỳ hạn, nếu còn tiếp tục như thế này nữa sợ rằng rất nhiều chủ nhà máy sẽ phải bồi thường vì không hoàn thành hợp đồng.

Các chủ nhà máy mặc dù muốn tuyển công nhân mới để thay thế những công nhân đình công nhưng không ăn thua. Không phải lúc nào thành Kim Lăng cũng có tới hai mươi nghìn công nhân thất nghiệp để tuyển, và việc đình công vẫn đang lan rộng.

Nếu không có cách để những công nhân này quay lại nhà máy tổn thất của giới chủ sẽ phi thường lớn.

“Chúng ta làm gì có nhiều tiền như vậy, nếu làm theo yêu cầu của bọn hắn chúng ta sẽ phải mất bao nhiêu tiền. Nếu chúng ta thỏa hiệp rồi bọn hắn sẽ thấy được chúng ta yếu đuối, bọn hắn sẽ dùng cách này để đạt được nhiều lợi ích hơn rồi có ngày chúng ta sẽ bị bọn hắn hút c·hết.”

Trong phòng hội nghị của khách sạn hoàng gia giới chủ nhà máy đang gặp phải các cuộc đình công đều có mặt ở đây, thậm chí là những nhà máy cuộc đình công vẫn chưa lan tới chủ của chúng cũng có mặt tại đây. Cảm xúc của tất cả mọi người ở đây đều không mấy tươi sáng, bọn hắn đang vô cùng lo lắng cho công việc kinh doanh của mình.

“Cứ ngâm bọn hắn một thời gian, chờ tiền tiêu hết rồi bọn hắn sẽ tự trở lại nhà máy.”



Một trung niên nam nhân tựa lưng trên ghế buồn bực nói.

“Ngâm! Ngươi định ngâm bao lâu, kỳ hạn giao hàng của ta sắp tới rồi, nếu không hoàn thành hợp đồng ta sẽ tiêu đời. Còn chưa kể những hợp đồng sau đó nữa, ngươi có biết mất bao nhiêu tiền không?”

Một chủ nhà máy không nhịn được giận giữ hét lớn, ông ta là một trong những chủ nhà máy đang phải đình công toàn diện, đến ngay cả hoạt động cầm chừng cũng không thể làm được ông ta không tuyển nổi công nhân. Nhưng cùng lúc đó ông ta vẫn phải chi trả cho các chi phí phát sinh còn chưa kể một khoản tiền lớn khi khởi động lại nhà máy nữa. Tổng hợp tất cả chi phí này lại cùng với khoản đền bù vi phạm hợp đồng đủ để đè ông ta c·hết tươi.

“Vậy ngươi định thỏa hiệp với bọn hắn ư? Một khi ngươi thỏa hiệp sau này sẽ chỉ còn chín giờ, bảy giờ, năm giờ còn tiền ngươi vẫn phải trả đầy đủ.”

“Được rồi!”

Trong khi mọi người đang cãi nhau một âm thanh nhẹ nhàng nhưng lại tràn đầy uy nghiêm vang lên.

Ngồi tại trung tâm phòng hội nghị Trương Ngọc Sơn một trong những thương nhân đầu tiên đi theo Long hiện tại cũng là người sở hữu tập đoàn Trương gia, tập đoàn chuyên về sản xuất đồ da dụng lớn nhất Nam Tinh đã lên tiếng.

Mặc dù không thể so sánh với tập đoàn của Hoa gia về quy mô nhưng nói về ngành sản xuất đồ gia dụng Trương gia mới là số một. Hoa gia hiện tại chủ yếu tập trung vào các ngành năng lượng, tài chính cùng công nghiệp nặng những ngành này yêu cầu trình độ công nhân cao hơn và đãi ngộ công nhân cũng cao hơn nhiều so với ngành hàng gia dụng vì thế cuộc đình công này tạm thời vẫn chưa lan tới bọn hắn.

Nói chính xác hơn hiện tại đây là vấn đề của ngành hàng gia dụng, cùng với một phần của ngành vận tải và vì là người đứng đầu trong ngành này nên Trương Ngọc Sơn nghiễm nhiên phải có nhiệm vụ giúp các thành viên trong hiệp hội của mình sống sót.

Nhưng hiện tại Trương Ngọc Sơn cũng không biết phải làm sao để xử lý chuyện này công nhân cùng chủ doanh nghiệp hai bên không ai chịu nhường ai.

“Bên An Lộc thế nào?”



Trương Ngọc Sơn hỏi

An Lộc hiện tại cũng là hội trưởng của hiệp hội vận tải hắn cũng mắc phải vấn đề tương tự như Trương Ngọc Sơn cả hai đều đang phải đau đầu vì việc đình công.

Ấy vậy mà hai bên lại không cùng ngồi lại bàn bạc với nhau tìm cách giải quyết mà lại chia cắt để xử lý.

Phải biết công nhân của hai ngành này hiện tại đều đồng loạt đình công, vốn dĩ chỉ là cuộc đàm phán thỏa hiệp giữa công nhân và giới chủ bây giờ lại biến thành cuộc đàm phán ba bên.

“Tiên sinh! Chúng ta không thể nhờ chính quyền can thiệp được sao?”

Một chủ nhà máy ngồi gần đó lên tiếng, nếu chính quyền thực sự can thiệp vào việc này mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn nhiều.

“Chính quyền can thiệp! Ngươi lấy lý do gì để chính quyền can thiệp, đừng quên hiện tại Nam Tinh là quốc gia pháp trị, ngươi muốn chính quyền làm gì? Đây không phải những ngành đặc biệt như y tế, giáo dục, hay năng lượng.”

Trương Ngọc Sơn cười lạnh nói.

Nhưng ngành nói trên đều là những ngành đặc biệt liên quan tới an ninh quốc gia vì thế cũng có một bộ luật pháp riêng để đảm bảo những ngày này luôn hoạt động và chính quyền có thể ngay lập tức can thiệp nếu có vấn đề.

Lúc này một người từ bên ngoài tiến vào phòng hội nghị, ghé vào tai Trương Ngọc Sơn nói gì đó.

“Mau mời vào!”



Trương Ngọc Sơn nghe xong liền lập tức nói, rồi hắn nhìn những người xung quanh dặn dò.

“Đại diện của thành phố tới các ngươi chỉnh chu một chút.”

Nghe nói là người của thành phố tới tất cả những nhà tư bản ở đây đều lập tức nghiêm chỉnh lại, bọn hắn mặc dù rất có tiền nhưng cũng rất biết điều bọn hắn biết là ai cho bọn hắn như ngày hôm nay.

Một vị trung niên mỹ phụ khoác trên người một bộ đồ chức nghiệp tiến vào phòng đi cùng nàng là hai thanh niên trẻ tuổi.

Trương Ngọc Sơn thấy vậy lập tức đứng dậy nghênh đón.

“Mai trưởng phòng không ngờ là ngài đích thân tới.”

Xem ra Trương Ngọc Sơn quen biết vị mỹ phụ này.

Bắt lấy tay Trương Ngọc Sơn mỹ phụ cũng cười nói.

“Trương tiên sinh hôm nay ta tới đây là thay mặt chính quyền thành phố muốn làm trung gian hòa giải giữa doanh nghiệp cùng người công nhân. Chúng tôi sẽ hết sức nỗ lực để hai bên có thể tiến hành đàm phán đi đến thống nhất chung, như vậy cả hai đều cùng có lợi.”

Lời chào xã giao một chút Mai trưởng phòng liền lập tức vào việc, trong lời nói của nàng cực kỳ nghiêm túc và cũng có tính đe dọa rất cao.

Mai trưởng phòng là một người rất nhạy bén nàng phát giác được việc có thể giúp công nhân cùng chủ doanh nghiệp đi đến thống nhất trong vụ việc này sẽ giúp nàng có thêm chiến tích, tới lúc đó đây sẽ là viên đá trải đường tốt cho con đường chính trị của nàng vì thế nàng cực lực tranh thủ được vị trí này.

Chính vì thế dưới áp lực của chính quyền thành phố đại diện của hai hiệp hội doanh nghiệp hàng đầu quốc gia cùng với đại diện của công nhân đã phải ngồi vào bàn đàm phán để thống nhất điều kiện hai bên có thể chấp nhận được.

Tình trạng của thành phố hiện tại cũng không tốt, phía chính phủ không vội vã là việc của phía chính phủ, còn chính quyền thành phố lại là vấn đề khác đặc biệt là thị trưởng. Nếu còn để tình huống này kéo dài ông ta không dám chắc con đường làm quan của mình có còn nữa không. Đây cũng không phải là thời đại của những quốc gia phương tây kia.