Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 466: "Thất bại."




Chương 466: "Thất bại."

Trong phòng lúc này Hàn Mặc cũng đã được đánh thức, bên cạnh hắn là bốn hộ vệ thân cận. Bốn người này đều là hộ vệ riêng của Hàn Mặc mà không phải người của quân cận vệ, dù sao quân cận vệ cũng là người ngoài quân cách mạng cũng không thể để người ngoài bảo vệ lãnh đạo của mình mãi được.

Nhìn thấy trong phòng cũng đã trận địa sẵn sàng đón quân địch Gia Tú cũng thở dài một hơi, hắn đi tới cạnh cửa sổ sát đất hơi hé rèm che ra quan sát bên ngoài.

Cảnh giới vòng ngoài là lực lượng cảnh vệ riêng của quân cách mạng, lực lượng này chủ yếu là phàm nhân được Nam Tinh trang bị v·ũ k·hí chống siêu phàm giả.

Mặc dù đã có v·ũ k·hí có thể thương tổn được siêu phàm giả nhưng phàm nhân thì vẫn là phàm nhân có những thứ bọn hắn không thể so sánh được với siêu phàm giả. Cũng tương tự như vụ á·m s·át của Luna nhằm vào Văn Trung trước kia. Các binh lính phàm nhân không thể phát giác được cô nàng này xâm nhập hay thậm chí là người phía trên cô nàng, phải tới khi Luna tiếp cận quá gần với những hộ vệ siêu phàm giả canh giữ bên ngoài nàng ta mới bị phát hiện.

Đó chỉ là Luna thôi, còn người phía trên nàng ta. Người từng tiếp xúc với Đức Bình đến ngay cả siêu phàm giả bình thường cũng không phát giác ra được, thậm chí đối phương tiến vào phòng Đức Bình ông ta mới nhận ra. May mắn đối phương không có ác ý nếu không lần đó ông ta cũng sẽ gặp rắc rối lớn.

Vì thế vòng cảnh giới bên ngoài lúc này khá yên bình, quân cận vệ là phàm nhân không hề phát giác bất kỳ mối nguy hiểm nào, nếu không phải có ngọc ma pháp có lẽ tới bây giờ lực lượng cận vệ cũng không phát hiện ra có kẻ địch đang tới gần.

“Xin hãy yên tâm chúng tôi sẽ bảo vệ ngài an toàn.”

Gia Tú nói.

“Ta tin tưởng tướng quân!”

Hàn Mặc gật đầu trả lời.

Trong lòng hắn thì ngũ vị tạp trần, là thủ lĩnh của quân cách mạng vậy mà phải dựa vào sự bảo vệ của người ngoài nếu nói không xấu hổ liền không có. Hắn tự nhủ với lòng mình sau này thành đại sự quân cách mạng phải có được một lực lượng siêu phàm giả cho riêng mình. Không thể để an toàn của các lãnh đạo quân cách mạng phụ thuộc vào thế lức bên ngoài bảo hộ, cho dù đó là thế lực thân cận.

Đột đột đột!

Đột nhiên tiếng súng vọng vào từ ngoài cửa khiến mọi người bên trong giật mình, bốn hộ vệ bên cạnh Hàn Mặc đều lần lượt siết chặt cò súng QL-2 nhắm về hướng lối vào.



Bên ngoài lúc này hỏa thần đã khai hỏa, là khẩu súng chuyên sử dụng để áp chế hỏa lực đối phương hỏa thần cũng rất phù hợp cho nhiệm vụ phát hiện mục tiêu, đặc biệt là mục tiêu có khả năng tàng hình và trong không gian hẹp không có nơi để ẩn nấp thì càng tốt hơn.

Quả nhiên ngay lối rẽ hành lang những viên hỏa thần đã bị chặn lại, ngay sau đó một bóng người hiện ra giữa hành lang. Không một chút do dự hỏa thần hướng trọng tâm vào kẻ vừa xuất hiện, cùng với đó những hộ vệ khác cũng lần lượt nổ súng.

Biết mình bị lộ kẻ này lập tức lùi lại không cố đấm ăn xôi, bọn hắn là sát thủ một kích là phải rút lui ngay cho dù mục tiêu có c·hết hay sống cũng không quan trọng.

Mỗi lần làm nhiệm vụ các sát thủ đều phải ở trong lòng địch, bị áp đảo về mọi mặt lợi thế duy nhất của bọn hắn là bất ngờ, nếu đã không còn bất ngờ như vậy liền phải chạy. Tốt nhất là không để b·ị b·ắt, đừng nghĩ tới việc cho dù b·ị b·ắt cũng không sao, không ai có thể đảm bảo người b·ị b·ắt không khai ra bí mật gì cả, cho dù có là tử sĩ đi chăng nữa. Cách tốt nhất là thoát và thứ hai chính là c·hết.

Còn với mấy cái phim sát thủ một mình cân tất truy đuổi mục tiêu kia thì cũng chỉ là phim thôi. Nó là chủ nghĩa anh hùng được xây dựng trên một kịch bản sát thủ không phải là cách một sát thủ nên hành động.

“Đuổi theo!”

Thấy đối phương bỏ chạy Gia Tú làm sao có thể để đối phương thoát, hắn lập tức ra lệnh đuổi theo.

Tiếng súng cũng làm kinh động lực lượng hộ vệ vòng ngoài, bọn hắn cũng lập tức làm ra phản ứng.

“Đằng kia, bắn!”

Một đội hộ vệ phát hiện ra hai bóng người đang ẩn mình trong hoa viên phủ công tước, bọn hắn không chút do dự bóp cò. Tiếng súng sau thời gian dài lại vang lên một lần nữa trong phủ công tước.

Cứ như vậy một cuộc đuổi bắt diễn ra trong khắp tòa thành, nhưng lại thất bại không một tên sát thủ nào b·ị b·ắt hoặc ít nhất bị đ·ánh c·hết.





“Không bắt được tên nào?”

Gia Tú không tin vào tai mình hỏi lại.

“Đúng vậy thưa đoàn trưởng.”

Phó quan của hắn nghiêm túc báo cáo.

“Toàn bộ sáu tên nhưng lại để tất cả chạy! Các ngươi còn tự tin nói rằng mình là quân cận vệ.”

Gia Tú giận giữ nói, hắn cũng không tin được khi người của hắn lại để đối phương chạy thoát.

Quân cận vệ là lực lượng tinh nhuệ nhất của Nam Tinh rồi, ngoại trừ các lực lượng vòng ngoài ra các nhóm tinh nhuệ của quân cận vệ đều được tuyển từ những người xuất sắc nhất trong quân. Một lực lượng tinh nhuệ như vậy mà lại để cho đối phương chạy thoát! Như vậy rốt cuộc đối phương kinh khủng tới mức nào.

Kỳ thực cũng không thể trách quân cận vệ đối thủ của bọn hắn từ nhỏ đã được huấn luyện. Trong đó có cả truy tung và phản truy tung. Tại bài kiểm tra cuối cùng bọn hắn còn phải đấu nhau, đương nhiên không phải kiểu vứt vào một đại sảnh rộng ai sống được cuối cùng người đó chiến thắng. Đó không phải cách huấn luyện sát thủ đó chỉ là cách huấn luyện một tên g·iết người cuồng nhân.

Đối với lực lượng này bọn hắn bị ném vào một khu vực rộng lớn tương đương với một tòa thành trì. Nhiệm vụ của bọn hắn đầu tiên là phải sống sót sau đó là g·iết người, nếu sau khi kết thúc bài kiểm tra mà vẫn còn thừa người thì người g·iết ít nhất sẽ bị xử lý.

Trong một điều kiện như vậy bọn hắn phải thành tạo các kỹ năng ẩn nấp, chạy trốn và tìm lương thực để có thể sống sót. Còn khi g·iết người liền phải tìm cách g·iết đối phương nhanh nhất và bí mật nhất có thể để tránh bị người phát hiện hoặc bị g·iết ngược lại. Tất cả những kỹ năng này đều là những kỹ năng quan trọng của sát thủ và bọn hắn đã được luyện tập từ nhỏ, còn chưa kể tới kinh nghiệm huấn luyện được đúc kết từ hàng ngàn năm thì việc quân cận vệ không bắt được bọn hắn là bình thường đặc biệt khi bon hắn cũng đã có hiểu biết về v·ũ k·hí trên tay quân cận vệ hay các thói quan hành động của lực lượng này thì càng khó. Đây cũng không phải Luna khi lúc đó nàng không hề biết chút gì về v·ũ k·hí cũng như các quy tắc hành động của q·uân đ·ội Nam Tinh.

Có thể bảo vệ được mục tiêu khi bị nhắm tới đã là rất thành công.

“Trở lại vị trí của các ngươi đi.”

Gia Tú ra lệnh, rồi hắn tiến vào phòng Hàn Mặc.

“Tướng quân thế nào rồi?”



Thấy Gia Tú tiến vào Hàn Mặc lập tức hỏi.

“Thật có lỗi tiên sinh chúng ta không bắt được bọn hắn.”

Gia Tú xấu hổ nói.

“Đến các ngươi cũng không làm gì được?”

Hàn Mặc cũng bất ngờ, nhiều người vòng trong vòng ngoài như vậy nhưng vẫn để cho đối phương thoát. Hơn nữa không chỉ là một người mà tới sáu người.

“Tướng quân ngài nói xem bọn hắn có ở lại đây chờ cơ hội lần nữa không?”

Hàn Mặc hỏi.

“Khả năng này rất lớn, nhưng xin ngài yên tâm chúng ta có thể đảm bảo ngài an toàn.”

Gia Tú nghiêm túc nói.

“Ta tin tưởng ngài, nhưng quân cách mạng không chỉ có mỗi mình ta còn có nhiều lãnh đạo khác nữa. Nếu bọn họ xảy ra chuyện cũng sẽ khiến quân cách mạng tổn thất lớn. Chúng ta phải tìm ra được những kẻ đó trước khi chúng lựa chọn mục tiêu mới, bọn chúng quá nguy hiểm.”

Gia Tú nghiêm túc suy nghĩ những lời của Hàn Mặc rồi hắn thở dài một hơi nói.

“Tiên sinh nếu có chuyện cứ việc phân phó, chúng ta sẽ nỗ lực phối hợp.”

“Cảm tạ tướng quân hiểu cho!”

Quân cách mạng cũng không phải không có tổ chức tình báo của riêng mình, ngược lại tổ chức của bọn hắn rất mạnh, ít nhất trong những vùng lãnh thổ bọn hắn hoạt động. Hàn Mặc tin rằng tình báo của quân cách mạng có thể tìm được đối phương, thiếu sót duy nhất là vũ lực để đối phó với đối phương không đủ, cũng không thể huy được cả một đội quân vây bắt được vì thế Hàn Mặc mới cần quân cận vệ phối hợp.