Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 448: Gặp mặt.




Chương 448: Gặp mặt.

Từ một xã hội phong kiến phân quyền nông nghiệp lạc hậu đi cùng với đó là một hệ thống tín ngưỡng cũng lạc hậu không kém muốn nhanh chóng tiến lên trở thành một xã hội hiện đại về mọi mặt thì cần những gì đâu?

Long không biết! Hắn chỉ có thể đoán, dựa vào hiểu biết về lịch sử cùng xã hội của hắn để đoán.

Nhưng hắn biết nếu chỉ là phát triển khoa học kỹ thuật thì điều đó là không thể, khoa học kỹ thuật không phải lúc nào cũng tốt có lúc nó cũng rất nguy hiểm đặc biệt là khi rơi vào tay những kẻ có tư tưởng non nớt.

Xã hội phong kiến hiện nay chính là như vậy nó chỉ như là một đứa bé so với xã hội hiện đại nơi có những tư tưởng tiến bộ hơn rất nhiều.

Và khi ngươi giao súng cho một đứa bé không có bất kỳ hiểu biết nào về sự nguy hiểm của súng thì sẽ thế nào hậu quả hẳn mọi người đều có thể tưởng tượng được. So sánh xã hội với một đứa bé như vậy khẩu súng trên tay nó hẳn cũng không tương xứng, nói chính xác hơn là uy lực của một khẩu súng không đủ chúng ta nên thay thế nó với một thứ uy lực hơn ví dụ như là v·ũ k·hí h·ạt nhân chẳng hạn.

Chính vì thế Long vẫn luôn cố gắng phát triển các tư tưởng triết học truyền bá tư tưởng cho người dân trong vương quốc.

Đơn cử như bài báo ngày hôm nay đã mang tới chấn động không nhỏ trong xã hội.

Chấn động như thế nào đâu, đơn giản chỉ cần nhìn người dân của thành Kim Lăng đang bàn tán về nó liền biết.

“Làm sao có thể! Chúng ta mới là độc nhất, mới là trung tâm của vũ trụ cái thứ vớ vẩn này ở đâu ra? Hơn nữa nếu thế giới chúng ta ở là tròn không phải chúng ta đều rơi xuống rồi sao, làm sao có thể đứng được ở đây như thế này. Tại sao báo hoàng gia có thể đăng một thứ như vậy, thật không thể chấp nhận được.”

Một trung niên nam nhân cầm trên tay tờ báo hoàng gia nói với đồng bạn bên cạnh mình, người bạn bên cạnh nghe vậy liền vừa nói vừa làm việc.

“Nếu nội dung bọn hắn viết trong này chính xác thì sao?”

“Làm sao có thể? Nếu đúng như những gì nó viết không phải chúng ta nên rơi xuống rồi sao?”

“Ai biết! Có lẽ chúng ta đang đứng trên đỉnh của nó đi.”



Người bạn vừa làm việc vừa cười nói.

“Ha ha! Nói như vậy chúng ta rất may mắn, nhưng mà không biết ngày nào đi lại không cận thận bị rơi ra khỏi Quả Đất này.”

Trung niên nam nhân cười lớn đùa giỡn với bạn mình.

Hai người bọn hắn hiện tại đều đang làm việc chỉ có điều công việc hiện tại của hai người khá rảnh nên bọn hắn có thời gian nói chuyện đọc báo và bài báo bọn hắn đang đọc là bài báo được xuất bản hai ngày trước.

Đầu đề của bài báo cũng rất to rõ ràng.

‘Khám phá mới về thế giới của chúng ta’

Nội dung bên trong nói lên rằng ‘Quả Đất’ hiện tại bọn họ đang sinh sống kỳ thực chỉ là một hành tinh nhỏ trong vũ trụ rộng lớn.

Bài báo này đã đánh vào thường thức của mọi người khiêu chiến uy quyền của thuyết địa tâm. Nó không chỉ bác bỏ thế giới nơi mọi người sống là trung tâm của toàn vũ trụ mà còn bác bỏ thường thức về việc thế giới này là hình phẳng.

Đối với phần lớn người đây là một điều cực kỳ rung động, nó đánh vỡ thế giới quan của tất cả mọi người. Chính vì thế sau khi bài báo được phát hành đã có không ít vấn đề về trật tự xã hội nảy sinh, phần lớn là những tín đồ của tam thần giáo, đương nhiên những việc này không ảnh hưởng nhiều tới vương quốc bởi vì hiện tại mọi người trong vương quốc hầu hết chỉ xem chuyện này là một tin tức bát quái có thể trở thành chủ đề nói chuyện mỗi khi tụ tập chứ không phải là một thứ gì đó quan trọng.

Rắc rối lớn nhất kỳ thực chính là đám người của giáo hội.

“Bệ hạ hồng y Nhược Lan muốn gặp ngài.”

Linh Uyên ở bên cạnh báo cáo với Long.

Sau khi Nam Tinh trở thành một quốc gia quan trọng với Thánh Quốc giáo chủ ở đây cũng đã được thay đổi, Thánh quốc cần một người có quyền lực cao hơn có thể hoàn toàn đại diện Thánh quốc vì thế vị hồng y giáo chủ này đã được cử tới đảm nhận vị trí giáo chủ của giáo khu.



“Có lịch hẹn không?”

Hiện tại vẫn đang trong giờ làm việc nếu không phải là quan chức muốn lâm thời gặp hắn là phi thường khó.

“Không có thưa bệ hạ!”

Linh Uyên trả lời rất ngay ngắn.

“Như vậy ngươi nên làm gì?”

Long không đặt bút xuống mà chỉ hỏi một câu, nhưng câu hỏi này cũng đã cho Linh Uyên biết thái độ rất rõ ràng của hắn.

Kỳ thực Linh Uyên cũng biết được phần nào mục đích của vị hồng y này tới đây, nàng rất muốn từ chối nhưng bởi vì thân phận của bà ta khiến nàng không thể không báo việc này cho bệ hạ, bậy giờ bệ hạ đã thể hiện thái độ nàng liền không cần do dự làm gì.

“Bệ hạ, ngài muốn gặp bà ta khi nào?”

Long này Long lầm vào trầm tư.

“Hai tuần sau đi.”

Dù sao cũng là đại diện của Thánh quốc có thể hiện tại không gặp người ta những cũng không thể vứt người ta ở đó cả tháng không gặp được, dù sao người ta cũng chủ động muốn gặp mặt.

Sau khi Linh Uyên rời đi Long đột nhiên hạ bút xuống, nhưng sau đó hắn lại cầm bút lên tiếp tục công việc.

Vừa rồi Long đột nhiên muốn đi ra ngoài một lúc, chỉ là cảm xúc lâm thời bộc phát ngay sau đó hắn cũng liền khống chế lại cảm xúc này. Trên bàn còn rất nhiều đồ đâu nếu hắn chạy ra ngoài không biết đến bao giờ mới xử lý được đống đồ này nữa.



Đương nhiên Long chỉ tạm thời hoạn ý nghĩ này lại, hắn cũng muốn ra ngoài xem xem một chút, cũng không thể suốt ngày ở trong vương cung đi.

Nếu vị hồng y giáo chủ kia biết sau khi nàng bị từ chối vì lý do bận bịu phải hai tuần sau mới có thể gặp mặt thì sễ chiều hôm đó người nàng muốn gặp lại chạy ra ngoài cung điện hoàng gia thì không biết nàng sẽ nghĩ như thế nào.

Long bước vào một nhà hàng gần nội thành, hắn chọn một vị trí trống bên cạnh tường thủy tinh, nhà hàng này có tường thủy tinh rất lớn từ bên trong có thể nhìn ra con đường sầm uất bên ngoài.

Ngồi tại vị trí này vừa thưởng thức đồ uống vừa có thể quan sát sự sầm uất của đô thị cảm giác rất tốt, đặc biệt là với Long nhìn thấy cảnh tượng này trong lòng hắn không khỏi dâng lên sự tự hào, những thứ trước mắt này chính là do hắn xây dựng lên. Nụ cười trên môi những người đi đường cũng là từ hắn mà ra thử nói chứng kiến những thứ này càng ngày càng phát triển lại do một tay mình làm ra ai không tự hào đi được.

Nở một nụ cười thỏa mãn Long cầm lên một quyển sách trên bàn, đây không phải sách hắn mang theo nó đã ở trên bàn kể từ lúc hắn tới đây, hẳn là do người trước để quên.

Vốn dĩ Long cũng không quá hứng thú với việc đọc sách vào lúc này nhưng khi hắn nhìn thấy chữ trên bìa ngoài của quyển sách lại khiến hắn nổi lên hứng thú.

“Kẻ thống trị!”

Long nhỏ giọng đọc lên tên của quyển sách.

Chỉ cần nhìn thấy tên của quyển sách thôi cũng khiến một quốc vương như Long bị thu hút.

Quả đúng là như vậy! Long sơ lược lướt qua nội dung của quyển sách chủ yếu nói về cách cai trị, khá giống với một quyển sách hắn từng đọc.

Chỉ có điều nội dung trong quyển sách lại rất khác với nội dụng cũng những quyển sách ở Trái Đất cũ.

Nội dung trong sách chủ yếu tập trung vào quý tộc cùng siêu phàm giả, nói về người dân khá ít chỉ lướt sơ qua Long cũng chỉ thấy được một chương nói về dân thường. Có lẽ do thế giới này tồn tại siêu phàm nên tư tưởng bên trong quyển sách này mới không hợp như vậy.

Trong lúc Long đang thưởng thức nội dung trong sách Tiền Phong ngồi gần đó nhìn thấy một nữ nhân đang đi về phía bàn của Long, hắn vội vã đứng dậy cảnh giác ngăn lại nữ nhân trước mặt.

Nữ nhân này thấy bị người ngăn lại đông lông mày nhíu chặt cho thấy nàng phi thường không vui, nhưng nàng vẫn nhịn xuống nghiêm giọng lên tiếng.

“Tiên sinh ngài đang cản đường của ta.”