Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 446: Đàm phán.




Chương 446: Đàm phán.

Bước xuống tàu đoàn ngoại giao của Quốc Hùng được người của Đế quốc chào đón, bất quá bởi vì lần này là một chuyến thăm không chính thức vì thế người đón bọn hắn chỉ là một tiểu nam tước quan chức của bộ ngoại giao cũng không có bất kỳ nghi thức ngoại giao chính thức nào.

Đương nhiên cũng vì thế đoàn ngoại giao cũng không chính thức gặp mặt hoàng đế của Đế quốc. Người tiếp đón Quốc Hùng chính là một người rất quen thuộc với bộ ngoại giao Nam Tinh hầu tước Vương Ngọc Đại.

Quốc Hùng không quá bất ngờ với việc gặp mặt Vương Ngọc Đại ở đây, theo một số tình báo hắn nhận được hiện tại Vương Ngọc Đại đang phụ trách toàn bộ mọi vấn đề với Nam Tinh. Thậm chí ông ta còn là người phụ trách gián điệp đang hoạt động trong Nam Tinh vì thế việc Vương Ngọc Đại trở thành đại diện đàm phán là điều đã được dự đoán trước.

Để người hiểu Nam Tinh nhất dẫn đầu đoàn đàm phán với Nam Tinh sẽ đảm bảo bọn hắn không bị hố.

Sau khi trải qua yến tiệc chào đón đoàn ngoại giao của Quốc Hùng cuối cùng bước vào công việc đàm phán.

Nội dung của cuộc đàm phán không gì khác chính là về cuộc chiến đang diễn ra, phía Nam Tinh yêu cầu một nửa lãnh thổ của Thái Nguyệt cùng với việc Đế quốc phải bồi thường c·hiến t·ranh một khoản tiền lên tới năm triệu đồng vàng, mặc dù thực tế Nam Tinh thậm chí còn chưa kiểm soát nổi phương bắc Thái Nguyệt.

Trong khi đó phía Đế quốc lại yêu cầu Nam Tinh dừng cuộc chiến mỗi bên rút về biên giới vốn có, thậm chí còn muốn Nam Tinh bồi thường c·hiến t·ranh cho Thái Nguyệt.



Đương nhiên cả hai bên đều biết những điều kiện này hai bên không thể chấp nhận, bất quá chỉ là vứt ra để thăm dò một chút đối phương mà thôi. Chỉ có điều toàn bộ lần đàm phán này không hề có sự xuất hiện của người Thái Nguyệt.

Buồn cười thay kẻ thù cùng đồng minh của Thái Nguyệt đều đang đàm phán về số phận của quốc gia này, trong khi ngay cả người Thái Nguyệt cũng không biết điều đó. Tựa như trong mắt của cả hai bên việc này không cần tới Thái Nguyệt đồng ý vậy, bọn hắn đang đàm phán phân chia quốc gia này nhưng lại không thèm nói với chủ nhân của nó một câu.

Đương nhiên hai bên cũng đều biết cuộc đàm phán này sẽ mất rất nhiều thời gian không phải thời gian ngắn liền có thể kết thúc, ít nhất theo dự kiến của Quốc Hùng bốn năm tháng là chuyện rất bình thường.

Còn với Vương Ngọc Đại ông ta cho rằng chỉ cần chờ thêm một tháng liền được, dù sao lúc đó cũng đã vào mùa mưa, ông ta cũng không tin Nam Tinh có đủ sức để thực hiện một cuộc viễn chinh vào mùa mưa.

Gián điệp tại Nam Tinh truyền tin về rằng sức t·ấn c·ông của q·uân đ·ội Nam Tinh đã không còn hung mãnh như trước, các tướng lĩnh của Đế quốc phán đoán rằng rất có thể Nam Tinh sau khi trải qua nhiều cuộc chiến đã không còn đủ sức để duy trì chiến đấu cho q·uân đ·ội nữa, rất có thể bọn hắn gặp phải vấn đề về cung ứng hậu cần.

Phải biết hình thức c·hiến t·ranh bằng hỏa khí yêu cần rất lớn về mặt hậu cần.

Có một số tướng lĩnh còn đề nghị rằng nhân cơ hội hậu cần của Nam Tinh gặp vấn đề mở đợt t·ấn c·ông thứ hai tin tưởng không có đạn để chiến đấu q·uân đ·ội Nam Tinh liền dễ dàng bị cầm xuống.



Để cường điệu chuyện này bọn hắn còn cho rằng nếu không hành động sớm để qua mùa mưa Nam Tinh liền có thể bổ sung lại hậu cần tới lúc đó liền không có cơ hội.

Đương nhiên những người có ý tưởng này chỉ là số ít, hiện tại hầu hết cao tầng của Đế quốc đều không muốn dính vào cuộc chiến với Nam Tinh nữa, ai biết Nam Tinh còn chuẩn bị gì ở sau. Đến lúc đó không biết còn phải mất bao nhiêu tài nguyên, hầu hết cao tầng Đế quốc đều cho rằng hiện tại lựa chọn ổn định phương bắc là điều tốt nhất, thậm chí vì chuyện này có thể thích hợp nhượng bộ một số lợi ích. Chỉ cần nó không đe dọa tới Đế quốc liền được.

Chính vì thế mới có cuộc đàm phán hiện tại, nếu không sợ rằng q·uân đ·ội hai nước có lẽ đã gặp nhau trên chiến trường một lần nữa.

Chính vì những lý do này cuộc đàm phán gần như rơi vào bế tắc ngay từ những ngày đầu tiên, cả hai đều có mục đích của riêng mình. Phía Đế quốc muốn chờ mùa mưa tới khi Nam Tinh không còn sức đánh nữa liền sẽ bắt đầu nhượng bộ lấy một ít chỗ tốt sau đó đồng ý hòa bình. Dù sao theo Đế quốc thấy Nam Tinh sẽ không để cuộc chiến này diễn ra quá lâu hơn nữa, phải biết trong nội bộ Nam Tinh hiện tại cũng đang rất loạn bọn hắn hẳn nên tập trung xử lý nội bộ mới đúng.

Còn phía Quốc Hùng bởi vì trước khi tới đã được thông báo rõ ràng về kế hoạch hắn cũng lựa chọn kéo dài thời gian, nhưng thời gian này là bốn năm tháng sau khi mùa mưa kết thúc vương quốc mở chiến dịch t·ấn c·ông mới đánh vào Thái Nguyệt, tới lúc đó Đế quốc không muốn cũng phải nhượng bộ nếu không lá chắn phía bắc của bọn hắn sẽ bị suy yếu.

Hai bên đều muốn kéo dài thời gian nhưng thời gian cả hai muốn kéo dài lại hoàn toàn khác nhau, bây giờ phải xem ai kiên nhẫn hơn mới được.

Cùng đi trong đoàn ngoại giao lần này không chỉ có các quan chức của bộ ngoại giao mà còn có cả quan chức của các bộ khác và không ít thương nhân, bọn hắn tới đây nhằm khảo sát tình hình kinh tế xã hội của Đế quốc đưa ra đánh giá chính xác nhất về tiềm lực của Đế quốc nhằm việc hỗ trợ định hình các chính sách ngoại giao với Đế quốc trong tương lai. Đương nhiên không thể nói công khai như vậy, vỏ bọc bên ngoài chính là tới khảo sát thị trường để đầu tư.



Mặc dù việc điều tra này tình báo chiến lược vẫn luôn trong bóng tối tiến hành, nhưng trong tối cũng có những giới hạn của trong tối cùng lắm chỉ có thể ă·n c·ắp một số tin tức nếu muốn tiến hành điều tra quy mô lớn mà không khiến Đế quốc để ý liền rất khó khăn.

Vì thế thay vì bí mật tiến hành điều tra quy mô rồi bị người phát hiện không bằng thẳng thắng với người ta ngoài sáng tiến hành việc này, hiện tại ngoại trừ cuộc đàm phán chính cũng có những cuộc đàm phán bên lề nhằm có thể thực hiện những cuộc điều tra trên.

Đơn giản mà nói Đế quốc ra lực, chuyên gia Nam Tinh sẽ đảm nhiệm công việc chủ yếu bọn hắn cũng sẽ giúp Đế quốc đào tạo một đoàn chuyên gia tương tự để trong tương lai Đế quốc có thể tự thực hiện những công việc này.

Đương nhiên Đế quốc cũng phải chi trả chi phí cho Nam Tinh, vấn đề là làm sao để thuyết phục Đế quốc rằng chuyện này sẽ không nguy hại cho Đế quốc. Đây là một vấn đề rất n·hạy c·ảm, muốn Đế quốc đồng ý không phải chuyện dễ dàng.

Kỳ thực phía Đế quốc cũng không hoàn toàn không có cơ hội, nhưng thứ Đế quốc muốn lớn lắm không chỉ đơn giản là hỗ trợ đào tạo chuyên gia. Thứ Đế quốc muốn là công nghệ đóng tàu, không chỉ là công nghệ đóng tàu hơi nước còn có cả công nghệ t·àu c·hiến. Công nghệ đóng t·àu c·hiến không nói Đế quốc còn muốn công nghệ sản xuất hải pháo trên t·àu c·hiến. Đương nhiên Đế quốc sẽ không lấy không bọn hắn sẽ thanh toán toàn bộ chi phí mua sắm những công nghệ này.

Chỉ cần Nam Tinh đáp ứng yêu cầu Đế quốc sẽ mở rộng toàn bộ thị trường cho Nam Tinh thậm chí còn có thể phối hợp bọn hắn tiến hành điều tra cặn kẽ.

Cuộc chiến này đã cho Đế quốc thấy được tương lai của hải quân thời đại của t·àu c·hiến bằng buồm đã sắp tàn lụi Đế quốc muốn nhanh chóng thu được những công nghệ t·àu c·hiến mới để có được lợi thế trên chiến trường.

Đương nhiên điều kiện như vậy không phải là một đoàn ngoại giao có thể đáp ứng, bọn hắn chỉ có thể cho Đế quốc một hứa hẹn sẽ trình bày chuyện này cho chính phủ còn có được hay không liền khó nói.

Phía Đế quốc cũng biết chuyện này rất trọng đại bọn hắn đã sẵn sàng xuất huyết để có được những công nghệ này cho dù hiện tại đang trong tình trạng c·hiến t·ranh với Thánh quốc đi chăng nữa.