Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 437:




Chương 437:

Giết!

Đoàng đoàng!

Tiếng la hét, tiếng súng vang vọng khắp nơi. Một lỗ hổng khổng lồ xuất hiện giữa tường thành pháo đài Địa Nguyên, binh lính của quân đoàn một đang cố gắng chống lấy hỏa lực của kẻ địch hòng chiếm lấy lỗ hổng.

Trên đ·ống đ·ổ n·át tường thành binh lính Thái Nguyệt vẫn không từ bỏ, bọn hắn dựa vào đ·ống đ·ổ n·át ở trên cao liên tục bắn phá xuống phía. Mặc dù tường thành đã sụp đổ nhưng đ·ống đ·ổ n·át này vẫn rất cao là vị trí cực kỳ lý tưởng để bắn phá xuống phía dưới, nếu chỉ là một đội quân bình thường phải hứng chịu hỏa lực từ trên cao xuống đặc biệt là hỏa lực từ súng chắc chắn sẽ gây ra t·hương v·ong thảm trọng cho phe t·ấn c·ông.

Nhưng q·uân đ·ội Nam Tinh lại khác, quân đoàn một đã vây thành hơn mười ngày rồi, trong thời gian đó quân đoàn một đã kéo vô số hầm hào xuống dưới chân tường thành. Có hào bảo vệ giúp t·hương v·ong của quân đoàn một chắc chắn ít hơn rất nhiều nếu so với một đợt công thành bình thường

Hơn nữa những bức tường thành này vẫn đang bị pháo kích liên tục, binh sĩ trên tường thành một khi không xuống liền có thể bị pháo binh tiêu diệt bất kỳ lúc nào. Nếu không phải lo lắng binh lính tiến vào lỗ hổng có khi khu vực xung quanh đã bị pháo kích. Không có cách trên thế giới này vẫn chưa từng tồn tại cái gọi là v·ũ k·hí chính xác.

Cho dù là như vậy lợi thế về v·ũ k·hí vẫn là có, súng máy cũng không phải để trưng, hỏa lực vẫn có thể áp chế phần nào kẻ thù ở đối diện.

Có chăng khó khăn duy nhất lúc này của quân đoàn một chính là con sông hộ thành ngay dưới chân tường thành.

Đây chính là vấn đề lớn nhất đối với quân đoàn một hiện nay, hào cũng chỉ có thể đào tới gần sông hộ thành.

May mắn nơi này chỉ là sông hộ thành được đào khu vực đất đai xung quanh khá khô ráo nếu là những vùng đất đầy nước ngầm như vậy quân đoàn một cũng chỉ có thể chịu khổ ngâm trong những con hào đây nước.



Nhưng đấy không phải vấn đề lớn nhất, vấn đề lớn nhất hiện tại là việc lấp sông hộ thành.

Hiện tại chỉ có một con đê nối với lỗ hổng duy nhất từ hai bên bờ sông được lấp, cho dù tường thành của Địa Nguyên nhiều nơi đã vỡ nát nhưng dưới sự chống cự quyết liệt của quân thủ thành việc lấp sống rất khó khăn.

Gần mười ngày qua quân đoàn một cũng chỉ có thể lấp được một đê sông sông, trong khi những con đê khác lại chưa thể kết nối được hai bờ sông, đã thế con đê này vẫn còn rất hẹp, mỗi lần chỉ đủ hai người di chuyển song song.

Bây giờ quân đoàn một đã phải hứng chịu hậu quả từ việc buôn bán v·ũ k·hí khắp nơi của cự đầu Nam Tinh, nếu chỉ là ma pháp bình thường hay cung tên đối phương hoàn toàn không thể gây khó khăn cho các binh sĩ vượt sông. Nhưng hiện tại bên kia là súng, không chỉ M1 mà còn có cả M1917, cho dù cố gắng áp chế như thế nào thì những khẩu súng đó vẫn tiếp tục khai hỏa.

Chỉ có một con đường hẹp duy nhất vượt sông đã thế cũng không bất kỳ thứ gì che chắn, các binh sĩ muốn vượt sông chỉ có thể sử dụng da thịt của mình chống lại sắt thép. Mặc dù vẫn có những binh sĩ thành công tiến vào lỗ hổng nhưng con số này vẫn quá nhỏ để có thể ảnh hưởng tới chiến cuộc.

Đoàng!

Khẩu súng trên tay nhả đạn trong ống ngắm của mình Dương Cương nhìn thấy được tên xạ thủ súng máy ngã xuống, khẩu M1917 đang nhả đạn cũng bị dừng lại ngay sau đó.

Nhưng rất nhanh lại có kẻ khác lập tức thay thế vị trí của tên xạ thủ súng máy, lần này đối phương đã chuyển mục tiêu nhằm vào xung quanh con đê xả đạn.

Cú xả đạn này ngay lập tức đã khiến bốn binh lính đang làm việc trên đê ngã xuống, trong khi đó các binh lính khác phía sau muốn tiến lên cứu người cũng không được vì bị một khẩu súng máy khác áp chế.

Thông qua ống ngắm Dương Cường cố gắng nhắm vào tên xạ thủ súng máy bóp cò, chỉ có điều lần này không mấy khả quan đạn bị chắn bởi bức tường đá đổ nát không thể bắn trúng đối phương.

“Đổi vị trí, nơi nay bị che khuất.”



Dương Cường nói với xạ thủ hỗ trợ của mình rồi hắn cầm lấy khẩu súng bắn tỉa rời khỏi vị trí vốn có tìm kiếm vị trí thuận lợi hơn.

Súng bắn tỉa Dương Cường sử dụng không còn là những khẩu súng PTR cồng kềnh được tạm thời trưng dụng nữa, thay vào đó là một loại súng bắn tỉa hạng nhẹ sử dụng đạn 7.62x54mmR rất phổ biến trong hệ súng Liên Xô.

Chỉ có điều khẩu súng này lại không phải là khẩu súng bắn tỉa nổi tiếng nào của Liên Xô hay thậm chí là phương tây cả, thay vào đó đây là một khẩu súng hoàn toàn mới được các kỹ sư của thế giới này thiết kế.

Đây chính là v·ũ k·hí cá nhân dành cho phàm nhân đầu tiên được thiết kế từ đầu đến cuối mà không phải là sửa chữa thay đổi từ v·ũ k·hí có sẵn.

Bởi vì súng chống tăng PTR là v·ũ k·hí bắn tỉa đầu tiên cho nên bề ngoài của khẩu súng bắn tỉa này chịu ảnh hưởng khá nhiều với PTR, cơ chế nạp đạn của khẩu súng cũng là từng viên một.

Thiết kế như vậy chủ yếu là để sử dụng xạ thủ chuyên nghiệp theo cách của phương tây nhưng lại không cần phải làm riêng ra một bộ tiêu chuẩn cùng dây chuyền sản xuất của phương tây mà vẫn sử dụng hệ tiểu chuẩn v·ũ k·hí cùng dây chuyền sản xuất của Liên Xô.

Long đã chịu đủ cái cảnh sử dụng hai tiểu chuẩn v·ũ k·hí khác nhau để trang bị cho q·uân đ·ội rồi, làm như vậy không khác nào tăng thêm áp lực cho hệ thống công nghiệp quân sự của hắn.

Không nói đâu xa khẩu phóng lựu MK19 của Mỹ đã khiến Long đau đầu vì phải sử dụng riêng một tiêu chuẩn cùng hệ thống dây chuyền khác gây ra xung đột khi sản xuất. Vì thế mà hiện tại viện v·ũ k·hí cũng đang nghiên cứu một khẩu súng phóng lựu mới đáp ứng được các yêu cầu giống khẩu MK19 mà sử dụng hệ tiêu chuẩn v·ũ k·hí của Liên Xô.

Long đã quyết định từ bây giờ v·ũ k·hí của mỗi quân chủng sẽ chỉ sử dụng một hệ thống giống như đơn bình thì của Liên Xô liền chỉ sử dụng v·ũ k·hí của Liên Xô, hay hải quân của Mỹ thì cũng chỉ sử dụng các t·àu c·hiến của Mỹ. Nếu trong hệ này không có v·ũ k·hí đáp ứng được nhu cầu vậy liền dựa trên các tiêu chuẩn sẵn có sản xuất ra v·ũ k·hí mới.



Không nói đâu xa các tàu hải quân hiện nay chính là từ sử dụng tiêu chuẩn của Mỹ để đóng mới nhưng những tàu này lại chưa từng xuất hiện trong biên chế hải quân của q·uân đ·ội Mỹ.

Mỗi thế giới đều có tình huống và yêu cầu khác nhau, không thể cứ rập khuôn theo các v·ũ k·hí sẵn có được làm như vậy không chỉ tiêu tốn tài nguyên mà hiệu quả chiến đấu cũng sẽ không cao. Vì thế mặc dù đi theo hệ tiêu chuẩn v·ũ k·hí của hai siêu cường nhưng những v·ũ k·hí mới được sản xuất đang dần tách biệt với những loại v·ũ k·hí từng xuất hiện ở Trái Đất.

Trở lại với chiến trường Dường Cường đã tìm được một vị trí khá lý tưởng có thể trực tiếp nhắm thẳng vào tên xa thủ súng máy.

Không chút do dự tên xạ thủ này dễ dàng bị hắn tiêu diệt, nhưng ngay sau đó một tấm thép lại được dựng lên ngay phía trước che chắn súng máy và nòng của khẩu súng lại tiếp tục nhả đạn.

Mẹ nó lũ chó này còn bao nhiều người nữa, tính đi tính lại Dương Cường đã xử lý sáu tên xạ thủ súng máy rồi, vậy mà vẫn còn kẻ có gan đảm nhiệm vị trí này ư? Lũ này không cần mạng nữa hả. Đã thể ngươi còn đặt tấm thép phía trước làm gì? Ngươi không nghĩ nhắm bắn sao?

“Khốn kiếp ai đó xử lý khẩu súng máy đi. Bắn tỉa đâu? Chúng mày cụt tay rồi hả!”

Súng máy vừa ngừng rồi lại bắn khiến rất nhiều binh sĩ tử thương, đại đội trưởng thật sự không nhịn được giận giữ hét lớn liên tục xỉ vả.

“Lão tử cụt tay rồi ngươi tới đây mà bắn.”

Dương Cường đương nhiên không chịu thua lên tiếng chửi lại, hắn chỉ là bắn tỉa hạng nhẹ chỉ xử lý được tên xạ thủ làm sao xử lý được khẩu súng kia. Ai ngờ được đối phương chơi lấp đầu người, một n·gười c·hết lại có một n·gười c·hết thay thế.

“Mẹ nó vô dụng!”

Đại đội trưởng không nhịn được hướng về phía Dương Cường chửi rủa.

“Đội trưởng bây giờ phải làm sao? Chúng ta cũng không thể đắp mạng của anh em lên được.”

Một trung đội trưởng bên cạnh lo lắng nói. Hôm nay đội của hắn đã mất sáu người nếu còn như thế này nữa sợ rằng đội của hắn sẽ tổn thất thảm trọng hơn.

Đại đội trưởng rơi vào trầm tư, nhiệm vụ của hắn là bắt lấy lỗ hổng, tạo một điểm tựa để q·uân đ·ội phía sau có thể theo vào. Nhưng hiện tại tổn thất đã phi thường lớn, nếu còn tiếp tục nữa sợ rằng đại đội của hắn sẽ tổn thất nặng nề.