Chương 415:
Boom!
Lại một t·àu c·hiến nổ tung, đạn xuyên giáp đâm thủng ma pháp phòng thủ rơi xuống boong tàu, một v·ụ n·ổ bùng lên trên boong xé nát lớp vỏ yếu ớt bằng gỗ bên ngoài cùng với những thủy thủ trên boong. Không dừng lại ở đó v·ụ n·ổ tiếp tục tiến vào trong khoang tàu phá hủy toàn bộ mọi thứ trong khoang và mang theo cả những thủy thủ bên trong khoang tàu.
Không chỉ như vậy sóng xung kích từ v·ụ n·ổ mạnh tới nỗi ngay cả những nơi v·ụ n·ổ không với tới cấu trúc của tàu cũng bị phá hủy, những vết rạn nứt thậm chí là đứt gãy lần lượt xuất hiện ở những nơi sóng xung kích đi qua cùng với đó là những cái xác nguyên vẹn không một v·ết t·hương ngoài da của các thủy thủ. Nhưng nếu mổ xẻ những cái xác này ra chắc chắn rất nhiều người sẽ sợ hãi bởi tất cả nội tạng bên trong đều đã dập nát.
Có lẽ chỉ có những siêu phàm giả ở xa trung tâm v·ụ n·ổ mới thoát khỏi thứ c·hết chóc này khi họ thi triển ma pháp phòng thủ lên người, còn những siêu phàm giả ở gần v·ụ n·ổ nhìn bề ngoài xác của bọn họ cũng giống như không có việc gì nhưng mũi cùng miệng của họ lại đang b·ốc k·hói giống như bị thiêu đốt từ bên trong vậy.
Sau v·ụ n·ổ con t·àu c·hiến tuyến vẫn sống sót, ít nhất nhìn từ bên ngoài nó vẫn còn nổi, và vẫn còn một số thủy thủ may mắn sống sót đang cố cứu tàu. Nhưng từ bên trong con tàu đang dần tự hủy hoại chính mình khi kết cấu của nó đã trở nên yếu ớt tới đáng thương.
Còn chưa kể những con sóng lớn đang liên tục vỗ vào tàu.
Rầm!
Chỉ với một cơn sóng vỗ vào lớp vỏ yếu ớt của tàu bị bong ra cùng với đó nước biển bắt đầu tràn vào khoang, mặc dù các thủy thủ đã rất cố gắng để cứu tàu nhưng cuối cùng vẫn phải chịu thua trước sức mạnh của tự nhiên. Những thủy thủ còn sống sót không còn cách nào khác phải nhảy xuống dòng nước lạnh bên dưới, cố gắng chống lấy những cơn sóng đập vào người để có thể bơi gần tới các t·àu c·hiến đồng minh. Tất cả chỉ với một mục đích duy nhất là không phải c·hết dưới vùng biển lạnh lẽo này.
Hứng lấy nước mưa đang rơi trên đầu, nhìn một thủy thủ lại một thủy thủ được vớt lên nhìn cơ thể bọn hắn run cầm cập khi ngâm trong giòng nước lạnh Phan Tốc Hải không thể không để những thủy thủ này trở vào trong khoang. Nhưng dù vậy trên boong tàu vẫn rất ồn áo, các thủy thủ đều đang làm nhiệm vụ của mình hòng cho soái hạm có thể tiếp tục tiến lên giữa những cơn sóng lớn và mưa boom bão đạn của kẻ thù.
Ồn ào là như vậy nhưng thủy chung lại không có bất kỳ âm thanh nào của pháo ma pháp bắn ra, các siêu phàm giả điều khiển pháo ma pháp đều đã vào vị trí của mình thậm chí pháo cũng đã sẵn sàng chỉ cần có lệnh liền có thể khoai hỏa. Chỉ có điều biểu cảm trên khuôn mặt bọn họ tất cả đều là biệt khuất, hiển nhiên rồi từ lúc cuộc chiến này diễn ra tới bây giờ bọn họ cũng không thể có một cơ hội bắn pháo trong khi đó lại phải liên tục nhìn các tàu phe mình b·ị b·ắn chìm không ai không biệt khuất.
“Khốn kiếp! Tại sao lại như vậy, ma pháp phòng thủ của chúng ta thậm chí có thể chống lại năm sáu phát bắn từ pháo ma pháp lại trở nên vô dụng trướng pháo của đối phương. Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Rõ ràng uy lực của pháo đối phương không thể nào một lần xuyên thủng ma pháp được.”
Đứng ở một bên hạm trưởng không nhịn được giận giữ nói. Không chỉ hắn rất nhiều người cũng không thể hiểu được rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.
Kỳ thực chuyện này phải nói đến tính chất của những loại ma pháp phòng thủ hiện nay, đặc biệt là những ma pháp phòng thủ được trang bị cho t·àu c·hiến.
Bởi vì hải chiến thứ duy nhất có thể huy h·iếp tới t·àu c·hiến là pháo ma pháp cùng hiệp sĩ rồng những mối nguy hiểm này đều có một đặc trưng là sử dụng ma pháp. Lửa của rồng hay đạn của pháo ma pháp về bản chất đều là năng lượng ma pháp, trong suốt hàng chục ngàn năm ma pháp phòng thủ luôn được nổ lực để phòng thủ phương pháp t·ấn c·ông sử dụng ma pháp này, các ma pháp phòng thủ đều làm rất tốt khả năng phân tán uy lực của ma pháp. Nhưng chính bởi vì chỉ tập trung vào việc phòng thủ năng lượng ma pháp khiến những loại ma pháp phòng thủ này lại không mạnh trong việc phòng thủ vật lý, nếu nói khả năng phòng thủ ma pháp là mười thì khả năng phòng thủ vật lý của ma pháp này cũng chỉ có ba. Vì thế khi đứng trước đạn pháo được thiết kế để xuyên giáp khả năng phòng thủ này liền coi như bỏ đi.
Điều này được các nhân viên kỹ thuật phát hiện sau nhiều trận chiến trước kia, đây là một tin tức rất quan trọng và đương nhiên Nam Tinh sẽ không tiết lộ với bất kỳ ai. Cũng không biết với hệ thống nghiên cứu hỗn loạn của thế giới này không biết đến bao giờ bọn hắn mới nhận ra vấn đề.
Còn bây giờ hạm đội của bọn hắn vẫn đang tiếp tục bị h·ành h·ạ bởi hạm đội Nam Tinh.
Nhìn từng tàu trong hạm đội của mình lần lượt b·ị b·ắn chìm trong lòng Phan Tốc Hải nóng lên, nhưng hắn lại không có cách nào hiệp sĩ rồng đều đã xuất động nhưng cũng không thể làm gì đối phương hắn không còn công cụ uy h·iếp tới đối phương nữa.
Tất cả những gì hắn có thể làm hiện tại là cầu nguyện hạm đội có thể chịu được và hạm đội đối phương cũng sẽ rút lui như lần trước.
Nhưng ngay lúc này một binh sĩ mang theo biểu cảm hoảng hốt chạy tới, nhìn thấy biểu cảm của người lính này trái tim Phan Tốc Hải không khỏi nhảy lên.
“Tướng quân không xong hạm đội vận tải bị t·ấn c·ông.”
Lời này vừa nói ra trái tim Phan Tốc Hải như bị bóp nghẹt.
“Ngươi nói cái gì? Làm sao có thể, hạm đội đối phương không phải đang ở trước mặt chúng ta sao?”
Nhìn thấy khuôn mặt như bị biến dạng của chỉ huy nhà mình binh lính không khỏi run rẩy nói.
“Bốn…bốn tàu của đối phương đột…đột nhiên xuất hiện sau lưng hạm đội.”
“Nhanh để hiệp sĩ rồng quay trở lại tiếp viện.”
Không kịp suy nghĩ tại sao t·àu c·hiến của đối phương lại xuất hiện sau lưng bây giờ hắn chỉ còn cách cử hiệp sĩ rồng tiếp viện. Mặc dù hạm đội vận tải không phải là quân của Đế quốc, nhưng nếu đội quân này mất hắn cũng không thoát tội được, để trấn an Giao Châu, Đế quốc thế nào cũng sẽ xử lý hắn.
“Còn nữa để hạm đội vận tải dùng tốc độ nhanh nhất tiến lên hội hợp với hạm đội, yêu cầu toàn bộ hạm đội duy trì tốc độ năm hải lý, chờ hội quân với hạm đội vận tải.”
“Chỉ huy nếu làm như vậy hạm đội chúng ta sẽ không thể phát huy toàn bộ chiến lực, hạm đội vận tải sẽ khiến chúng ta bị vướng bận.”
Hạm trưởng ở một bên nói.
Rầm!
Đột nhiên ngay lúc này lại một t·àu c·hiến tuyến nữa b·ị b·ắn trúng, t·iếng n·ổ lớn tới nỗi ngay cả Phan Tốc Hải cùng hạm trưởng cũng bị giật mình.
“Nhanh! Mau cứu người, nhanh lên.”
Hạm trưởng không kịp chờ đợi câu trả lời của Phan Tốc Hải đã lập tức phải chỉ huy tàu cứu những thủy thủ r·ơi x·uống b·iển.
Nhìn những đầu người đang vùng vẫy giữa những cơn sóng Phan Tốc Hải lòng như c·hết, hắn đã không biết phải làm gì để có thể cứu vãn hạm đội trong tình thế này nữa. Kẻ địch hoàn toàn áp đảo bọn hắn về mọi mặt, cho dù là số lượng t·àu c·hiến có nhiều hơn gấp bốn lần thì sao chứ, kẻ địch vẫn có thể từng chút một ăn mòn người.
Đây không còn là vấn đề chỉ huy sai lầm nữa, kẻ đích đã thuộc về một đẳng cấp khác. Nó giống như một phàm nhân đứng trước siêu phàm giả vậy cho dù ngươi có dùng bao nhiêu âm mưu thủ đoạn đi chăng nữa kết cục cuối cùng vẫn là bị đè c·hết như một con kiến không hơn không kém.
Bây giờ Phan Tốc Hải chỉ có thể mong rằng hắn có thể đem về càng nhiều tàu, càng nhiều người càng tốt. Hắn đã không mong đợi một chiến thắng trên biển nữa rồi, nếu muốn chiến thắng đối phương trong tình thế này có lẽ chỉ có thể mời pháp thánh ra mặt, cao cấp siêu phàm giả cũng không được. Hải chiến không phải là nơi vũ dũng của một người có thể làm nên chuyện.
Phan Tốc Hải không biết rằng tình thế hạm đội vận tải lúc này đã phi thường không xong, đội hình của hạm đội đã bị những tàu vận tải hoảng loạn phá vỡ, với một hạm đội lớn lên tới hơn hai trăm tàu việc phá vỡ đội hình di chuyển lung tung là một điều phi thường nguy hiểm, đặc biệt là khi những tàu này không có phương pháp liên lạc trong thời gian thực thì khả năng né tránh giữa các tàu là điều rất khó.
Toàn bộ vùng biển lúc này chính là một mớ hỗn độn, những đ·ám c·háy bốc lên giữa cơn mưa tầm tã, những xác tàu vẫn còn b·ốc c·háy đang dần bị những con sóng nhấn chìm, v·a c·hạm giữa các tàu vẫn đang liên tục xảy ra. Âm thanh hoảng sợ của các thủy thủ thậm chí đã lấn át cả tiếng pháo và tiếng gió, trên mặt biển lúc này không chỉ là mảnh vụn của những con tàu bị đắm mà còn là vô số đầu người đang cố vùng vẫy để có thể sống sót giữa đại dương.
Cứ mỗi giây trôi qua lại có vô số đầu người bị những cơn sóng nhấn chìm biến mất giữa lòng đại dương mênh mông, nhưng số đầu người xuất hiện trên mặt biển không hề có dấu hiệu giảm bớt mà còn đang có xu hướng tăng thêm.
Toàn bộ hạm đội hiện tại là một mớ hỗn độn không hơn không kém, thậm chí tổn thất do hạm đội Lệ Hải gây ra cũng không thể so sánh với chiến công của các trong hạm đội vận tải gây ra.
Vốn dĩ chỉ với bốn tàu muốn khiến hạm đội hơn hai trăm tàu này b·ị t·hương nặng cũng cần thời gian không ngắn, nhưng ai ngờ được hạm đội này lại kéo hông tới vậy.