Chương 410:
Tần gia là một gia tộc hầu tước quyền lực của phương nam, gia tộc này cũng là một trong những gia tộc âm mưu phản loạn.
Cũng giống như những gia tộc khác bởi vì kế hoạch này khiến Tần gia dồn gần như toàn bộ lực lượng q·uân đ·ội tư nhân của mình cho kế hoạch, chính vì thế sau khi q·uân đ·ội liên minh các quý tộc b·ị đ·ánh tan cũng đồng nghĩa với việc Tần gia đã không còn bao nhiêu q·uân đ·ội bảo vệ lãnh địa.
Thời điểm gia chủ Tần gia hay tin liên quân bị tiêu diệt, quân đoàn bốn bắt đầu tiến quân vào phía nam hắn đã hoảng loạn tập hợp toàn bộ q·uân đ·ội còn sót lại của gia tộc về thành chính, thậm chí gần như tất cả các tiểu quý tộc nhỏ trong lãnh địa Tần gia cũng bỏ chạy về thành chính, để lại một lãnh địa rộng lớn không người quản lý. Không còn người duy trì trật tự bản chất của nhân loại dần lộ diện, lãnh địa Tần gia hiện tại là một mớ hỗn loạn, t·rộm c·ắp g·iết người c·ướp c·ủa p·há h·oại bắt đầu xuất hiện tại các thị trấn trong lãnh địa.
Con người khi không có bất kỳ thứ gì kiểm soát đã bắt đầu để lộ ra cái bản ác của chính mình. Sự hỗn loạn ban đầu chỉ xuất hiện xung quanh những thành trấn, nhưng nó dần lan ra các làng mạc xung quanh.
Vốn dĩ nếu Tần gia không nhanh chóng thiết lập lại trật tự cũ của các vùng đất xung quanh sẽ có một cấu trúc cai trị khác xuất hiện một thời gian sau đó khi sự hỗn loạn dần đi đến hồi kết.
Đây là nhu cầu cần thiết của một xã hội quần cư bên trong một cấu trúc xã hội hỗn loạn sẽ có những trật tự nhỏ hơn tồn tại bên trong nó, ví dụ như những nhóm người hay những bang phái thống trị một khu vực. Những thế lực này sẽ liên tục cạnh tranh với nhau cho tới khi người chiến thắng cuối cùng xuất hiện, và một trật tự mới lớn hơn nữa sẽ lại xuất hiện trên vùng đất này.
Đương nhiên đó là khi không có một trật tự lớn hơn kiềm chế, hoặc không có sự can thiệp từ bên ngoài. Nhưng điều đó không thể xảy ra trong tình trạng này, lữ đoàn 423 thuộc quân đoàn bốn sau ba ngày đã tiến vào lãnh địa Tần gia.
Mặc dù là lực lượng mới thành lập nhưng quân đoàn bốn dù sao cũng là q·uân đ·ội chính quy, một đám trộm c·ướp ô hợp làm sao có thể chống lại bọn họ. Chỉ trong một thời gian ngắn trật tự đã được tái thiết lập trên vùng lãnh địa của Tần gia, may mắn sự hỗn loạn này kéo dài không lâu tổn thất trên lãnh địa không quá lớn.
Ngồi trên bộ sofa quý giá của mình Tần hầu tước khuôn mặt tiều tụy ánh mắt tràn đầy mệt mỏi cho thấy vị hầu tước này đã không nghỉ ngơi một thời gian.
“Lão gia xin ngài nghỉ ngơi một chút, ngài đã hai ngày không ngủ rồi.”
Ở một bên hầu tước phu nhân đặt trước mặt Tần hầu tước một tách trà lo lắng lên tiếng khuyên bảo.
Tần hầu tước từ khi nhận được tin tức quân đoàn bốn tiến xuống phía nam vị hầu tước già này đã trở nên như vậy.
Nhìn ánh mắt lo lắng của vợ mình Tần hầu tước mệt mỏi thở dài một hơi.
“Ta không sao! Ngươi cũng đã mệt mỏi rồi đi nghỉ ngơi đi.”
“Lão gia ta làm sao có thể yên tâm nghỉ ngơi được, ngài đã hai ngày rồi không nghỉ ngơi.”
Nghe vậy hầu tước phu nhân cười khổ nói. Hầu tước đang phải lo lắng cho tương lai của gia tộc hầu tước phu nhân như bà làm sao có thể yên tâm ngủ cho được.
“Lão gia, lão gia Tần Phi về rồi.”
Ngay lúc này quản gia của Tần Gia vội vã chạy vào phòng.
Nghe quản gia nói vậy cả Tần hầu tước cùng hầu tước phu nhân đều vội vã đứng dậy, trên khuôn mặt của hai người không kiên nhẫn nói.
“Mau để hắn vào!”
Tần hầu tước vừa nói xong một trung niên nam tử đã tiến vào phòng ngay sau đó.
“Lão gia, phu nhân!”
Trung niên nam tử ngay khi tiến vào liền hành lễ với hai người.
“Không cần hành lễ! Mọi chuyện thế nào rồi.”
Tần hầu tước rất vội vã còn chưa chào hỏi liền đã lên tiếng hỏi.
Nghe câu hỏi của Tần hầu tước Tần Phi buồn bã thở dài nhìn thái độ của Tần Phi trong lòng hai người thống trị của lãnh địa run lên, nhưng hai người vẫn không nói một lời dùng một ánh mắt chờ đợi nhìn hắn.
Tần phi thấy ánh mắt như đang cầu xin của hai vị chủ nhân nhà mình hắn không dám đối mặt với bọn họ quay đầu sang một bên nói.
“Công tước cùng các vị hầu tước đều từ chối hỗ trợ, q·uân đ·ội của bọn hắn đã không còn nhiều nữa chỉ riêng việc duy rì trật tự trong lãnh địa đã rất khó, bọn họ không còn đủ khả năng chi viện cho chúng ta nữa.”
Thư phòng trở nên yên lặng sau lời của Tần Phi, cả hầu tước cùng hầu tước phu nhân đều không nói một lời nhưng đôi mắt vô vọng cùng đôi bàn tay nắm chặt của họ đã cho thấy tâm tình hai người đang vô cùng tuyệt vọng.
“Ah! Khốn kiếp, lũ khốn đó, lũ khốn đó. Bọn hắn không biết bây giờ mới nên là thời điểm cần đoàn kết nhất sao? Nếu bị q·uân đ·ội hoàng gia đánh bại gia đình, quyền lực, lợi ích, địa vị, tất cả đều mất sạch. Thậm chí đến ả tính mạng cũng mất.”
Tần hầu tước giận dữ hét lớn, ông ta tiện tay cầm lấy tách trà trên bàn ném xuống nước trà cùng với mảnh vỡ văng tung tóe khắp mặt đất, thậm chí còn làm ướt cả quần áo của hai vị hầu tước.
Nhưng hai người đã không còn tâm tư quan tâm tới chuyện này nữa, việc bọn họ cần quan tâm lúc này là q·uân đ·ội hoàng gia đã tiến vào lãnh địa của bọn họ, và không lâu nữa thành trì nơi bọn họ đang ở sẽ bị q·uân đ·ội hoàng gia bao vây.
Nhưng dù vậy hiện tại vị hầu tước này đã không có bất kỳ cách nào để cứu vãn tình thế.
“Lão gia! Không bằng chúng ta đầu hàng q·uân đ·ội hoàng gia đi?”
Lúc này hầu tước phu nhân lên tiếng.
Tần hầu tước ngay lập tức nhìn về phía vợ mình, trong đội mắt ông ta tràn đầy phẫn nộ nói.
“Đầu hàng! Ngươi có biết nếu chúng ta đầu hàng sẽ xảy ra chuyện gì hay không? Lãnh địa của chúng ta, địa vị, tiền tài, lợi ích tất cả sẽ mất hết. Ngươi nghĩ đức vua sẽ không làm gì nếu chúng ta đầu hàng ư? Đừng quên chúng ta âm mưu phản loạn, điều không thể tha thứ với bất kỳ vị vua nào.”
Tần hầu tước không thể kiềm chế được hét thẳng vào mặt vợ mình, hai ngày không nghỉ ngơi cùng tuổi tác đã cao khiến vị hầu tước này thở dốc liên tục sau cơn phẫn nộ.
Hầu tước phu nhân không nói một lời hứng chịu trực diện cơn phẫn nộ của chồng cho tới khi ông không thể nói một lời nữa mới lên tiếng.
“Ít nhất chúng ta có thể bảo vệ được tính mạng gia tộc không phải sao?”
Lời này nói ra khiến Tần hầu tước đột nhiên cứng họng, ông ta không biết phải trả lời vợ mình thế nào.
Thấy vậy hầu tước phu nhân phù chồng mình ngồi xuống, nhẹ nhàng khuyên bảo.
“Lão gia tình huống hiên tại chúng ta đã không còn lựa chọn nữa. Cho dù sau đó Đế quốc có chiến thắng thì gia tộc của chúng ta có thể giữ được sao? Quân đội hoàng gia đã tới trước mặt. Đám người kia có thể chờ Đế quốc chiến thắng, nhưng chúng ta không thể chờ được nữa. Không bằng trước tiên cứ đầu hàng giữ lại gia tộc sau này có thể tính tiếp. Chỉ cần gia tộc còn đó, tước vị quyền lợi hay tài sản đều có thể lấy lại được. Nhưng nếu gia tộc bị hủy diệt rồi tước vị hay quyền lợi thì có ích gì!”
Tần hầu tước nghe vậy trong đôi mắt vẫn tồn lại cơn phẫn nộ nhưng lại không nói một lời, hai bàn tay ông ta đã nắm chặt.
Đúng lúc này một hiệp sĩ vội vã chạy vào hoảng hốt báo cáo.
“Đại nhân, q·uân đ·ội hoàng gia xuất hiện ở cổng thành bắc.”
Nghe vậy mọi người trong phòng đều hoảng hốt, Tần hầu tước đứng bật dậy nói.
“Nhanh chuẩn bị chiến đấu.”
Nói rồi chờ hiệp sĩ rời đi Tần hầu tước nhìn sang Tần Phi nói.
“Ngươi hãy tới gặp tướng quân của q·uân đ·ội hoàng gia một chuyến. Chỉ cần bảo vệ được gia tộc bất kỳ điều kiện nào đều có thể.”
Mặc dù không cam tâm nhưng Tần hầu tước cũng hiểu đây không phải là lúc dành cho tình cảm.
“Lão gia yên tâm ta sẽ làm hết sức.”
Nhận lệnh Tần Phi ngay lập tức rời đi, không để tốn thêm chút thời gian nào nữa.