Chương 350: Kế hoạch năm năm.
Vài ngày sau Long và Hoàng Thông Bảo đã gặp mặt.
Cuộc gặp mặt kỳ thực không hề suôn sẻ như dự đoán, lão già này thái độ rất mập mờ cho dù Long có nói thế nào, có hứa hẹn thế nào lão cũng chỉ ỡm ờ trả lời cho qua chuyện.
Việc này khiến Long suýt nữa đã đánh mất kiên nhẫn với lão, cuối cùng không còn cách nào khác Long chỉ đành tống lão lên phương bắc để cho ba lão già kia xử lý.
Hoàng Thông Bảo cũng rất phối hợp, suốt toàn bộ quá trình lão không yêu cầu, cũng không thể hiện bất kỳ thái độ chống lại nào, lão tựa như một chiếc lá vô lực trôi theo dòng nữa trước sự an bài của số phận vậy.
Việc này khiến Long thực sự không hiểu nổi rốt cuộc chuyện gì xảy ra với lão.
Kỳ thực Long có điều không biết đối với Hoàng Thông Bảo làm việc cho Long hay làm việc cho bá tước Đỗ Duy đều như nhau, chỉ là thoát khỏi tay người này rơi vào tay người khác mà thôi.
Vì thế ông ta không có bất kỳ hứng thú nào với cái việc thề nguyện trung thành suốt đời gì đó, cai ngục mới này muốn ông ta nghiên cứu thứ gì thì ông ta nghiên cứu thứ đó ông ta cũng không quan tâm mình có muốn nghiên cứu thứ này hay không. Đối với ông ta chỉ cần có thể tiếp tục nghiên cứu ma pháp là được.
Thế là chuyện này cứ như vậy kết thúc, Hoàng Thông Bảo được đưa tới phòng thí nghiệm ở phương bắc cũng với những người trong tổ chức của mình.
Nhưng rất nhanh sau đó Hoàng Thông Bảo nhận ra rằng ông ta đã sai, khi tới phòng thí nghiệm những gì ông ta nhận được không phải là một nhiệm vụ nghiên cứu ma pháp hay gì đó mà là một buổi học bổ túc.
Đúng vậy một khóa học bổ túc dành riêng cho Hoàng Thông Bảo, lần đầu tiên Hoàng Thông Bảo được tiếp xúc với một cấu trúc kiến thức mới một cách bài bản cụ thể như vậy. Hệ thống kiến thức có một sự thống nhất toàn diện về mọi mặt, không giống như sự hỗn loạn trước đây khi rất nhiều trường phái học thuật sử dụng các hệ thống đo lường tính toán khác nhau khiến cho những người học tập phải mất rất nhiều thời gian mới có thể hiểu được những còn số được đưa ra.
Không những vậy Hoàng Thông Bảo cũng phát hiện những đồng bạn cùng tổ chức với mình vậy mà không bị hạn chế tự do, hơn nữa các nghiên cứu của bọn hắn đều do chính bọn hắn tự đề xuất. Đương nhiên lão cũng biết những nghiên cứu này phải được một hội đồng thông qua mới được cấp kinh phí nghiên cứu. Còn phân bổ kinh phí như thế nào lại là chuyện của phòng nghiên cứu.
Đối với Hoàng Thông Bảo nơi này quả thật là một thiên đường dành cho những người như ông ta.
Trong khi Hoàng Thông Bảo đang phải học bổ túc kiến thức thì Long cùng hệ thống đầu não của hắn cũng đang phải làm việc cật lực xây dựng cho kế hoạch năm năm lần đầu tiên.
Không sai chính là kế hoạch năm năm.
Để phát triển một quốc gia từ con số không trở thành một quốc gia có trình độ công nghiệp hóa cao chỉ trong một thời gian ngắn thì cần có một kế hoạch đầy đủ và chi tiết. Nếu để cho nền kinh tế tự vận hành không biết đến khi nào mới hoàn thành công nghiệp hóa.
Giống như cách người Liên Xô đã làm khi họ đi sau các nước tư bản tới gần một trăm năm nhưng chỉ với mười năm nỗ lực họ đã thành công bắt kịp sự tiến bộ của các nước tư bản. Ít nhất là về các ngành công nghiệp nặng.
Đương nhiên Long sẽ không sử dụng kế hoạch năm năm của Liên Xô, hay sao chép một phần của kế hoạch đó, đơn giản bởi vì tình huống của Nam Tinh hiện tại khác xa so với tình huống của Liên Xô trước khi triển khai kế hoạch.
Không nói đâu xa, chỉ riêng việc Liên Xô đã có nền tảng công nghiệp trước đó cùng với sự phát triển công nghiệp của các nước tư bản chủ nghĩa cùng thời điểm đã khác xa so với một quốc gia và một thế giới không có bất kỳ khái niệm về công nghiệp, khoa học nào ngay lúc này.
Còn chưa nói đến tình hình chính trị trong nước khi Liên Xô đã thống nhất về tư tưởng chính trị thì hiện tại Nam Tinh lại đang chia rẽ sâu sắc về chính trị.
Trận doanh của hai phe đang thể hiện rất rõ ràng, phe quý tộc cũ và phe cải cách do Long dẫn đầu. Vấn đề là tình hình thế giới hiện tại lại không cho phép Long xử lý phe quý tộc cũ mặc cho hắn đang là người chiếm thế thượng phong trong cuộc chiến này.
Thành ra Long không thể huy động toàn bộ nguồn lực quốc gia cho một cuộc cách mạng công nghiệp đủ lớn.
Còn chưa kể Nam Tinh chỉ là một vương quốc có diện tích hạn chế, không phải là một quốc gia có diện tích khổng lồ từ tây sang đông như Liên Xô.
Diện tích khổng lồ của quốc gia một lý do cực kỳ quan trọng khiến Liên Xô có thể thành công thực hiện công nghiệp hóa trong thời gian ngắn như vậy trong khi vẫn phải chịu sự kìm kẹp của các quốc gia tư bản. Nó cung cấp cho Liên Xô một nguồn tài nguyên dồi dào và một nguồn nhân lực, một thị trường đủ lớn để hấp thu các sản phẩm công nghiệp này.
Nếu kế hoạch này diễn ra ở một quốc gia nào khác tại phương tây Long có thể đảm bảo quốc gia đấy sẽ c·hết bất đắc kỳ tử. May ra có Hoa Kỳ có đủ điều kiện để thực hiện kế hoạch như vậy, đương nhiên Hoa Kỳ không cần thiết phải thực hiện kế hoạch đó.
Nhìn lại Nam Tinh thì rất khác, một diện tích bị hạn chế đồng nghĩa với tài nguyên và thị trường cũng rất hạn chế. Nếu chỉ thực hiện kế hoạch theo kiểu Liên Xô như vậy Long có thể tìm một chỗ chôn mình được rồi.
Chính vì hoàn cảnh này Long phải tìm kiếm một đường ra khác, để cho dù sau khi trở mặt với toàn thế giới hắn vẫn có cơ sở tiếp tục đảm bảo cho sự tồn tại của mình.
Phải nói thật hoàn cảnh của Long thực sự rất khó khăn, ngoại trừ lợi thế đi trước về kỹ thuật ra hắn cũng không có thêm bất kỳ lợi thế nào khác. Nếu hắn sở hữu một mảnh đất chỉ cần bằng phần phía tây của nước Nga thôi hắn có thể tự tin khuếch trương lợi thế này thành một quả cầu tuyết không người có thể ngăn cản.
Đáng tiếc!
Long cũng không thể ngồi chờ từng bước cho cuộc cách mạng công nghiệp như ở các nước tư bản, nếu làm như vậy không biết cho tới khi hắn c·hết có thể đi ra khỏi hệ sao này không cũng là một vấn đề.
Nếu không có quốc gia quy hoạch quản lý, tới bao giờ mới tích lũy đủ tư bản cho một cuộc cách mạng công nghiệp. Long không tưởng tưởng nổi, nó quá lâu đối với hắn.
Tóm lại tình hình hiện tại của vương quốc chính là như thế.
Chia rẽ về chính trị với phe quý tộc cũ và phe cải cách, hơn nữa còn là chia rẽ về mặt lãnh thổ khi các quý tộc sở hữu lãnh địa chắc chắn sẽ không phối hợp với Long thực hiện kế hoạch của hắn. Long chỉ có thể thi hành kế hoạch của mình trong lãnh địa hoàng gia, muốn phóng xạ kế hoạch này tới lãnh địa của các quý tộc là điều rất khó. Còn chưa kể phe quan lại quý tộc cũ cũng sẽ không dễ dàng để hắn thi hành kế hoạch này, bọn hắn chắn chắn sẽ cản tay Long.
Đây là vấn đề khó nhất thời điểm hiện tại, cũng là vấn đề không thể giải quyết triệt để. Nếu Long quyết tâm giải quyết triệt để vấn đề này trong thời gian ngắn như vậy hắn cũng sẽ phải đối đầu với toàn bộ quý tộc trên thế giới.
Vấn đề thứ hai chính là thiếu thốn nhân tài trầm trọng, phần lớn dân số quốc gia mù chữ sẽ cản trở tốc độ của quá trình công nghiệp hóa, không có một nguồn nhân lực đủ chất lượng liền đừng mơ mông tới công nghiệp hóa quốc gia.
Vấn đề thứ ba chính là tài nguyên, không giống như Liên Xô có nguồn tài nguyên gần khổng lồ từ lãnh thổ rộng lớn của mình, nguồn tài nguyên của vương quốc bị giới hạn rất lớn trong lãnh thổ nhỏ bé này. Không có tài nguyên như vậy cũng đừng mơ tới cái gì công nghiệp hóa.
Vấn đề cuối cùng chính là thế giới này không có bất kỳ khái niệm nào về kinh tế, khoa học hay công nghiệp, toàn bộ thế giới giống như một trang giấy trắng vậy chờ đợi Long đi viết lên nó về các khái niệm mới.
Tình huống chính là như vậy đấy, đừng nghĩ có chút kỹ thuật thì muốn làm gì thì làm mấy cái thứ cầm kỹ thuật về rồi lợi dụng ưu thế v·ũ k·hí vớ vẩn gì đó trong thời gian ngắn công nghiệp hóa.
Đừng mơ tưởng hão huyền, cách mạng công nghiệp thay đổi bản chất của nền kinh tế nó không còn phụ thuộc vào các trang trại đồn điền rộng lớn vốn là đặc quyệt của giai cấp quý tộc nữa. Nó yêu cầu giải phóng sức lao động nô lệ. Nhu cầu về công nhân có trình độ sẽ ngày càng lớn, đồng nghĩa với việc phải tiến hành phổ cập giáo dục.
Nhìn xem thay đổi cấu trúc kinh tế không còn phụ thuộc vào trang trại, đồn điền, đất đai vốn là lợi thế lớn nhất của các quý tộc. Giải phóng nô lệ, giáo dục toàn dân tất cả những thứ này đều đụng chạm tới lợi ích cốt lõi của giới quý tộc.
Nói thật đám quý tộc kia không liên hợp lại làm thịt ngươi mới là chuyện lạ. Ngươi sẽ chống đỡ trong bao lâu đây, một vùng lãnh thổ nhỏ bé không có tài nguyên không có con người cho dù v·ũ k·hí có tối tân như thế nào cũng sẽ bị mài c·hết.
Long không ghét quý tộc, nếu không phải hệ thống này là kẻ thù thiên nhiên của hệ thống xã hội mới hắn cũng không quá quan tâm.
Dựa trên những điều kiện đó sau bốn tháng làm việc không biết ngày đêm, một bản kế hoạch dày một nghìn một trăm trang đã được soạn thảo hoàn tất. Bản kế hoạch năm năm đầu tiên.