Chương 344:
Nhìn Long tiến vào phòng an toàn Đức Bình mới an tâm rời khỏi cửa hầm.
“Tập hợp tất cả cận vệ tới cung điện trung tâm. Chúng ta sẽ chào đón những vị khách này.”
Đức Bình ra lệnh.
Quân cận vệ đều phải phân ra bốn phía bảo vệ cung điện hoàng gia, vì thế tại cửa nam cũng không được bố trí toàn bộ lực lượng của cận vệ, hơn nữa sức mạnh phòng thủ kỳ thực đều được bố trí xung quanh cung điện trung tâm.
Nhận được lệnh của Đức Bình những người xung quanh lập tức rời đi.
Kỳ thực ngay khi tiếng súng vang lên phần lớn quân cận vệ đều đã rút về cung điện trung tâm, nếu không phải lo lắng những khu vực khác có thể xảy ra chuyện nói không chừng xung quanh đã không còn một bóng lính.
Khác với những phương hướng khác, quân cận vệ ở hướng cổng nam hiện đang lâm vào khổ chiến. Bọn hắn đang nỗ lực sử dụng v·ũ k·hí trên tay mình ngăn chặn kẻ câm nhập.
Những kẻ xâm nhập hiện tại đều đang phải chạy bộ, ngựa của bọn hắn vừa rồi đã bị một đội cận vệ xử lý. Trong khi bọn hắn đang phi nước đại muốn bằng tốc độ nhanh nhất tiếp cận cung điện trung tâm.
Nhưng ai ngờ được đối phương phản ứng quá nhanh, các điểm gác trên đoạn đường này đã nhanh chóng phản ứng sử dụng v·ũ k·hí có sẵn trên người xử lý đám ngựa của bọn hắn.
Hiện tại những kẻ xâm nhập này cũng chỉ có cách chạy bộ tới cung điện trung tâm, suốt quãng đường này ngoại trừ mất ngựa ra bọn hắn không chịu thêm bất kỳ tổn thất nào cả, các chốt phòng thủ dễ dàng bị bọn hắn bóc không chút năng lực phản kháng.
Có điều càng tiến sâu bọn hắn càng nhận ra chống cự ngày càng quyết liệt, hỏa lực từ các chốt phòng thủ càng lúc càng mạnh khiến bọn hắn phải tiêu hao nhiều hơn nếu muốn nhanh chóng đột phá.
Bọn hắn không có nhiều thời gian, bằng mọi giá phải xong việc nhanh nhất có thể trước khi quân thủ thành bên ngoài kịp phản ứng.
“Rẽ phái phía trước chỉ cần đi thẳng là chúng ta có thể tới được cung điện trung tâm.”
Người dẫn đường đi đầu hét lớn, thông báo cho những người phía sau.
Nhưng hắn còn chưa kịp nói xong một loạt mưa ánh sáng bắn tới đánh lên ma pháp phòng thủ của hắn.
May mắn hắn luôn cảnh giác ma pháp phòng thủ đều gia cố lên mức cao nhất, nhưng dù vậy hắn vẫn cảm nhận được áp lực không nhỏ từ những phát đạn này.
Tiếp tục tập trung vào ma pháp phòng thủ che chắn cho những người phía sau tiến lên, đồng đội sau lưng không để hắn thất vọng một hỏa cầu bay thẳng về phía chốt phòng thủ, nổ lớn vang lên chiếu sáng cả khu vực.
Vốn tưởng rằng đã nhổ được chốt phòng thủ phía trước, nhưng ai ngờ được gần như ngay lập tức hỏa lực lại tiếp tục ập xuống. Lần này thậm chí có cả súng phóng lựu tham gia.
Bom bom bom!
Không kịp chuẩn bị liên tiếp ba v·ụ n·ổ nuốt chửng người đi đầu, may mắn trong những quả đạn phóng lựu này không có đạn ma pháp vì thế mặc dù có chút chật vật, ma pháp phòng thủ cũng suýt bị xuyên thủng nhưng vị đại hiệp sĩ này dưới sự bảo vệ của áo giáp vẫn giữ lại được mạng của mình.
“Đội trưởng.”
Những người đi sau thấy vậy nhanh chóng tiến lên che chắn cho vị đội trưởng của bọn hắn..
Chốt phòng thủ phía trước vẫn tiếp tục xả đạn, mặc cho kẻ thù đang càng lúc càng tới gần.
Sở dĩ bọn hắn có thể sống sót trước ma pháp của những vị cao cấp siêu phàm giả, bởi vì chốt phòng thủ của bọn hắn là một lô cốt được bao bọc bởi bê tông cốt thép có thể phần nào chống lại được sức mạnh từ ma pháp. Dựa vào ánh sáng từ hỏa cầu thuật cùng chút ánh sáng từ tia lửa của súng ta nhìn ra được lô cốt này đã bị tạc hủy một bộ phận, may mắn hỏa cầu chỉ có uy lực, khả năng xuyên giáp không quá mạnh hơn nữa lại không nhắm trúng lỗ châu mai khiến cho lo cốt vẫn thành công bảo vệ những binh sĩ trú bên trong.
Đột đột đột!
“Đạn đâu, cần thêm đạn!”
Vừa bóp cò xạ thủ chính vừa hét, trước mặt hắn khẩu DSHK đang mở hết hỏa lực, hòng ngăn chặn bước tiến của đối phương.
Bên cạnh hắn đồng đội cũng đang bật hết hỏa lực từ khẩu phóng lựu MK14.
Hắn vừa mới nói hết lời dưới chân nổi lên một làn sương, toàn bộ sàn nhà bắt đầu đóng băng. Những người bên trong không nhận ra điều này bọn hắn vẫn tiếp tục bóp cò hòng áp chế kẻ địch phía trước.
Nhưng rất nhanh sau đó cảm giác lạnh lẽo bắt đầu lan tràn trong toàn lô cốt khiến những người bên trong mới chú ý.
Nhưng tất cả đã muộn, dày của bọn hắn đã bị đóng băng không thể di chuyển, bọn hắn cũng cảm nhận được bắp chân của mình đang dần bị đóng băng.
“Nhanh rời khỏi đây.”
Vị đội trưởng thấy vậy lập tức ra lệnh cho các đội viên của mình, nói xong hắn trước tiên tháo dày của mình ra dùng chân trần muốn chạy ra ngoài.
Đôi chân của đội trưởng vừa đặt xuống sàn hắn liền không chó chút cảm giác nào, sàn nhà đã quá lạnh, hắn vừa mới bước xuống bước thứ ba người đội trưởng liền phát hiện chân của mình không thể động đậy được nữa, hắn đang dần mất đi cảm giác với bàn chân.
Những người phía sau cũng không thoát khỏi tình cảnh tương tự, hai chân của bọn hắn đều bị dính chặt trên mặt đất không thể di chuyển.
Khuôn mặt của những binh lính này đã vô cùng sợ hãi, bọn hắn cảm nhận được cơ thể mình đang dần bị đông cứng, biểu cảm trên mặt cho thấy bọn hắn đã nghĩ tới kết cục của mình.
Rất nhanh những người lính này cùng với nỗi sợ hãi của bọn hắn đều bị đóng băng tại chỗ, cùng với v·ũ k·hí của bọn hắn.
Rút kinh nghiệm từ hỏa cầu khi không thể phá hủy lô cốt những kẻ xâm nhập lựa chọn ma pháp đóng băng nhắm vào lô cốt.
Loại ma pháp này nếu chiến đấu tại dã ngoại rất khó để đạt được tác dụng nhưng nó lại rất hiệu quả để ép kẻ rời khỏi vị trí ẩn nấp của mình.
Ai ngờ được ma pháp này khi đối phó với phàm nhân lại mang tới hiệu quả tốt như vậy.
Những kẻ xâm nhập không quan tâm tới hiệu quả ma pháp, bọn hắn trực tiếp vượt qua lô cốt hướng thẳng về phía cung điện trung tâm chạy đi.
Lúc này cung điện trung tâm toàn bộ quân cận vệ đã tiến vào vị trí chiến đấu, xung quanh cung điện trung tâm có tới tám lô cốt được xây dựng bằng bê tông cốt thép. Bên trong đã chật người hỏa thần đã được bố trí sẵn bên trong cùng với một băng đạn nhiều gấp đôi băng đạn thông thường.
Siêu phàm giả đã đặt tay lên cò súng chỉ cần chờ kẻ địch xuất hiện.
Trên bầu trời pháo sáng đã được đốt lên chiếu sáng toàn bộ cung điện hoàng gia. Xung quanh cung điện trung tâm không có bất kỳ vật che chắn nào đủ vững chắc, vì thế chỉ cần là người muốn t·ấn c·ông cung điện hoàng gia như vậy liền phải chấp nhận bị hỏa lực tẩy lễ.
Đặc biệt nơi này tất cả đều là v·ũ k·hí chống siêu phàm giả, công sự phòng thủ xây dựng ở đây chưa bao giờ suy tính tới việc chống lại phàm nhân t·ấn c·ông.
Nhìn pháo sáng trên trời Đức Bình buồn bực nghĩ.
Nếu có đèn pha công suất lớn ở đây liền tốt, ông ta cũng không phải chưa từng thấy đèn pha, các doanh trại cùng quân xưởng đều được trang bị đèn pha để bảo vệ an ninh vào buổi đêm
Có điều vương cung hiện tại lại vẫn chưa trang bị thứ này, cuối cùng chỉ có thể sử dụng pháo sáng.
Lúc này bóng dáng của kẻ xâm nhập đã xuất hiện, không chút do dự Đức Bình ra lệnh nổ súng.
Đột đột đột!
Toàn bộ khu vực phía trước bị cơn mưa sắt thép cày xới, bởi vì đều là đạn xuyên giáp khiến cho sức p·há h·oại càng lớn hơn bình thường.
Những kẻ xâm nhập mặc dù dự đoán được sức chống cự sẽ phi thường kinh khủng nhưng bọn hắn không ngờ tới lại kinh khủng tới mức này.
Cao cấp siêu phàm giả đi trước mở đường trong thoáng chốc hứng chịu toàn bộ lượng hỏa lực phía trước.
Cho dù hắn có là siêu phàm giả cao cấp đi chăng nữa cũng không thoát được số mệnh.
Những người đi sau thấy vậy hoảng loạn chia ra tìm nơi ẩn nấp. Hỏa lực kinh khủng như vậy ma pháp phòng thủ của bọn hắn sợ không chịu được bao lâu.
Nhưng nơi này có thứ gì chống lại đống đạn xuyên giáp hạng nặng được sao? Một người nấp sau gốc cây, muốn dùng gốc cây để che chắn nhưng dưới sức mạnh của đạn xuyên giáp 20mm cùng 12.7mm gốc cây này dễ dàng bị bẻ gãy cùng với đó là người nó đang che chắn. Nó còn hiệu quả hơn cả rìu dùng để chặt cây, chỉ cần vài phát đạn trúng đích là được, đáng tiếc khu vườn được chăm sóc tỉ mỉ này lại tiếp tục bị hủy hoại bởi một cuộc chiến nữa.