Chương 343: Phòng an toàn.
Mặc dù chỉ là cổng phụ nhưng nơi này lúc nào cũng có người canh gác. Hiện tại đang có ba binh sĩ gác đêm tại đây, để phục vụ cho việc canh gác xuyên ngày đêm bên cảnh cổng cũng được xây thêm một chòi canh bằng gỗ giúp lính canh có thể tạm thời thay phiên nghỉ ngơi.
Lúc này hai người lính đang đeo trên người AK cả người đung đưa trái phải quan sát con đường phía trước, thi thoảng bọn hắn còn quay sang nói chuyện với người ngồi trong chòi canh xem như một cách g·iết thời gian.
Nhìn qua thật không giống hình ảnh lính gác nghiêm túc chút nào phải không. Kỳ thực đây mới là chuyện bình thường của lính gác, còn những lính gác đứng nghiêm cả ngày không di chuyển kia chỉ là làm biểu tưởng thôi. Làm như vậy đối với người lính yêu cầu tố chất cơ thể rất cao, không phải ai cũng có thể dễ dàng làm được vì thế thông thường canh gác như hiện tại mới đúng.
Trong lúc đang trò chuyện đột nhiên ba người nghe được tiếng vó ngựa dồn dập đang hướng về phía này tới, bọn hắn lập tức cảnh giác lên hai tay đặt lên cò súng mở khóa an toàn hướng nóng súng về phía bóng đêm phía trước.
Xung quanh nơi này có rất nhiều đuốc, nhưng cuối cùng ánh sáng của lửa cũng có hạn không thể chiếu tới nơi âm thanh phát ra.
Nhưng dù vậy cuối cùng vẫn có những bóng dáng mờ ảo xuất hiện trong tầm mắt ba người lính canh, bọn hắn lập tức hét lớn.
“Ai ở đó, dừng lại ngay lập tức! Nơi này là vương cung.”
Nhưng những lời của hắn vừa kết thúc cũng là lúc những bóng dáng mờ ảo phía trước xuất hiện.
Tất cả đều cưỡi ngựa phi nước đại lao thẳng tới, ba lính canh không chút do dự bóp cò súng.
Bọn hắn còn chưa kịp nổ súng một loạt pháo không khí đã bắn tới thổi bay hai người lính canh giữ bên ngoài.
Đột đột đột!
Nhưng pháo không khí lại chỉ p·há h·oại chòi canh bằng gỗ không trực tiếp g·iết c·hết binh lính trong chòi canh vì thế người lính này có thể thành công bóp cò bắn phá.
Mặc dù mấy phát đạn như vậy chưa chắc đã đánh trúng kẻ địch, cũng không thể gây nguy hiểm cho siêu phàm giả nhưng như vậy cũng quá đủ rồi.
Cho dù ở thời hiện đại tại những nơi ô nhiễm tiếng ồn nghiêm trọng thì tiếng súng cũng vô cùng nổi bật, dễ nghe và dễ phân biệt thì thử hỏi tại một thời điểm về đêm như bây giờ ở một nơi đến cả xe cộ cũng không có thì tiếng súng liên tiếp sẽ nổi bật tới mức nào.
Có lẽ người duy nhất lúc này không nghe được tiếng súng là Long, bởi vì hắn đang làm việc trong thư phòng của mình, nơi này cách âm khá tốt hơn nữa còn một khoảng cách để tới cổng nam nên hắn vẫn đang phải xử lý đống tài liệu trên bàn mà không biết ngoài kia có người muốn tới g·iết hắn.
Bất quá tiếng súng lại khiến quân cận vệ trong vương cung lập tức có phản ứng.
Cộc cộc!
Tiếng gõ cửa vang lên, nhưng còn chưa kịp để Long cho phép tiến vào Tiền Phong đã ngay lập tức đẩy cửa ra đi vào. Long còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra Tiền Phong đã vội vã lên tiếng.
“Bệ hạ có kẻ t·ấn c·ông cung điện hoàng gia.”
Mặc dù chưa xác định có thật sự là kẻ t·ấn c·ông hay không nhưng an toàn là trên hết, hơn nữa nếu chỉ là súng c·ướp cò như vậy cũng chỉ nên có một tiếng súng mà thôi, nhưng ở đây lại là ba tiếng súng liên tiếp.
Long nghe vậy nhíu mày muốn hỏi, nhưng ngay lúc này bởi vì cửa phòng đã mở đột nhiên lại có tiếng súng liên tiếp vang lên. Hiển nhiên quân cận vệ đang giao chiến với kẻ xâm nhập.
“Bệ hạ để đảm bảo an toàn, xin ngài di dời tới phòng an toàn.”
Tiền Phong nói.
Phòng an toàn là một cấu trúc vừa được xây dựng trong cung điện hoàng gia, nơi này được bảo vệ bởi một lớp bê trông cốt thép dày cả mét bên ngoài, bên trong còn có cả một lớp thép cán đồng nhất hơn nửa mét, đã vậy toàn bộ phòng an toàn còn được thiết kế một ma pháp phòng thủ có thể chống lại công kích của một siêu phàm giả cao cấp trong hơn năm giờ. Bên trong còn có đồ ăn thức uống đủ để sống trong năm ngày, hoàn toàn đủ thời gian để q·uân đ·ội bên ngoài có thể phản ứng.
Bởi vì hành động á·m s·át tiên vương cùng với việc trước kia bị á·m s·át Long cũng rất lo lắng cho tính mạng của mình, vì thế ngay khi kiểm soát Kim Lăng hắn quyết định xây dựng phòng an toàn này trong trường hợp quân cận vệ không thể ngăn cản kẻ địch. Ai mà ngờ được hắn lại phải sử dụng tới phòng an toàn sớm như vậy.
Bọn hắn không rời khỏi cung điện hoàng gia mà đi xuống tầng một cung điện, ở đây các cận vệ đã chờ sẵn, dưới sàn nhà một tấm thảm dày đã bị xốc lên lộ ra một cửa ngầm đủ cho hai người cùng lúc đi vào.
Tiền Phong cùng hai cận vệ dẫn đầu đi xuống trước, nhưng Long không vội đi vào mà nhìn Đức Bình ở một bên lo lắng hỏi.
“Bình thúc ngươi có nắm chắc.”
Long biết nếu kẻ tới muốn đánh vào cung điện hoàng gia, như vậy một siêu phàm giả cao cấp là không đủ, ít nhất nếu đối phương không có trên ba người chắc chắn không có tự tin này.
Cho dù Đức Binh có là một cao cấp siêu phàm giả hàng đầu, một mình đối mặt với ba kẻ địch cũng chỉ có đường chất.
Kỳ thực Long cũng không phải không tin tưởng quân cận vệ, dù sao hắn biết trong cung điện hoàng gia này bố trí bao nhiêu v·ũ k·hí chống siêu phàm giả, cho dù hai ba chục cao cấp siêu phàm giả cùng lúc t·ấn c·ông vương cung quân cận vệ cũng có tự tin gây cho bọn hắn tổn thất nặng nề.
Còn nếu nhiều hơn vậy thì không biết, hơn nữa nhiều cao cấp siêu phàm giả xuất hiện trong thành Kim Lăng như vậy phía tình báo không biết được vậy bọn hắn cũng không cần tồn tại nữa.
Chỉ có điều cái gì cũng có vạn nhất, vạn nhất thực sự có nhiều cao cấp siêu phàm giả như vậy đâu.
Đức Bình thấy Long lo lắng cho mình, liền mỉm cười trấn an.
“Bệ hạ yên tâm, quân cận vệ cũng không phải bùn nhão. Thần sẽ cho những kẻ phạm thượng kia biết bọn hắn đã phạm phải sai lầm khủng kh·iếp như thế nào.”
Thấy Đức Bình tự tin như vậy Long vươn tay vỗ vai Đức Bình nói.
“Ta tin tưởng ngài.”
Nói xong Long cũng bước chân đi xuống dưới mật đạo.
Dưới mật đạo không hề thiếu thốn ánh sáng, ngược lại bên dưới rất sáng.
Ánh sáng không phải tới từ đèn đuốc mà là ngọc ma pháp chiếu sáng, toàn bộ hành lang đều treo đầy cầu ma pháp chiêu sáng như vậy, khiến cho chỉ vừa mới tiến vào mật đạo Long cũng có thể thấy mục tiêu của mình.
Cuối hành lang là một cánh cửa sắt lớn hình tròn, giống như cửa sắt của kho chứa vàng.
Cánh cửa này rất nặng, nó dày tới hơn hai mét, nặng tới ba tấn bên ngoài còn khắc chi chít ma văn. Hiện tại cũng không có cái gì máy móc trợ lực vì thế muốn mở cánh cửa này đều phải dựa vào sức người, cũng chỉ có siêu phàm giả mới đủ sức mở được cánh cửa. Hơn nữa còn là hiệp sĩ những người có tố chất thân thể vượt trội so với pháp sư.
Tại đây cũng chỉ có Tiền Phong đủ thực lực để một mình mở cánh cửa này ra, còn hiện tại có ba người đang thao tác mở cửa bọn hắn chỉ là siêu phàm giả học đồ.
Không có cách mặc dù hiện tại Long có không ít siêu phàm giả, nhưng những người xung quanh hắn lại phải là những người hắn tin tưởng nhất đáng tiếc những người như vậy cũng chỉ mới đạt được đẳng cấp học đồ.
Còn những người đã đạt tới đẳng cấp siêu phàm giả chính thức hiện tại vẫn còn phải trải qua sàng lọc.
Long tới nơi cánh cửa cũng đã được mở ra, hắn không chút do dự bước vào trong, cả Tiền Phong cùng đội cận vệ của Long cũng vào trong. Từ bên trong này bọn hắn có thể kích hoạt ma pháp phòng ngự.
Chính vì thế ngoại trừ đồ ăn cũng thức uống bên ngoài còn có cả một kho ngọc ma pháp để cung cấp ma năng cho ma pháp trận. Dù sao muốn chống đỡ siêu phàm giả cao cấp t·ấn c·ông trong thời gian dài cũng không thể chỉ dựa vào các siêu phàm giả học đồ.