Chương 338: Vào thành.
Mặc dù Cồ Lâm Biên không nhận được tin tức về hành động của hai thế lực quý tộc phương tây và phương nam, nhưng Phùng Cương lại khác ngay khi những lực lượng này biến mất khỏi lãnh địa của các vị công tước tin tức này đã tới tai hắn.
Bất quá bởi vì Phùng Cương lại đang ở phía nam chỉ đạo xây dựng tỉnh Sóc Lâm khiến cho việc báo tin của hắn cho Long chậm hơn rất nhiều.
Hiện tại trên bàn làm việc của Long chỉ là báo cáo về sự biến mất của siêu phàm giả cao cấp nhà Phương công tước.
Tình báo chiến lược vẫn đang cố gắng tìm kiếm tung tích của vị siêu phàm giả này.
Chuyện này không thể đùa được, siêu phàm giả cao cấp sở hữu chiến lực rất mạnh nếu để đối phương nằm ngoài tầm mắt không biết đối phương sẽ gây ra chuyện gì đáng sợ hơn đâu.
Long cùng Cồ Lâm Biên không biết rằng những người hắn đang tìm chỉ cách thành Kim Lăng không tới năm kilomet. Bọn hắn ở ngoài này chờ đợi người đưa mình vào thành Kim Lăng.
Những vị cao cấp siêu phàm giả này có thể ở ngoài tường thành hoạt động tùy ý, nhưng nếu muốn bước chân vào trong thành như vậy bọn hắn không có cách nào thoát khỏi kiểm tra của lính canh.
Ngọc cảm ứng luôn treo trên cổng thành, chỉ cần bọn hắn tiếp cận ngọc sẽ ngay lập tức có phản ứng, cho dù có là cao cấp siêu phàm giả không thể thoát khỏi ngọc cảm ứng.
Chờ đợi hai ngày bên ngoài thành Kim Lăng nhưng tình báo chiến lược vẫn không thể tìm được bọn hắn, cho tới khi bọn hắn hội quân với hai thế lực còn lại người dẫn đường cuối cùng cũng xuất hiện.
Thành Kim Lăng từ khi Long lên ngôi đã không còn giới nghiêm vào ban đêm, chủ yếu là để tiện cho các công nhân và đội xây dựng có thể ra vào. Hiện tại xung quanh thành Kim Lăng có rất nhiều công trình xây dựng, chủ yếu đều là các nhà máy sản xuất từ các thương đoàn phương bắc.
Là nơi hưởng lợi sớm nhất từ cách mạng công nghiệp, bọn người này biết rằng hành động thông minh nhất chính là Long đi đâu bọn hắn đi theo đó. Chỉ cần như vậy thôi đức vua chắc chắn sẽ không để bọn hắn phải thất vọng.
Huống chi Kim Lăng là thủ đô của vương quốc, cũng là nơi phồn hoa nhất vương quốc cho dù trong c·hiến t·ranh Kim Lăng cũng không bị tàn phá, đại hoàng tử đã có một quyết định đúng đắn khi từ bỏ Kim Lăng. Hắn đã thành công bảo vệ hòn ngọc quý của vương quốc khỏi c·hiến t·ranh tàn phá.
Mặc dù đã vào đêm nhưng cổng thành vẫn có người qua lại, đương nhiên không thể so sánh được với ban ngày nhưng số lượng này vẫn nhiều hơn không ít so với trước đây.
Chủ yếu đều là những công nhân xây dựng, hoặc công nhân nhà máy làm thêm giờ.
Lúc này đoàn người đã tới gần cổng thành Kim Lăng, các vị cao cấp siêu phàm giả đại nhân đều liếc nhìn ngọc cảm ứng treo một bên cổng. Quả cầu này hiện tại phát ra ánh sang nhạt, hiển nhiên có siêu phàm giả đang ở gần.
Nhưng nếu bọn hắn tới gần ánh sáng này sẽ tăng cường không ít.
Cổng thành hiện tại cũng chỉ có ba người lính canh giữ, tất cả đều đeo AK trên vai. Bọn hắn cận thận quan sát từng người đi vào thành.
“Giết người rồi, g·iết người rồi.”
Đột nhiên một tiếng hét thê lương vang vọng toàn bộ màn đêm thu hút sự chú ý của toàn bộ mọi người, ngay cả ba người lính canh gác dưới cổng thành cũng bị thu hút.
Để lại một người tiếp tục canh giữ, hai người còn lại chạy về hướng tiếng hét vang lên, trên tường thành cũng có binh lính chạy xuống hướng về phía tiếng hét chạy đi.
Những người đang vào thành cũng vì chuyện này mà trở nên xao động khiến người lính phải lên tiếng trấn an, để bọn hắn nhanh chóng vào thành.
Lúc này khoảng cách các siêu phàm giả với khu vực cảm ứng của ngọc ma pháp đã vô cùng gần, chỉ cần thêm vài bước chân nữa bọn hắn sẽ đi vào vùng cảm ứng của ngọc ma pháp.
Đột nhiên một người gần cổng không cẩn thận va vào người lính khiến hắn ngã sấp xuống, thấy vậy người dẫn đường vội vã ra hiệu cho khách hàng của mình nhanh chóng đi tới.
Các siêu phàm giả tăng nhanh cước bộ muốn vượt qua cổng thành nhanh nhất có thể, nếu không phải sợ chạy sẽ khiến người chú ý bọn hắn đã trực tiếp bỏ chạy chứ không phải bước từng bước như thế này.
Ngay khi bọn hắn bước vào ngọc cảm ứng cũng đã sáng lên, nhưng người lính đang ngã không hề chú ý tới ánh sáng biến đối.
Tại một bên người đẩy ngã hắn vừa cố ý dùng lưng che đi ánh sáng từ ngọc ma pháp, vừa đỡ hắn dậy hỏi han, miệng người này nói một cách liên tục trên mặt còn thể hiện sự sỡ hãi tột độ. Một số người xung quanh cũng như vô tình hay cố ý quây lại sau lưng người lính che đinh ánh sáng của ngọc cảm ứng trên miệng bọn hắn cũng liên tục hỏi han.
Người lính còn tưởng rằng những người này quan tâm mình vì thế còn khách khí cảm tạ vài câu, hắn không biết rằng sau những tấm lưng kia có một đoàn người đang vượt qua cổng thành mà hắn không hề hay biết.
Những người bao quanh người lính này rất biết kiểm soát tình hình, chỉ cần người lính này có dấu hiệu nhìn về hướng ngọc cảm ứng lập tức sẽ có người tiến lên thu hút sự chú ý của hắn.
Cho tới khi những người cần chú ý đã rời khỏi phạm vi cảm ứng của ngọc, ánh sáng từ viên ngọc đã yếu đi trông thấy mặc dù vậy đám người này vẫn chưa vội tán đi tiếp tục trò chuyện với người lính này một lúc.
Nhìn cổng thành phía sau lưng những người sở hữu vũ lực cao nhất vương quốc này không khỏi thở dài một hơi. Đi theo người dẫn đường bọn hắn biến mất trong bóng đêm của thành Kim Lăng.
May mắn bởi vì vào ban đêm số lượng lính canh có hạn, nếu là ban ngày phương pháp đó liền không có cơ hội.
Những người này không biết rằng ngay khi bọn hắn xuất hiện trước cổng thành có những ánh mắt đã nhìn chằm chằm bọn hắn.
Tầng hai của một ngôi nhà gần cổng thành một ánh mắt thông qua khe cửa sổ nhìn những vị khách không mời biến mất trong màn đêm của tòa thành, rồi hắn lại nhìn về phía quả cầu cảm ứng đã không còn phát sáng bên cạnh cổng thành khe cửa chậm rãi khép lại.
Vừa ăn sáng vừa nghe báo cáo là một thói quen của Long, công việc của hắn thật sự quá nhiều cần phải tận dụng mọi thời gian rảnh.
Ngồi trong căn phòng xa hoa Long vừa cố gắng nhét đầy cái bao tử của mình vừa nghe Linh Uyên đứng một bên báo cáo, Linh Tuyền đứng bên cạnh sẵn sàng hỗ trợ Long bất kỳ lúc nào.
Nói là nhét đầy bao tử bởi vì Long cũng không tập trưng vào bữa ăn, hiện tại trong đầu hắn là đống công việc Linh Uyên đang báo cáo.
Lúc này đột nhiên Tiền Phong từ bên ngoài tiến vào.
“Bệ hạ Cồ Lâm Biên cầu kiến.”
“Để hắn vào!”
Long vẫn tiếp tục nhai bánh mỳ trên tay vừa nói, Linh Uyên nghe vậy cũng dừng lại công việc của mình đứng sang một bên chờ đợi.
Rất nhanh Cồ Lâm Biên đã đi vào, hắn hành lễ với Long không để Long lên tiếng trước hắn đã nói trước.
“Bệ hạ tối ngày hôm qua có bốn vị cao cấp siêu phàm giả bí mật tiến vào thành Kim Lăng. Điều tra ban đầu bốn người trong đó là người của các vị công tước.”
Lời này của Cồ Lâm Biên khiến Long hơi khựng lại đôi mắt hắn híp chặt như một lưỡi kiếm sắc hỏi.
“Bọn hắn tới đây làm gì vậy?”
“Cái này…”
Cồ Lâm Biên do dự, hắn không biết trả lời câu hỏi của Long như thế nào.
Long cũng biết muốn điều tra mục đích của đám người này với năng lực hiện nay của tình báo chiến lực thực sự rất khó.
“Theo dõi sát bọn hắn. Ngươi chú ý một chút thời gian gần đây có thêm lực lượng nào xuất hiện trong thành hay không?”
Long lên tiếng dặn dò.
Sau khi Cồ Lâm Biên rời đi, Long gọi Tiền Phong vào nói.
“Nói với Đức Bình để ông ấy điều đặc nhiệm ma pháp vào cung. Thời gian tới ngươi tăng cường an ninh cung cung điện hoàng gia.”
Mặc dù không biết lý do những kẻ này tiến vào thành Kim Lăng vì điều gì. Nhưng hắn có một cảm giác những kẻ này đến đây là vì hắn.