Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 335: Hành động (2)




Chương 335: Hành động (2)

Sau khi rời khỏi phòng thí nghiệm cả hai người đã xuất hiện trước đ·ám c·háy.

Mọi người xung quanh đang cố gắng d·ập l·ửa, các pháp sư cố gắng sử dụng nước để dập tắt ngọn lửa này nhưng tất cả đều vô dụng, sau khi đám lửa bị dập tắt không hiểu sao ngay sau đó lửa lại bùng lên rất nhanh. Nhìn xung quanh có không ít người đang nằm la liệt trên đất ôm lấy hai mắt hét lên đau đớn, thậm chí một số người đang cố gắng d·ập l·ửa thì ngã quỵ xuống đất.

Bá tước niệm lên một chú ngữ, một dòng nước bị kéo lên từ miệng giếng bên cạnh, dòng nước này tựa như không bị trọng lực ảnh hưởng dưới sự điều khiển của bá tước bay về hướng đ·ám c·háy.

Quả thật đ·ám c·háy đã bị dập tắt, nhưng chỉ một lúc sau lửa lại tiếp tục bùng lên.

Thấy cảnh này cả hai người đều nhíu chặt lông mày, ngay cả Hoàng Thông Bảo cũng không hiểu.

Mọi người ở đây không biết rằng photpho trắng có thể b·ốc c·háy ngay khi tiếp xúc với không khí, và đương nhiên thứ này có thể khiến mắt bị mù.

“Ah ah!”

Lúc này có một người bị ngọn lửa dính lên, người này hét lớn lăn lộn trên đất rất muốn dập tắt ngọn lửa trên người mình, những người xung quanh cũng chạy tới giúp đỡ. Nhưng không hiểu sao ngọn lửa càng lúc càng lớn, một số người thậm chí còn tiếp tục bị ngọn lửa lây lên người.

Cho dù cố gắng thế nào cũng không ai có thể dập tắt ngọn lửa khủng kh·iếp đó, cho tới cuối cùng trên mặt đất cũng chỉ còn mấy bộ thi thệ cháy đen.

“Tất cả dừng chữa cháy, di tản toàn bộ mọi người khỏi phủ.”

Thấy cảnh này bá tước lập tức quyết định di tản, hiện tại không thể khống chế đ·ám c·háy này tốt để đảm bảo an toàn tốt nhất nên di tản mọi người khỏi phủ rồi tìm cách. Dù sao trong phủ này đều là người làm không hề có nô lệ, nếu bọn họ b·ị t·hương bá tước cũng phải bồi thường không nhỏ cho họ, đặc biệt là các siêu phàm giả tiền bồi thường sẽ càng cao hơn.

Quay sang Hoàng Thông Bảo bên cạnh, bá tước lên tiếng hỏi.

“Ngươi thấy thế nào?”

“Ta không biết, có lẽ ngài nên thử những cách khác. Nếu không được vậy thì phong tỏa đ·ám c·háy lại, chờ nó đốt hết mọi thứ nó sẽ tự tắt.”



Hoàng Thông Bảo trả lời, ông ta cũng không biết nên làm thế nào để dập tắt đ·ám c·háy này. Cách tốt nhất hiện tại chính là c·ách l·y đ·ám c·háy, đến khi nó không còn gì để đốt nó sẽ tự tắt.

Đây là một tính chất của lửa được nghiên cứu ra, vì thế chỉ cần là lửa không thể dập được các siêu phàm giả lại lựa chọn trò này, phương pháp này thi thoảng cũng có tác dụng để đối phó với các pháp sư chuyên dùng lửa.

Ngay sau đó người hầu trong phủ bắt đầu di tản, không chỉ vậy bọn hắn còn cố gắng mang đi những đồ vật quý giá trong phủ, bảo vệ chúng khỏi ngọn lửa đang bùng cháy kia.

Phùng!

Đột nhiên lúc này không một tiếng động một ngọn l·ửa b·ùng l·ên từ căn phòng tầng hai trên dinh thự chính, trong chốc lát thế lửa đã lan khắp hành lang tầng hai khiến những người hầu bên trong vội vã bỏ trốn.

Thấy cảnh này khuôn mặt của bá tước tối sầm lại, thế lửa lan cũng quá nhanh bọn hắn còn chưa kịp có động tác lửa đã lan nhanh như vậy.

“Nhanh! Không cần quan tâm đồ đạc trong nhà tất cả rời khỏi đây.”

Nói xong bá tước cũng dẫn đầu rời khỏi dinh thự, Hoàng Thông Bảo cũng đi theo sau bên cạnh ông ta luôn có người canh giữ.

Lính tuần tra của thành Đại An cũng đã tới khi thấy ánh lửa bốc lên từ nhà bá tước đại nhân, bọn họ vội vã tiến vào hỗ trợ d·ập l·ửa.

Xung quanh dinh thự bá tước cũng đều là các nhà quyền quý, thấy dinh thự bá tước b·ốc c·háy dữ dội bọn họ cũng vội vã cử người hầu trong nhà mình tới hỗ trợ d·ập l·ửa.

Bá tước không rời đi quá xa dinh thự mà ở ngay bên cạnh chỉ đạo mọi người, là chủ nhà đương nhiên trong chuyện này bá tước có quyền uy tuyệt đối.

Trong khi đó Hoàng Thông Bảo lại bị hộ vệ của bá tước dẫn đi, tránh ánh mắt của mọi người.

Mặc dù chuyện Hoàng Thông Bảo bị giam lỏng trong phủ bá tước là bí mật công khai trong thành Đại An nhưng dù sao bá tước cũng phải biết điều một chút, để ông ta công khai ở bên cạnh như vậy trong khi gặp các vị quý tộc khác cũng không hải chuyện hay ho gì vì thế Hoàng Thông Bảo bị hộ vệ của ông ta dẫn đi.

Bọn họ không biết rằng tất cả hành động của mình đều bị một ánh mắt trong đám đông theo dõi. Gia Tú cầm trên tay bức chân dung nhìn Hoàng Thông Bảo đang bị đám hộ vệ dẫn đi lại nhìn xuống bức chân dung trên tay.

Sau đó hắn ghé sang người bên cạnh nhỏ giọng nói.



“Chính là ông ta.”

Người bên cạnh nghe vậy gật đầu lui lại biến mất khỏi đám đông. Ngay sau đó những bước chân của Hoàng Thông Bảo cùng đám hộ vệ hộ tống hắn đều bị những ánh mắt như vô tình như cố ý nhằm vào.

Lên một chiếc xe ngựa của phủ bá tước đã được chuẩn bị sẵn bốn hộ vệ hộ tống hướng về phía ngoài thành chạy đi.

Nhưng khi xe ngựa còn chưa kịp lăn bánh đầu của hộ vệ đánh xe như bị một thứ nặng ngàn cân đánh trúng vỡ nát thành từng mảnh, những mảnh não người b·ị b·ắn ra xung quanh rơi trên xuống trên người những hộ vệ khác.

Còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra hai người nữa cũng chịu một kết cục không mấy tốt đẹp, một người đầu cũng nát bấy, còn một người thì bị trái tim cùng một phần cơ thể bị thổi bay chỉ để lại một lỗ máu vô cùng đáng sợ.

Người cuối cùng còn sống bây giờ mới giật mình tỉnh lại, ma pháp phòng ngự của hắn được kích hoạt, hắn muốn há miệng hộ to lên có tập kích. Nhưng một người không biết từ lúc nào đã xuất hiện sau lưng hắn, trên tay phải cầm một thứ dài bị một lớp vải bao trùm lấy toàn thân đâm tới lưng hộ vệ.

Dưới sự bảo vệ của ma pháp lớp vải bị chặn lại bên ngoài, nhưng cú đâm vẫn tiếp tục, một ánh sáng nóng đỏ xuất hiện đầu lớp vải, ngay sau đó một lưỡi kiếm nhiệt đâm thủng lớp vải, dưới sức nóng của lưỡi kiếm nhiệt ma pháp phòng thủ được cấu trúc một cách vội vã b·ị đ·âm thủng ngay lập tức.

Không chút huyền niệm lưỡi kiếm nhiệt xuyên thủng trái tim hộ vệ cuối cùng, không có máu chảy ra bởi vì tất cả đã bốc hơi dưới sức nóng của lưỡi kiếm.

Rút thanh kiếm ra người này ngay lập tức ngồi lên xe vị trí mã phu dùng roi thúc xe ngựa chạy như điên về phía ngoài thành.

Tới lúc này những người gần đó mới có phản ứng, hét lên báo động cho mọi người, có một số siêu phàm giả muốn thi triển ma pháp đuổi theo xe ngựa nhưng sau đó lại có kết cục tương tự như ba hộ vệ trước đó.

Bá tước đã cùng với những người khác chỉ đạo d·ập l·ửa cũng nghe thấy tiếng hét của mọi người xung quanh liền quay đầu lại, ông ta thấy xe ngựa gia tộc nhà mình đang bị một người lạ điều khiển liền biết chuyện không hay muốn quay đầu đuổi theo.

Trong lòng ông ta Hoàng Thông Bảo vô cùng quan trọng, ông ta có thể mất bất kỳ người nào nhưng không thể mất Hoàng Thông Bảo.

Gia cố ma pháp trên hai chân bá tước phóng về hướng xe ngựa đang rời đi, những người cản đường đều bị ma pháp phòng thủ trên người của ông ta đẩy ra.



Là cao cấp siêu phàm giả tốc độ ông ta cực nhanh, thậm chí đã vượt qua tốc độ của xe ngựa, với tốc độ này không mất bao lâu nữa ông ta sẽ đuổi kịp xe ngựa.

Nhưng ngay lúc đó hai bên đường hai v·ụ n·ổ lớn bùng lên nuốt chửng vị bá tước vào bên trong cùng với những người gần đó.

Bụi đất vùi lấp mất một phần con đường, tiếng rên rỉ đau đớn vang lên khắp nơi. Khu vực xung quanh vốn đã hỗn loạn bởi v·ụ c·háy bây giờ lại trở nên hỗn loạn hơn.

Tận dụng thời gian này xe ngựa nhanh chóng biến mất vào bóng đêm của thành Đại An.

Lúc này giữa đ·ống đ·ổ n·át bá tước Đỗ Duy đẩy đống đất đá trên người mình ra, bụi đất khiến ông ta liên tục ho khan, các hộ vệ vội vã chạy tới muốn kiểm tra sức khỏe của chủ nhân nhưng bị bá tước đẩy ra.

Trong đôi mắt ông ta tràn ngập lửa giận ra lệnh.

“Mau, báo cho thành vệ quân tra xét toàn thành. Bằng mọi giá phải bắt lão già kia lại cho ta.”

Lúc này xe ngựa đã tiến vào một ngõ nhỏ vắng lặng, người đánh xe dừng lại mở cửa xe ngựa ra thấy Hoàng Thông Bảo đang ngồi bình tĩnh bên trong liền nói.

“Thông Bảo tiên sinh ta nhân ủy thác của người tới đây cứu ngài. Mong ngài phối hợp.”

Từ đầu đến cuối Hoàng Thông Bảo không hề biết về kế hoạch này, cho tới bây giờ ông ta mới biết mình bị người nhắm tới.

Nhưng Hoàng Thông Bảo không có ý định chống cự, vào tay người nào liền cũng giống nhau có cần phải chống cự sao.

Ngược lại cái kế hoạch giải cứu này của bọn hắn lại khiến Hoàng Thông Bảo hứng thú, đặc biệt là đ·ám c·háy nước không thể dập tắt kia.

Kỳ thực kế hoạch của Gia Tú rất đơn giản. Với thực lực của bọn họ không thể nào đánh vào phủ bá tước giải cứu Hoàng Thông Bảo vì thế hắn quyết định để bá tước tự dẫn người ra.

Và từ đó đ·ám c·háy bằng photphot xuất hiện.

Vốn dĩ Gia Tú muốn chờ Hoàng Thông Bảo rời đi một khoảng cách mới ra tay, nhưng nhân số của bọn hắn có hạn không thể bố trí khắp nơi được trong khi đối phương lại dùng xe ngựa.

Cũng không thể để bọn hắn đuổi theo xe ngựa tới vị trí phù hợp mới t·ấn c·ông đi, như vậy khá nào lạy ông tôi ở bụi này. Vì thế Gia Tú không còn cách nào khác ngoài việc phải ra tay ngay lúc đó.

May mắn hắn có chuẩn bị cho trướng hợp này, thuốc nổ được đặt xung quanh đã thành công ngăn chặn truy binh.

Bây giờ việc cuối cùng là rời khỏi thành Đại An như vậy bá tước đại nhân cũng không còn cơ hội nữa.