Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 330: Mục tiêu.




Chương 330: Mục tiêu.

“Nói như vậy manh mối bị chặt đứt rồi.”

Ngồi trong thư phòng của mình bên cạnh là Cồ Lâm Biên vừa kết thúc báo cáo Long đưa ra kết luận.

Vụ án t·ham ô· này đã mở rộng điều tra ra tới toàn bộ phía nam lãnh địa hoàng gia, đây đã không phải là chuyện của một tòa thành nữa.

Kéo theo vào đó chính là vô số quan viên b·ị b·ắt, chỉ riêng từ đầu vụ án đến này đã có hơn hai mươi sáu quan viên tại tám thành trì thị trấn b·ị b·ắt.

Nếu không phải tình báo chiến lược nhân số có hạn, rất có thể số người b·ị b·ắt sẽ còn nhiều hơn.

Thậm chí tại Kim Lăng đã có bốn người b·ị b·ắt giữ, chuyện này đã khiến các quan viên trong vương quốc trở nên hoang mang không có tinh lực đi làm việc mỗi ngày lo nghĩ mình có làm sai chuyện gì hay không sợ ngày mai tỉnh dậy q·uân đ·ội xuất hiện trước cổng nhà mình.

Chuyện này biểu hiện ra rất rõ ràng, đơn cử như các báo cáo trên bàn làm việc của Long đã ít đi một phần ba, hơn nữa nhiều công việc cũng vượt quá thời gian dự tính.

Long đương nhiên không có chuyện gì đi công kích toàn bộ quan viên trong vương quốc, hắn biết chuyện ngăn chặn hoàn toàn t·ham ô· t·ham n·hũng là điều không thể vì thế hắn chỉ cần những chuyện như thế này giữ ở một mức độ nào đó hắn liền không cần quan tâm. Nhưng nếu một khi vượt qua giới hạn như vậy liền chờ thẩm phán đi.

Long cũng không sợ quan viên của mình làm sai. Theo Long là con người sai sót là điều không thể tránh khỏi, làm nhiều sai nhiều làm ít sai ít không làm không sai.

Nếu người làm sai ma bị trừng phạt nặng thì còn ai dám làm nữa, vì thế mặc dù sẽ có các h·ình p·hạt cần thiết nhưng nó sẽ nhẹ hơn, đương nhiên trừ khi cố ý làm sai lại là chuyện khác.

Vì thế Long cũng không rảnh rỗi đi bắt bớ những người khác, lần này hắn làm như vậy bởi vì nhắm vào giới quý tộc mà thôi. Hắn biết để có thể tạo ra được một đường dây phức tạp như vậy phải có một đầu não cực kỳ quyền lực, có mối quan hệ rộng khắp.

Có thể làm được chuyện này đương nhiên chỉ có quý tộc, hơn nữa còn là một quý tộc nắm giữ quyền lực cực cao mới có thể làm được như vậy.

Về phần các quan viên bình dân mới được Long nâng đỡ lên lực lượng của bọn họ vẫn còn rất yếu, không có một đường dây phức tạp ảnh hưởng tới toàn bộ vương quốc muốn làm một chuyện như vậy là điều gần như bất khả thi.

Nghĩ đi nghĩ lại cũng chỉ có một vài cự đầu trong giới quý tộc có thể làm được.



Đây không phải đưa than sưởi âm trong ngày tuyết rơi sao! Long mặc dù đã xác định sẽ dùng vũ lực xử lý đám quý tộc này, nhưng trước khi hành động hắn không ngại làm suy yếu ảnh hưởng của quý tộc tới vương quốc. Chờ tới lúc ra tay thiệt hại vương quốc phải gánh chịu chắc chắn sẽ giảm đi rất nhiều.

Nhưng hiện tại đã tra tới hội đồng hoàng gia nhưng những người đáng lẽ ra phải b·ị b·ắt lại đột nhiên c·hết bất đắc kỳ tử.

Người thì ngã ngựa, người thì bị đột quỵ. Cuối cùng có tới bốn vị quan viên cấp trung của hội đồng hoàng gia đ·ã c·hết trong bốn ngày qua.

Nói gì thì nói chiêu này thời điểm nào cũng có tác dụng cực kỳ tốt, chặt đứt manh mối khiến việc điều tra không thể tiếp tục.

Nhìn Cô Lâm Biên cúi đầu hối lỗi không dám nhìn mặt mình Long liền hỏi.

“Không tìm được hướng nào khác sao?”

Nếu hướng điều tra bình thường không thể tiến lên, như vậy liền chuyển hướng điều tra khác.

Theo Long chỉ cần là làm chuyện như vậy liền sẽ để lại dấu vết, cho dù có cố gắng che đậy hay xóa bỏ như thế nào những dấu vết đó vẫn sẽ tồn tại. Chỉ cần ngươi có đủ khả năng để lật tung những dấu vết đó ra hay không thôi.

“Thần đang nỗ lực thưa bệ hạ. Xin hãy cho thần một tuần, chỉ cần một tuần thần chắc chắn sẽ lôi kẻ chủ mưu phía sau ra.”

Cồ Lâm Biên ánh mắt kiên quyết nói.

Thấy vậy Long cũng cổ vũ hắn nói.

“Ta chờ tin tức tốt của ngươi.”

Cồ Lâm Biên nghe vậy khuôn mặt trở nên trang trọng, hắn đứng dậy chào theo kiểu q·uân đ·ội trang trong nói.

“Thần sẽ không khiến người thất vọng thưa bệ hạ.”



Long cũng đứng dậy vỗ vai Cồ Lâm Biên cổ vũ hắn nói.

“Đừng khiến ta thất vọng.”

Kỳ thực Long không quá quan trọng điều tra rõ ràng chuyện này, dù sao thế lực của quý tộc đã cắm rễ rất sâu trong vương quốc nếu bọn hắn tận lực che đậy muốn trong một tuần lôi ra là chuyện cực kỳ khó khăn. Nếu không muốn nói khó hơn lên trời.

Nhưng Long lại không tiện đả kích sự tích cực của Cồ Lâm Biên, cũng không tiện thể hiện rằng những nỗ lực của hắn trong thời gian qua trong mắt Long cũng không quá quan trọng. Việc này kỳ thực không quá tốt cho mối quan hệ giữa hai người.

Kỳ thực những cuộc điều tra như thế này tốt nhất không phải nên rầm rộ điều tra, mà trong bóng tối từng chút, từng chút một bóc ra từng lớp vỏ mới đúng.

Hơn nữa dẫn phát sự kiện như thế này tầng quản lý cho dù thoát tội c·hết nhưng tội sống khó tha, chỉ cần chụp lên đầu bộ trưởng nông nghiệp cái mũ ‘không đủ năng lực, lơ là quản lý dẫn phát hậu quả nghiêm trọng.’ sau đó cắt chức đi, thay người của hắn vào là được.

Mặc dù sẽ khó tịch thu được tài sản t·ham ô· nhưng việc thu hồi tổn thất chắc chắn sẽ không quá khó. Dù sao những kẻ b·ị b·ắt bên dưới cũng đều là quan viên quý tộc, tích lũy tài sản của gia tộc bọn hắn qua nhiều thế hệ hẳn cũng là một con số không nhỏ. Tịch thu hết nói không chừng còn có lãi.

Sau khi Cồ Lâm Biên rời đi một lúc Hoa Nguyệt Ánh, Hồng cô và cả Trần Vũ Quang xuất hiện trong phòng của hắn.

“Gọi các ngươi tới đây có một việc. Ta cần các ngươi tuyển ra một người có đủ năng lực đảm nhận vị trí bộ trưởng bộ nông nghiệp.”

Nghe lời này của Long cả ba người đều sửng sốt nhìn hắn, Trần Vũ Quang không nhịn được hỏi.

“Bệ hạ! Tại sao lại phải chọn người đảm nhận vị trí này?”

Hoa Nguyệt Ánh nhạy bén hớn, nàng rất nhanh liền nhìn ra được ý nghĩa sâu hơn sau câu hỏi này.

“Bệ hạ không lẽ vụ án có tiến triển, tra ra là bộ trưởng nông nghiệp đứng sau.”

Theo nàng thấy với sức mạnh của các quý tộc hiện này nếu không có lý do chính đáng muốn cắt chức thay thế một vị trí quan trọng như bộ nông nghiệp là việc cực kỳ nguy hiểm.



Các quý tộc chắc chắn sẽ không để bộ nông nghiệp thoát khỏi quyền kiểm soát của bọn hắn, như vậy trừ khi bộ trưởng nông nghiệp phạm phải tội nặng nếu không liền sẽ không bị cắt thay thế đặc biệt là người của Long thay thế.

Kết hợp với vụ án t·ham ô· làm r·úng đ·ộng toàn bộ phương nam hiện tại nàng liền đoán ra rất có thể Long đã nắm giữ bằng chứng có thể lôi bộ trưởng nông nghiệp xuống đài, khiến cho các quý tộc khác im lặng không thể làm được gì.

Nàng đã đoán đúng sự thật, nhưng đáng tiếc đây không phải tình hình hiện tại của Long, hắn thậm chí còn không có bằng chứng phạm tội của vị Lục bộ trưởng kia.

“Không có, manh mối đã bị chặt đứt. Muốn tra sâu hơn hẳn phải mất rất nhiều thời gian.”

Nghe vậy ba người không khỏi bất ngờ.

“Bệ hạ nếu như vậy làm sao có thể thay thế bộ trưởng nông nghiệp.”

Hồng cô khó hiểu hỏi.

Theo nàng nếu không thể tìm được bằng chứng làm sao có thể cắt chức bộ trưởng nông nghiệp được, không chỉ nàng tất cả ba người ở đây đều không hiểu tại sao Long lại có ý tưởng như vậy.

Long nghe vậy mỉm cười nói.

“Đường đường là bộ trưởng nông nghiệp xảy ra chuyện lớn như vậy hắn lại không chịu trách nhiệm được sao? Cho dù hắn không chủ mưu chuyện này cũng phải chịu liên đới, cắt chức là chuyện bình thường.”

Ba người nghe vậy ánh mắt sáng lên. Đúng là có thể làm như vậy.

Kỳ thực chuyện này nếu là các đời vua trước rất khó làm được sẽ bị các quý tộc liên hợp ngăn cản. Nhưng hiện tại lại khác, uy quyền của Long đã đạt tới độ cao mới, hơn nữa lý do cũng rất hợp lý bọn hắn muốn ngăn cũng không ngăn được.

“Như vậy bệ hạ trực tiếp để Vũ Quang tiên sinh làm bộ trưởng không được sao?”

Hoa Nguyệt Ánh hỏi. Theo nàng như vậy càng tốt hơn.

Bên cạnh Trần Vũ Quang mặc dù không lên tiếng, nhưng hai bàn tay đang nắm chặt của ông ta đủ để cho thấy hiện tại ông ta đang hồi hộp như thế nào. Hiển nhiên ai làm quan không mơ ước ngồi lên vị trí bộ trưởng.

Nhưng Long lại lắc đầu nói.

“Không! Cho dù thay thế bộ trưởng nông nghiệp nhưng trong bộ nông nghiệp đều là người của quý tộc, một mình Trần Vũ Quan không thể làm nên chuyện gì. Cần một người khác ngồi lên vị trí đó, phối hợp với Trần Vũ Quang từng bước chuyển giao quyền lực của bộ nông nghiệp sang cho cục lương thực và dân cư. Nói cho cùng nơi này mới là căn cơ của chúng ta không phải sao!”