Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 323: Hỗn loạn.




Chương 323: Hỗn loạn.

Vốn dĩ q·uân đ·ội của các quý tộc nên tới điểm tập kết sau ba ngày, nhưng với hành động của quân phản loạn gần một nửa các quý tộc đã không thể tới được điểm tập kết.

Người vẫn còn giữ được cái mạng chạy tới điểm tập kết xem như là có mặt, người liền trở thành chiến công của quân phản loạn thậm chí đen đủi hơn liền trở thành chất dinh dưỡng cho cây cỏ.

Đến cuối cùng chỉ còn tên dưới hai nghìn quân tới được điểm tập kết.

Khác với quân doanh chỉnh tề được thống nhất của các quý tộc với những cuộc chiến với Gray và Thái Nguyệt nơi này các quân doanh rất phân tán thành nhiều thế lực khác nhau, mỗi quý tộc đều chọn một vị trí đặt quân doanh cho riêng mình không đóng quân chung với bất kỳ lực lượng nào.

Chất lượng của những quân doanh này tốt xấu lẫn lộn. Tốt liền rất chỉnh tề bên ngoài còn có một lớp rào bằng gỗ và cả tháp canh làm nhiệm vụ canh giữ phòng thủ. Xấu liền ngay cả lều trại cũng không được dựng nên hồn, cũng chỉ có vài lều trại dành cho quý tộc và hộ vệ được xây dựng cẩn thận, còn lại liền là những lán trại xập xệ, thậm chí có binh sĩ liền nằm ngay giữ màn trời chiếu đất.

Không chỉ vậy liên quân của các quý tộc hiện tại cũng lâm vào khó khăn khác. Không có lãnh đạo, chính xác là như vậy đấy hiện tại liên quân giữa các quý tộc không có lãnh đạo.

Khác với nhưng cuộc chiến trước lãnh đạo của liên quân giữa các quý tộc đều là người nhà các vị công tước, hoặc được công tước chỉ định nhưng hiện tại các vị công tước không tham gia vào chuyện này. Hơn nữa vị trí lãnh đạo này chắc chắn sau khi chiến thắng sẽ là công đầu, lợi ích nhận được từ hoàng gia sẽ là lớn nhất. Đã vậy các quý tộc tới đây lại là quý tộc ở hai vùng phía tây và phía nam, vốn dĩ là hai thế lực không ưa nhau bây giờ muốn chọn ra một lãnh đạo cao nhất ai cũng không phục ai.

Hiện tại hai phe quý tộc phương nam và phương tây đang t·ranh c·hấp rất kịch liệt không chịu nhường ra vị trí này, thậm chí ngay cả trong nội bộ hai phe cũng đang xảy ra t·ranh c·hấp.

Chính vì thế mặc dù đã tới điểm hội quân hai ngày nhưng liên quân vẫn không tiếp tục tiến tới thành Đồng Văn mà tiếp tục đóng quân ở đây cãi nhau vì vị trí lãnh đạo này.

Nam tước Đăng Quân là người tới điểm tập kết sớm nhất, hơn nữa doanh trại của hắn cũng có quy mô và chỉnh chu nhất vì thế nơi này được chọn làm nơi họp mặt của các quý tộc.

Hiện tại trong doanh trướng của nam tước Đăng Quân đang diễn ra một cuộc cãi vã, giữa doanh trướng đặt một bàn dài hai bên bàn dài là hai trận doanh quý tộc nam và tây toàn bộ đều đang tranh cãi vị trí lãnh đạo liên quân.

Ban đầu hai bên rất khắc chế tranh luận rất nhỏ nhẹ từ tốn nhưng có lẽ bởi vì người nào đó không khắc chế được lên tiếng chửi rủa cuối cùng bùng nổ mâu thuẫn vốn có của hai thế lực thành ra biến nơi này trở thành như hiện tại.

Mọi ngôn ngữ t·ục t·ĩu nhất, mọi từ ngữ ác độc nhất đều được phun ra từ miệng những vị quý tộc cao quý này, trên khuôn mặt của bọn hắn đều biểu lộ ra biểu cảm giữ tợn vốn dĩ không nên xuất hiện trên người những vị quý tộc cao quý nho nhã.



Ngồi gần trung tâm của các thế lực phía nam Đăng Quân nam tước biểu cảm trên mặt cũng sương lạnh nhìn về phía người đối diện.

Ngồi đối diện hắn cũng là một vị nam tước trẻ tuổi cũng giống như Đăng Quân vị nam tước này cũng là đại diện của thế lực phía tây muốn tranh đoạt vị trí lãnh đạo. Cả hai đều biết cơ hội này quý giá như thế nào, chỉ riêng việc có thể tăng cao ảnh hưởng của mình trong giới quý tộc cũng đã là một lợi ích cực kỳ lớn, chính vì thế khuôn mặt của cả hai người đều không có chút nhương bộ, bằng mọi giá phải đạt được vị trí này.

Đột nhiên trong lúc các vị quý tộc đại nhân đang tranh cãi một lính truyền quần áo xốc xếch, khuôn mặt hoảng loạn chạy vào tin vội vã chạy vào.

Thấy lính truyền tin xuất hiện cuộc cãi vã trong doanh trướng đột nhiên dừng lại tất cả mọi người đều đưa ánh mắt nhìn về phía Đăng Quân.

Mặc dù hai bên tranh cãi kịch liệt không ai nhường ai nhưng dù sao đây cũng là quân doanh của Đăng Quân một số quy tắc của giới quý tộc vẫn phải tuân thủ đơn giản như người lên tiếng hỏi lính truyền tin này là Đăng Quân chứ không phải ai khác, còn chưa kể lính truyền tin cũng là người của Đăng Quân.

“Có chuyện gì?”

Đăng Quân thấy cảnh này trong lòng rất thoải mái, hắn rất thưởng thức ánh mắt của tất cả mọi người nhìn về phía mình chờ mình lên tiếng giống như hắn mới là người lãnh đạo tại nơi này.

“Tướng…tướng quân…phát hiện…phát hiện quân phản loạn.”

Lính truyền tin hoảng loạn nói.

Nghe lời này không khí trong doanh trướng đột nhiên ngưng lại, ánh mắt của tất cả các vị quý tộc ở đây đều đã trừng lớn, bên trong có bất ngờ, có hoảng loạn, có mờ mịt không biết phải làm sao, nhưng nhiều nhất vẫn là hưng phấn.

“Ngươi nói cái gì?”

Đăng Quân đứng bật dậy lớn tiếng hỏi.

Bị đăng quân khí thế dọa sợ lính truyền tin cố gắng lặp lại.

“Tướng…tướng quân phát hiện quân…quân phản loạn cách chúng ta chỉ gần bốn kilomet.”



Bốn kilomet như vậy đã tới rất gần, ít nhất với tầm bắn của pháo ma pháp chỉ còn một kilomet nữa đây có thể xem như đánh bất ngờ.

Nghe lời của lính truyền tin trong doanh trướng lại trở nên ôn ào.

“Làm sao có thể bọn hắn dám chủ động t·ấn c·ông!”

“Lũ phản loạn này lại dám t·ấn c·ông chúng ta bọn hắn điên rồi ha ha.”

“Phải cho lũ dân đen kia thấy sức mạnh của chúng ta, sức mạnh của quý tộc!”

Trong những lời này đều ẩn chứa cuồng vọng không xem ai ra gì, trong mắt bọn hắn quân phản loạn cũng chỉ là một lũ ô hợp không đáng phải quan tâm.

Mặc dù quân phản loạn đã tiêu diệt không ít quân của các quý tộc khác, nhưng đó là lợi dụng ưu thế quân số từng cái đánh tan. Còn bây giờ khi các quý tộc đã tợp hợp liên quân lại, cộng thêm quân đoàn ma pháp cũng có gần năm mươi người những quân phản loạn này không phải vấn đề phải lo.

“Nhanh tất cả trở về doanh trướng của mình tập hợp q·uân đ·ội chuẩn bị chiến đấu.”

Không chút do dự Đăng Quân nam tước hét lớn ra lệnh cho mọi người xung quanh.

Nhưng ngay sau đó toàn bộ doanh trướng trở nên lặng yên toàn bộ ánh mắt nhìn về phía Đăng Quân, trong ánh mắt bọn hắn có người thể hiện sự khinh thường có người lại thể hiện sự do dự nhưng tất cả đều đứng yên không hề động đậy.

Đăng Quân thấy vậy biết kế hoạch của mình thất bại.

Hắn vốn muốn lợi dụng cơ hội khi mọi người đang lâm vào hỗn loạn chớp thời cơ ra lệnh, có khả năng rất cao những người ở đây sẽ theo phản ứng tự nhiên nghe lệnh của hắn tới lúc đó hắn có thể thuận thế trở thành lãnh đạo liên quân.



Đáng tiếc các quý tộc ở đây đều không ngu như vậy, mặc dù có một số người sẵn sàng nghe lệnh Đăng Quân nhưng đây chỉ là số ít không thể áp đảo được tất cả mọi người.

Nhưng Đăng Quân làm sao có thể thừa nhận chuyện này hắn không đỏ mặt tiếp tục gằn từng chữ nói.

“Chờ cái gì! Còn không mau đi tập hợp q·uân đ·ội.”

Nhưng những lời này vẫn không có người nghe.

“Ngươi đang ra lệnh cho chúng ta sao?”

Đối thủ của hắn, ngồi ở đối diện khinh thường nói.

Đăng Quân biết kế hoạch của mình đã bị lộ nhưng hắn đương nhiên sẽ không thừa nhận chuyện này, biểu cảm lại càng giận giữ hơn nói.

“Đến bây giờ các ngươi lại còn t·ranh c·hấp, quân địch đã tiến sát tới nơi rồi.”

Đăng Quân muốn lấy chuyện này để ép tất cả mọi người nghe lệnh hắn, nhưng đáng tiếc Đăng Quân sai những quý tộc này không dễ bị dao động như vậy.

“Không quan trọng chỉ là một lũ ô hợp thôi bọn chúng nếu dám tới như vậy chúng ta liền xử lý bọn chúng.”

Người này hiển nhiên không xem quân phản loạn ra gì lớn tiếng nói.

Cứ như vậy t·ranh c·hấp giữa các quý tộc vẫn tiếp tục diễn ra. Thậm chí cho tới khi quân phản loạn chỉ còn cách doanh trại của liên quân một kilomet, liên quân mới vội vã tập hợp quân.

Có điều liên quân vẫn chưa thống nhất được người lãnh đạo vì thế liên quân liền bị chia thành hai nửa tự hành chiến đấu.

Quân phản loạn lại không quan tâm nhiều tới như vậy, bọn hắn không cần cái gì chiến thuật, đội hình cứ như vậy lao thẳng vào liên quân.

Tới lúc này mới thấy chất lượng binh lính của liên quân rất không đồng đều, có nơi quân phản loạn vừa chạm vào liền bị đẩy lui. Nhưng có nơi quân phản loạn lại không tốn chút sức xông thẳng vào đội hình.

Cứ như vậy không có đội hình rõ ràng, hai bên lao vào một cuộc hỗn chiến. Đội quân nông dân của một số quý tộc, đến đồng phục cũng không có trong cảnh hỗn loạn này thậm chí còn quay sang g·iết nhau.

Bọn hắn ngay cả đồng đội cũng không thể phân biệt được.