Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 320:




Chương 320:

Nhìn ánh mắt của hai tên đồng bạn của mình Đỗ Xuân An không nhịn được bất mãn hừ vài tiếng không nói. Nhưng làm như vậy càng khiến hai người cười càng lớn.

“Viện trưởng tất cả đã sẵn sàng.”

Một nghiên cứu viên trẻ tuổi đi tới thông bào với Đỗ Xuân An.

“Tốt như vậy bắt đầu đi.”

Đỗ Xuân An gật đầu ra hiệu.

Sau đó các nghiên cứu viên bắt đầu phân tán thao tác máy móc nghiên cứu, toàn sân thử nghiệm vang lên tiếng kèn báo ra hiệu sẵn sàng, ba tiếng kèn lần lượt vang lên.

Khi tiếng kèn thứ nhất vang lên siêu phàm giả giữa sân thử nghiệm bắt đầu kích hoạt ma pháp của vật dưới thân, ma văn xung quanh dần sáng lên, quạt trong buồng hút khí bắt đầu quay hút lấy không khí xung quanh vào buồng. Thậm chí một ma pháp gió lốc cũng được kích hoạt để định hướng không khí vào buồng hút.

Ánh sáng cam đặc trưng từ động cơ phản lực cũng dần xuất hiện một luồng nhiệt thổi xuống mặt đất khiến lớp cỏ xanh bên dưới bắt đầu bị thiêu cháy, hai đôi chân của siêu phàm giả cũng đã cảm nhận được luồng nhiệt này, đôi tay hắn cũng cảm nhận được một lực đẩy từ dưới hướng lên.

Sang tiếng thứ hai luồng phun đã thành hình thành rõ ràng đốt cháy hoàn toàn mảnh đất xanh bên dưới, siêu phàm giả đặt một chân lên bàn đạp sẵn sàng bay lên nhưng chân còn lại chống trên đất lại phải kích hoạt băng hệ ma pháp từ giày của mình mới miễn cưỡng chịu được luồng nhiệt này khổng lồ phát ra này nếu không có lẽ hiện tại đôi chân này của hắn đã phế đi.

Không chỉ vậy một ma pháp khác cũng chạy dọc theo cấu trúc động cơ, đây cũng là một băng hệ ma pháp nhưng không phải để bảo vệ chân của siêu phàm giả mà là bảo vệ cấu trúc của động cơ.

Kỹ thuật luyện thép của Long còn chưa cao tới mức luyện ra thép dành cho động cơ máy bay phản lực, mặc dù thép này đã là đẳng cấp cao nhất nhưng cũng không chịu nổi nhiệt độ kinh khủng của động cơ phản lực, loại chịu đựng được lại quá nặng không bảy lên nổi, cuối cùng vần phải trang bị thêm ma pháp trận băng hệ để bảo vệ động cơ.

Nhưng cũng vì thế khiến hiệu suất của động cơ giảm đi khiến người sử dụng phải tiêu tốn nhiều ma năng hơn.

Lực đẩy càng ngày càng mạnh khiến siêu phàm giả phải dồn lực giữ lại đồ vật dưới thân trên trán hắn mồ hôi đã chảy xuống, hắn đang phải chịu một áp lực kinh khủng. Không có cách một lúc phải thi triển bốn ma pháp lại còn phải duy trì các ma pháp này hoạt động liên tục không gián đoạn cao cấp siêu phàm giả cũng chịu không nổi.

Cuối cùng khi tiếng thứ ba vang lên, siêu phàm giả cũng thu chân còn lại lên bàn đạp.



Đỗ Xuân An ánh mắt dán chặt vào những hành động của người siêu phàm giả giữa sân chân trái của ông ta liên tục đạp xuống đất rung đùi, đủ để cho thấy ông ta đang hồi hộp thế nào.

Nhưng không như mong đợi của Đỗ Xuân An khi sau khi tiếng thứ ba vang lên ông ta tưởng tượng ra một cú lao thẳng lên trời tạo ra một làn gió thổi bay mọi thứ xung quanh.

Nhưng không, giữa sân thử nghiệm siêu phàm giả không thể bay vọt lên dưới sức đẩy của động cơ phản lực, ngược lại hắn chỉ lơ lửng cách mặt đất không tới hai mét, thậm chí nếu thả chân xuống liền có thể dễ dàng chạm đất, công suất của động cơ quá nhỏ không thể đẩy người bay lên.

Ngay sau đó siêu phàm giả đột nhiên ngã ngửa ra sau bởi vì quán tính lực đẩy siêu phàm giả vậy mà ngã chổng vó lên trời đầu đập xuống đất trông cực kỳ xấu hổ.

Khặc!

Đoàn người nhìn thấy cảnh này tất cả đều im lặng, sau đó giống như có những tiếng sặc nước miếng phát ra. Đỗ Xuân An cảm giác được có những ánh mắt không mấy thiện chí nhìn về phía mình khiến mặt ông ta đỏ lên nói.

“Còn đứng đó làm gì? Không mau cứu người.”

Mọi người lúc này mới vội vã chạy tới hỗ trợ siêu phàm giả.

Kỳ thức bọn hắn không phải vô tâm mà bọn hắn biết chỉ như vậy còn không gây nguy hiểm cho siêu phàm giả vì thế bọn hắn mới chậm lại muốn thấy biểu cảm của Đỗ Xuân An khi thử nghiệm của ông ta thất bại.

Quả thật Đỗ Xuân An hiện tại đang vô cùng buồn bực ông ta cũng không ngờ rằng thử nghiệm lại thất bại thảm hại như vậy.

“Ha ha Đỗ Xuân An lần này vị trí viện trưởng của ngươi phải nhường lại cho chúng ta rồi.”

Lúc này Vương Thuyên lên tiếng.

Đỗ Xuân An nghe vậy mới biết tại sao hai tên trước mặt lại không ngăn mình thực hiện thử nghiệm này.

Đỗ Xuân An không chịu thua nói.

“Hừ chỉ là một thí nghiệm thất bại thôi các ngươi muốn thay thế vị trí của lão tử mơ đi.”



Nhưng Phạm Quang Lễ nở một nụ cười chiến thắng nói.

“Ngươi không thực hiện các thử nghiệm cơ bản ngay cả thử nghiệm động cơ cũng chưa hoàn thành lại dám đưa ra thử nhiệm toàn hệ thống, đây là sai lầm cơ bản trong quy tắc bệ hạ sẽ còn cho ngươi ngồi ở vị trí viện trưởng này ư?”

Nói xong Phạm Quang Lễ còn hất cằm về phía t·ai n·ạn đằng xa tiếp tục.

“Không nói đâu xa chuyện bị ngã kia chính là do ngươi không thực hiện thử nghiệm cân bằng khiến vật thí nghiệm bị lật ngửa không phải sao!”

Hai người đều nhìn Phạm Quang Lễ với ánh mắt chiến thắng, rõ ràng cả hai đang chờ cơ hội này rất lâu.

Đỗ Xuân An nghe vậy tức giận nói.

“Các ngươi làm vậy có ý gì, chúng ta không phải quan hệ rất tốt sao?”

“Ha ha ai bảo ngươi phân phát chi phí không công bằng, dự án của ngươi vậy mà chiếm tới một phần ba tổng dự toán năm nay của phòng thí nghiệm lão tử làm sao không bất mãn. Chờ lão tử ngồi lên vị trí viện trưởng lão tử phải thay đổi lại dự toán năm nay.”

Vương Thuyên nói, nhưng lời của ông ta vừa kết thúc Phạm Quang Lễ ở một bên liền lên tiếng.

“Ngươi nói cái gì đấy lão tử mới là viện trưởng.”

“Ngươi qua được ta sao?”

“Có giỏi thì người vào đây!”

Cứ thế cả ba lão già cự đầu của viện nghiên cứu lao vào cãi lộn với nhau, kỳ thực quan hệ của bọn họ rất tốt nếu không bọn họ cũng không đem những chuyện như thế này ra tranh cãi. Chỉ có điều hai người Vương Thuyên cùng Phạm Quang Lễ vẫn bất mãn với dự toán được phân chia cho Đỗ Xuân An thôi, dù sao bọn họ đều cho rằng dự án của mình mới quan trong hơn. Đây là chuyện bình thường, ai cũng có sự cao ngạo của mình đặc biệt là mấy lão già này.



Ah!

Trong khi ba người đang cãi nhau đột nhiên một tiếng hét vang lên gián đoạn của cãi vã của cả ba.

Ba người vội vã chạy về hướng vụ t·ai n·ạn, nơi này siêu phàm giả thử nghiệm đã an toàn nhưng bên cạnh một nhân viên của phòng nghiên cứu lại đang ôm chặt lấy hai tay của mình biểu cảm vô cùng thống khổ.

Hai bàn tay của hắn đã sưng đỏ lên còn có những đốm nổi lên khắp bàn tay chỉ cần nhìn liền biết người này bị bỏng.

“Mau dùng ma pháp băng.”

Vương Thuyên ra lệnh cho người bên cạnh, mặc dù họ chỉ là siêu phàm giả yếu kém nhưng ở đây ba người đều là lãnh đạo quyền lực của bọn họ là tuyệt đối.

Ngay sau đó một siêu phàm giả là nhân viên nghiên cứu khác tiến lên thi triển băng ma pháp giúp người này hạ nhiệt nếu không sợ rằng bàn tay này khó giữ.

Chờ một lúc khi băng ma pháp có tác dụng biểu cảm của người này mới ổn định lại, lúc này Đỗ Xuân An mới hỏi.

“Chuyện gì xảy ra, tại sao lại bị bỏng?”

Nhân viên kia khó xử liếc mắt nhìn động cơ rơi bên cạnh mặt đất nói.

“Viện…viện trưởng ta không cận thận chạm vào động cơ.”

Nghe vậy cả ba người đều trừng mắt giận giữ nhìn nhân viên nói.

“Ngươi bị ngu ư? Ma pháp giải nhiệt chỉ để đảm bảo động cơ không tan chảy, nhiệt độ trên đó đủ để nướng chín thịt ngươi lại dám làm như vậy không muốn tay nữa sau?”

“Viện trưởng ta…ta sai rồi!”

Người nhân viên xấu hổ nói.

“Hừ! Trở về viết bản tự kiểm điểm, phạt ngươi nửa tháng lương.”

Đỗ Xuân An làm sao dễ dàng bỏ qua như vậy, phải cho tên này một bài học mới có thể làm gương cho người khác.

Nghe tới h·ình p·hạt của mình nhân viên xụi lơ ngồi trên đất, nghĩ tới những ngày tốt đẹp trong tháng tới sắp bị cuốn đi.