Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 319: Thử nghiệm!




Chương 319: Thử nghiệm!

Một lúc sau đoàn xe đi vào một đường rẽ, thấy đoàn xe tiến vào đường rẽ này Trần Quất Lâm tò mò hỏi.

“Chúng ta đang đi đâu sao, đây không phải hướng về thành Vĩnh Đông đi.”

Bọn hắn cũng không sợ Văn Trung dở trò với bọn hắn tất cả đều là người có thân phận nếu bọn hắn xảy ra chuyện gì cho dù đức vua cũng không bảo vệ được Văn Trung.

“Không phải các vị muốn xem thêm công dụng của động cơ hơi nước kia sao, ta sẽ cho các vị thấy nhiều công dụng khác nữa.”

Văn Trung nói.

Hai ngày trước Văn Trung đã từng mang những người này đi thăm quan nhà máy dệt cùng nhà máy nội thất, bọn hắn đã nhìn thấy hiệu suất hoạt động kinh khủng của máy móc.

Mặc dù rất muốn mua nhưng bọn hắn vẫn còn thắc mắc liệu động cơ hơi nước có thể sử dụng rộng tới đâu, nếu chỉ là dùng cho dệt hay nội thất bàn ghế thì rất hạn chế mở rộng, không phải ai cũng có điều kiện phát triển ngành dệt hay ngành nội thất.

Đi một lúc xe ngựa tiến vào một ngôi làng nhỏ gần núi, đường bê tông vậy mà xuyên qua toàn bộ ngôi làng nối tới dưới chân núi xe ngựa rất nhẹ nhàng đi qua ngôi làng.

Bên kia ngôi làng xe ngựa dừng lại tại một khu hầm mỏ chỉ cách làng không tới một kilomet.

Xuống xe ngựa đám người nhìn thấy một núi than chất đống bên cạnh hầm mỏ, hiển nhiên đây là một mỏ than.

Mỏ than này bề ngoài nhìn rất khác với những hầm than khác, hầm than có một đường sắt nối vào bên trong hầm không biết để làm gì, bên ngoài còn có một đồ vật kỳ lạ làm bằng sắt nhìn giống như đòn bẩy, đầu của đòn bẩy nối với một đồ vật giống như thúng ngược đang kéo lên hạ xuống.

Gần đòn bẩy còn có một ống sắt khác từ trong ống những dòng nước đen ngòm đang không ngừng chảy ra thấm ướt toàn bộ khu đất xung quanh.

Cả đám người nhìn thấy cảnh này đều phi thường khó hiểu, bọn hắn cũng không phải chưa từng tới hầm mỏ nhưng trong ấn tượng của bọn hắn hầm mỏ cũng không có những thứ như vậy đi.

Văn Trung đi lên trước chỉ về phía đòn bẩy kia nói.

“Không biết các vị ở đây có người nào biết tới khai thác hầm mỏ hay không nhưng ở đây ta xin giới thiệu một chút, thứ này là máy bơm.”



Máy bơm ở đây đương nhiên không phải loại máy bơm nhỏ mà mọi người thường dùng, máy bơm này cao bằng cả một ngôi nhà, không có cách động cơ hơi nước quá cồng kềnh.

Nói xong hắn đi về phía máy bơm, vừa đi vừa nói.

“Trong những hầm mỏ như thế này thông thường sẽ có tích tụ nước, nếu không có biện pháp thoát nước thậm chí có thể gây ngập ảnh hưởng tới công việc khai thác. Trước đây có hai cách là tạo một đường rãnh thoát nước hoặc dùng sức người múc nước ra nhưng cách này không có nhiều hiệu quả thậm chí tiêu tốn rất nhiều. Vì thế máy bơm này ra đời chính là để bơm nước ra khỏi hầm mỏ, giúp hầm luôn khô ráo tăng năng suất làm việc cho công nhân. Nhìn đây là nước được bơm ra từ hầm.”

Nói xong Văn Trung chỉ về phía những dòng nước đen bị bơm ra.

Những người xung quanh tiến tới xung quanh quan sát máy bơm làm việc.

“Xin hãy cận thận đừng chạm vào máy, nếu không có người chuyên phụ trách sẽ rất nguy hiểm.”

Văn Trung nói rồi hắn ra hiệu cho những công nhân xung quanh tiến lên hỗ trợ đám người này.

“Tổng đốc đại nhân nếu chỉ là bơm nước liền không cần thiết phải dùng tới động cơ đi, dù sao giá cũng không nhỏ.”

Một vị phụ tá của một bá tước ở phương nam lên tiếng. Trong mắt hắn cùng nhiều người ở đây nếu chỉ vì bơm nước ra ngoài mà dùng tới máy hơi nước giá tới cả trăm tiền đồng liền không đáng.

“Ha ha Hứa tiên sinh nhầm rồi, bơm nước ra sẽ giúp các công nhân dễ dàng hoạt động hơn, sẽ khai thác ra nhiều than hơn chỉ cần một thời gian liền sẽ hòa vốn sau đó sẽ bắt đầu có lãi.”

Văn Trung không cho là đúng trả lời.

“Trong một mỏ than cũng chỉ có từng đấy khai thác nhanh hay chậm thì cũng chỉ có từng đấy cần tiết kiệm thời gian sao?”

Một người khác phản bác.

“Cao tiên sinh nhầm rồi, nếu ngài thu hồi vốn nhanh liền có thể mở rộng đầu tư sang việc khác, cũng có thể dùng để mở rộng kinh doanh không phải sao?”

Lúc này đột nhiên có tiếng giống như những miếng sắt chà xát với nhau vọng ra từ trong hầm khiến mọi người chú ý. Văn Trung dường như biết được điều gì liền đi tới bên cạnh đường sắt nói.



“Đến, các vị ta giới thiệu cho các vị một phương tiện chuyên chở than.”

Nói xong từ trong hầm than xuất hiện bóng hình xe goòng trên xe chở đầy than được kéo bởi một sợi dây thép.

Những người xung quanh đưa ánh mắt quan sát cách xe goòng hoạt động trong ánh mắt bọn hắn mang theo bất ngờ.

“Xe này có thể thay thế toàn bộ công nhân dùng cho vận chuyển than khỏi hầm.”

Văn Trung chỉ, sau đó hắn dẫn mọi người trước cửa hầm, chỉ vào một ông vải phồng lên cũng những cánh quạt gần đó.

“Các vị thứ này được gọi là hệ thống thông gió. Các vị phải biết bên trong những hầm mỏ này có rất nhiều bụi đất, thông thường mỗi công nhân chỉ có thể ở bên trong ba mươi phút liền phải ra ngoài nếu không muốn ngạt c·hết. Hơn nữa bởi vì những hạn chế này khiến các hầm mỏ không thể đào quá sâu, khiến chúng ta bình thường không thể khai thác toàn bộ tài nguyên bên trong. Hệ thống thông gió này ngoại trừ việc đưa không khí sạch từ bên ngoài vào trong còn đẩy bụi đất từ bên trong ra giúp cho công nhân có thể làm việc thời gian dài trong mỏ ma không cần lo lắng nguy hiểm. Các vị hẳn phải biết những lợi thế này kinh khủng như thế nào đi.”

Văn Trung tiếp tục thao thao bất tuyệt.

“Tất cả những thứ này giúp tăng năng suất của công nhân lên rất cao. Bình thường một ngày một công nhân có thể khai thác được một trăm cân than, nhưng nếu có hỗ trợ của các máy móc này một ngày công nhân có thể khai thác tới gần một tấn than con số tăng lên gấp mười.”

Văn Trung tự hào nói.

Lời của hắn nói ra khiến những người xung quanh biến sắc, tất cả đều là người thông minh bọn hắn biết hiệu suất tăng lên gấp mười lần có ý nghĩa như thế nào. Trong đầu tất cả mọi người đều đã tưởng tưởng tới kết quả khi sử dụng những máy móc này.

Văn Trung tiếp tục giới thiệu về hiệu quả của động cơ hơi nước nếu sử dụng vào khai thác mỏ, phải tới khi hoàng hôn buông xuống bọn hắn mới trở về thành Vĩnh Đông.



Trong khi Văn Trung đang nỗ lực làm một nhân viên tiêu thụ ưu tú thì khu vực ở phía bắc sông Xen một cuộc thử nghiệm đang diễn ra.

Ngay bên cạnh doanh trại của lực lượng trinh sát đặc nhiệm có một khu nhà lớn bằng bê tông không biết xuất hiện từ bao giờ. Xung quanh khu nhà này những bức tường bê tông cao tới ba mét dăng đầy dây thép gai, cứ mỗi năm mươi mét tường lại có một tháp canh trên mỗi tháp canh chính đều được trang bị pháo 30mm, bên cạnh còn có cả súng máy bảo vệ.

Trên mái của mỗi căn nhà cũng đều được trang bị pháo 30mm và đặc biệt những khẩu bắn tỉa L-39 xuất hiện khắp nơi trong các điểm cao.



Binh lính bình thường cũng được trang bị đầy đủ v·ũ k·hí, có thể nói khu nhà này là nơi phòng thủ nghiêm ngặt nhất vương quốc. Còn chưa kể ngay bên cạnh còn là doanh trại của lực lượng trinh sát đặc nhiệm, lực lượng có thể xem là tinh nhuệ hàng đầu vương quốc.

Nơi này chính là căn cứ nghiên cứu v·ũ k·hí của Long, tất cả v·ũ k·hí mới nhất của vương quốc đều xuất từ đây.

Trong sân thử nghiệm của phòng thí nghiệm lúc này một đoàn người đang tập hợp những người này đều là những nghiên cứu viên được Long tuyển mộ từ khắp nơi tại phương bắc trong đó có cả Đô Xuân An, Vương Thuyên, Phạm Quang Lễ.

Tất cả bọn hắn đều đang nhìn về phía trung tâm sân thử nghiệm, bên cạnh một số công cụ đo đã chuẩn bị sẵn sàng.

Giữa sân thử nghiệm lúc này đang đứng một người, dưới chân hắn có một đồ vật kỳ lạ giống như cây chổi sể của phù thủy khi phần đuôi bằng kim loại loe ra giống như động cơ phản lực trong khi nối với thân lại là một luồng hút gió lớn.

Không sai đây chính là động cơ phản lực, nhưng là nhỏ hơn rất nhiều so với động cơ phản lực bình thường.

Người cầm thứ này giống như cách các phù thủy chuẩn bị cưỡi chổi, nhưng được cái phía trước có tay cầm hai bên chứ không như chổi bay của các phù thủy.”

“Ta nói lão An ngươi chơi lớn quá rồi, thứ này có thể bay được ta liền đi đầu xuống đất cho ngươi xem.”

Đứng bên cạnh Vương Thuyên ánh mắt bất đắc dĩ nhìn Đỗ Xuân An.

“Làm sao không được, trước đó đã thủ nghiệm động cơ rồi không phải hoạt động rất tốt sao?”

Đỗ Xuân An không cho là đúng trừng mắt nói.

“Ngươi điên rồi hả, rất tốt! Thứ này ngốn ma năng như vậy ngươi dám nói rất tốt, không tới một phút đồng hồ nó sẽ rút khô ma năng của một siêu phàm giả ngươi lại dám đưa ra thử nghiệm bay. Hừ! Bệ hạ hỏi tội tới ngươi chờ c·hết đi.”

Bên cạnh Phạm Quang Lễ cũng giận giữ nói.

“Hừ! Chỉ cần thứ này bay được lão tử liền không sợ.”

Đỗ Xuân An không phục, gân cổ trả lời.

Nghe vậy cả Phạm Quang Lễ cũng Vương Thuyên đều nở một nụ cười quỷ dị.

“Chúng ta đã nói với ngươi nên chọn loại động cơ cánh quạt, hoặc đơn giản hơn nữa thì chờ thăng ma pháp của Thánh quốc chuyển giao ngươi không nghe. Lại thích chơi trội. Hắc hắc!”

Hai người cười lớn, ánh mắt đầy giảo hoạt nhìn Đỗ Xuân An.