Chương 317: Chào hàng (1)
Trong khi toàn vương quốc đang lâm vào khó khăn, hỗn loạn, phương bắc lại là một mảnh thái bình hơn nữa vùng đông bắc còn đang trở nên càng ngày càng trù phú.
Là nơi lập nghiệp của Long vùng đông bắc đã thoát khỏi chiến loạn từ hơn gần một năm trước, toàn bộ vùng đông bắc hiện tại đã trở nên an ổn vùi đầu vào phát triển.
Văn Trung hiện tại là tổng đốc của toàn bộ phương bắc.
Khác với các tổng đốc được hoàng gia bổ nhiệm tới các vùng khác nhau trong vương quốc chỉ là cái mác không có thực quyền, nhưng ở phương bắc này quyền lực của Văn Trung cực kỳ cao, toàn bộ vùng đông bắc đều nằm trong quyển kiểm soát của hắn. Ngoại trừ lệnh của Long ra Văn Trung không cần phải nghe lệnh bất kỳ người nào.
Hiện tại Văn Trung đang tiếp đãi một đoàn người nhưng không phải ở phủ thành chủ mà là bên ngoài thành.
Sau gần một năm khai khẩn vùng đất xung quanh thành Vĩnh Đông đã trở thành những cánh đồng màu mỡ, trên cánh đồng rộng lớn các nông dân đang tiến hành gieo hạt cho mùa vụ mới.
Khác với thông thường khi người dân mỗi lần gieo hạt đều làm bằng tay thì trên cánh đồng này lại xuất hiện máy móc gieo hạt, không chỉ vậy những nơi vẫn chưa hoàn thành cày xới cũng đang được máy cày đào xới mặt đất.
Tất cả đều là máy móc, đương nhiên không phải máy móc chạy bằng động cơ mà là dùng sức kéo của ngựa và trâu bò. Những máy móc này đều là những loại máy móc sơ khai nhất của cuộc cách mạng nông nghiệp lần thứ hai vì thế không phải là công nghệ mới đặc biệt gì.
Toàn bộ phương bắc hiện tại đều đang sử dụng những cỗ máy này làm nông nghiệp.
Đương nhiên những nông dân kia không có tiền để mua những cỗ máy này, tất cả máy móc đều thuộc về phủ tổng đốc cùng vài cái thương đoàn chuyên kinh doanh nông nghiệp, những người nông dân này chỉ đang thuê lại máy móc để làm việc thôi.
Mặc dù việc này cũng khiến bọn hắn phải bỏ tiền ra nghe có vẻ rất khó khăn đối với những nông dân nghèo khó kia nhưng hiện tại bọn hắn cũng không quá quan tâm việc đấy.
Hiện tại phương bắc đều có rất nhiều công việc đâu chỉ cần bọn hắn hoàn thành gieo hạt càng sớm liền có thể nhanh chóng rảnh tay đi tìm công việc khác. Ví dụ như đi làm thợ xây vào nhà máy làm việc, hiện tại rất nhiều nhà máy còn đang tuyển người hơn nữa tiền công cũng không ít, chỉ cần làm việc vài ngày liền có thể kiếm lại tiền thuê máy. Nếu không phải nhiều năm ăn không no có một nỗi sợ với việc thiếu lương thực, nhiều người còn muốn bỏ luôn việc đồng áng vào nhà máy làm công nhân đâu.
Hơn nữa thuê máy móc cũng khiến bọn hắn cày xới được nhiều đất đai hơn, lương thực cũng thu vào nhiều hơn không cần lo bị đói.
Cho dù như vậy số người trên đồng ruộng cũng vắng vẻ không ít, bình thường năm mươi hecta cần ít nhất mười nông dân mới có thể hoàn thành công việc nhưng hiện tại trên những cánh động này lại ít đi tới một nửa.
Văn Trung đưa mắt quan sát toàn bộ cánh đồng thi thoảng còn nói chuyển với những người bên cạnh, đi theo sau lưng Văn Trung là một đoàn người tất cả đều ăn mặc cực kỳ hoa lệ chỉ cần nhìn liền biết những người này thân thế không bình thường.
Không sai thân thế của bọn hắn không hề bình thường tất cả đều là người thân hoặc phụ tá đắc lực của các quý tộc hàng đầu vương quốc.
Bọn hắn tới đây là để khảo sát. Còn khảo sát gì nhìn ánh mắt của bọn hắn đang quan sát những nông dân kia liền biết.
“Tổng đốc đại nhân ý ngài là nhân số làm nông đã giảm ba thành, như vậy những máy móc kia có thể bù đắp được số lượng này sao.”
Một người đứng bên cạnh Văn Trung hỏi, trong lời của hắn còn mang theo ý nghi ngờ.
Văn Trung nhìn người này cười lớn nói.
“Hòa đại nhân ngài có điều không biết đất cày của chúng ta không chỉ không thu hẹp lại, ngược lại còn khai khẩn ra thêm 10000 hecta.”
Những người xung quanh nghe vậy đều giật mình nhìn Văn Trung.
“Thật sự như vậy? Khai khẩn ra được nhưng không có nghĩa dùng được, các ngươi làm như vậy không sợ tốn công sao?”
Một người không tin được nói, 10000 hecta không phải con số nhỏ nếu không đủ nhân lực liền đừng mong khai khẩn ra, cho dù cố gắng khai khẩn ra nhưng nếu không thể sử dụng cũng đồng dạng như vậy chỉ tổ tốn công.
“Ha ha Hứa đại nhân yên tâm chúng ta đã khai khẩn ra đương nhiên tin tưởng có đủ năng lực sử dụng.”
Kỳ thực ở phương bắc vẫn còn rất nhiều đất đai chưa được khai khẩn, không phải không muốn làm mà không đủ nhân lực để đi làm hiện tại có sự hỗ trợ của máy móc mặc dù là máy móc còn rất sơ khai nhưng hiệu suất sản xuất nông nghiệp cũng tăng lên rất nhiều.
“Như vậy liền tốt quá, không cần biết mùa vụ năm này như thế nào chỉ riêng việc có thể khai khẩn thêm mười nghìn hecta đất nông nghiệp cũng đủ để cho thấy giá trị của những máy móc này. Tổng đốc đại nhân, không biết giá của mỗi cái máy này là bao nhiêu?”
Một người khác lên tiếng nói.
Nông nghiệp luôn là thứ các quý tộc thời đại này quan tâm nhất, người dân trong lãnh địa bọn hắn có ăn no mới chịu an ổn, nếu không thi thoảng sẽ lại phát sinh phản loạn c·ướp b·óc mặc dù rất dễ dàng trấn áp nhưng nó cũng khiến lãnh địa chịu tổn hại không nhỏ. Mỗi lần phản loạn như vậy chi phí để chữa trị thiệt hại cũng khiến các quý tộc nhỏ máu, ai cũng không mong tiền từ trong túi mình chảy ra cho dù đống tiền này có để bám bụi đi chăng nữa.
Hơn nữa tăng sản lượng lương thực cũng giúp các quý tộc thu được nhiều thuế hơn, như vậy liền có được nhiều tiền hơn không phải liền tốt sao.
“Máy cày bốn mươi tám tiền vàng một máy, máy gieo hại bôn tư tiền vàng, máy gặt ba mươi tám.”
Văn Trung trả lời.
“Đắt như vậy!”
Mặc dù đã chuẩn bị sẵn sàng nhưng khi nghe Văn Trung báo giá mọi người ở đây đều rất giật mình.
Phải biết không giống như những đại quý tộc, thu nhập hàng năm của các quý tộc bình thường cũng không lớn hầu hết đều giao động trung bình trong hai nghìn đồng vàng. Thậm chí các quý tộc nhỏ thu nhập hàng năm ngay cả một nghìn đồng vàng cũng không đến là chuyện bình thường.
Bây giờ báo giá như vậy không khác nào nói chỉ tầm một trăm máy là đã vét sạch thu nhập hàng năm của một quý tộc bình thường, còn chưa kể bọn hắn còn phải nộp thuế lên cho vương quốc thêm các khoản chi tiêu hàng ngày của lãnh địa mỗi năm có thể thừa lại hai ba trăm đồng vàng liền đã là may mắn.
Nếu đen đủi gặp phải tai họa như vậy tiền tích lũy nhiều năm liền mất sạch nói không chừng còn mắc nợ, quý tộc một khi mắc nợ như vậy liền là chuyện rất rắc rối nếu không cận thận đến cả tước vị cùng lãnh địa cũng không giữ được.
Vì thế nghe báo giá của Văn Trung mọi người ở đây đều rất giật mình.
Nhưng Văn Trung lại khoát tay làm ra vẻ không có vấn đề gì nói.
“Không đắt, không đắt. Lợi ích từ những máy móc này mang lại là cực kỳ lớn, đừng nói với ta các vị không nhìn thấy tác dụng khổng lồ của những máy móc này, hiện tại đầu tư chắc chắn sẽ đi trước rất nhiều không phải sao?”
“Như vậy đi ta tạm thời đặt hàng mười máy cày, mười máy gieo hạt và mười máy gặt.”
Trong những người này có một lão nhân tóc bạc lên tiếng, lão nhân này không ai khác chính là Lâm Tú cánh tay phải của Lâm Ngọc Hân.
Lần này ông ta cũng tới đây theo lời mời, trước khi tới hầu tước phu nhân đã căn dặn ông ta cố gắng phối hợp với Văn Trung vì thế lần này ông ta liền lên tiếng xem như là người đi trước.
Đương nhiên không phải vì lấy lòng Long hay Văn Trung ông ta mới lên tiếng, Lâm Tú thấy được lợi ích không nhỏ từ những cỗ máy này nên mới thuận thế đẩy thuyền mà thôi.
Quả nhiên sau khi Lâm Tú lên tiếng những người khác cũng lần lượt đặt hàng, con số không quá nhiều giao động trong trên dưới mười máy nhưng nếu gộp lại lần đặt hàng này vậy mà đã lên tưới gần mười nghìn đồng vàng. Nếu trừ hết chi phí như vậy lợi nhuận cũng phải trên bảy nghìn đồng vàng.
Đây là bởi vì những người này còn chưa trải nghiệm được lợi ích máy móc mang lại, tin tưởng chờ bọn hắn có được lợi ích rồi liền sẽ rất thoải mái bỏ thêm tiền ra.
“Các vị hiện tại chúng ta đang phải hoàn thành đơn đặt hàng cho các quý tộc phương bắc, vì thế tạm thời không thể giao hàng cho các vị trong thời gian ngắn. Nhưng ta cam đoan sau hai tháng đơn hàng đầu tiên sẽ tới được tay các vị.”
Văn Trung nói, đơn hàng trong hai tháng tới đều đã kín không chỉ có các quý tộc phương bắc mà ngay cả các thương hội chuyên kinh doanh nông nghiệp cũng đặt hàng những máy móc này.
Khác với những vùng khác của vương quốc, phương bắc chính là khu vực đầu tiên được hưởng lợi ích từ máy móc. Đương nhiên ở lượng đặt hàng ở phương bắc rất lớn.
Hơn nữa cho dù các máy móc này có xuất xưởng sau thời gian gieo hạt cũng không sao, bọn hắn có thể trồng những loại cây ngắn ngày chờ vụ mùa chính tới. Đơn giản như cây lanh chẳng hạn, cũng chính vì thế nên bây giờ các nhà máy dệt mới có nhiều nguyên liệu như vậy nếu không dựa vào chút sản lượng trồng ở phương bắc liền không thể đáp ứng được nhu cầu.
Hơn nữa Long còn tiến hành phổ biến hệ thống luân canh để gia tăng sản lượng.
Nếu không phải phương bắc không có đủ tài nguyên Long đã làm luôn phân bón hóa học, hiện tại toàn bộ vương quốc đã thông suốt hắn cũng không còn phải lo lắng vấn đề này nữa.
Văn Trung cũng mọi người vui vẻ vừa trò chuyện vừa khảo sát đồng ruộng rồi bọn hắn lên xe ngựa tới nơi tiếp theo.